Hai chữ “bắn tên” vừa buột ra, đừng nói trăm vạn đại quân đoàn đoàn bao vây tâm thần chấn động, ngay cả bản thân năm vạn đại quân Hắc Long ti cũng nhất thời sững sờ, song dù sao bọn họ cũng đã ngầm nhận được mệnh lệnh chuẩn bị trước đó, chốc lát tên ở trên dây nhất tề bắn ra.
Phanh phanh phanh...
Dây cung nổ vang thành một mảnh, song tiễn đáp trên dây cung nháy mắt hóa thành gần mười vạn đạo lưu quang tóe ra, tạc nổ giống như quang mang vạn trượng. Vì giải quyết hết gần năm vạn cung tiễn thủ của đối phương, bên này không tiếc song tiễn tề phát.
Trăm vạn đại quân cả kinh, đám tư giáp thượng tướng dẫn đầu nhất thời sửng sốt, ai cũng không ngờ được năm vạn nhân mã bị trăm vạn đại quân vây khốn lại dám chủ động ra tay trước.
Theo lý thuyết trong tình thế trọng binh vây khốn như thế, những người này hẳn phải tập trung nghĩ cách làm sao để bảo mạng mới đúng, động thủ chính là tự sát, nhưng đối phương lai khăng khăng động thủ trước.
Tướng lĩnh cầm đầu gầm lên:
- Bắn tên!
Dù cho bên này phải trả ra đại giá cự đại, cũng phải khiến đối phương đại lượng giảm viên, mới vài vạn nhân mã, đỡ không nổi thế tiến công của bên này.
Nhưng mà trong tình huống đối đầu như hiên nay, cộng thêm cự ly lại gần như vậy, vô số lưu quang cơ hồ trong nháy mắt liền tới muộn một bước chính là đả kích trí mạng.
Hắn mệnh lệnh tuy gần như phát ra đồng thời nhưng trong tình thế này, cơ hồ phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người đều là lấy ra thuẫn bài để bảo mạng, đặc biệt là cung tiễn thủ nhìn thấy lưu quang bay thẳng đến chính mình, ngay cả tướng lĩnh phát 18 hiệu lệnh cũng không ngoại lệ, vừa kêu lời vừa cuống cuồng lấy thuẫn bài ra phòng hộ.
Chớp mắt, trăm vạn đại quân loạn làm một đoàn.
Nhưng cự ly thật sự quá gần, trong lúc vội và căn bản không kịp thời phản ứng, lấy thuẫn bài ra nhưng vẫn không kịp chống ra đến trước người để ngăn cản, không ít nhân mã thân hình chấn rung, đương trường bị xạ lật, rơi rớt như mưa.
- A... A...
Tiếng kêu thảm liên miên không dứt, càng khiến cho trận thế đại loạn.
Tên tướng lĩnh cầm đầu đứng sau thuẫn bài lần nữa hô to:
- Bắn tên!
Lại tịnh không nghe được tiếng bắn tên của bên này. Lập tức thầm mắng tố chất tác chiến của thế lực địa phương đúng là kém xa quân cận vệ. Vừa đảo mắt nhìn tình huống lập tức trong lòng nguội lạnh hơn nữa, vài vạn cung tiễn thủ bạo lộ ở tuyến đầu ngã lật thành một mảnh, cơ hồ toàn bộ lật chìm.
Một màn này thiếu chút thì khiến hắn thổ huyết, nếu còn không minh bạch trước đó đối phương mài quẹt lâu như vậy là kế hoàn binh thì đúng là sống uổng nửa đời chinh chiến, chỉ một đợt công kích cơ hồ đánh lật toàn bộ cung tiễn thủ bên mình lâm thời động thủ không khả năng thanh trừ chính xác đến vậy, mà cần thời gian phân phối mục tiêu công kích, chứng minh vừa bắt đầu đối phương đã không chuẩn bị thỏa hiệp, một mực đang chuẩn bi tiến công. Khăng khăng bên này còn như kẻ ngu, tưởng rằng đang nắm chắc phần thắng trong tay.
Kẻ điên! Trong đầu hắn bỗng hiên ra hai chữ này, rất muốn biết thủ lĩnh đối phương là người nào, lại dám chủ động tiến công ngay dưới tình thế như vậy.
Chợt thấy vô số đạo lưu quang phóng tới, vốn cho là mình cũng sẽ trở thành mục tiêu công kích, hiện tại phát hiện đối tượng kẻ địch muốn đối phó là cung tiễn thủ, lập tức từ sau thuẫn bài nhô ra người ra, quát:
- Giết!
Trăm vạn đại quân, thuẫn bài như rừng tấn tốc phát ra thế hợp vây, đồng thời hắn còn phát hiện có một số cung tiễn thủ vẫn sống sót, lần nữa bổ sung một tiếng:
- Cung tiễn thủ nhắm chuẩn thủ lĩnh bên kia!
- Bắn tên!
Miêu Nghị vung thương gầm lên.
Sưu sưu sưu! Ba mũi Lưu tinh tiễn đáp trên dây cung nháy mắt hóa thành vài vạn đạo lưu quang lần nữa bắn về bốn phương tám hướng, mục tiêu của bên này cũng là trừ đi chỉ huy của đối phương, cơ hồ mỗi năm mươi mũi tên chuyên nhắm tới một tên tử giáp thượng tướng.
Bên này mưa tên vừa ra. Thế công của đối phương lập tức dừng lại, tấn tốc giơ lên thuẫn bài ngăn trở.
Đồng thời, từ trong trận hình đối phương cũng bắn ra trên trăm đạo lưu quang tập trung về vị trí Miêu Nghị cùng Mục Vũ Liên đang đứng. Nhân mã trung quân hộ vệ ở chung quanh lập tức thuận thế hất lên thuẫn bài trong tay, tạo thành lớp phòng ngự, trách nhiệm của trung quân vốn chính là để bảo vệ thống soái.
Nhưng dưới sự tập trung công kích của trên trăm mũi Lưu Tinh tiễn, trong tiếng ầm ầm, thuẫn bài phòng ngự của trung quân lập tức bị xé mở một vết rách, liên tục phá xuyên ba tầng phòng ngự, mười mấy tiếng kêu thảm vang lên, đương trường có hơn mười nhân mã Hắc Long ti bị bắn giết, số bị thương cũng lên tới mười mấy người. Đấy còn là nhờ bên này trang bị tinh xảo, thuẫn bài đều do hồng tinh chế thành.
Mà phía địch phương bên kia lại không được vận may như vậy, thuẫn bài bằng kim tinh, tử tinh bảo hộ nhưng tử giáp thượng tướng kia đều trực tiếp bị Lưu Tinh tiễn xỏ xuyên, người nấp sau thuẫn bài đều bị bắn chết, may mà những cận vệ bên người tử giáp thượng tướng đều mang hồng tinh thuẫn bài, mới ngăn lại được công kích.
Cũng có gần trăm tên tử giáp thượng tướng trong lúc vội và phòng ngự không che chắn kĩ càng, đương trường bị xạ giết hoặc bị uy lực Lưu Tinh tiễn chấn thương.
Hộ vệ bị xạ giết trực tiếp lên tới trên vạn người.
Nhìn huynh đệ bên người ngã xuống, Mục Vũ Liên gấp giọng hạ lệnh:
- Thiên ưng kỳ, thanh trừ cung tiễn thủ đối phương!
Thiên ưng kỳ thống lĩnh tấn tốc quát:
- Thiên Lang kỳ! Thanh trừ cung tiễn thủ đối phương!
Trên không trung gần mười vạn mũi Lưu Tinh tiễn tung bay mà về, nhân mã Hắc Long ti trong trận tấn tốc vung tay triệu hồi, một tên đưa lên cắn trên miệng, một tên đáp lên dây, đột nhiên bắn ra. Tiếp tục tập trung mưa tên công kích đám tử giáp thượng tướng.
Mà Thiên Lang kỳ thiên tướng nhận được mệnh lệnh từ Mục Vũ Liên tấn tốc lần nữa bố trí thế công, chỉ huy hơn năm trăm thủ hạ. Tập trung đả kích cung tiễn thủ đối phương. Nhưng cung tiễn thủ của đối phương không có được hộ vệ kiên cường như bên người thượng tướng, dưới sự tập trung công kích, chỉ một đợt mưa tên liền giải quyết toàn bộ số cung tiễn thủ còn thừa lại của đối phương.