Phi Thiên

Chương 2470: Sa vào trùng vây (2)

Vũ Liệt nhìn hắn, vẻ mặt quấn quýt.

Hiên Viên Trác lại dùng thần sắc bình tĩnh nhìn hắn, ánh mắt kiên quyết:

- Tuân mệnh!

Cuối cùng Vũ Liệt chậm rãi ôm quyền trầm giọng ứng tiếng, trùng trùng “Ai” một tiếng, xoay người rời đi.

Từ xưa tới nay, người nắm giữ binh quyền là đối tượng khó khống chế nhất, nguy hại mà bọn họ mang đến cũng là trực tiếp nhất, chỉ cần một tiếng hạ lệnh liền хау ra đại sự. Có câu, tương tại ngoại không cần nhất thiết phải nghe quân mệnh! Miêu Nghị giấu diếm mặt trên tự tiện sử dụng nhân mã gây ra chuyện. Hiên Viên hầu cũng giấu diếm mặt trên gây sự, ngay cả Dữu Trọng Chân cũng không đăng báo chuyên chém thành nghìn mảnh, chỉ làm những chuyện có lợi với bên mình.

Chẳng qua sự tình không nhẹ nhàng như Dữu Trọng Chân vẫn nghi, hắn vừa báo lên không lâu, rất nhanh Miêu Nghị lại có tin tức mới truyền tới.

Chính xác mà nói, thì phía Miêu Nghị lại xảy ra chuyện.

Hơn ngàn tên thải liên tu sĩ thân mặc tư giáp thượng tướng toàn lực hoả tốc chạy tới bên này, giá lâm ở trên không vừa ngó xuống tình hình ở hiện trường, lập tức một biến mười mười biến trăm, trăm biến ngàn, chuyển mắt trên trăm vạn đại quân Thiên Đình đã bổ khắp chi chi chít chít trên không.


Vừa thấy thi thể đầy đất ở dưới nhận ra đúng là nhân mã Dậu đinh vực, trên mặt mây tên tư giáp thượng tướng cầm đầu trên không trung phù hiện vẻ giận dữ, truyền âm trao đổi ý kiến, rồi vung tay lên, trăm vạn đại quân lập tức bao vây năm vạn nhân mã của Miêu Nghị lại.

Càng đáng sợ chính là, trăm vạn nhân mà này cư nhiên đồng dạng lộ ra gần năm vạn Phá pháp cung, từ bốn phương tám hướng đối chuẩn năm vạn nhân mã quân cận về đang bị bao vây. Có thể có nhiều Phá pháp cung như vậy, chừng đó lực lượng khẩn cấp chạy tới này chính là đại quân tinh nhuệ của Dậu đinh Vực!

Miêu Nghị thần tình ngưng trọng, không ngờ nhân mã Dậu đinh vực lai tơi nhanh như vậy.

Chuyển mắt đã sa vào nguy cục, Miêu Nghị không khỏi hối hận vì đã không nghe khuyến cáo của Dương Khánh.

Dương Khánh từng nói, vì để phòng ngưa bất trắc, một khi kế hoạch đắc thủ lập tức độn ly, còn cường điệu nói rời đi qua đường tinh môn không chừng sẽ có nguy hiểm, phương thức ổn thỏa nhất chính là trực tiếp trốn vào tinh vực bất minh phụ cận, khiến người ngoài tìm không được, đợi pháp chỉ xử lý của mặt trên hạ xuống, không người dám kháng chỉ mới hẵng trở ra.

Miêu Nghị biết Dương Khánh làm việc nhất quán cẩn thận, sẽ không dễ dàng mạo hiểm, sâu trong thâm tâm có chút khinh thường, bởi thế Miêu Nghị sửa đổi rất nhiều chỗ trong kế hoạch của Dương Khánh, bởi vì hắn còn sự tình phải xử lý tại Cửu Hoàn tinh, điểm này hắn giấu không nói cho Dương Khánh biết.

Còn có một nguyên nhân khiến hắn lề mề ở chỗ này, nói là muốn tập kết nhân mã quay về Ngự viên, kỳ thực hắn biết xảy ra chuyện như thế, mặt trên tuyệt sẽ không để hắn cư như vậy mà trực tiếp quay về Ngự viên, khẳng định phải phái người tới tra, bơi thế cũng không gấp gáp rời đi, mà muốn chờ tới khi ý chỉ mặt trên hạ xuống mới rời khỏi Cửu Hoàn tinh.

Ai ngờ, Dậu đinh vực cư nhiên tụ tập tới trăm vạn đại quân nhanh như vậy.


Có điều mà hắn không biết, đó là khi “Vân Tri Thu” giả vừa bị cướp đi, Chử Tử Sơn lập tức hạ lệnh nhân mã Dậu đinh vực đuổi tới bên này, chuẩn bi làm ngăn chặn. Trước lúc Chử Tử Sơn bị bắt, đã hạ tư lệnh muốn bộ hạ toàn tốc chạy tới cứu viện, cuối cùng thì người cũng đến, đây chỉ là một bộ phận nhân mã khẩn cấp chạy tới thôi, phía sau còn có trăm vạn đại quân chính đang nhắm tới bên này.

Năm vạn đại quân Hắc Long ti tại trường lập tức khẩn trương. Mục Vũ Liên cao giọng quát:

- Sẵn sàng! Phá pháp cung chuẩn bị!

Năm vạn đại quân tấn tốc bày ra trận thế, người người lấy ra Phá pháp cung, đối mặt bốn phương tám hướng làm ra tư thế chuẩn bị đánh trả.

Quân cận vệ?

Không phải tất cả mọi người đều biết thực tình, vừa nhìn trân thế Phá pháp cung của phía bên này, đa phần trăm vạn đại quân trên không trung đều biến sắc, lập tức đoán ra mấy vạn nhân mã phía dưới hẳn là người của quân cận vệ, đối mặt nhiều Phá pháp cung như vậy, sợ rằng một khi đánh lên, cho dù bên mình có thắng, cũng phải chịu tổn thất thảm trọng.

Phía Miêu Nghị cũng biết một khi đánh lên bên mình khẳng định không có kết cục gì hay ho, sa vào bao vây với ưu thế binh lực tuyệt đối như vậy, năm vạn Phá pháp cung tuy nhiều, nhưng một khi phân tán xạ kích, uy lực tất giảm, cho dù có thể giết được một bộ phận của đối phương, thì nhân mã đối phương cũng có thể khoái tốc xông giết vào trong trận, đến lúc đó liền là đánh giáp lá cà, Phá pháp cung mất đi tác dụng, đối mặt binh lực gấp gần hai mươi lần, còn rất có khả năng là đại quân tinh nhuệ của Dậu đinh vực, kết cục của việc đánh giáp lá cà thế nào không cần nghĩ cũng biết, huống hồ trên tay đối phương cũng có mấy vạn Phá pháp cung, chỉ một đợt công kích liền có thể khiển bên này giảm viên rất nhiều.

Trên dưới Hắc Long ti đều bị bao vây như hiện tại trận này không cách nào đánh được!

Càng khiến Miêu Nghị lo lắng chính là, nếu gần gần là bị bao vây với ưu thế binh lực thì cũng thôi, khăng khăng đây còn là ở trên địa bàn của Chử Tử Sơn, mình mới vừa đồ sát trên vạn nhân mã Chử Tử Sơn, đổi thành người khác bao vây thì còn có thể thương lượng, chờ đợi phán quyết từ mặt trên, nhưng hiện tại lai gặp phải toàn là bộ hạ cũ của Chữ Tử Sơn, có tình nghĩa đồng đội hay không thì không biết, nhưng ai dám dưới loại tình huống này mà còn khiếp nhược không dám ra tay.

Có một điểm có thể khẳng định, lấy ra được nhiều Phá pháp cung như vậy, những người này tám chín phần mười đều là tinh nhuệ của Dậu đinh vực, nếu đã là tinh nhuệ của Dậu đinh vực, Chử Tử Sơn làm sao có thể không cài cắm đại lượng tâm phúc để khống chế. Bên này giết đi thống soái đối phương, còn muốn đối phương bỏ qua được ư?