Phi Thiên

Chương 1205: Chỉ là đòi lại lẽ phải (Thượng)

Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói

Mười chưởng môn Thần Lộ trốn trong phòng khách điếm âm thầm bàn bạc cuối cùng đạt thành ước hẹn cùng nhau tiến lùi, đứng xem được rồi, sẽ không làm chuyện ngu xuẩn bán mạng vì Miêu Nghị. Nếu nhà nào trái với lời hẹn hoặc tiết lộ nội dung cuộc họp bí mật hôm nay thì chín đại phái khác về sau sẽ liên hợp tiêu diệt nhà đó.

Bành Ngư luôn xưng hô Miêu Nghị là huynh đệ mà cũng hưởng ứng theo. Vẫn câu cũ, mọi người đều là chưởng môn các phái, phải suy nghĩ cho ích lợi cả phái.

Môn phái bên Thần Lộ biết tin thì môn phái bên Tử Lộ cũng được tin Miêu Nghị đại náo Phong Vân khách điếm bị Sa bảo cho một trận. Ban đầu môn phái bên Tử Lộ phần lớn chưa liên tưởng việc này liên quan gì tới Miêu Nghị. Nhưng có môn phái bên Thần Lộ âm thầm lộ tin cho môn phái Tử Lộ, khiến chín đại môn phái Tử Lộ xao động.

Lý do môn phái đó cố ý lộ bí mật vì muốn kéo thêm một đám người cùng nhau tiến lui, nếu xảy ra chuyện thì pháp luật cũng không thể phạt đông người được, an toàn hơn, tình nghi là ôm đoàn sưởi ấm.

Chưởng môn chín đại môn phái Tử Lộ lập tức gom lại cùng nhau mật mưu.

Yến Bắc Hồng ra lệnh mười đại môn phái tiến đến. Chín đại môn phái có mặt vì môn phái số một Tử Lộ cũng là sư môn Yến Bắc Hồng xuất thân, Vân Hoa tông lâu nay có mâu thuẫn với gã. Yến Bắc Hồng vừa thăng quan liền thanh lý đệ tử Vân Hoa tông quan phương trong địa bàn. Hai bên mâu thuẫn căng thẳng nên dĩ nhiên Vân Hoa tông làm lơ pháp chỉ của Yến Bắc Hồng.

Chín đại phái Tử Lộ nhanh chóng quyết định ăn ý như mười đại phái Thần Lộ, ngồi xem được rồi, không tham gia, không lý nào đi làm chuyện mơ hồ bán mạng.

Có một chưởng môn bên Tử Lộ đi thương hội Tiên quốc một chuyến, người đó quen với An Chính Phong nên thông báo tình huống cho chưởng quầy biết. Người đó định bụng nếu xảy ra chuyện gì thì hy vọng An Chính Phong đi ra ngăn cản.

An Chính Phong nghe xong giật nảy mình.

An Chính Phong biết chuyện Phong Vân khách điếm đột nhiên tụ tập một đống người nhưng không biết toàn là Miêu Nghị gây ra.

Lúc trước Miêu Nghị bị thương nặng được An Chính Phong cứu về, hắn từng nói sẽ huyết tẩy Lưu Vân Sa Hải. Khi đó An Chính Phong cứ tưởng Miêu Nghị nói đùa, nhưng xem xu hướng tập kết hơn một ngàn người kiểu này... Đùa sao? Hàng ngàn tu sĩ từ Hồng Liên trở lên, trong đó còn có nhiều cao thủ Tử Liên, nguyên Lưu Vân Sa Hải nơi nào không có cao thủ Kim Liên tọa trấn thì ai cản nổi thế lực cường đại như vậy tiến công? Đúng là có mùi muốn huyết tẩy Lưu Vân Sa Hải.

- Các ngươi có đông người hơn nữa cũng không đánh lại Sa bảo, quá bậy bạ!

An Chính Phong nghe vậy tức giận đập nát cái bàn trà:

- Đi, để ta xem hắn gây chuyện tới cỡ nào!


An Chính Phong lập tức cùng chưởng môn chạy đến Phong Vân khách điếm, phải ngăn tên điên Miêu Nghị lại mới được!

Không thể không cản! Nếu nhiều tu sĩ Tiên quốc tấn công Sa bảo, không lý nào Song Hùng không đánh lại, khi Song Hùng đánh trả thì đông người mấy cũng không đỡ nổi. Nhiều tu sĩ Tiên quốc gục ngã trong tay Song Hùng thì Tiên Thánh Mục Phàm Quân sao chịu nổi? Lúc đó Tiên Thánh Mục Phàm Quân không muốn xuống tay với Song Hùng cũng khó, chuyện này liên quan tới mặt mũi Tiên quốc. Nếu ra tay là ép Song Hùng vì giữ mạng đi ôm chân thánh khác đối nghịch với tiên thánh, lúc đó tiên thánh phải làm sao?

Tuy An Chính Phong là người của thương hội nhưng đại biểu Tiên quốc tọa trấn nơi đây, nếu để chuyện như vậy xảy ra trước mắt mà không nghe không hỏi, tiên thánh bị ép đến tiến lùi khó khăn thì sẽ lôi An Chính Phong ra hỏi tội.

Khách điếm đã đầy khách nhưng với thân phận của An Chính Phong không khó xin Lão Bản Nương cho hai người vào.

Người hai phe gây chuyện ồn ào, Lão Bản Nương khó mà làm bộ không biết mục đích đám người này tìm đến, nàng thầm sốt ruột.

An Chính Phong đến cho Lão Bản Nương trông thấy hy vọng, nàng không tiện ra mặt xử lý việc này. An Chính Phong đến vừa lúc. Lão Bản Nương dẫn An Chính Phong đến phòng của Hồng Tụ, thấy Hồng Tụ, Hồng Phất, Thiên Nhi, Tuyết Nhi.

An Chính Phong thấy bốn nữ nhân liền hiểu ngay thân phận các nàng, khoe ra Kim Liên nhất phẩm trên trán để uy hiếp:

- Ta là An Chính Phong chưởng quầy thương hội Tiên quốc trú trong Lưu Vân Sa Hải!

Bốn nữ nhân giật mình, cùng hành lễ chào:

- Xin chào An chưởng quầy!

An Chính Phong không khách sáo, trầm giọng nói:

- Bốn người lập tức ra lệnh cho tu sĩ Tử Lộ, Thần Lộ trở về ngay, không được gây sự tại đây nữa!

Người thương hội của An Chính Phong chỉ có thể làm ăn, không có quyền đem các thế lực địa phương tập kết đi, dù đuổi cũng vô dụng. An Chính Phong có lên tiếng thì người trong các môn phái này không dám tự tiện rời đi. Nếu nghe lời An Chính Phong, về sau Miêu Nghị, Yến Bắc Hồng sẽ cho bọn họ biết mùi, thế lực địa phương cũng sẽ chèn ép bọn họ. Các ngươi kiếm cơm trên địa bàn của ta nhưng nghe theo pháp chỉ của thương hội là có ý gì?

Bốn thị nữ thiếp thân thị nữ có thân phận khác, có thể hạ pháp chỉ thay chủ nhân. Bốn người mở miệng thì các môn phái tìm được bậc thang sẽ giải tán ngay.

Nhưng bốn nữ nhân nhìn nhau, không ai hé răng.


Các nàng bây giờ cũng biết tình huống đại khái, phập phồng lo sợ. Nhưng cũng vì bọn họ có quyền lợi dưới một người trên vạn người nên càng không thể tự tiện quyết định. Quyền lợi của bọn họ là chủ nhân cho, quyền lợi dưới một người trên vạn người thành lập trên niềm tin chủ nhân dành cho họ, không thể tiêu xài lãng phí loại niềm tin này.

Thấy bốn nữ nhân không trả lời, An Chính Phong quát:

- Các ngươi có biết hậu quả chủ nhân của mình làm chuyện như vậy không? Chẳng lẽ muốn thấy chủ nhân của các ngươi xảy ra chuyện? Vì tốt cho chủ nhân của các ngươi, đoàn người lập tức rút đi ngay!

Hồng Tụ chắp tay nói:

- An chưởng quầy, chúng ta không thể tự quyết định chuyện này được, xin hãy chờ đại nhân của chúng ta đến rồi người nói chuyện đi.

Nếu biết đại nhân của các ngươi ở đâu thì ta tốn nước miếng nói nãy giờ làm gì?

An Chính Phong trầm giọng nói:

- Đại nhân của các ngươi đi đâu? Hiện ở đâu?

An Chính Phong mới hỏi xong chợt ngoái đầu nhìn hướng cửa.

Đám người Lão Bản Nương quay đầu nhìn theo, loáng thoáng nghe trên trời có tiếng xé gió từ xa đến gần, nháy mắt giá lâm trên không trung.

Trên bầu trời có tiếng quát:

- Đoàn người Thần Đạo ở đâu!?

Là giọng của Miêu Nghị, bên ngoài xôn xao.

Đám người An Chính Phong, Lão Bản Nương bay nhanh ra. Nhóm Hồng Tụ bay lên trời ngay. Mười người lơ lửng trên cao, bọn họ đứng đó khí thế khiếp người.

Đám người Hồng Tụ, Thiên Nhi nhanh chóng bay đến gần, hành lễ:

- Đại nhân!

Hành Tẩu dưới tay Miêu Nghị, tu sĩ Hồng Liên, Thiên Hành cung dưới tay Yến Bắc Hồng bay lên trời hành lễ:

- Tham kiến đại nhân!

Tám vị Tả Hữu sứ giả đứng một hàng trên trời, mắt lạnh nhìn một đống người bên dưới, vừa tức vừa buồn cười. Miêu Nghị không nói đùa, hắn thật sự kêu một nhóm người ra để giữ thể diện cho họ, có cần thiết không?

Lão Bản Nương đáp xuống sân thượng, biểu tình kinh hoàng nhìn tám người sau lưng Miêu Nghị. Tám vị Tả Hữu sứ giả thuộc hạ của Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải?