Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 469: Vui quá hóa buồn

Cô ta bình thường cao ngạo và lạnh lùng như thế, là lãnh đạo cao nhất của công ty. Chưa từng nhìn thấy cô ta đặc biệt khen ai bao giờ, trong lòng của người phụ nữ này, có lẽ chỉ có cô ta mới xuất sắc nhất nỗ lực nhất thì phải?

Có điều, tại vì thân phận của cô ta, những người khác cũng không dám nói gì trái ý cô ta.

Bách Hợp hôm nay rõ ràng rất vui, cô ta nghe báo cáo của những người quản lý các bộ phận rồi nói: “ Hôm nay tôi mở cuộc họp này, muốn báo cáo một việc với các vị cổ đông và chủ quản, một việc vui rất lớn.”

Việc vui sao?

Tai của những người ngồi đó dỏng lên, muốn nghe Bách Hợp nói gì.

“ Hôm nay, mặc dù không ký được hợp đồng chính thức với Lạc Thị, nhưng tôi đã có được tài liệu kỹ thuật trọng tâm của Lạc Thị, kỹ thuật thiết bị khoa học của Lạc Thị là đứng số 1 số 2 trên thế giới hiện nay, Thanh Hữu chúng ta có được tài liệu kỹ thuật của bọn họ, điều này nói rõ chúng ta có thể thâu tóm Lạc Thị trong thời gian ngắn nhất,” Bách Hợp cười nói, “ bây giờ, Lạc Thị đã trở thành kẻ thù số 1 của Thanh Hữu chúng ta, sau khi tôi đánh bại Lạc Thị, Dạ Thị cũng không ngóc nổi đầu được, bọn Trung Quốc đầu lợn này sẽ phải vái lạy dưới tập đoàn Thanh Hữu của chúng ta.”

Trong lời cô ta nói mang đầy vẻ cao ngạo và khinh thường, còn hống hách ngang ngược.

Thực ra trong tầng lớp lãnh đạo của Thanh Hữu, cũng không hiếm một vài người Trung Quốc, bọn họ nghe Bách Hợp nói như thế, cũng cảm thấy nhức tai, nhưng khi bọn họ đối diện với Bách Hợp kiêu ngạo này, cũng không nói được gì.

Dù sao cũng ăn bát cơm của người ta! Người ở máu hiên thấp, sao mà không cúi đầu chứ?

“ Sau đây tôi sẽ cho mọi người xem Bách Hợp tôi lấy được tài liệu kỹ thuật của Lạc Thị, để mọi người được mở mang tầm mắt.” Bách Hợp hết sức đắc ý nói, ánh mắt cô ta lạnh lùng nhìn mấy người quản lý Nhật Bản, hừ, một lũ ngu ngốc, ở Trung Quốc nhiều năm như thế, bọn họ không thâu tóm được Lạc Thị và Dạ Thị, còn mình mới đến có một năm, đã thu được thành quả lớn thế này. Bách Hợp thật sự cảm thấy quá khinh thường bọn người này.


Nên biết, mình vì mua chuộc tổng giám sát kỹ thuật của Lạc Thị, mình phải hy sinh thân thể của mình, dùng biết bao mỹ nhân kế mới được.

Cứ nghĩ đến cơ thể mình phải co quắp dưới thân xác đàn ông Trung Quốc làm đủ tư thế, bản thân lại cảm thấy tức giận. Nhưng hôm nay có thể lấy được tài liệu kỹ thật quý giá này, Bách Hợp thật sự cảm thấy cũng đáng.

Không thể không nói, người Nhật Bản ở một vài phương diện, thật sự quá mưu mô.

Bách Hợp đương nhiên sẽ không nói tài liệu kỹ thuật này mình lấy được như thế nào, cô ta bây giờ cần là khoe khoang thành công của mình.

Bản thân đón nhận chức vụ tổng giám đốc của Thanh Hữu chưa được bao lâu đã thu được thành quả lớn như thế, điều này khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ đến chết ấy chứ?

“ Mọi người từ từ mà thưởng thức nhé? Đây là công lao của Bách Hợp tôi. Nếu như mọi người mỗi người đều có thể giống tôi như thế, thế thì mong ước bá quyền cũng chỉ ngày một ngày hai mà thôi!” Bách Hợp đắc ý nói. Vừa nói, cô ta đã mở chiếc máy tính trước mặt lên.

Ngón tay dài của Bách Hợp vuốt trên màn hình máy tính, những con số bức vẽ đã hiện lên màn hình máy chiếu của phòng họp rộng lớn.

Trên màn hình máy chiếu, có thể nhìn thấy các loại tài liệu kỹ thuật trọng tâm của thiết bị khoa học Lạc Thị, cực kỳ chi tiết.

Bách Hợp bước đi thanh cao, trong tau cầm chiếc bút từ màu bạc nhỏ nhắn, chỉ lên một đường nét của hình ảnh trên màn hình máy chiếu, bắt đầu nói những thuật ngữ chuyên ngành.

Mười phút sau, các mặt tiêu cực không ngừng thay đổi. trên nét mặt của Bách Hợp mang nụ cười đắc ý, vẫn giữ dáng vẻ thanh cao hoàn mỹ.


Lời nói rõ ràng, nói năng lưu loát, phương thức nói chuyện còn mang cả vẻ hài hước. Bất giác mọi người đều bị cuốn hút bởi sức hấp dẫn của người phụ nữ này.

Cô ta thật sự càng nói càng đắc ý, càng nói càng thấy lâng lâng.

Biểu cảm trên mặt mọi người đầy vẻ hài lòng, Bách Hợp cười vui sướng như không thấy mắt đâu. Cô ta tự mãn nhìn về phía thuộc hạ của mình. Trong ánh mắt ngưỡng mộ của cấp dưới, sự tự tin của cô ta dần dần hồi phục, vẻ hoảng hốt vào buổi sáng lúc bị Lạc Mộ Thâm dọa cho đã không còn tồn tại.

Đặc biệt là đối với những kẻ vốn dĩ không phục tổng giám đốc của tập đoàn Thanh Hữu, Bách Hợp phải chứng tỏ cho bọn họ xem.

Xem mình xuất sắc thế nào.

Bây giờ, muốn lật đổ Lạc Thị dễ như trở bàn tay.

Đương nhiên cô ta cũng sẽ giống như ngẫu nhiên, khi gặp phải những ánh mắt của những kẻ chất vấn cô ta, trong ánh mắt đầy vẻ thách thức.

Bách Hợp cho rằng, làm phụ nữ không chỉ xinh đẹp là được. Tố chất, tài hoa, năng lực, cô ta tự tin cho rằng Lạc Mộ Thâm cao ngạo của Lạc Thị, còn là Dạ Thiên Kỳ của Dạ Thị đó, vốn dĩ không ai có thể sánh được với cô ta. Hơn nữa cô ta là được huấn luyện từ chuyên ngành mà ra. Cho nên cô ta còn lâu mới tin mình lại phải thua dưới tay của hai tên tiểu tử thối này.

Bách Hợp cô ta, mãi mãi là lợi hại nhất.


Cô ta là công chúa cao ngạo chễm chệ trong đế quốc thương nghiệp thiết bị khoa học, không ai có thể sánh được.

Cô ta muốn ai chết, kẻ đó phải chết! Không biết Lạc Mộ Thâm và Dạ Thiên Kỳ biết, sẽ có biểu cảm gì đây?

Bách Hợp thật sự hận không thể lập tức muốn biết hai tên đó phản ứng như thế nào.

Lạc Mộ Thâm, Dạ Thiên Kỳ, tao muốn cho bọn mày biết chúng mày đã đắc tội với tao thì sẽ phải thảm hại thế nào?

Nghĩ đến đây, khóe miệng Bách Hợp khẽ nhếch lên, trong lòng thầm hừ một tiếng. Cô ta đắc ý nhìn những bức vẽ trên màn hình máy chiếu, dường như sung sướng sắp bay lên rồi.

Ánh mắt khinh thường lướt qua, khuôn mặt xinh đẹp vẫn tươi cười. bút từ trên tay giống như bướm lượn lên lượn xuống các mô hình.

Cô ta vừa chỉ vừa giải thích tỉ mỉ, khóe mắt vẫn là vẻ đắc ý.

“ Xoẹt xoẹt.” Màn hình đột nhiên mờ đục không rõ ràng, đồng thời cả màn hình đều rung lên một cách không bình thường.

Bách Hợp nhìn thấy tình hình lúc này không kìm được cau mày lại, lạ quá, bây giờ màn hình máy chiếu là liên kết với máy tính của cô ta, tại sao đột nhiên lại không rõ ràng chứ? Còn rung lên như thế? Lẽ nào máy tính của cô ta có vấn đề.

Cô ta lập tức ra hiệu cho thư ký của mình nhanh chóng xử lý máy tính của mình.

Thư ký động vào mấy cái, vẫn không thấy thay đổi, hình vẽ đó càng rung động ghê hơn. Lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng thét chói tai, máy tính xách tay sony của Bách Hợp, đột nhiên có cảnh cáo màu đỏ như tia chớp hiện ra.


Thư ký đột nhiên nhìn thấy trên màn hình máy tính của Bách Hợp, đột nhiên nhảy ra một hình đầu lâu xương sọ máu đỏ rất kinh khủng.

Đồng thời, người máy chức năng của máy tính có lời lẽ biểu thị: “ dữ liệu xxx trong máy tính của ngài đã khỏi động.”

A?

Tất cả mọi người bao gồm cả Bách Hợp đều sững sờ, cái gì? Dữ liệu xxx?

Đó là thứ gì thế?

Bách Hợp đờ đẫn, cô ta đang nghĩ, trong mày tính của mình có dữ liệu này sao?

Cô ta sững sờ mất mấy giây, đột nhiên như tỉnh lại, lập tức hét lên: “ Mau, mau tắt máy tính của tôi đi, đó là virus.”

Nhưng, đã không còn kịp nữa.

Dường như chỉ trong mấy giây tích tắc.

“ Tút tút tút.....” đột nhiên thiết bị cảnh báo của toàn công ty đều réo lên âm thanh chói tai.

Còn trên màn hình lớn của phòng họp, một hàng số liệu mật mã nhảy nhót lung tung, hiện ra với tốc độ chóng mặt.