Vỗ cái chén xuống bàn, chỉ vào Vệ Xu, nổi giận nói:
- Ngu xuẩn, ngu xuẩn biết bao! Ta đã dùng lão Lục để cảnh báo các ngươi, các ngươi không liên lạc được lão Lục nhưng không hề có chút cảnh giác, bị một cây huyết liên làm mờ mắt, chỉ vì cái trước mắt, nhất định phải tiến vào trong bẩy rập. Ngươi nói xem, là ta không cho hắn cơ hội hay chính là hắn vội đi tìm chết? Người như vậy sao có thể làm gia chủ? Sao có thể chèo lái chiếc thuyến lớn Hạ Hầu gia vượt qua sóng gió tiếp tục tiến lên, chẳng lẽ để hắn dẫn dắt toàn bộ Hạ Hầu gia chìm xuống sao? Cơ hội ta cho hắn, là chính hắn từ bỏ, nếu như ta giúp hắn, tùy ý để hắn ngồi vị trí kia, vậy chính là bất công với những nhi tử khác, chính là để hắn kéo toàn bộ những huynh đệ khác xuống nước hại chết mọi người, ngươi nói ta có nên từ bỏ hắn hay không?
Nhấc bầu rượu lên tiếp tục rót, tức giận đã tiêu, ngữ khí trở nên bình tĩnh:
- Vệ Xu, từ khi hắn ngồi lên vị trí gia chủ, từ đầu tới cuối ta chưa từng can thiệp vào quyết định gì của hắn, cho dù là hiện giờ, ta chỉ là không can thiệp tới hắn mà thôi. Hắn không phải đứa nhỏ ba tuổi, quyết định hắn làm ra, rượu đắng do chính hắn ủ, vậy hắn tự mình uống đi! Nếu hắn có bản lĩnh tránh thoát tai nạn lần này, đó là giáo huấn tốn bao nhiêu tiền cũng không đổi được chỉ có lợi mà không có hại. Nếu hắn chết, vậy cũng chính là lời cảnh tỉnh cho gia chủ đời sau... Nhiều năm trước ta vẫn do dự, nhưng chung quy vẫn không đủ tàn nhẩn để đặt bẫy con trai chính mình, để chúng chịu nhiều dằn vặt, bây giờ ta không còn sống lâu nữa, chỉ có thể để người khác tới dạy, chính mình làm như không nhìn thấy.
Hóa ra Lục gia đã bị ép về Tộc lão hội! Vệ Xu ngơ ngác nhìn Hạ Hầu Thác, trong óc trống rỗng, lẩm bẩm:
- Chỉ là lão gia suy đoán, nhị gia còn có cơ hội!
- Khi ép lui lão Lục, ta đã xác minh với lão Lục, đúng là năm đó lão Lục nghe nói tin tức lão Nhị muốn ra tay νόi các huynh đệ khác từ chỗ Ngưu Hữu Đức, đúng lúc nhắc nhở đám người lão Tam.
Hạ Hầu Thác nhàn nhạt đánh thức một câu. Vệ Xu cả người run lên, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng.
- Đều là Vệ Xu sai, không đúng lúc nhắc nhở.
Nói xong quỳ xuống, liên tục dập đầu, lệ rơi đầy mặt. Cuối cùng hắn đã rõ vì sao lão gia tử trước đó lại bảo mình lấy một lý do qua loa lấy lệ như vậy để tránh đi cùng Nhị gia, bởi vì biết khả năng hắn phải bàn giao với Nhị gia không lớn, lão gia tử vào thời khắc mấu chốt kéo hắn lại, không để hắn đi chịu chết.
Thà để con trai mình chết, cũng không cho hắn chết, nói rõ trong mắt lão gia tử, hắn còn quan trọng hơn nhi tử của người.
Lão gia tử đến mức này, hắn còn có thể nói gì, đại ân không thể báo đáp, chỉ có thể dập đầu không thôi.
Hạ Hầu Thác nhấc đũa gắp tôm, không tỏ ý kiến, an tâm nhận lấy, không nói gì, cũng không ngăn cản.
- Một hồi lâu sau, tân tình Vệ Xu mới bình tĩnh lại, ngẩng đầu hỏi:
- Lẽ nào trơ mắt nhìn gian mưu của Ngưu Hữu Đức thực hiện được?
Đôi đũa trong tay Hạ Hầu Thác dừng lại, lạnh nhìn.
- Ngu xuẩn có thể truyền nhiễm sao? Ở với lão Nhị lâu như vậy, ngươi cũng hồ đồ rồi sao? Nếu ta muốn phá gian mưu của Ngưu Hữu Đức, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến hắn chết không có chỗ chôn, chỉ bằng thực lực của hắn trước mắt, thông báo với Hạo Đức Phương một tiếng. Hạo Đức Phương sẽ buông tha cho hắn sao? Ngươi phải hiểu rằng Hạo Đức Phương chiếm địa bàn Nam quân hay là Ngưu Hữu Đức chiếm địa bàn Nam quân đối với Hạ Hầu gia không hề khác gì nhau.
Uy hiếp lớn nhất với Hạ Hầu gia không phải là Ngưu Hữu Đức mà chính là Yêu tăng Nam Ba. Ngưu Hữu Đức chỉ cần có lợi ích sẽ hợp tác với Hạ Hầu gia. Yêu tăng thì sao? Yêu tăng một khi khôi phục chân thân... Ta quá hiểu Yêu tăng. Yêu tăng tất sẽ diệt tộc Hạ Hầu gia! Bằng thần thông của Yêu tăng, một khi bị hắn cắn lấy, Hạ Hầu gia căn bản không có bất kỳ bí mật gì, sẽ bị hắn nhổ tận gốc, sẽ vạn kiếp bất phục! Ngưu Hữu Đức động thủ với lúc này, trước mắt ta đã hoài nghi trong tay Ngưu Hữu Đức có thứ gì có thể giúp lão Tam ngưng tụ tâm tư của toàn bộ Hạ Hầu gia, hiện giờ mới biết chính là Thần thảo của Huyết Ma trong truyền thuyết năm đó!
Vệ Xu:
- Ngưu tặc gian trá, lão gia không sợ thần thảo kia chỉ là do hăm hư câu ra?
Đùng một tiếng, tay cầm đũa của Hạ Hầu Thác vổ mạnh lên bàn, khiến Vệ Xu sợ nhảy lên:
- Hồ đồ! Hạ Hầu gia có thể dìu dắt hắn, vậy cũng có thể phá hủy hắn, nếu như hắn đắc thủ vậy cần Hạ Hầu gia giúp hắn ổn định địa bàn Nam quân, hậu quả lừa dối việc này hắn không gánh vác nổi, vì lẽ đó thần thảo tất sẽ thực sự tồn tại! Thế cục trước mắt đối với Hạ Hầu gia mà nói tiêu diệt Yêu tăng cao hơn tất cả, thế lực Hạ Hầu gia nhất định phải một lòng đoàn kết, lão Nhị mất hết uy tín dễ dàng xảy ra hậu quả không thể dẹ đoán, nếu lão Tam có thể lợi dụng thần thảo đối phó với Yêu tăng. Tất sẽ có thể được mọi người toàn lực chống đỡ.
Vì phòng ngừa Yêu tăng xuất hiện, ta khổ tâm nhiều năm. để người trong thiên hạ sợ hãi Yêu tăng như sợ hổ, chính là vì không muốn hắn có cơ hội vùng dậy một lần nữa. Ngưu Hữu Đức cũng không thể để yêu nghiệt như vậy phục sinh, mà Thần thảo không cho Yêu tăng, hắn cũng lo lắng Yêu tăng trả thủ, hắn vì muốn được Hạ Hầu gia chống đỡ ổn định địa bàn Nam quân, vậy không thể không toàn lực phối hợp Hạ Hầu gia diệt trừ Yêu tăng, vì lẽ đó vào lúc này thế lực trên tay Ngưu Hữu Đức càng lớn lại càng có lợi cho việc chúng ta đối phó với Yêu tăng, bởi vậy địa bàn Nam quân cho hắn thì sao chứ? Nhất định phải ổn định hắn, nói chung tuyệt đối không thể để hắn giao Thần thảo cho Yêu tăng Nam Ba! Đại nạn của ta Sáp tới. Trước khi chết nhất định phải diệt trừ Yêu tăng!