Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1793: Thế giới Cực Lạc (2)

Từ trong Tam Mục Thiên Đồng của Chung Nhạc bắn ra một đạo quang mang, chiếu rọi lên vách tường một tầng trọng thiên phía trước kia. Chỉ thấy trọng thiên kia dưới đạo quang mang chiếu rọi đột nhiên tầng tầng thối lui, hiển lộ ra diện mạo vốn có của mấy trọng thiên.

Hồn Đôn Vũ không khỏi rùng mình một cái. Chỉ thấy phía trước không còn là Cực Lạc Chi Địa mà hắn đã nhìn thấy, mà là Địa Ngục âm sâm vô cùng khủng bố, là địa phương so với Địa Ngục còn đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần.

Hắn nhìn thấy vô số Thực Duyệt Ma nhiều tới vô biên vô tận, đang cung dưỡng từng kẻ từng kẻ chăn dê cường đại. Hình thể của những kẻ chăn dê kia so với Cực Lạc Thiên Vương thì nhỏ bé hơn rất nhiều, nhưng cũng là vô cùng to lớn, vừa mập vừa béo. Bọn chúng đang bắt lấy từng con từng con Thực Duyệt Ma, dùng sức vắt một cái, vắt ra những ký ức hạnh phúc mà đám Thực Duyệt Ma đã hấp thu trong cơ thể, hút vào trong cơ thể của chính mình.

Ngoại trừ đám Thực Duyệt Ma và những kẻ chăn dê nhiều tới bất tận kia, nơi này vẫn còn có từng cái từng cái lồng giam. Đang bị giam cầm trong những cái lồng giam này chính là từng gã từng gã Thần Ma, hẳn là đã có không ít Thần Ma đi lạc vào nơi này, đã bị bọn họ bắt giam.

Đám Thần Ma này bị treo lơ lửng trong lồng giam, toàn thân bị lột da co rút, huyết nhục mơ hồ, không còn hình người.

Còn có kẻ chăn dê cầm lên một con Thực Duyệt Ma vắt ký ức hạnh phúc vào trong đầu bọn họ, khiến cho đám Thần Ma đi lạc vào nơi này kia rơi vào trong vui sướng vô biên, trên khuôn mặt huyết nhục mơ hồ mang theo nụ cười phát ra từ tận nội tâm.

Sau đó, kẻ chăn dê sẽ cầm lấy đầu của bọn họ, hấp thu sự vui sướng của bọn họ. Sau khi bị hút đi một phen, đám Thần Ma kia chỉ còn lại có thống khổ, không ngừng kêu rên, tiếp theo lại bị ký ức vui sướng xâm nhập… cứ như vậy tuần hoàn chuyển hóa không thôi.

Da đầu Hồn Đôn Vũ tê dại, đột nhiên thoáng nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, chính là một tôn Đế Quân đã đi theo Phong Vô Kỵ tới đây. Hắn vậy mà cũng bị bắt giữ, treo lơ lửng trong lồng giam, vô cùng thê thảm, không khỏi run giọng nói:

- Đây chính là Thế giới Cực Lạc?

- Đối với Thiên Vương, nơi này hẳn chính là Thế giới Cực Lạc a?

Chung Nhạc nhìn về phía Cực Lạc Thiên Vương, cười lạnh nói:

- Thiên Vương, ta nói có đúng không?


Cực Lạc Thiên Vương cười ha hả, núi thịt toàn thân nhúc nhích, cái đầu nhỏ trên cao nhìn xuống bao quát bọn họ:

- Các ngươi đã tới Thế giới Cực Lạc của ta, chính là đã rơi vào trong lòng bàn tay của ta, còn muốn lật trời nữa sao?

Chung Nhạc cười ha hả, khí tức kịch liệt dâng lên, sau đầu bảy đạo quang luân mở ra, điềm nhiên nói:

- Có lẽ, linh hồn đã tử vong bị ma diệt ký ức là đúng, nhưng nơi này sinh ra sinh vật tà ác như các ngươi bậc này, tuyệt đối chính là sai lầm! Cực Lạc Thiên Vương, ta chỉ là muốn mượn đường, không hỏi đúng sai, nếu ngươi cho qua, vậy thì cũng thôi, nếu ngươi không để cho chúng ta đi qua, ta sẽ san bằng Cực Lạc Tịnh Thổ của ngươi!

Cực Lạc Thiên Vương được rất nhiều Thực Duyệt Ma dâng lên, nhanh chóng tiến về phía trước, chạy nhanh vào trong Cực Lạc Tịnh Thổ, bộ dáng từ trên cao nhìn xuống bao quát Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ, ngữ khí châm chọc nói:

- Thật là to gan! Đã tiến vào Thế giới Cực Lạc của ta lại còn kiêu ngạo như vậy! Trong Thế giới Cực Lạc của ta, Cực Lạc Lão Ma nhiều tới bất tận, ngươi có năng lực gì lại dám nói năng lớn lối như thế?

Hồn Đôn Vũ nhất thời ngơ ngẩn, lẩm bẩm:

- Vừa rồi hắn không phải là rất hòa khí sao? Khuôn mặt hiện tại như thế nào lại đáng ghét như vậy?

Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:

- Vừa rồi hắn chỉ là giả vờ hiền lành mà thôi! Cực Lạc Thiên Vương chẳng qua là muốn dẫn dụ chúng ta tới nơi này, sau đó biến chúng ta thành kết quả giống như đám Thần Ma ở nơi này mà thôi. Cực Lạc Thiên Vương, trực tiếp hấp thu ký ức hạnh phúc từ trong cơ thể sinh linh, đối với các ngươi sẽ càng có tư vị hơn phải không?

Từng tôn từng tôn Cực Lạc Lão Ma lục tục đứng dậy, nhao nhao đi tới xung quanh Cực Lạc Thiên Vương. Cực Lạc Thiên Vương phất phất tay, đám Thực Duyệt Ma vô biên vô tận lập tức bao vây Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ lại, thản nhiên nói:

- Quả thật càng có tư vị hơn một chút! Hai vị tiến vào nơi này vẫn còn có thể sử dụng pháp lực thần thông, cho nên vừa rồi ta không thể không hiền lành một chút, khuyên bảo các ngươi rời đi. Dù sao lai lịch của các ngươi có khả năng rất lớn, ta không thích hợp đắc tội. Bất quá, ta đã tận lực khuyên can các ngươi, các ngươi vẫn nhất quyết khăng khăng cố chấp không đi, cố ý muốn đi vào Luân Hồi Táng Khu của ta. Bản thân các ngươi đã muốn tìm chết, vậy thì không trách được ta lòng dạ độc ác. Các con ngoan, bắt lấy bọn họ cho ta!


Từng tôn từng tôn Cực Lạc Lão Ma quát lớn, đám Thực Duyệt Ma nhiều tới bất tận lập tức nhao nhao phóng vọt về phía Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ.

- Định!

Thân thể Chung Nhạc khẽ biến, biến thành chân thân Phục Hy, quát khẽ một tiếng, quang luân sau đầu ầm ầm chấn động. Vô số Thực Duyệt Ma bị định trụ trong phạm vi bao phủ của Bí cảnh thứ bảy Bí cảnh Không Gian của hắn, không thể cử động.

- Phục Hy! Hắn là Phục Hy!

Từng tôn từng tôn Cực Lạc Lão Ma the thé gào lên, thanh âm vô cùng thê lương, chói tai vạn phần, vừa là sợ hãi vừa là phẫn nộ. Sắc mặt Cực Lạc Thiên Vương cũng đại biến, lạnh lùng nói:

- Hóa ra ngươi là Phục Hy! Vậy thì càng không thể bỏ qua cho ngươi rồi! Các con ngoan!

Tiếng kêu của hắn vừa vang lên, nhiều đếm không xuể Thực Duyệt Ma lập tức điên cuồng nhào tới, vừa mới lao vào phạm vi bao phủ của Bí cảnh thứ bảy liền bị định trụ lại, nhưng phía sau vẫn không ngừng có vô số Thực Duyệt Ma nhao nhao xông về phía trước.

Đám Thực Duyệt Ma phía trước đã chồng chất thành một bức tường, hơn nữa bức tường này càng ngày càng dầy, càng lúc càng cao, nhưng vẫn có cuồn cuộn không ngừng Thực Duyệt Ma đang chen chúc nhào về phía trước. Loại xu thế điên cuồng này, cơ hồ đã đạt tới mức độ khủng bố so với Côn Tộc dưới sự sai sử của Mẫu Thần mà công thành vậy.

Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn. Hắn có thể mượn Bí cảnh Không Gian định trụ trăm vạn ngàn vạn Thực Duyệt Ma, nhưng Thực Duyệt Ma ở nơi này đâu chỉ trăm ngàn vạn, chính là tới hơn ức vạn.

Rốt cuộc, chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, bức tường thành lũy Thực Duyệt Ma kia ầm ầm đổ sụp, biên giới Bí cảnh thứ bảy của Chung Nhạc bị ép cho sụp đổ, Bí cảnh Không Gian không ngừng chấn động. Vô số Thực Duyệt Ma điên cuồng phóng vọt về phía hai người bọn họ.

Hồn Đôn Vũ lập tức tế khởi Phù Tang Chi, biến thành Phù Tang Thụ, tạo thành một phiến Hỗn Độn Hỏa Hải bao phủ xung quanh hai người. Đám Thực Duyệt Ma kia vừa xông vào trong Hỗn Độn Hỏa Hải lập tức bị Hỗn Độn Hỏa đốt lên, hừng hực thiêu đốt. Trong không trung tràn ngập một cỗ mùi vị hôi thối.

Nhưng đám Thực Duyệt Ma phía sau vẫn còn đang không ngừng phóng vọt tới phía trước. Đám Thực Duyệt Ma phía trước bị đám Thực Duyệt Ma phía sau đạp lên, táng thân trong biển lửa. Màn tràng diện này giống như một quả cầu thịt cuộn trào, đang nhanh như chớp lăn lộn về phía trước vậy, đồng thời cũng giống như sóng biển, con sóng phía sau dâng lên, cuộn trào về phía trước, đè con sóng phía trước xuống.

Sắc mặt Hồn Đôn Vũ đại biến, vận khởi toàn bộ pháp lực, thôi phát uy năng của Đế binh càng mạnh hơn. Từng đạo từng đạo hào quang từ trên tán cây rũ xuống, quét về phía quần ma. Hỗn Độn Hỏa biến thành từng vầng từng vầng mặt trời, ở trong biển lửa cuộn trào tới lui, nghiền giết vô số Thực Duyệt Ma.

- Vũ sư huynh, an nguy xung quanh ta giao cho ngươi!

Chung Nhạc hút mạnh một hơi thật dài, mi tâm phát quang, trong Bí cảnh Đạo Nhất truyền ra thanh âm nổ vang chấn động. Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái tản mát ra khí tức mênh mang giống như một cái tiểu vũ trụ vậy, cất bước đi về phía Cực Lạc Tịnh Thổ phía trước.