Phi Thiên

Chương 2341: Áp lực lớn của năm thánh (Hạ)

Đám người này có ý gì? Ba người lại hai mặt nhìn nhau. Kim Mạn trả lời:

- Phía bên chúng ta hiện nay không có chuyện gì. Chẳng lẽ các ngươi bên kia đã xảy ra chuyện? Phản tặc lại phát động tấn công sao?

Hai tay Ly Sinh lồng vào trong ống tay áo, bộ dạng dường như rất lạnh, không nói gì.

Tướng chủ yêu đạo Lục Ca khe khẽ thở dài một tiếng.

- Hai cứ điểm bên ngoài của phía ta bị người cho huyết tẩy.

Tướng chủ tiên đạo Trưởng Tôn Cư cũng buông tiếng thở dài.

- Phía bên chúng ta cũng là tình huống tương tự.

Dạ Hành Không tự giễu nói:

- Bên ta cũng giống như vậy. Hai nơi cứ điểm bị huyết tẩy.

Ba người Kim Mạn giật mình không nhỏ, ánh mắt nhìn về phía hai vị khác. Tinh La chắp lại trước ngực nói:

- Không cần hỏi. Năm nhà đều giống nhau, đều có hai nơi cứ điểm bí mật bị huyết tẩy.

Bất kể có phải là người một nhà hay không, tổn thất đều là lực lượng phản công tương lai. Thần sắc Kim Mạn ngưng trọng hỏi tới:

- Các nhà tổn thất thế nào?

Trưởng Tôn Cư lắc đầu:

- Mấy người chúng ta cộng lại một chút, tuy rằng thêm chỉ là tổn thất mười cứ điểm, nhưng đối phương lựa chọn mục tiêu hạ thủ rất rõ ràng. Hình như thăm dò nội tình của chúng ta sau đó đặc biệt lựa chọn hạ thủ. Năm nhà không nhiều không ít, gần như đều tổn thất hai phần thực lực bố trí ở bên ngoài!


- Hai phần!

Ba người Kim Mạn trăm miệng một lời kinh ngạc kêu lên. Nói cách khác, năm đạo thoáng cái tổn thất một phần năm thực lực. Tương đương với trong năm đạo ở bên ngoài trực tiếp có một đạo thực lực bị tiêu diệt.

Tổn thất này thật sự làm cho lòng người kinh sợ. Kim Mạn lại truy hỏi:

- Làm sao có thể vừa vặn đều tổn thất hai thành được?

Dạ Hành Không đặt hai tay ra sau lưng, nhìn những người đi cùng một chút, sau đó cười lạnh nói:

- Chuyện cho tới bây giờ cũng không có gì hay để che che giấu giấu nữa. Vốn chính là đi cầu người. Kim Mạn, nói rõ, chuyện này chính là do Thánh Chủ các ngươi làm. Trước đó chúng ta đã có nhiều đắc tội đối với Thánh Chủ các ngươi. Hi vọng các ngươi hỗ trợ cầu xin tha thứ, để Thánh Chủ các ngươi giơ cao đánh khẽ tới lúc này liền dừng tay đi.

- A!

Ba người cùng nhau há hốc miệng. Kim Mạn có chút khó có thể tin nổi nói:

- Các ngươi xác nhận là Thánh Chủ chúng ta làm sao?

Lục Ca nói:

- Chuyện này Thánh Chủ của các ngươi đã tự mình thừa nhận. Thật ra cho dù hắn không thừa nhận chúng ta cũng đoán được là hắn làm.

Chuyện không phải là chuyện đùa. Cái mũ này chụp có chút lớn. Kim Mạn trầm giọng nói:

- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Ly Sinh than thở nói:


- Còn không phải là vì chuyện của Bạch Phượng Hoàng sao...

Sau đó hắn nói tỉ mỉ về tình hình cụ thể đã xảy ra một lượt.

Vừa nghe, ba người Kim Mạn đại khái đã hiểu ra. Hóa ra là bởi vì chuyện của Bạch Phượng Hoàng đã chọc giận Thánh Chủ. Đây là Thánh Chủ triển khai trả thù. Sau khi nghe xong, bọn họ liền xác nhận. Không sai, thật sự là do Thánh Chủ trả thù.

Điều khiến cho ba người kinh hãi chính là, không ngờ trực tiếp loại bỏ một phần năm thực lực bên ngoài của năm đạo. Hơn nữa còn giết chết người của mười cứ điểm này tới một người cũng không còn, một người cũng không hề buông tha. Một người có thể chạy mất cũng không có.

Nếu không phải ở hiện trường có người khẩn cấp báo tin cầu viện, chỉ sợ bên này trong lúc nhất thời còn không biết mười cứ điểm bí mật ở bên ngoài đã bị người ta cho diệt trừ. Điều này cần triệu tập được thực lực khổng lồ tới mức nào, mới có thể làm được?

Điều càng làm cho người ta kinh hãi chính là, ngay cả là ai làm, bọn họ cũng không biết. Còn làm cùng một ngày, cũng một lúc, đồng thời ra tay. Mà không phải một đám người đánh xong một điểm lại chạy tới đánh điểm kế tiếp. Điều này có ý nghĩa như thế nào, đã không cần phải nhiều lời nữa.

Miêu Nghị ở bên ngoài tuy rằng danh tiếng không nhỏ, nhưng hắn về chút tu vi của hắn, nói thật ở trong mắt mọi người, chỉ sợ ngay cả bỏ vào miệng, cũng không đủ để nhét kẽ răng. Nhưng chỉ có điều người trước đây bị trên dưới Vô Lượng Nhất Đạo khinh bỉ, lúc nào cũng cúi đầu khom lưng treo biển hành nghề Thánh Chủ, không ngờ có thể ở sau sự kiện Bạch Phượng Hoàng, nhanh chóng tập trung ra lực lượng khổng lồ như vậy, nhanh chóng ra một đòn sấm sét đối với năm đạo!

Nhưng bọn họ không nghĩ ra Miêu Nghị lấy ở đâu ra thực lực khổng lồ như thế. Mặc dù chỉ là tiêu diệt một phần năm lực lượng bên ngoài của năm đạo, tuy rằng Lục Đạo cũng kém hơn so với trước đây khi thực lực như mặt trời ban trưa, nhưng thực lực còn sót lại dù sao cũng có thể khiến cho Thiên Đình kiêng kỵ, khiến Thiên Đình muốn diệt trừ cũng diệt trừ không xong. Tất nhiên thực lực bình thường không thể so sánh được.

Bọn họ có thể không tự đại nói một câu, ngoại trừ thế lực phía chính phủ phản tặc, thiên hạ không có môn phái nào, không có thế lực nào có thể dễ dàng làm được điểm này.

Chẳng lẽ là Thánh Chủ vận dụng lực lượng phản tặc phía chính phủ? Không có khả năng!

Chỉ dựa vào việc có thể vừa vặn loại bỏ một phần năm lực lượng của mỗi nhà, vậy phương diện tin tức của cơ sở ngầm lại khiến người ta khiếp sợ tới cực độ! Điều này nói rõ đối với lực lượng bên ngoài của năm đạo, người ta hiểu rõ như lòng bàn tay. Đây hoàn toàn là kết quả lựa chọn tinh tế từ trong thực lực bên ngoài của năm!

Nói cách khác, người ta nắm giữ tình hình không có khả năng vừa vặn đổ vào Vô Lượng Đạo. Nếu như lực lượng chính phủ của phản tặc nắm giữ được tình huống chi tiết như vậy, tuyệt đối không thể định hướng thanh trừ. Nhất định sẽ phải một lưới bắt hết tất cả. Đâu còn có thể lưu lại cho bọn họ đường sống lớn như vậy.

Thần sắc ba người Công Tôn Lập Đạo rất trang nghiêm. Kim Mạn lại thử hỏi:

- Có biết là ai tự mình ra tay hay không?

Suy nghĩ này của ba người, mọi người đã sớm nghĩ qua một lần, cho nên đều biết ý của nàng. Trưởng Tôn Cư mang theo thâm ý nói:

- Không biết. Nhưng khẳng định không phải là nhân mã phía chính phủ phản tặc! Phong cách này... Cũng không giống như phong cách của phản tặc.

Trong đó, hai chữ phong cách này lại càng ý vị thâm trường. Hình như có lời gì đó không tiện nói thẳng ra ở trước mặt đám người Vân Ngạo Thiên.

Ba người lập tức từ trong ý vị thâm trường này, đã hiểu ra được điều gì. Trong lòng bọn họ âm thầm rùng mình. Đám người Vân Ngạo Thiên có lẽ không hiểu, nhưng bọn họ đã hiểu. Trong nháy mắt bọn họ cảm thấy hãi hùng khiếp vía!

Đúng vậy! Phong cách này...