Phi Thăng Chi Hậu

Chương 380: Chạy trốn

-Viêm Hà!

Những tiếng kêu bi phẫn từ trong hàng ngũ chiến sĩ Viêm Tộc vang lên, trên mặt từng người đều hiện lên thần sắc cực độ giận dữ.

- Giết chết tên dư nghiệt Thiên Ma tộc này!

Từng tiếng quát lớn vang lên, hàng trăm chiến sĩ Viêm Tộc trong cung điện chen chúc nhau lao ra, viêm kích trong tay cắm xuống mặt đất, từ khải giáp sau lưng rút ra một thanh trường đao đỏ sậm, dùng sức bổ về phía tên nam tử mặc trang phục Thiên Ma tộc đột nhiên xuất hiện.

"Ầm!"

Hàng trăm đạo đao khí chuẩn xác đánh vào người tên nam tử toàn thân phát ra sát khí băng lãnh kia, đao khí nổ tung hóa thành một biển lửa hừng hực đường kính gần trăm trượng.

Viêm Đế thần công, trong thiên hạ có thể xưng là công pháp nóng nhất, cùng với nội công hàn tính của Chiến tộc chính là hai cực hạn. Đao xuất ra, hỏa diễm đầy trời.

"Xèo xèo!"

Hỏa diễm hừng hực, khói xanh cuồn cuộn, chỉ trong nháy mắt tên nam tử thân mặc Thiên Ma giáp kia đã bị lửa lớn bao trùm. Chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng cháy lốp đốp bên trong biển lửa.

"Đã chết rồi sao?" Chúng chiến sĩ Viêm Tộc cẩn thận nhìn chăm chú vào phiến không gian mơ hồ bị lửa thiêu đốt, nghi hoặc thầm nghĩ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://docsach24.com

"Rắc rắc!"

Một tiếng giòn giã từ trong biển lửa vang lên. Tất cả trong lòng vừa động, lập tức phản ứng lại, nắm lấy trường kích trên mặt đất, đối diện với với biển lửa kia.

"Bình!"

"Bình!"

"Bình!"

Tiếng vật nặng bước qua mặt đất vang lên trong biển lửa. Trong nháy mắt, một bóng đen mang theo uy thế vô hạn từ mờ ảo dần dần hiện rõ, chậm rãi từ trong biển lửa bước ra, xuất hiện trước mặt mọi người.

"Két két!"

Tiếng khải giáp ma sát vang lên, trên đầu thân ảnh khổng lồ kia bắn ra hai luồng sáng băng lãnh, tay phải nghiêng nghiêng vươn ra, A Tu La kiếm đen kịt mang theo màu đỏ chuyển động trong hư không, vững vàng bay vào trong tay của hắn. Chính là tên nam tử vừa từ trên trời rơi xuống.

Trong số Chiến sĩ Viêm Tộc, một gã nam tử mặc trang phục tướng lĩnh sắc mặt lãnh khốc, đối với việc A Khách La lông tóc không hề tổn hại cũng không hề kinh ngạc, trầm giọng quát:

- Viêm Đế trường kích, nhắm ngay mục tiêu…

Từng bàn tay nắm chặt lấy thân trường kích, mũi kích sắc nhọn theo mệnh lệnh nhắm thẳng vào A Khách La đang từ trong biển lửa chậm rãi bước ra, cổ tay dùng sức, từng vòng hỏa diễm đỏ sậm từ lòng bàn tay rất nhanh lan về phía hai đầu trường kích, "phừng" một tiếng, toàn bộ thân kích đều bốc lên hỏa diễm nóng rực cuồn cuộn.

- Bắn!

Từng thanh trường kích hóa thành cầu vồng xẹt qua hư không, mạnh mẽ đánh vào phần ngực, bụng, cánh tay, và đùi của tên nam tử kia. Trường kích mang theo lực lượng to lớn, khiến cho tên nam tử kia bị đánh bay lên…

Mắt thấy A Khách La dường như không thể địch lại, thân thể bị đánh bay lên, nhưng sau khi bị những thanh trường kích kia đánh văng ra khoảng năm trượng, hai tay của hắn bỗng duỗi ra, dưới giáp che mặt phát ra một tiếng quát băng lãnh mà tàn bạo, tốc độ bay của thân thể chợt giảm đi, chỉ trong nháy mắt đã cường hành ngừng lại, đáp xuống mặt đất…

"Ầm!"

Hai chân của A Khách La vừa chạm đất liền dùng sức đạp một cái, bên dưới bàn chân từng mảng lớn mặt đất sụp đổ, thân thể hắn bắn mạnh về phía trước, tay phải vươn ra, A Tu La ma kiếm phát ra ánh sáng chói lòa.

"Phập!"

"Phập!"

Chỉ đơn giản vài nhát quét ngang chém thẳng, hai gã chiến sĩ Viêm tộc trở tay không kịp đã đột tử dưới A Tu La kiếm. Thi thể còn chưa ngã xuống liền bị một tầng hàn băng dày bao phủ, sau đó ngã xuống đất, nứt ra làm hai nửa.

- Không!

Những tiên phong của Viêm tộc này đều có cảm tình rất thâm sâu, đây gọi là một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, mắt thấy chiến hữu của mình lần lượt bỏ mạng dưới A Tu La ma kiếm, từng người hai mắt đỏ bừng, gào thét lao về phía A Khách La…

- Mau trở lại!

Trong cung điện, trưởng lão Viêm tộc từ khi phát giác được A Khách La xuất hiện đã lao ra bên ngoài, nhưng vẫn đã muộn. Trong khoảng thời gian ngắn, Viêm tộc đã chết không dưới mười người.

Theo sau trưởng lão Viêm tộc là Phượng Phi. Tại khoảnh khắc nàng xuất hiện, nhiệt độ không khí rõ ràng tăng lên một chút.

A Khách La hiển nhiên đã nhận ra dị trạng này, liền ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, đem dung mạo của Phượng Phi in vào trong mắt. Trong ý thức hải đen kịt, một hình ảnh chợt hiện lên, hắn đối chiếu một chút, sau đó khẽ gật đầu.

"Chính là cô ta!"

"Ầm ầm ầm!"

Tại khoảnh khắc A Khách La phân tâm, rất nhiều công kích mạnh mẽ đánh vào người hắn, tiếng kim thiết va chạm vang vọng trong hư không. Mỗi một tiếng kim thiết phát ra, A Khách La đều bị một đoàn hỏa diễm to lớn bao phủ, thế nhưng hỏa diễm này không duy trì được lâu, lập tức tắt đi.

Công kích liên tục chỉ có thể khiến cho thân thể A Khách La run lên một chút, ngược lại càng có nhiều tộc nhân Viêm tộc chết dưới A Tu La kiếm.

Tất cả công kích đánh vào trên người A Khách La chỉ giống như gãi ngứa, căn bản không cách nào ngăn cản bước tiến của hắn.

- Tránh ra!

Trưởng lão Viêm tộc hét lớn một tiếng, từ trên bậc thang của cung điện lướt qua không trung, lao về phía A Khách La…

Trưởng lão Viêm tộc đã rất nhanh, nhưng có một người còn nhanh hơn…

- Hừ!

Một tiếng hừ dễ nghe của nữ tử vang lên, khóe mắt của lão nhân liền cảm giác được một bóng người đỏ rực lướt qua bên cạnh, lơ lửng tại hư không.

Mắt thấy tên nam tử toàn thân mặc khải giáp hình dạng đáng sợ như con nhím này trong nháy mắt đã giết nhiều tộc nhân của mình như vậy, Phượng Phi trong lòng giận dữ, trong đôi mắt phượng bắn ra ánh sáng lạnh, tay áo bào thêu đầy hình chim phương mở rộng, một vầng sáng đỏ rực hình cung từ bên dưới mở rộng ra, như tia chớp bao phủ lấy A Khách La vào bên trong,

Trong khoảnh khắc nhiệt độ không khí điên cuồng tăng lên, chúng chiến sĩ Viêm Tộc còn chưa kịp phản ứng, liền phát giác tên sát thần kia đã không còn trước mặt, tên nam tử giống như ma thần giết chóc kia đột nhiên biến mất…

Trước cung điện chỉ còn lại một phiến tro tàn bốc cháy, cùng với những vết tích lộn xộn, chứng minh nơi này vừa diễn ra một màn tàn khốc…

Trưởng lão Viêm tộc sững sờ đứng giữa hư không, giống như còn chưa bình tĩnh lại…

- Trưởng lão, làm sao bây giờ?

Một gã chiến sĩ Viêm Tộc đầu lĩnh lướt đến phía sau lão nhân, vẻ mặt lo lắng nói.

- … Thánh nữ chắc là không việc gì đâu, dù sao người cũng là con gái của Hiên Viên Chí Tôn… Tên Thiên Ma tộc kia…

Lão nhân còn chưa nói xong, trong hư không đột nhiên vang lên một tiếng nổ, từng mảng lớn khí lưu cuồng bạo mang theo kình khí nóng rực từ hư không bắn ra…

Một tiếng kêu rên nữ tử của nữ tử vang lên, bên trong kình khí cuồng loạn quét ngang bốn phía, một bóng người nhỏ nhắn từ trong hư không bắn ra, nặng nề rơi xuống mặt đất, chính là Phượng Phi vừa cuốn A Khách La vào trong lĩnh vực.

- Tiểu thư!

- Thánh nữ!

Những Viêm tộc có mặt cực kỳ hoảng hốt, lập tức lao đến. Trưởng lão Viêm tộc ôm lấy Phượng Phi, bàn tay giống như hồng ngọc đặt tại sau lưng, kình khí nóng rực cùng một mạch cuồn cuộn không ngừng truyền vào trong cơ thể nàng.

- Khôi giáp của hắn… có cổ quái… khục khục!

Phượng Phi khóe miệng đầy máu, sắc mặt trắng bệch nói.

"Cheng!"

Tiếng dao sắc cắt qua hư không vang lên, khải giáp màu xanh đầy những mũi nhọn trên người A Khách La bốc lên từng luồng khói xanh, phát ra từng tiếng xèo xèo.

Dễ dàng phá nát lĩnh vực của Phượng Phi, nhưng A Khách La cũng không nóng lòng truy đuổi, để mặc cho đám người Viêm tộc cướp Phượng Phi đi.

Hai tay của hắn nâng lên, A Tu La kiếm giơ quá đỉnh đầu…

"Đùng đùng!"

Mây đen cuồn cuộn, một đạo sấm sét từ bắc đến nam xẹt qua bầu trời, phối hợp cùng với đạo sấm sét vừa lóe lên đã biến mất kia là A Tu La ma kiếm xẹt qua hư không theo một quỹ tích hình cung…

A Khách La đứng ngạo nghễ trên mặt đất, thân ảnh trong mắt mọi người không ngừng tăng vọt. Tại khoảnh khắc A Tu La ma kiếm chém ra, trong cơ thể hắn bỗng tỏa ra ma khí nồng đậm đến tột đỉnh, ma khí cuồn cuộn trong nháy mắt bao phủ thân hình hắn, đồng thời cũng bao trùm chiến sĩ Viêm Tộc đứng phía trước.

- Nhớ kỹ tên của ta, A - Khách - La!

Một thanh âm băng lãnh tàn khốc từ trong ma khí cuồn cuộn như thủy triều phát ra…

"Ầm!"

- Không!

Phượng Phi được trưởng lão Viêm tộc ôm vào ngực, nhìn thấy cảnh này không khỏi phát ra một tiếng kêu bi thiết.

Mấy trăm chiến sĩ Viêm Tộc, bao gồm cả tòa cung điện vừa xây dựng không lâu, cùng với ngọn núi khổng lồ trơ trọi mà cung điện dựa vào, chỉ trong một kích toàn bộ hóa thành tro bụi.

Tro đen đầy trời mang theo ma khí nồng đậm từ bầu trời lả tả bay xuống…

"A Khách La!" Mắt thấy thảm cảnh trước mắt, trong tai nghe được giọng nói tà ác âm trầm, một ký ức phủ đầy bụi trong trí nhớ của lão nhân chợt hiện lên.

"A Khách La, cao thủ đứng thứ ba của Thiên Ma tộc… chính là thủ hạ của người kia!"

Lão nhân trong lòng trầm xuống, nhanh chóng cúi đầu, vội vàng nói:

- Phi nhi, đi mau… Người này chúng ta không thể chống lại được. Thiên Ma tộc lại lần nữa xuất hiện, nhất định là vì nơi hạ lạc của người kia. Con trước tiên hãy tránh đi! Ta sẽ thông báo cho huynh trưởng của con, bảo nó nhanh chóng dẫn theo tinh nhuệ trong tộc đến đây… Không còn kịp rồi, đi mau!

- Tam thúc, người đang nói gì… A!

Phượng Phi còn chưa không kịp phản ứng, một cỗ lực đạo nóng rực hùng hậu đột nhiên đánh vào trên lưng nàng…

"Vút!"

Một tiếng rít từ trong tay trưởng lão Viêm tộc vang lên, sau đó một ngọn lửa bắn lên bầu trời. Ngay khi ngọn lửa kia sắp nổ tung, một chiếc đầu mờ ảo khổng lồ bao trùm khắp cả bầu trời đột nhiên xuất hiện, ngọn lửa xẹt qua không trung lập tức biến mất không thấy.

- Muốn thông báo cho tiểu tử Viêm tộc kia sao? Hừ!… A Khách La, tốc chiến tốc thắng, mau giết chết hắn!

Một giọng nói âm lãnh tàn bạo vang lên từ phía trên.

Trong mắt trưởng lão Viêm tộc hiện lên vẻ tuyệt vọng.

- Chạy không thoát đâu!

Mắt thấy dị biến xảy ra, Phượng Phi nương theo cỗ lực đạo kia của trưởng lão Viêm tộc, trong nháy mắt đã hóa thành một điểm đen nơi chân trời, A Khách La không nhanh không chậm, ma kiếm trong tay vẽ lên mặt đất, mảng lớn không gian dưới chân hóa thành những vết nứt như mạng lưới, thân thể bắn vọt lên đuổi theo Phượng Phi…

- Trước tiên qua được cửa này của ta rồi hãy nói!

Mắt thấy một ngọn lửa đỏ đang lao đến, cổ tay của A Khách La chỉ mới giơ lên vài tấc, trưởng lão Viêm tộc đã đến nơi, hai tay ôm ngang hông A Khách La, đồng thời quát lớn một tiếng, chân khí trong đan điền vận chuyển, chân khí nóng rực truyền vào hai tay, trực tiếp xuyên thấu qua khải giáp đánh vào cơ thể A Khách La…

Đối với những đối thủ thân mang dị bảo, đa số cao thủ đều có phương pháp đối phó. Phương pháp trực tiếp và hữu hiệu nhất chính là dùng cách sơn đả ngưu, trực tiếp xuyên thấu qua bảo vật, công kích vào thân thể đối phương, vậy thì có thể bỏ qua phòng ngự.

Thiên Ma giáp trên người A Khách La hiển nhiên là một kiện chí bảo.

"Ầm!"

Kình khí bắn ra bốn phía, mặt đất dưới thân A Khách La bị kình khí cuồng bạo phá ra một hố lõm lớn. Thế nhưng trực tiếp đối mặt với công kích hơn trăm triệu năm của trưởng lão Viêm tộc, A Khách La vẫn đứng sừng sững như bàn thạch giữa không trung, không hề di chuyển…

- Đã đủ rồi!

Giọng nói của A Khách La không hề mang theo một chút cảm tình, tay trái giơ lên, như chậm thật nhanh chém vào ngực trưởng lão Viêm tộc…