- Tạ ơn bệ hạ khai ân!
Lệnh Hồ Đấu Trọng cùng các tướng lãnh tạ ân, nhưng trong lòng cười khổ, nếu muốn giết bọn họ ước chừng sẽ không nói lạc đường biết quay đầu lại, nói chung lời hay lời xấu đều là người khống chế đại thế nói có uy lực.
- Tạ ơn bệ hạ khai ân!
Phía sau mấy chục triệu nhân mã cũng dào dạc gầm lên.
Đợi im lặng, Văn Trạch tiếp tục nói:
- Lệnh Hồ Đấu Trọng là thủ phạm, đáng trừng trị răn đe, miễn chức Dần Lộ Nguyên soái Lệnh Hồ Đấu Trọng, Siêu lục tiết đại tướng cách chức làm Tam tiết thượng tướng, tạm lĩnh chức U Minh Tổng đốc phủ phó tổng đốc, xem hiệu quả về sau!
Một lần cách chức mười cấp, xa xa Thiệu Hương Hoa vô ý thức che miệng, trong hốc mắt giọt nước mắt dần hiện ra, một một đời phú quý không ngờ lại rơi vào cảnh như vậy.
Một bên Vân Tri Thu lập tức nhẹ giọng an ủi, chỉ cần bệ hạ có cái tâm đó, cách chức nhanh thăng cũng nhanh. Ngưu Hữu Đức không phải cũng như vậy sao.
Lệnh Hồ Đấu Trọng trong lòng cười khổ, lần nữa chắp tay nói:
- Tạ ơn bệ hạ khai ân!
Văn Trạch ý vị thâm trường nhìn hắn một cái, tiếp tục tuyên bố danh sách.
Phía sau ý chỉ vừa ra tới, tất cả mọi người đều có chút ngoài ý muốn, hết thảy chiếm giữ vị trí chủ tướng, đều liệt vào hàng thủ phạm, miễn chức đều là cách chức chín cấp, cách chức đến cấp đại thống lĩnh mới thôi. Còn lại những người không phải tướng lĩnh chính tính vào hàng ngũ tòng phạm, miễn chức ít hơn, chỉ cách chức ba cấp, chức vị sau đó sẽ do Ngưu Hữu Đức sắp xếp. Thống lĩnh phía dưới các loại thuộc về mù quáng làm theo, chỉ cách chức một cấp, không miễn chức, phạt một trăm năm bổng lộc. Xuống dưới nữa cũng chi phạt mấy năm bổng lộc, cấp bậc không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì.
Nói cách khác, Lệnh Hồ Đấu Trọng phía dưới còn một đám tướng lãnh không ít người vẫn còn ở Hồng Giáp cấp bậc đại tướng, bởi vì không ít người đều đã tới tứ ngũ phẩm lục phẩm, cách chức ba cấp không đến mức rớt khỏi hàng đại tướng, như vậy so với Lệnh Hồ Đấu Trọng cấp bậc còn cao hơn, nhưng Lệnh Hồ Đấu Trọng phó chức Tổng đốc lại chắc chắn rồi.
Trong đại quân lập tức lộ ra không ít người mặt mừng rỡ. Dần lộ năm mươi triệu nhân mã đều là Lệnh Hồ Đấu Trọng đích hệ nhân mã, quá nhiều thống lĩnh chủ tướng so với thông thường, theo lý thuyết năm mươi triệu nhân mã chỉ có chừng năm ngàn thống lĩnh, nhưng nơi này đã có hơn một vạn người lúc rất nhiều người theo Lệnh Hồ Đấu Trọng đi người phía dưới không đi theo.
Thống lĩnh cấp bậc hơn vạn người vẫn còn ít, nơi đây Hồng Giáp đại tướng những mấy ngàn người. Tử Giáp lên đến mấy triệu người, chỉ riêng nhân mã của Lệnh Hồ Đấu Trọng lên tới Tử Giáp đã trên một triệu. Đương nhiên, phần lớn là dự trữ tướng lĩnh, đại thể đều là đã lên đến cấp bậc, lại không chiếm giữ vị trí chủ tướng, càng là quyền cao chức trọng thủ hạ tập thì càng trung nhiều cao thủ, trực tiếp xếp thứ tự thành quân dự bị không có nhiều vị trí như vậy để bố trí.
Chỉ cách chức một cấp, phạt một trăm năm bổng lộc, chức vị vẫn còn, xuống dưới nữa hầu như không có tổn thất gì phạt quả thực nhẹ vượt quá dự liệu.
Trong núi rừng các gia quyến nghe được ý chỉ có một bộ phận mừng rỡ không thôi, thở phào nhẹ nhõm.
Chức vị khá cao nhưng không chiếm vị trí tướng lĩnh chính cũng có chút mừng rỡ, trước đây không có chiếm chính vị không vui, giờ xem ra ngược lại là chuyện tốt, vốn là không chiếm chủ vị, nên miễn chức không bị ảnh hưởng lớn, chỉ cách chức ba cấp, so với trực tiếp miễn cửu cấp chủ tướng thật không biết nói gì, thực sự là trong họa có phúc.
- Tạ ơn bệ hạ thiên ân!
Mấy chục triệu nhân mã đột nhiên liên tiếp hô lớn tạ ấn, trong tiếng kêu lộ ra vui vẻ.
Lệnh Hồ Đấu Trọng và các chủ tướng trên mặt dần dần đầy lo lắng, lần lượt nhìn về phía Miêu Nghị, mà Miêu Nghị lại bất đắc dĩ giang tay ra, thậm chí truyền âm nói:
- Trước đó ta cũng không thấy được ý chỉ, cũng không ngờ tới là như thế này, không ngờ bệ hạ có thể biếm truất nghiêm phạt như vậy, ta thậm chí cũng không biết U Minh Đô thống Phủ sẽ thăng lên thành U Minh Tổng đốc phủ!
Lệnh Hồ Đấu Trọng và các chủ tướng sắc mặt hơi khó coi, đồng ý với Ngưu Hữu Đức chấp nhận cách chức, lại không ngờ rằng là cách chức như thế, đã phát giác chuyện này có âm mưu.
Đại thống lĩnh một cách chức xuống địa vị đó thậm chí còn không bằng thiên tướng phía dưới, dù cho phía dưới từng là tâm phúc của hắn thì thế nào, giờ tâm phúc là cấp trên, tâm phúc cũng không thể chắp tay đem vị trí tặng cho ngươi? Chính mình còn muốn leo lên, để bảo vệ lợi ích của mình có thể tưởng tượng được phải liều mạng dựa vào Ngưu Hữu Đức bên kia. Đi lên từng cấp từng cấp như vậy, người phía dưới dù sao cũng chiếm đại đa số, chỉ một lần khiến lòng người đội ngũ chính của hắn bị phá hủy, một lần là tước đoạt quyền lực trong tay họ.
Đây là đang lợi dụng người của hắn khống chế người của hắn, toàn bộ khống chế nhân mã của hắn!
Hết lần này tới lần khác bọn họ không cách nào phản đối chẳng lẽ nói với người phía dưới rằng chúng ta xử phạt quá nặng, các ngươi xử phạt quá nhẹ?
Nếu ai dám nói như vậy đó chính là chọc mọi người nổi giận, người bề trên đều ước gì chúng ta không tốt!
Giờ coi như kéo người phía dưới cùng nhau phản kháng, người phía dưới bị ảnh hưởng không lớn, thoát được nguy cơ sợ nhất, trong lòng nhẹ nhõm không cần lại gánh nguy hiểm, lúc gian nan tìm được lối ra, lẽ nào sẽ lại đi theo ngươi mạo hiểm rơi đầu mưu phản?
Cho nên ý chỉ này nhìn như từ trên xuống dưới đều bị phạt, nhìn như chính và phụ khác biệt, nặng nhẹ khác biệt nghiêm phạt có vẻ rất hợp lý, kì thực là cực kỳ ác độc, đám người Lệnh Hồ Đấu Trọng dựng tóc gáy, không biết là ai còn muốn ra thủ đoạn ác độc như vậy!
Nhưng làm bọn họ không nghĩ ra là, thống lĩnh phía dưới vị trí vượt qua nhân số hiện tại, không miễn chức thì sắp xếp thế nào? Bổng lộc thiên đình bên kia thanh toán không quan hệ gì, nhưng chức vị có hạn, lẽ nào chuẩn bị về sau tẩy trừ? Nếu là như vậy, đến lúc đó lòng người lưu động vậy vẫn còn cơ hội!