Miêu Nghị quay đầu lại nhìn về phía Diêm Tu, lộ ánh mắt dò hỏi, Diêm Tu gật gật đầu, biểu thị hoàn toàn có khả năng này.
Miêu Nghị hỏi dò hồi lâu, Bích Nguyệt không nhớ ra chuyện gì, nhừng chuyện nhớ ra lại không có giá trị.
Sau đó, lông mày Miêu Nghị cau lên, lần này phiền phức rồi, không biết rõ tình hình, nên ứng đối ra sao?
- Sao ngươi biết Yêu tăng Nam Ba đã khống chế ta?
Bích Nguyệt bỗng nhiên hỏi một câu.
Miêu Nghị thở dài một tiếng:
- Bích Nguyệt, có chuyện ta không biết mở miệng như nào. Nói như nào nhỉ, ngươi đi gập mặt với Thiên Nguyên, ta đột nhiên nhận được tin thám tử mật báo, Yêu tăng Nam Ba có thể cấu kết với dư nghiệt Doanh gia, ta lập tức hoài nghi Thiên Nguyên hẹn gặp mặt ngươi là có vấn đề, lập tức phái người đi tiếp ứng ngươi, kết quả người ta phái đi bị Yêu tăng Nam Ba phát hiện ra, bị Yêu tăng Nam Ba khống chế, tinh nhuệ Thiên Sách phủ phái đi chết gần hai ngàn người, Thiên Nguyên dịch dung, giao chiến không dễ phân biệt...
Những lời phía sau dù không nói ra nhưng ý biểu đạt trong đó rất rõ.
Bích Nguyệt trừng lớn hai mắt, sốt sắng nói:
- Ngươi nói là... Ngươi nói là...
- Triệu Thanh!
Miêu Nghị nghiêng đầu gọi một tiếng, không nói nhiều, đứng dậy rời đi, dường như không muốn đối mặt.
Dương Triệu Thanh đưa vòng chứa đồ và nhẫn chứa đồ lên giường, nói một câu hãy nén bi thương, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi.
Nén bi thương? Tay Bích Nguyệt run run, cầm lấy vòng chứa đồ, do dự hồi lâu mới truyền pháp lực vào trong kiểm g tra, phát hiện bên trong đồ đạc ngổn ngang, kiểm tra cẩn thận thì đều là thứ Thiên Nguyên sử dụng khi còn sống. Đợi khi cầm lấy nhẫn chứa đồ kiểm tra, bên trong không có gì khác, chi có hai nửa thi thể, chính là thi thể của Thiên Nguyên.
Cả người trong nháy mất cứng ngắc, vành mất đô lên, nước mắt không kìm được, không chút tiếng động trượt theo gò má rơi xuống.
Giữa hai người kết thúc như vậy sao? Bích Nguyệt rơi lệ có chút mờ mịt, tâm tư trở lại rất lâu trước đó.
Dưới cầu vòm, hai con thuyền song song đi qua, nữ tử trên thuyền phong thái yểu điệu, nam tử trên thuyền khác thanh sam nho nhã, nừ tử bị nam từ trêu chọc trắng trợn khiến nổi giận, phất tay quất roi tới, nhưng bị nam tử nắm lấy roi, mỉm cười trêu tức.
Không đánh nhau thì không quen biếc, sau đó nam tử và nữ tử đồng thời lưu luyến phồng hoa nhân gian, đồng thời ngồi thuyền dong chơi, cùng hóng gió mát, ngấm trăng sáng, cùng thề non hẹn biển, cùng ngồi bên đống lửa đêm tuyết lạnh, nam tử thề với trời đời này không bao giờ phụ nàng, động phòng hoa chúc, cuộc sống đầy hi vọng, muốn sống với nhau đến khi bạc đầu. Sau đó nam tử hãng hái, lại hàm sâu vào trong quyền thế, tất cả đều vô tình thay đổi, tâm thái hai người đều có biến hóa vô tình, nhừng chuyện sau đó Bích Nguyệt đều không nhớ rõ, rất mơ hồ.
Bích Nguyệt cuối cùng gục xuống giường, hai vai run run, vùi đầu nghẹn ngào. Nàng không hiểu, hai người đã từng yêu nhau như vậy sao cuối cùng lại đến mức này, tất cả đà từng tốt đẹp như vậy, tại sao cuối cùng mọi người đều thay đổi. Nàng nắm nhẫn chứa đồ trong lòng bàn tay, đau đớn tới không thở nổi.
Không biết có phải do chịu tâm tình Bích Nguyệt ảnh hường hay không, bầu trời mây đen bao phủ, bắt đầu đổ cơn nhò.
- Dương Triệu Thanh sau khi đi ra tiên vào trong đình, nhìn Miêu Nghị trầm mặc không nói, trong lòng có rất nhiều nghi hoặc, tại sao đại nhân biêt sau khi Yêu tăng Nam Ba thoát vây sẽ tới tìm mình.
Mưa to dần, nhìn nước mưa tạo thành sương mù bên ngoài, Miêu Nghị đứng chắp tay dần nheo mắt lại, bây giờ xem ra chi có thể chờ, nếu như Yêu tăng Nam Ba biết được bí mật Luyện ngục từ chỗ Bích Nguyệt, nhất định sẽ dùng nó để uy hiếp hắn, vậy hắn phải làm như nào? Giao ra thần thảo? Thần thảo đối với hắn hiện giờ không có bất kỳ tác dụng gì, kỳ thực giao ra cũng không sao, nhưng mọi chuyện nào có thể đơn giản như vậy. Bị ngược đãi trong phong ấn nhiều năm, Yêu tăng Nam Ba có thể không tìm đám người hắn và Bát Giới tính sổ sao? Yêu tăng tiếp tục lấy nhược điểm đó để áp chế hắn thì sao?
- Để ta yên lặng một chút?
Miêu Nghị lạnh nhạt nói.
Đệ tử hơi hạ thấp người rồi lắc mình biến mất, Dương Triệu Thanh thì chắp tay lui xuống.
Đúng lúc này, có người đưa tin liên hệ hắn, Miêu Nghị có chút ngoài ý muốn, lấy ra tinh linh, là Bát Giới đưa tin.
Sau khi câu thông, Miêu Nghị hỏi:
- Có việc? Bát Giới:
- Một người quá tẻ nhạt, đại ca, ngươi và chị dâu vẫn tốt chứ?
Miêu Nghị:
- Chúng ta rất tốt, tiến độ tu hành của ngươi như nào rồi? Bát Giới:
- Đang cố gắng, đang cố gắng, đại ca ngươi bận rộn, không quấy rầy.
Sau đó lập tức cắt đứt liên hệ, nhìn tinh linh trong tay, Miêu Nghị lắc đầu cười khổ, vừa hỏi vấn đề tu vi lão nhị liền trốn, lão nhị nhà mình thông minh thỉ đúng là thông minh, chi là thông minh không dùng vào đúng chỗ, không biết khi nào mới có thể trưởng thành lớn lên.
Trong đình dưới màn mưa, suy nghĩ một hồi Miêu Nghị vẫn quyết định nói chuyện này với Dương Khánh, xem Dương Khánh có biện pháp ứng đối không?
Sau khi liên lạc với Dương Khánh, giảng giải đại thể tình hình, Dương Khánh đầu tiên kinh hài, hôi vào then chốt:
- Đại nhân, vì sao sau khi Yêu tăng Nam Ba vừa thoát vây đà nhắm vào đại nhân?
Miêu Nghị:
- Trong này có ân tình khác, tạm thời không tiện nói ra.
Hắn có chút kiêng kỵ Dương Khánh, chuyện liên quan với Bát Giới vẫn nên ẩn giấu, bằng không nói không chừng ngày khác lại bị Dương Khánh lợi dụng.
Nếu hắn nói như vậy, Dương Khánh cũng không hỏi nhiều, trầm mặc suy tư một hồi mới trả lời:
- Nếu thực sự Yêu tăng Nam Ba biết bí mật này rồi vậy đúng là uy hiếp với đại nhân, có điều cũng không phải không có cách hóa giải.
Miêu Nghị đột nhiên cảm thấy phấn chấn, hỏi:
- Nguyện ý nghe cao kiến.