Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 32: Cho anh, thuốc an thần

Cố Dương rất nhanh thì điều chỉnh tốt tâm tình, loại chuyện này, hắn lại không thể lo trước tính sau gi, chuyện đã xảy ra, chỉ có thể nghĩ biện pháp bổ cứu, mà bây giờ kế sách cũng chỉ có thể gạt người trong nhà trước. (bổ cứu: dùng các biện pháp để uốn nắn, sửa chữa, xoay chuyển tình hình bất lợi)

Ngày nghỉ này còn dễ nói, thế nhưng thời điểm lễ mừng năm mới phải làm sao ni?

Chờ một chút…

Kỳ thực… Lễ mừng năm mới hình như cũng có thể lừa gạt để qua cửa, bởi vì ngày sinh dự tính là ở đầu tháng chạp, tĩnh dưỡng hơn hai mươi ngày mới đến sang năm, lúc ấy thân thể khôi phục không sai biệt lắm, hẳn là có thể trở về nhà mấy ngày rồi.

Chính là để lại bé con kia hình như có chút luyến tiếc…

Cố Dương ngồi ở trên ghế sô pha cắn cái muỗng đau khổ suy nghĩ sâu xa, Lôi Nghị bưng cơm nước lên dọn xong, không có hỏi Cố Dương chuyện điện thoại nhiều, ngược lại nhắc nhở hắn ăn quan trọng hơn.

“Ba mẹ anh thật sự không phản đối chuyện anh thích đàn ông?” Cố Dương mở miệng trước, nghĩ cha mẹ của Lôi Nghị thực sự rất tân tiến.

Tuy rằng hắn tự nhận là cha mẹ nhà mình cũng rất tân tiến, nhưng việc này hắn còn chưa có can đảm nói cùng người nhà, cũng may cha mẹ rất thương yêu hắn, cũng không thúc giục hắn kết hôn gì cả, tỉnh thoảng thúc giục một lần hắn tùy tiện lừa gạt vài câu cũng liền cho qua.

Lần trước Lôi Nghị hình như là nói, y đã sớm cùng người nhà come out, nếu không phải vậy y dám cái gì cũng đều không có chuẩn bị liền dẫn hắn về ra mắt cha mẹ sao?


Lôi Nghị gật đầu: “Ừ, tôi đã sớm cùng cha mẹ nói qua, ban đầu cũng là không có tiếp nhận, sau lại thấy tôi thực sự không thay đổi được, cũng không giải quyết được gì. Kỳ thực làm cha mẹ, cơ bản đều là cùng một tâm tư, chỉ cần con mình sống an ổn hạnh phúc, bọn họ cũng không có yêu cầu gì khác.”

Lôi Nghị không có gạt Cố Dương, nhân cơ hội này cùng hắn nói một ít về chuyện gia đình của mình cũng không tệ, coi như sớm để cho hắn tìm hiểu cha mẹ chồng một chút.

“Nga, yêu cầu duy nhất là muốn tôi tìm một người mang thai hộ đứa bé, nếu không về già rất bi thảm. Bất quá bây giờ tốt rồi, chúng ta có con của mình, tôi nghĩ ba mẹ khẳng định so với tôi còn vui mừng hơn.” Lôi Nghị nói đến đây, nghiêm nghị nhìn Cố Dương, trịnh trọng nói cám ơn, “Cảm ơn em lưu bé lại, cám ơn em… tiếp nhận tôi.”

Cố Dương bị y nhìn có chút ngượng ngùng, buông mắt nói: “Bé con là của hai chúng ta, cho nên, không cần thiết cảm ơn tôi.”

“Không, vẫn là phải cảm ơn em, hai ngày nay nhìn em thật cực khổ, sau này còn có thể cực khổ hơn, bất quá em yên tâm, tôi nhất định chăm sóc em cùng bé con thật tốt.” Lôi Nghị cam đoan, sau đó lại bổ sung một câu: “Còn có một chuyện, tôi nghĩ em hiện tại cần phải biết.”

Y dùng giọng điệu nghiêm túc trịnh trọng như vậy nói, Cố Dương còn có chút không quen, nhưng vẫn là ngước mắt nhìn về phía Lôi Nghị, tiếp tục yên lặng.

“Em phải hiểu được một điểm — Tôi theo đuổi em kỳ thực không phải là bởi vì bé con, mà là nghĩ em người này cũng không tệ lắm, rất thích hợp với tôi, cho nên mới theo đuổi em, sau đó lại biết em có bé con càng thêm khẳng định đây chính là duyên phận của hai chúng ta. Em không nên cảm thấy tôi là bởi vì bé con mới cùng một chỗ với em, đừng có gánh nặng, được không?” Lôi Nghị nói năng có chút lộn xộn, nhưng ý tứ y biểu đạt rõ ràng, Cố Dương cũng nghe rõ.

“Tôi hiểu rồi.” Cố Dương hơi có chút khẩn trương hướng Lôi Nghị cười cười, biểu thị đã hiểu rõ.


Lúc ban đầu hắn xin từ chức ở phòng làm việc của Lôi Nghị, Lôi Nghị cũng đã nói muốn cùng hắn kết giao, khi đó Lôi Nghị còn chưa biết chuyện bé con, cho nên hắn khẳng định không phải là bởi vì bé con mới muốn cùng hắn ở cùng một chỗ, về phần chuyện sau này ra sao…

Cố Dương suy nghĩ một chút, nghĩ biểu hiện của Lôi Nghị cũng không có gì đáng trách, huống chi sau khi ở chung cảm thấy rất phù hợp khẩu vị của mình, như vậy, dự tính ban đầu là cái gì, liền không quan trọng nữa.

Dù sao hắn là dự định tiếp tục kết giao, phát triển xem.

Bằng không cũng sẽ không để cho y vào ở trong nhà mình. Còn đưa chìa khóa cho y.

Nga, nói đến chìa khóa, Cố Dương nhớ tới, chính mình còn chưa có đưa cho Lôi Nghị ni.

“Cho anh, chìa khóa.” Cố Dương lấy ra một cái chìa khóa dự phòng đưa cho Lôi Nghị, “Thuốc an thần.”

Lôi Nghị bật cười, cảm thấy trái tim nhất thời thật kiên định, quả nhiên chìa khóa này là một viên thuốc an thần.

Cố Dương cho y thuốc an thần.


Sau khi hai người ở chung ba ngày bước đầu cũng hài hòa, liền nghênh đón một bước tiến thứ hai tín nhiệm lẫn nhau, hiện tượng này thật tốt.

— Nếu như Cố Dương là người lòng dạ hẹp hòi tính toán chi li nghi ngờ cái này nghi ngờ cái kia, chắc chắn sẽ không tin tưởng Lôi Nghị là thật tâm cùng hắn kết giao, nói không chừng lại thầm nghĩ đến, Lôi Nghị là vì muốn cướp đoạt bé con mới làm bộ cùng hắn ở chung một chỗ, chờ lúc bé con ra đời Lôi Nghị sẽ đem con mang đi, rời khỏi hắn, vứt bỏ hắn.

— Nếu như Lôi Nghị là người không chịu trách nhiệm chỉ lo chính mình thoải mái xong liền xoay người ra đi, khẳng định cũng sẽ không để ý tới Cố Dương, nói không chừng cũng sẽ khinh thường, hắn mang thai thì thế nào, nếu đêm đó hắn đã cùng chính mình qua đêm, ai biết hắn có thể hay không cũng cùng người khác qua đêm, cho nên, đứa nhỏ này là của ai còn chưa có khẳng định ni, y mới lười phụ trách.

Ở trên đều là giả thiết, vẫn tốt, hai người đều không phải là loại người như thế, ngược lại một phóng khoáng thẳng thắn thừa nhận thần kinh thô, một rộng lượng săn sóc bằng lòng phụ trách, tính cách của hai người như vậy, đi dạo một vòng hơn nửa năm sau, rốt cuộc đã cùng nhau chung bước.

Mặc dù bây giờ thời gian bọn họ ở chung với nhau cũng không lâu, cũng không có hoàn toàn hiểu đối phương, nhưng hai người đều khẳng định ở trong lòng người kia là bạn đời mà mình muốn tìm kiếm, quá trình gặp gỡ chung đụng làm cho cả hai cũng đều đắn đo đúng mực, như vậy mới có thể tiến triển lâu dài.

“Cho tôi chút thời gian.” Cố Dương không đầu không đuôi đột nhiên nói một câu như vậy.

Lôi Nghị sửng sốt một chút, sau đó hiểu rõ mà gật đầu: “Được, việc này không vội, chờ hai chúng ta ổn định, khi nào nhận giấy chứng nhận kết hôn lại chậm rãi giải quyết cũng không muộn.”

“…” Cố Dương lần đầu nghĩ, vị Tổng tài đại nhân này da mặt thật là dày nha!

“Yên tâm, tôi sẽ cùng em giải quyết khó khăn, mẹ vợ đại nhân và cha vợ đại nhân thấy tôi cùng bé con của chúng ta nhất định sẽ rất thích, đến lúc đó tuyệt đối không làm khó dễ cho em. Tôi sẽ dùng bản lĩnh toàn thân để lấy lòng bọn họ.” Lôi Nghị từng có kinh nghiệm come out, cho nên bắt đầu an ủi Cố Dương đến thập phần tự tin.


“Tạm thời vẫn là đừng để cho bọn họ biết, tôi còn chưa nghĩ ra nói như thế nào với họ. Bất quá, tôi chắc chắn sẽ không để cho anh làm tình nhân bí mật.” Cố Dương cũng có trách nhiệm mà mở miệng.

Lôi Nghị gật đầu biểu thị đã hiểu: “…Hiện tại liền thuận theo tự nhiên đi!”

“Được.”

Cố Dương không phải là chưa nghĩ qua, chịu đựng gần nửa năm nữa là qua năm nay, thời điểm lễ mừng năm mới trực tiếp mang theo Lôi Nghị và bé con về nhà, cha mẹ chắc chắn sẽ không nói cái gì, chỉ sợ kích thích bọn họ quá lớn, vạn nhất có chút di chứng gì, vậy cái được không bù được cái mất rồi.

Vẫn là phải tiến hành theo thứ tự mới được.

Ngô… Đem bé con đến mềm hóa thái độ của họ… Thật ra cũng là một chủ ý rất tốt….

“Lúc trước anh come out, ba anh có đánh anh không?” Cố Dương đột nhiên lại hỏi một câu.

Lôi Nghị: “…”

“Đánh?” Cố Dương đoán không ra biểu tình kia của Lôi Nghị là có ý gì, dựa vào trí tưởng tượng của mình mà suy đoán, dù sao chẳng qua cũng chỉ là hai cái đáp án mà thôi.

— Đánh. Hoặc là không đánh.