Phi Thiên

Chương 1836: Lão nạp thật xui xẻo (Hạ)

Tàng Lôi cầm thiền trượng xung phong, hét to:

- Đại ma đầu, không cần ngươi hộ hoa, mau ra tay đi!

Vân Ngạo Thiên nghiêng đầu nhìn Mục Phàm Quân sắc mặt đã hơi hồng, lão vung hai tay, roẹt roẹt mấy tiếng, vải che mặc và áo trên người rách ra lộ chiến giáp Hồng Tinh và khuôn mặt thật. Vân Ngạo Thiên cầm xéo đao nhưng không định ra tay.

Chiến giáp của Vân Ngạo Thiên là Vân Tri Thu cho, không chỉ cho lão, nàng bỏ vốn lớn, dù tu vi có đến Kim Liên hay không, người Vân gia tới đại thế giới đều được nàng tặng cho một bộ, kèm theo vũ khí.

Trong một chốc Vân gia không thể trả hết món nợ này.

Vân Ngạo Thiên hét to:

- Bám giữ hắn, đừng để hắn chạy!

Tàng Lôi trả lời lại:

- Bớt nói mát đi, nhìn rõ xem ai không cho ai chạy!

Cơ Hoan, Tư Đồ Tiếu sắp bị Chu Thiên Ti kéo tới trước mặt. Tư Đồ Tiếu bỗng phất tay chỉ, một ngọn lửa xanh rờn phun ra ập vào mặt Chu Thiên Ti, gã vung tay bắn một ngọn lửa bay hướng Cơ Hoan.

Mạng nhện gặp lửa này thì nhanh chóng tan vỡ.

Chu Thiên Ti giật mình kêu lên:

- Quỷ hỏa!

Thứ này có thể phá phòng ngự pháp lực, nếu dính vào thì như giòi trên xương mu bàn chân, có thể đốt cháy chúng sinh, biến ra từ tử khí.

Chu Thiên Ti nhanh chóng lắc người né tránh nhưng bị đánh lén ở khoảng cách gần không kịp trở tay. Có điều tu vi của Chu Thiên Ti siêu cao, tốc độ nhanh, lắc người né thoát, chỉ có cánh tay dính một chút.

Chu Thiên Ti bị đốt nhe răng nhếch miệng, gã cực kỳ dứt khoát xé cánh tay mình ra, quỷ dị hơn là chỗ tay cụt mọc ra cánh tay khác.

Chu Thiên Ti nổi giật vụt ngẩng đầu, thấy Tư Đồ Tiếu, Cơ Hoan thừa dịp gã chưa chuẩn bị nhanh chóng phá mạng nhện bỏ chạy.

Hai người rất to gan, vì tăng xác suất thành công nên dám chơi trò này ngay trước mặt cao thủ Thải Liên.


Tư Đồ Tiếu ngoái đầu nhìn, vô cùng tiếc nuối. Tu vi của đối phương quá cao, đã như thế vẫn bị đối phương thoát được.

Chu Thiên Ti giận thật, gã không ngờ hôm nay gặp mấy người tu vi không tốt nhưng gan to bằng trời, kinh nghiệm đánh nhau dày dạn. Chu Thiên Ti phất tay, sương đỏ bao trùm người nháy mắt hóa thành bộ chiến giáp Hồng Tinh, tay cầm đại đao xung phong lao tới.

Đường đường là tu sĩ Thải Liên mà không bắt được mấy tu sĩ Kim Liên, Chu Thiên Ti giận thật, không đấu pháp nữa mà định mạnh bạo giết, không bắt sống được thì bắt chết!

Tàng Lôi lao tới, Tư Đồ Tiếu và Cơ Hoan ngừng chạy trốn mà quay ngược trở về.

Cơ Hoan giang đôi tay, yêu khí nhanh chóng dâng trào khuếch trương, lại biến ra con quái đầu bò giơ tay đập mạnh vào Chu Thiên Ti xông lên.

Tư Đồ Tiếu biến ra mấy chục Tư Đồ Tiếu lao tới vây công.

Chu Thiên Ti huơ đao tức giận chém. Nắm đấm to đập tới bị Chu Thiên Ti chém thành mấy khúc, Tư Đồ Tiếu xông tới bị cuồng đao đánh tan, thật là thần chắn giết thần, phật chắn giết phật.

Hai người không đánh bừa với Chu Thiên Ti, họ yểm hộ Tàng Lôi xông lên rồi rút lui né tránh mũi nhọn.

Quái đầu bò và mấy chục Tư Đồ Tiếu né ra lộ người bịt mặt cầm thiền trượng đứng yên trong hư không, một tay dựng đứng:

- Lão nạp thật vui xẻo.

Ai cần biết ngươi xui hay may!

Chu Thiên Ti lao lên giơ đao chém xuống, với thế sét đánh không kịp bưng tai chặt Tàng Lôi thành hai khúc.

Chu Thiên Ti lao qua xác chết bị xẻ đôi, đang định tiếp tục truy sát Tư Đồ Tiếu, Cơ Hoan thì bỗng giật nảy mình, nhưng phản ứng đã muộn.

Ầm!

Sau gáy Chu Thiên Ti như bị sét đánh.

Một nửa thi thể biến thành Tàng Lôi hoàn chỉnh đập mạnh thiền trượng vào gáy Chu Thiên Ti. Cao thủ Thải Liên thì sao, cũng bị Tàng Lôi đập lảo đảo.

May Chu Thiên Ti mặc chiến giáp không thì bị Tàng Lôi một kích diệt rồi.


Tàng Lôi tiếc nuối, đáng tiếc không xuống tay trước khi đối phương mặc giáp. Nhưng lúc trước không rõ ràng thủ đoạn của Chu Thiên Ti, cho Tư Đồ Tiếu, Cơ Hoan thử trước, đợi Tàng Lôi bắt tay vào thì người ta đã mặc chiến giáp. Đây là vì sao Tàng Lôi nói với Chu Thiên Ti rằng: Lão nạp thật xui xẻo.

Chu Thiên Ti hơi không hiểu tình hình ra sao, bị đánh mụ đầu. Chu Thiên Ti vội quay đao phòng hộ. Người bịt mặt cầm thiền trượng lại lao lên, còn sống khỏe mạnh, cái xác đã bị chém thành hai khúc thì không thấy bóng dáng đâu.

Chẳng lẽ gã bị hoa mắt?

Chu Thiên Ti không kịp nghĩ nhiều, người bịt mặt đã giết tới.

Tàng Lôi vung trượng đập xuống, Chu Thiên Ti lắc mình giơ đao quét mạnh. Tốc độ của Chu Thiên Ti hay tốc độ ra đao đều nhanh hơn Tàng Lôi nhiều, phập một tiếng chém ngang eo lão thành hai khúc.

Một đao kia không thấy vết máu, Chu Thiên Ti nhận ra ngay không đúng, thiền trượng đập xuống đầu quả nhiên không chịu ảnh hưởng tiếp tục đập mạnh xuống mặt gã. Một tay khác của Chu Thiên Ti chộp thiền trượng đập xuống, huơ đao chém.

Chu Thiên Ti không tin người có thể biến đổi thì vũ khí cũng thay đổi thay, gã bắt chặt thiền trượng trong tay.

Chu Thiên Ti chém bay cánh tay Tàng Lôi, cướp lấy thiền trượng, quét đao qua.

Phập!

Nhát đao lại chém Tàng Lôi thành hai khúc.

Tàng Lôi bị chém bay nửa người dưới bỗng biến mất, nửa người trên thì mọc ra nửa người dưới.

Vũ khí không thể biến đổi theo, bị cướp vào tay Chu Thiên Ti nhưng không có nghĩa Tàng Lôi chỉ có một món vũ khí. Tàng Lôi chém đao vào cổ Chu Thiên Ti.

Bùm!

Chu Thiên Ti phản ứng nhanh giơ đao chém bay đao trong tay Tàng Lôi, quay đao giết lại.

Có lẽ Tàng Lôi như da trâu, đánh không rách, chém không nát, lại có nhiều hàng, không có thiền trượng thì đổi đao, hết đao thì sang kiếm, không có kiếm thì cây búa. Quyết tâm chơi tới cùng với Chu Thiên Ti, Tàng Lôi tu vi Kim Liên cứng rắn quấn lấy Chu Thiên Ti cảnh giới Thải Liên, nhưng thực lực của lão cũng không thể làm gì gã được.

Có người giết hoài không chết!

Lần đầu tiên Chu Thiên Ti gặp việc lạ như vậy, gã hơi phát điên. Trong tình thế gấp gáp Chu Thiên Ti lắc mình rời đi, chủ động lùi xa chút, thật tình là bị quấn lấy không chịu nổi. Từ cự ly xa nhất Chu Thiên Ti đánh ra quyền cương.

Tàng Lôi lập tức lắc người trốn nhanh, trốn tới chỗ hai đồng bạn ăn cướp.

Tư Đồ Tiếu, Cơ Hoan thấy thế liền lao lên chặn lại Chu Thiên Ti giúp Tàng Lôi. Hai người biết chút thủ đoạn nham hiểm của Tàng Lôi chỉ thích hợp đấu gần người, Chu Thiên Ti cự ly xa đánh ra quyền cương như ngọn núi nhỏ công kích bao trùm quá rộng. Thủ đoạn nham hiểm của Tàng Lôi vô dụng, nếu cứng rắn đụng độ chắc chắn sẽ bị đánh chết.

Tàng Lôi lắc người lòn qua hai chân quái đầu bò. Đôi tay to của quái đầu bò đẩy ra nắm đấm va chạm quyền cương.

Bùm!

Hai nắm đấm của quái đầu bò tan vỡ lan tràn tới ngực, thủng cái lỗ to mới tiêu hóa hết uy lực cú đấm Chu Thiên Ti đánh ra. Nhưng yêu khí của Cơ Hoan là đánh hoài không chết, chỉ giây lát yêu khí lại ngưng tụ.

Thấy Tàng Lôi mạnh mẽ dám cứng rắn đối đầu với mình bỗng bỏ chạy thì gã ngây người, phản ứng lại biết mình chịu thiệt lớn, gã quê quá hóa giận giơ đao nhanh chóng giết tới.