Năm vạn nhân mã nay đến vị trí nào hắn cũng rõ ràng, trước mắt đang hưu chỉnh ngay tại Dậu đinh vực, khăng khăng nơi xảy ra chuyện cũng là ở Dậu đinh vực mặt trên thông báo xuống nói là vài vạn nhân mã quân cận vệ vây công quân địa phương, nếu mà còn không đoán ra được là ai làm. Dữu đô thống có thể đâm đầu tự tận được rồi.
Nhưng điều khiến hắn kỳ quái chính là, trong năm vạn nhân mà kia hẳn phải có tai mắt của hắn mới đúng, trong Bắc Đấu quan hẳn phải có bố trí này, làm ra chuyên lớn như vậy mà sao trước đó không thấy ai đăng báo, chẳng lẽ trong quân có người giấu báo?
Hắn nào biết sự tình phát sinh quá đột nhiên, trước khi xảy ra chuyên người của Hắc Long ti căn bản không biết sẽ xảy ra chuyên này, đột nhiên động thu trong tình thế bị động, trước mắt còn không có ai kíp ranh tay mật báo ra ngoài
Bên này hắn vừa muốn liên hệ Miêu Nghị truy hỏi xem là chuyện gì, ngoài điện phó đô thông Liên Uy đả bước tới từ thật xa kêu nói:
- Đại nhân, đã xảy ra chuyện!
Dữu Trọng Chân ngồi ở sau án, mặt đen lai, nói:
- Ta biết rồi, đang muốn truy xét việc này.
Liên Uy gật gật đầu, bộ dáng gấp gáp:
- Là phải truy xét kĩ càng, quyết không thể bỏ qua, bằng không còn tưởng dễ bắt nạt người quân cận vệ chúng ta, cái tên Đô thống Dậu đinh vực Chử Tử Sơn đúng là quá phận!
- …
Dữu Trọng Chân Sửng sốt, gia hỏa này nói cái gì? Không nói Ngưu Hữu Đức ngược lại nói Đô thống Dậu đinh vực Chữ Tử Sơn quá phận? Không nghe lầm chứ? Nhịn không được buột miệng mà ra nói:
- Liên Uy, ngươi nói ai quá phận?
- Đương nhiên là cái tên Đô thống Dậu đinh Vực Chử Tử Sơn!
Liên Uy hùng hồn nói:
- Ta vừa nhận được chiến báo từ Ngưu Hữu Đức. Ngưu Hữu Đức suất linh năm vạn đại quân Hắc Long ti hưu chỉnh tai Dậu đinh vực, vừa vặn gặp được dâm tặc Giang Nhất Nhất, liền phái hơn ngàn người nghênh tới, nhân tiện bắt nó lại, ai ngờ nhân mã Chử Tư Sơn mặt sau đuổi đến thấy người chúng ta mặc vào thường phục, lại chỉ có khoảng một ngàn người, hắn cậy trên tay có trên vạn nhân mã, trong tình thế người của chúng ta người đã lộ ra trang bị chế thực của Thiên Đình, cư nhiên không quản không hỏi, vì cướp công mà không tiếc giết người diệt khẩu, hãn nhiên tập kết Phá pháp cung phát động tiến công, đương trường tạo thành tư thương cho mấy chục huynh đệ Bắc Đấu quân chúng ta. Ngưu Hữu Đức tự nhiên không thể ngồi chờ chết, bèn triệu tập năm vạn đại quân phát động phản công, một cử tiêu diệt nhân mã Chử Tử Sơn, Chữ Tử Sơn đã bị đền tội!
Kỳ thực trong lòng hắn cũng biết việc này to chuyện, nếu bên này đã chiếm lý, hắn phải liều mạng bảo vệ Miêu Nghị, không còn cách nào khác, Ngưu Hữu Đức là thuộc quyền quản lý của hắn, nếu thật để tội danh lớn như vậy rơi xuống trên đầu Miêu Nghị, không khéo hắn cũng bi truy cứu trách nhiệm liên đới. Trên thực tế trên đường tới đây trong đầu hắn cũng đang cuồng mắng Miêu Nghị, đồ tạp chủng nhà ngươi đánh một trận coi như xong, sau đó mặt trên tự nhiên sẽ truy cứu trách nhiệm của Chử Tử Sơn, ngươi trực tiếp đồ sát Đô thống của một tinh vực lẫn trên vạn nhân mã cấp làm cái gì? Quả thực là kẻ điên!
Hắn cũng đành chịu a, từ lúc trong đám thủ hạ có cái tên Ngưu Hữu Đức này, hắn vẫn luôn hài hùng thụ sợ, ở Ngự viên dám động đến trên đầu Thiên đế, giờ mới được thả ra khỏi Thái cổ tử địa, ngươi lại làm ra việc này cho lão tử, còn để người khác sống yên ổn hay không?
Dữu Trọng Chân nghe mà trợn mắt há mồm, châm chậm đứng lên, trợn tròn mắt hỏi:
- Ý ngươi là nói, là Chử Tử Sơn dẫn người tấn công người của chúng ta trước, người của chúng vì tự bảo mới phải diệt đi bọn họ?
Miêu Nghị cũng là thủ hạ của hắn, xảy ra chuyện lớn như vậy hắn cũng đang đau đầu không biết phải giải thích với mặt trên thế nào, đột nhiên hiện ra một cây rơm ra cứu mạng, có thể giúp Вắс Đẩu quân thoát tội, hắn há lại sẽ bỏ qua.
Liên Uy sá dị hỏi:
- Không phải đại nhân đã biết rồi ư?
Dữu Trọng Chân đang muốn giải thích, ai ngờ trân ất vệ Đại đô đốc Hoa Nghĩa Thiên lại tới tin, điểm danh muốn hắn truy xét Ngưu Hữu Đức.
Dữu Trọng Chân tấn tốc lấy ra tinh linh trực tiếp liên hệ Miêu Nghị, hỏi dò tình huống, tình huống kể lại qua nhiên giống hệt như những gì Liên Uy vừa nói.
Hắn vẫn còn nghi hoặc, lại tấn tốc gọi người phụ trách cài cắm tai mắt tại các bộ đi tới, lệnh nó tấn tốc liên hệ xác minh.
Kết quả không sai, không chỉ một người có thể chứng thực đích xác là bị Chử Tử Sơn tự dưng dẫn người tập kích, bi bức bất đắc dĩ mới phải ra tay. Đương nhiên, cũng có một điểm mà Miêu Nghị không nói, đó chính là Đô thống Dậu đinh vực Chử Tử Sơn là bị Miêu Nghị hạ lệnh dùng cực hình chém thành nghìn mảnh!
Chém thành nghìn mảnh? Dữu Trọng Chân thiếu chút thì mắng mẹ nó, ngươi chiếm lấy lý giết thì giết được rồi, còn chê chuyện chưa đủ lớn lại dám khiến đường đường Đô thống chết không toàn thây? Đó chính là một phương chư hầu chưởng khống một mảnh tinh vực a, mặt trên lại không có hầu gia quan lý, đối phương hướng lên một bước liền muốn đứng hàng triều đường, người cư nhiên giết không toàn thây? Việc này truyền đi ra có lý cũng thành không lý, đồ tạp chủng! Làm sao lão tư có thể làm bộ cây ngay không sợ chết đứng báo lên trên?
Được! Nếu Ngưu Hữu Đức đã không đăng báo việc này, hắn tạm thời cũng giả như không biết, trước cư báo mặt có lợi với Bắc Đẩu quân cái đã, tuy hắn biết sớm muộn sẽ bị mặt trên điều tra ra, nhưng chí ít hiện tại còn có thể làm bộ hồ đồ, trong tình thế quá vội vàng, tra tìm có sơ sót là điều rất bình thường, đợi đến mặt trên xác định xong đại phương hướng, chuyện chết không toàn thây có bị lật ra thì ảnh hưởng cũng đã nhẹ đi nhiều.
Liền đăng báo tình hình mà bên này tra ra cho trấn ất vệ Đại đô đốc Hoa Nghĩa Thiên.