Một đòn này là rất mạnh như vậy, quyết đoán như vậy, máu tanh như vậy, thiết huyết vô tình như vậy, cực kỳ giống người nào đó trước đây đã cho bọn họ cảnh cáo thiết huyết!
Ba người hiểu rõ, đây không phải là Thánh Chủ đang cảnh cáo bọn họ, mà là người kia ra tay!
Cũng chỉ có lực ảnh hưởng của người kia mới có khả năng bất cứ lúc nào tập trung ra thực lực cường đại như vậy dành cho bọn họ cảnh cáo chấn động như vậy!
Vừa suy nghĩ cẩn thận điểm này, trong lòng ba người gào thét một trận. Hóa ra người ta chẳng những có thể tiêu diệt bọn họ đang trốn ở nơi luyện ngục bất cứ lúc nào, còn có thể dễ dàng quét sạch thực lực bọn họ ẩn nấp ở bên ngoài tới không còn một mảnh.
Thanh trừ mười cứ điểm bí mật này chỉ là cảnh cáo dành cho bọn họ, đang nói cho bọn họ biết, hắn nếu quyết định sử dụng bọn họ, bọn họ không có lựa chọn nào khác. Hắn đang cảnh cáo bọn họ đàng hoàng một chút, đừng nghĩ tới chuyện giở trò gì ở phía sau lưng hắn!
Điều này giống như có đôi bàn tay vô hình cho bóp ở trên cổ, bóp chặt tới mức ngươi không thể nhúc nhích!
Lần cảnh cáo này cũng coi như ám chỉ với bọn họ, Lục Thánh chủ mới kế nhiệm đến tột cùng là đang đại biểu cho người kia!
Vì thế, gặp tổn thất to lớn, trong lòng Tướng chủ năm đạo có chút chán nản. Trước còn tưởng rằng đám người Mục Phàm Quân kế nhiệm vị trí Thánh Chủ Lục Đạo cũng là bình thường. Hiện tại bọn họ mới phát hiện Miêu Nghị mới là trọng điểm. Năm đạo khác chỉ là phụ thuộc.
Năm người Mục Phàm Quân vẫn không lên tiếng, có lẽ không biết ý nghĩa phía sau điều này là như thế nào. Tâm tình bọn họ cũng cực kỳ nặng nề.
Dám ở phía sau Miêu Nghị giở trò mờ ám là bởi vì trên tay mình nắm nhược điểm của Miêu Nghị, ăn chắc Miêu Nghị không dám lợi dụng lực lượng của Thiên Đình. Ai ngờ được Miêu Nghị lại che giấu thực lực khổng lồ như vậy. Hắn không cần lực lượng của Thiên Đình l cũng có thể đánh cho bọn họ ăn không tiêu.
Bọn họ hiểu rõ, nhược điểm trên tay mình đã không có bất kỳ ý nghĩa cản trở nào đối với Miêu Nghị. Người ta có thực lực cường đại như thế cần phải lo lắng uy hiếp từ phía Thiên Đình hay sao? Đủ để tự bảo vệ mình, đủ để thu thập bọn họ tới rơi đầu. Còn muốn động tới Miêu Nghị nữa, Lục Đạo sẽ không đáp ứng đầu tiên!
Tâm tình của bốn người Vân Ngạo Thiên, Cơ Hoan, Tư Đồ Tiếu, Tàng Lôi có chút bất đắc dĩ. Loại tư vị trước sau bị Miêu Nghị khiến cho lăn lộn như vậy thật không dễ chịu gì. Đặc biệt là bị Miêu Nghị ra một đòn sấm sét như vậy, thiếu chút nữa trực tiếp biến tâm huyết của bọn họ ở nơi luyện ngục nhiều năm như vậy thành hư ảo.
Mục Phàm Quân lại hình như có sở ngộ, có chút không cam lòng, nhưng không thể không tiếp nhận hiện thực.
Trên thực tế bọn họ đều là người rất thực tế. Cản trở nhất thời sẽ không khiến cho bọn họ nổi giận. Một người không quan trọng có thể từ tiểu thế giới trở thành chí tôn của tiểu thế giới, lại đi đến đại thế giới đạt được mức độ như ngày hôm nay, bọn họ đã phải trải qua vô vàn đau khổ và ngăn trở, là từ trong vô số người đi ra. Tâm trí bọn họ vô cùng kiên nghị. Bọn họ làm sao có thể bị chút ngăn trở hù dọa được.
Thật ra lần này nhằm vào Bạch Phượng Hoàng động thủ, cũng là muốn thu được Phá Pháp Cung tăng cơ hội tham gia chiều sâu vào thế lực bên ngoài của năm đạo, điều động nhân thủ một lần thu lợi, lần sau dĩ nhiên có lý do thuận lý thành chương. Chỉ cần thế lực trong ngoài mở được lối đi, sẽ có biện pháp chậm rãi nắm trong tay.
Nói trắng ra, bọn họ vẫn hướng về Lục Đại Kỳ Công trên tay Miêu Nghị. Bọn họ biết Lục Đại Kỳ Công mới là căn bản khiến bọn họ thật sự nắm Lục Đạo ở trong tay. Chỉ khi bọn họ có thể sử dụng được thế lực bên ngoài, bọn họ mới có biện pháp ép Miêu Nghị đi vào khuôn khổ. Bằng không Miêu Nghị ở bên trong có Vô Lượng Đạo, tới luyện ngục cũng không động được. Bên ngoài bọn họ lại không khống chế được hắn. Bọn họ căn bản không có cách nào ép được Miêu Nghị, chỉ có thể nhờ cậy vào lực lượng bên ngoài của năm đạo.
Ai ngờ Miêu Nghị hình như khám phá ra ý đồ của bọn họ, không ngờ dành cho bọn họ một đòn sấm sét như vậy. Thiếu chút nữa khiến tâm huyết của bọn họ ở nơi luyện ngục cũng hóa thành hư không. Đây là cảnh cáo trắng trợn.
Nhưng mà xét ở một mức độ tương đối, Miêu Nghị đối với bọn họ đã giơ cao đánh khẽ. Bởi vì Miêu Nghị có thực lực như vậy, nếu muốn thật muốn phá đổ bọn họ, lần này hoàn toàn là một cơ hội tốt. Nhưng Miêu Nghị lại không làm như vậy. Bọn họ lấy lòng mình đo lường người, cũng không nhận ra Miêu Nghị là người hiền lành gì. Trái lại bọn họ cho rằng Miêu Nghị đã phát tín hiệu rõ ràng về phía bọn họ. Nếu như trên tay hắn thật sự có Lục Đại Kỳ Công, sớm muộn hắn vẫn sẽ cho bọn họ.
Đến vị trí như bọn họ, đạo lý không khó hiểu rõ. Một khi Lục Đạo thoát khỏi nơi luyện ngục, căn bản cũng không phải là năm người bọn họ hoặc thêm Miêu Nghị có thể khống chế được. Đến lúc đó khắp thiên hạ cũng không ai có thể khống chế được Lục Đạo. Đám dư nghiệt Lục Đạo này, ngay cả Thiên Đình bọn họ còn không để vào mắt, làm sao có thể để bọn họ vào trong mắt. Hiện nay Lục Đạo chỉ là đang bị tình thế bức bách mà thôi. Cho nên nhân lúc Lục Đạo đang bị đè ép ở chỗ này, đúng lúc nắm nó vào trong tay là điều rất cần thiết.
Miêu Nghị cho thấy thực lực cũng chứng minh tương lai Miêu Nghị có năng lực mở ra cánh cửa luyện ngục thả dư nghiệt Lục Đạo ra ngoài. Đồng thời là lấy lòng mình đo lường người. Nếu như là mình, nếu như không khống chế được lực lượng dư nghiệt Lục Đạo này, mình còn có thể thả dư nghiệt Lục Đạo ra ngoài sao? Đáp án chắc chắn sẽ là không. Bọn họ tình nguyện để dư nghiệt Lục Đạo vĩnh viễn bị phong tỏa ở luyện ngục.
Như vậy Miêu Nghị không nhân cơ hội phá đổ mục đích của bọn họ dễ dàng, chính là muốn để cho bọn họ giúp hắn nắm lực lượng Lục Đạo này ở trong tay. Như vậy tất nhiên sớm muộn gì, hắn cũng sẽ đưa Lục Đại Kỳ Công cho bọn họ. Bằng không khống chế không ổn. Luận về năng lực, Miêu Nghị ở nơi luyện ngục cũng chỉ có thể lựa chọn bọn họ. Cũng chỉ có năm người bọn họ có đầy đủ năng lực về phương diện này. Bọn họ có kinh nghiệm phong phú về phương diện này.