Phi Thiên

Chương 2036: Luật lệ (Hạ)

Chậm rãi thu thanh đao trở lại, Hạ Hầu Long Thành cười khan nói:

- Ngưu huynh, chúng ta cần gì vì cẩu tặc này mà tổn thương tình cảm chứ?

Miêu Nghị nói:

- Cũng không muốn tổn thương tình cảm, hôm nay ta làm chủ, chuyện trước kia bỏ qua. Không đi gây phiền toái với Từ Đường Nhiên được chứ?

Hạ Hầu Long Thành chép miệng, vẻ mặt không tình nguyện, hắn nói:

- Nếu Ngưu huynh mở miệng, vậy cho Ngưu huynh mặt mũi này.

Hắn vừa nói như vậy vẫn không quên uy hiếp Từ Đường Nhiên một câu:

- Cẩu tặc, lần sau tái phạm gia gia sẽ không dễ dàng bỏ qua như thế đâu!

Miêu Nghị cũng kéo tay hắn vào trong Thủ Thành Cung.

- Nghe nói Hạ Hầu huynh đến sớm, lại trốn tránh không chịu gặp ta, lại chạy đi tìm nữ nhân, đây là đạo lý gì?

- Ha ha! Ngưu huynh nói gì thế, ta vốn muốn gặp ngươi trước, nghe nói phán quan mặt lạnh đang ở chỗ này, ta nào dám đụng tới chứ, đành phải đi tìm khách sạn đăt chân, sau khi nghe phán quan mặt lạnh rời đi ta mới đi tìm Ngưu huynh.


- Đi Quần Anh hội quán gặp Hoàng Phủ chưởng quầy chưa, nàng thế nào rồi?

- Có việcNgưu huynh chém mấy ngàn cái đầu dọa sợ, sắc mặt tiều tụy rất nhiều, tính tình cũng lớn dọa người. Ta nói Ngưu huynh, ta nghe nói ngươi cũng bắt nàng hai lần, sau này ngươi xem mặt mũi của ta không nênđoộng tới nàng, ngươi vừa động một cái là một đống cái đầu rơi xuống đất, giết máu chảy thành sông, ta là một đại nam nhân còn hãi hùng khiếp vía, nói gì tới một nữ nhân.

Nghe nói nữ nhân kia tiều tụy, nội tâm Miêu Nghị lo lắng không tên, hắn cũng không biết xảy ra chuyện gì, trước kia đã ước định cũng không cho rằng mình thật tâm với nàng, vì sao hiện tại lại lo lắng? Hắn nói:

- Hạ Hầu huynh đã đến, hôm nay chúng ta không say không nghỉ!

- Ha ha! Về sau có cơ hội không say không nghỉ, hôm nay vừa tới, lui tới cũng thuận tiện, lần sau Ngưu huynh đi đến chỗ ta uống cho thống khoái, ta còn không biết chỗ của ta biến thành cái dạng gì...

Cao Quan đi, Hạ Hầu Long Thành cũng không tới ở khách sạn, trực tiếp ở tại Thủ Thành Cung, mỗi ngày đều chạy tới Quần Anh hội quán, mà Miêu Nghị cũng thường xuyên từ miệng của gia hỏa này tìm hiểu tình hình Hoàng Phủ Quân Nhu. Hạ Hầu Long Thành cũng không ở nơi này quá lâu, hắn chờ đợi nửa tháng liền đi tiền nhiệm, trước tiền nhiệm còn phải đi Đông Hoa tổng trấn phủ hiến dâng tính mạng, hắn cũng chờ mong lần đi nhậm chức lần này, đây là chức vị cao nhất hắn có thể ngồi lên, cũng là vị trí hắn vừa vào thực lực bản thân không phải thực lực gia tộc có được, thật tình không biết nếu không xem mặt mũi của gia tộc hắn, Miêu Nghị làm gì cho hắn vị trí thứ chín?

Loại người có suy nghĩ như Hạ Hầu Long Thành rất phổ biến, đám đệ tử quyền quý đều cho rằng dựa vào cố gắng của mình mới đạt được thành công, cảm giác năng lực của mình cũng không tệ lắm.

Sau một lần đồ sát huyết tinh khắp toàn thành, nghênh đón việc vui oanh động toàn thành, thống lĩnh khu tây Từ Đường Nhiên kết hôn với hồng bài Tuyết Linh Lung đứng đầu Thiên Hương lâu.

Đại thống lĩnh Ngưu Hữu Đức hạ lệnh, toàn thành giăng đèn kết hoa, cửa hàng hai bên đường đón dâu phải ném hoa trải đường.

Cả thiên nhai lập tức chìm vào trong vui sướng, mặc kệ cửa hàng lớn nhỏ đều làm đẹp, không dám vi phạm, hiệu quả đầu người rơi xuống đất chưa biến mất, mọi người vui vẻ trên mặt nhưng trong lòng đang ứ máu tươi.


Thiên Hương lâu đặc biệt vui mừng, Hoàng Phủ Quân Nhu đã sớm tới Thiên Hương lâu nhìn Tuyết Linh Lung rửa tay chậu vàng, sau đó lại xem trang phục Tuyết Linh Lung. Nàng trước bàn, hai tay chống cằm cười tủm tỉm nhìn sang, trăm xem không đủ, xem Tuyết Linh Lung đang trang điểm bận rộn các việc.

Vốn Từ Đường Nhiên có ý đưa Tuyết Linh Lung đi nơi khác làm ‘ nhà mẹ đẻ ’, cảm thấy đón đâu tại Thiên Hương lâu có chút là lạ, Hoàng Phủ Quân Nhu với tư cách nhà mẹ để cường thế, kiên quyết không chịu, bản thân nàng muốn Tuyết Linh Lung đường đường chính chính gả ra khỏi Thiên Hương lâu, cũng không cần che che lấp lấp làm gì.

Từ Đường Nhiên còn muốn đơn giản một chút che giấu xấu hổ, Hoàng Phủ Quân Nhu lại giống trống khua chiêng, yêu cầu quấn thành một vòng, muốn tất cả mọi người biết rõ Tuyết Linh Lung là chính thất phu nhân đường đường chính chính của Từ Đường Nhiên, không cần trốn trốn tránh tránh.

Từ Đường Nhiên tính toán ôm đùi nàng, phát hiện tính tình của Hoàng Phủ chưởng quầy gần đây rất táo bạo, vì vậy việc hôn sự cũng do nàng quyết định.

Hiện tại Từ mụ mụ đang chuyển tới chuyển lui trước bàn trang điểm Tuyết Linh Lung.

Bên ngoài có tiếng cổ nhạc vang lên, Từ mụ mụ chạy tới cửa sổ nhìn ra bên ngoài, quay đầu cầm khăn trong tay vung vẫy và nói:

- Đội ngũ đón dâu tới, nhanh lên nhanh lên.

Từ Đường Nhiên dưới lầu tươi cười có phần cứng ngắc, khoác lụa hồng đầy bi thương, đầu đội mũ quan nhân, toàn thân màu đỏ thẫm, đây không phải chuyện trọng yếu, mấu chốt chung quanh hắn có quá nhiều người xem náo nhiệt.

Lúc này Từ Đường Nhiên có tâm tư bóp chết Hoàng Phủ Quân Nhu, lại bức lão tử đi tới nơi bướm hoa đón lão bà, đoán chừng lão tử là thiên cổ đệ nhất!

Phục Thanh, Ưng Vô Địch và Mộ Dung Tinh Hoa đều đến, bọn họ cùng đi đón đâu với Từ Đường Nhiên, cũng cho Từ Đường Nhiên mặt mũi.

Ba ba! Mộ Dung Tinh Hoa tươi cười gõ cửa lớn Thiên Hương lâu, những người khác chờ bên ngoài, nàng đi vào câu thông, lúc đi ra cửa chính mở rộng, mũ phượng khăn quàng vai, bức rèm che lấp gương mặt Tuyết Linh Lung, nàng được Từ mụ mụ nâng ra khỏi cửa lớn.

Giao người cho Từ Đường Nhiên, Từ Đường Nhiên dùng ‘ hỉ kết ’ vén lụa đỏ vén rèm che và cùng ngồi lên kiệu với Tuyết Linh Lung, mười sáu thiên binh nâng kiệu tiến lên phía trước, trước có thiên binh thiên tướng mở đường, sau có tiếng động cổ nhạc diễn tẩu vang trời, kiệu đi tới nơi nào cửa hàng nơi đó ném hoa, trên đường đi hoa bay đầy trời, bay vào trong liễn, mùi hương thơm ngắt bao phủ trong kiệu.

Lúc đội ngũ đón dâu đi chưa xa, bên đường đi có một đám nữ nhân châm gai quần vải, vén tay áo cầm cây chổi lớn, cầm chậu hắt nước quét dọn đường đi.

Hôm nay tất cả thanh lâu trong thiên nhai, đoàn kịch hát các loại đóng cửa không tiếp tục kinh doanh, tự phát không tiếp tục kinh doanh, tự phát tổ chức đội ngũ quét dọn đường cho đội ngũ đón dâu, hy vọng có thể xóa đi ô danh của Tuyết Linh Lung trước kia, cũng cho nàng thanh danh tốt. Đây là luật lệ của các nàng, là luật lệ người bên ngoài chưa từng nghe nói qua, thế đạo như thế lại có mây nữ nhân trở thành chính thất phu nhân, từng có chuyện như vậy xảy ra từ rất lâu rồi, người ngoài chưa nghe nói hoặc lãng quên nhưng các nàng không có quên, đây là mộng tưởng của các nàng, quên không được, hi vọng Tuyết Linh Lung hoàn lương còn có đường tốt để đi.