Dương Triệu Thanh dừng một chút, nhắc nhở một tiếng:
- Quá nhiều người, nơi đây sợ rằng đứng không hết.
Miêu Nghị sửng sốt, là mình hồ đồ, năm mươi triệu nhân mã không phải thường, nếu cách chức tướng lĩnh đều tới, nơi này đích xác là đứng không hết, sau đó đổi cách nói:
- Vậy ra lệnh tất cả mọi người tập kết tại chỗ!
- Vâng!
Dương Triệu Thanh lĩnh mệnh lấy tinh linh ra thông báo.
Miêu Nghị tại chỗ thay chiến giáp đại tướng, sau đó bước nhanh mà rời đi, thẳng đến vườn đãi khách.
Trên đường vừa may đụng phải Nguyên Công đi qua. Nguyên Công nhanh chân qua chào. Sau đó hỏi:
- Đại đô đốc, ta vừa mới nhìn thấy Hạ Hầu gia đại tổng quản Vệ Khu tới, hắn tự mình chạy tới đây làm gì?
Miêu Nghi nói nhỏ:
- Còn không phải là chút chuyện vớ vẩn của Hạ Hầu gia, muốn làm ta sợ, không phối hợp bọn họ còn uy hiếp đến trên đầu ta, ta không sợ bị uy hiếp, ta ngược lại muốn xem một chút kẻ nào cho kẻ nào biết tay.
Lời này nói lập lờ nước đôi, Tinh nghe không cảm thấy có ý gì, nhưng cũng đủ khiến Nguyên Công suy nghĩ sâu xa thầm ý trong lời này.
Trong vườn người thiên đình tới truyền chỉ đang chờ, tổng cộng tới trăm thiên tướng, một màu Hồng Giáp đại tướng, có thể thấy chuyện năm mươi triệu nhân mã biếm truất thiên đình cũng tương đương coi trọng, phái một hai người tới không thể hiện được khí thế.
Một đám người truyền chỉ đang ở đình đài lầu các gian ăn uống đàm tiếu, Miêu Nghị vừa đến, tất cả mọi người lục tục đứng lên, tối thiểu lễ nghi!
Đến đây tuyên chỉ đều là người quen cũ của Miêu Nghị, Văn Trạch.
Văn Trạch từ trong đài phun nước đi ra những người còn lại cũng lục tục từ các nơi đi theo sau.
Vừa thấy mặt, Miêu Nghị liền chắp tay nói xin lỗi:
- Khiến Văn huynh đợi lâu rồi.
Văn Trạch ha hả cười nói:
- Vệ Khu đuổi đi rồi?
- Đi rồi!
Miêu Nghị gật đầu cười nói:
- Nếu Đại đô đốc bận xong. Vậy có thể bắt đầu rồi!
Văn Trạch trả lời:
- Có thể bắt đầu chưa?
- Mời!
Miêu Nghị đưa tay nhường đường, cùng Vệ Khu đi sóng vai, một đám người xếp thành hàng đi theo ở phía sau.
Vừa ra vườn bên ngoài đã có một đám người nhận được
thông báo đang đợi.
Từ Đường Nhiên, Bích Nguyệt, Hùng Kỳ, Phục Thanh, Ưng Vô Địch, Hồng Thiên cùng với Quần Hùng của Tinh Túc Hải đều ở bên ngoài xếp thành hàng chờ, thừa dịp Thiên Tẫn cung ý chỉ thông qua, Miêu Nghị đem những lão nhân này toàn bộ điều tới, bằng không Thiên Nhai bên kia phía trên không thả người hắn cũng không cách nào.
Vòng đi vòng lại một vòng, Miêu Nghị đúng là vẫn còn dùng tới những người dự trữ của tiểu thế giới.
- Đại đô đốc!
Miêu Nghị vừa ra tới, Từ Đường Nhiên đem người hành lễ, toàn bộ đổi lại chiến giáp.
Miêu Nghị hướng bọn họ khẽ gật đầu thăm hỏi, một đám người sau đó cũng đi theo, chiến giáp vang dội, phòng hộ đại trận lâm thời đóng lại, đoàn người bay vút lên trời, thu hút ánh mắt của thủ vệ xung quanh, rất nhiều người đều ý thức được đại sự sắp phát sinh, thủ vệ ở đây không chừng vừa quay đầu thủ hạ sẽ nhiều hơn thống quân chính thức.
Cho nên đám thủ vệ càng đề phòng, ngàn vạn lần chớ một chân bước vào cửa gặp chuyện không may.
Tại đỉnh núi bên trong một sơn động, nhận được thông báo của Dương Triệu Thanh, Lệnh Hồ Đấu Trọng bước nhanh đi ra cửa động, quát lên với tướng đối diện:
- Truyền lệnh xuống, thiên chỉ đến, tất cả nhân mã tập kết!
Theo lệnh của hắn, bốn phía dãy núi nhất thời sôi trào, nhân mã lần lượt phi thân ra, ở trên bình nguyên tập kết, trùng trùng điệp điệp mênh mông bát ngát, che phủ cả bình nguyên.
Dãy núi giữa lúc sôi trào không ngừng, các gia quyến cũng lần lượt ló đầu, đều biết thời điểm thay đổi tiền đồ trụ cột nhà mình đến rồi, mọi người trước đó cơ bản đều đã kích động rồi, toàn bộ bị cách chức, sẽ cách chức thành cấp bậc gì cũng không biết!
Quan tâm, lo lắng, ưu phiền, các loại tâm tình tiêu cực xuất hiện ở trên từng gương mặt trong rừng núi, đều ở đây dài cổ chờ tin tức.
Miêu Nghị cùng đám người nhanh chóng từ trên trời giáng xuống. Lệnh Hồ Đấu Trọng đi về phía trước hành lễ.
- Mời chỉ!
Miêu Nghị đem vị trí nhường cho Văn Trạch. Văn Trạch tay cầm thiên chỉ nhìn chung quanh mọi người thi pháp cất cao giọng nói:
- Bệ hạ có chỉ, U Minh Đô thống phủ đô thống Ngưu Hữu Đức, thân kiêm Thiên Nhai Đại đô đốc, thân kiêm Thiên Nhai Tuân sát sử, dưới trướng nhân mã số lượng không đủ, U Minh Đô thống Phủ lập tức đổi thành U Minh Tổng đốc phủ, quả lý ngũ đô phủ nhân mã. Ngưu Hữu Đức nhậm chức U Minh Tổng đốc cấp bậc không thay đổi!
Đám người Lệnh Hồ Đấu Trọng vô ý thức nhìn về phía Miêu Nghị.
Miêu Nghị sửng sốt, hắn cũng không biết Thanh Chủ còn có ý chỉ này, đem U Minh Đô thống phủ thăng chức thành U Minh tổng đốc phủ chuyện này hắn là thật không biết chút nào, Văn Trạch cũng không có tiết lộ một chút phong thanh cho hắn, tuy là bản thân hắn không có thăng cấp, nhưng nơi ở thăng cấp, hắn thật không ngờ Thanh Chủ lại tốt bụng như vậy, cho hắn một chút vui mừng ngoài ý muốn, nhưng lại bớt phiền phức sau này danh không chánh ngôn không thuận, cũng không biết có phải do Phi Hồng bên kia mật báo tả bộ hắn cự tuyệt Quảng Lệnh Công có hiệu quả rồi không.
- Thần tuân chỉ!
Miêu Nghị lập tức chắp tay lớn tiếng trả lời, chuyện tốt đương nhiên nhận, nếu như miễn chức của hắn, hắn sợ là lập tức đứng ở trong đám nhân mã của mình truy vấn chuyện này có chân thực hay không.
Đám người Lệnh Hồ Đấu Trọng cũng là âm thầm thổn thức, xem phản ứng của Ngưu Hữu Đức tựa hồ không biết chuyện, tự dưng lại xuất hiện Tổng đốc phủ, thiên đình lần đầu nghe thấy chuyện này, Thanh Chủ để tiện Ngưu Hữu Đức khống chế nhóm nhân mã này thật đúng là chiếu cố!
Văn Trạch tiếp tục nói:
- Dần lộ lấy Lệnh Hồ Đấu Trọng dẫn đầu hơn năm ngàn vạn nhân mã, không biết thiên ân, ngược lại ý do hiệp trợ Doanh Cửu Quang mưu đồ phản nghịch, vốn nên trảm cửu tộc, nhưng nể tình đúng lúc lạc đường biết quay đầu lại, đặc biệt khoan hồng xử lý, tập thể biếm truất tới U Minh Tổng đốc phủ lập công chuộc tội!
Dứt lời nhìn mọi người.