Câu Việt:
- Hẳn là không có, bằng không bên kia không đến mức không hé răng. Huống chi theo điều tra, Cao Nham trước khi đi Chính Khí Môn chưa từng gặp qua Bảo Liên, thời gian ở Chính Khí Môn còn chưa đến một ngày. Thời gian ngắn như vậy, hắn lá gan lớn thế nào cũng không dám ở Chính Khí Môn làm chuyện xằng bậy với Bảo Liên kia, chọc giận Chính Khí Môn có nghĩa là phá hư chuyện của Vương gia. Theo phán đoán của lão nô, Cao Nham hắn còn chưa có lá gan này!
Quảng lệnh công ngạc nhiên:
- Vậy thì kỳ quái, cũng chỉ mắng hắn hai câu, cũng không làm cái gì, giết hắn là được rồi, hà tất gì tra tấn như thế? Theo như địa vị của Ngưu Hữu Đức lúc này, đáng giá để tâm với một Cao Nham như vậy sao? Cao Nham hẳn là không đáng đặt vào trong mắt của hắn đi.
Câu Việt:
- Vương gia đừng quên, đô thống Chử Tử Sơn Dậu Đinh Vực từng bị Ngưu Hữu Đức thiên đao vạn quả lăng trì xử tử.
Quảng Lệnh Công xua tay:
- Cái kia không giống, Ngưu Hữu Đức khi đó không phải như Ngưu Hữu Đức bây giờ. Địa vị người này đã đến vị trí nhất định rồi, trải qua cũng nhiều hơn, có một số việc tự nhiên xem nhẹ. Nói Ngưu Hữu Đức có thù tất báo ta tin, có thể làm ra bút tích như vậy ở Hắc Long Đàm không đúng mức không có lòng dạ. Đối với Chử Tử Sơn là hả giận, còn địa vị của Cao Nham không đáng giá để hắn nhớ mãi không quên oán hận đến vậy. Hắn cũng không tất yếu làm như thế để chọc giận ta. Ta cân nhắc, hoặc là có ẩn tình khác, hoặc là hạ nhân hiểu sai ý làm thành ra như vậy, mới có thể làm ra chuyện thế này.
Hắn thật đúng là không đoán sai, Cao Nham từ đầu tới cuối đều không nằm trong tay Miêu Nghị. Miêu Nghị chỉ là giao cho hạ nhân giao người chết cho Quảng gia, không để làm những việc này, Miêu Nghị tới lúc này đều không biết trước khi chết Cao Nham phải trải qua khổ hình như vậy.
- Vương gia nói như vậy, lão nô thật ra nhớ tới một chuyện.
Câu Việt cân nhắc nói.
Quảng lệnh công “A” một tiếng, nhìn nhìn hắn, biết hắn sẽ không nói chuyện vô ích.
Câu Việt trầm ngâm nói:
- Vương gia còn nhớ rõ ân oán giữa Nguyên soái Chu Triệu cùng Long Tín lúc đó vốn vẫn chưa được lộ ra? Những năm đầu Cao Tử Hồ còn chưa tới địa vị hiện giờ, còn Chu Triệu đã là Tinh quân. Cao Tử Hồ khi đó thường xuyên cùng đứa con Chu Ngạo Lâm của Chu Triệu chơi cùng nhau. Sau đó Chu Ngạo Lâm giành với Long Tín nữ nhân kia, ra mặt vì Chu Ngạo Lâm nói chuyện với Long Tín là Cao Tử Hồ. Sau nữa, Long Tín nháo trở mình với Chu Triệu, Vương gia từng để lão nô đi thăm dò đến tột cùng là có chuyện này hay không. Lúc ấy từng có đồn đãi kỳ thật coi trọng nữ nhân kia sớm nhất chính là Cao Tử Hồ. Chu Ngạo Lâm cũng là từ Cao Tử Hồ biết được tồn tại của nữ nhân này. Chính là trong đó không có chứng cớ, thêm nữa lúc Tĩnh Huyên Viên đạt được Vương gia sủng ái. Vương gia không nghĩ đến chuyện gièm pha như vậy dính đến Vương phủ. Việc này lúc ấy chính là vì như thế trở nên không rõ ràng... Vương gia, ngài nói Cao Nham chết thảm như vậy có thể nào có quan hệ với Long Tín?
Quảng Lệnh Công vuốt chòm râu suy tư, ẩn ẩn nhớ tới tựa hồ là có chuyện như vậy, hừ một tiếng, cười lạnh:
- Trách không được bổn Vương hứa hẹn nhiều như vậy Long Tín kia cũng không chịu trở về, tình nguyện đi theo Ngưu Hữu Đức. Nếu thật sự là như vậy, kia thật đúng là báo ứng! Sự tình đã qua rồi, nhắc lại này cũng không có ý nghĩa, bên Tĩnh Huyên Viên kia có thái độ gì?
Câu Việt nhìn hắn, bình tĩnh nói:
- Cao đô thống còn nhớ rõ chuyện tốt năm đó làm cùng Chu Ngạo Lâm sao?
- Chu Ngạo Lâm?
Cao Tử Huyên cùng Quảng Quân An ở một bên nghe có chút mạc danh kỳ diệu. Câu quản gia nói câu này xả lên đầu người chết là có ý tứ gì?
“...” Cao Tử Hồ sợ run một chút, có điểm không phản ứng lại, chuyện tốt hắn làm cùng Chu Ngạo Lâm năm đó nhiều lắm, nghi hoặc nói:
- Không biết Câu quản gia là nói sự kiện nào?
Câu Việt vẫn bình tình như cũ nói:
- Long Tín hiện tại đang ở Đô thống phủ U Minh.
Cao Tử Hồ nháy mắt biến sắc, đột nhiên ý thức được cái gì, hầu kết giật giật một chút, biện giải nói:
- Cao mỗ có điểm nghe không hiểu ý tứ của Câu quản gia?
Câu Việt đã tìm ra được manh mối từ phản ứng của hắn, trong lòng thầm than, xem ra thật đúng là có quan hệ với người này, không chút gợn sóng sợ hãi nói:
- Nghe không hiểu không quan hệ, trong lòng biết là được. Có một số việc Vương gia tai thính mắt tinh, không phải không biết, mà là đang xem trọng mặt mũi của phu nhân! Chuyện tình của lệnh lang Vương gia đều có tính toán, hy vọng Cao đô thống không cần xằng bậy, lại phạm lần nữa, làm hại chẳng những là chính mình cũng là hại phu nhân, lão nô cũng đã nói hết lời!
Dứt lời chắp tay cáo lui với Cao Tử Huyên cùng Quảng Quân An đứng ở một bên.