Tất cả mọi người đều nhìn Tần Phương, bộ dạng đầy vẻ thị phi. Tuy rằng Lâm Dũng không biết Tần Phương và Hàn Đông đang nói đến Thẩm Dao rốt cuộc là ai, nhưng qua biểu hiện của mọi người, cậu ta cũng biết cái cô Thẩm Dao này chắc chắn không phải người tầm thường, huống gì còn có mối quan hệ với Hàn Đông nữa chứ. Hàn Đông cười méo mặt nói: - Chị Phương, chị đừng đùa với tôi thế chứ. Tần Phương nghiêm mặt nói: - Tôi không hề nói đùa nhé. Tuy nói Thẩm Dao làm mọi người có cảm giác như một tảng băng lạnh lung, nhưng bên trong cô ấy lại rất yếu mềm, đối với Hàn Đông vẫn luôn canh cánh trong lòng. Hàn Mạn Lương cười bảo: - Sức hấp dẫn của Hàn Đông quả là không có giới hạn nhỉ. Đối với chuyện của Hàn Đông và Thẩm Dao, Hàn Mạn Lương cũng có biết. Trước đây Thẩm Dao là đối tượng mà lão thái gia tìm cho Hàn Đông. Kết quả là Hàn Đông vừa nhìn thấy tấm hình, không nói câu nào liền từ chối ngay. Chuyện này khiến lão thái gia rất bực mình. Chỉ là không ngờ rằng chính vì vậy mà Thẩm Dao để ý đến Hàn Đông. Thẩm Dao là cháu gái của cựu phó chủ tịch quân ủy Thẩm Như Long. Cha cô ấy là thượng tướng Thẩm Điện Côn, tư lệnh viên quân khu Liêu Dương, một trong bảy quân khu lớn của nước Trung Hoa, đồng thời cũng là một trong những nhân vật quan trọng của nước Trung Hoa. Cha Thẩm Dao chỉ mới năm mươi lăm tuổi, cũng được xem là người tương đối trẻ trong giới tướng lĩnh cấp cao của Trung Hoa. Sở dĩ ông ta có thể lên chức thượng tướng nhanh như vậy, ngoài sức ảnh hưởng của cha ông tức Thẩm Như Long, còn nhờ sự ủng hộ của Hàn lão thái gia, còn lão thái gia ủng hộ Thẩm Điện Côn xem như một sự bù đắp. Tuy nhiên Hàn Đông cũng không có ý tiến tới với Thẩm Dao. Dù rằng cô ta rất xinh, nhưng lại không phải kiểu người Hàn Đông thích. Kiểu người hắn thích chính là kiểu dịu dàng khả ái, chứ không phải dạng phụ nữ lạnh như băng như Thẩm Dao. Còn nói về sức ảnh hưởng của Thẩm gia trong quân đội, Hàn Đông cũng không xem trọng lắm. Suy cho cùng thì Hàn gia đã có được sự ủng hộ đủ lớn trong quân đội rồi. Cha vợ Hàn Đông, Lữ Quốc Trung là phó chủ tịch đầu tiên trong quân ủy, là người nắm quyền kiểm soát thực tế trong quân ủy. Ngoài ra Hàn Đông còn giúp đỡ Miêu gia, trở thành liên minh với Miêu gia. Chỉ với hai thế lực lớn này thôi, có thể nói sức ảnh hưởng của Hàn gia trong quân đội đã là một thế lực không ai sánh bằng. Nếu còn không chút kiêng kỵ làm tăng sức ảnh hưởng trong quân đội, nhất định sẽ làm những thế lực khác lo lắng, có thể nói là nhiều quá hóa dư. - Tôi không có giở trò gì với cô ta cả. Còn chuyện trước đây thực ra chỉ là hành động vô ý mà thôi. Hàn Đông thản nhiên nói, nhưng trong giọng điệu đầy cảm giác quyết đoán. Tần Phương ngây người ra, vẻ mặt tươi cười dần dần mất đi. - Xem ra nỗi khổ tâm của Thẩm Dao cũng chỉ uổng phí mà thôi. Tần Phương nói ngay Cùng lúc đó trong lòng cô ta lại len lén có một chút phấn khởi mờ nhạt. Còn về tại sao lại phấn khởi có lẽ bản thân cô ta cũng không hiểu nổi. Mọi người đang trò chuyện với nhau thì Thẩm Dao đến. Cô ấy mặc một chiếc áo khoác màu trắng, khiến cả người cô ấy càng thêm vẻ lạnh lùng. Cô lạnh lùng ngồi bên cạnh Tần Phương, mím chặt môi. Ngoại trừ lúc đầu chào hỏi mọi người ra thì cũng chẳng nói năng gì. Nếu Tần Phương không cố ý bắt chuyện với cô ta thì có lẽ cô ta cứ ngồi lạnh như băng như thế đến cùng. “Hi hi, xem ra cái cô Thẩm Dao này quả nhiên có tình ý với Hàn Đông. Tuy với dáng vẻ lạnh như băng nhưng mình thấy được ánh mắt cô ấy phần lớn đều hướng về Hàn Đông, vẻ mặt thỉnh thoảng lộ ra vài phần u oán.” Hàn Mạn Lương cười thầm trong bụng. Từ lúc nghe Tần Phương nói, chờ Thẩm Dao đến rồi, cậu ta mới quan sát thử xem. Quả thực có manh mối chứng minh những lời Tần Phương nói không sai chút nào. Lâm Dũng đã từng lặng lẽ thăm dò ở chỗ Nghiêm Kiến Sơn về thân phận của Thẩm Dao. Cậu ta cũng biết rằng loại phụ nữ như cô gái này chỉ có thể khuất phục trước những người tài năng cỡ như Hàn Đông mà thôi. Trong lúc trò chuyện khi đang ăn cơm, Thẩm Dao bỗng nhiên sôi nổi hẳn lên. Tuy nói không nhiều nhưng lại cầm ly rượu trên tay không ngừng cụng ly với mọi người, ngay cả Lâm Dũng cũng không ngoại lệ. Dù rằng so với những người ở đây, thân phận của Lâm Dũng lẽ ra không được xem trọng lắm. Nhưng bởi vì mối quan hệ của anh ta với Hàn Đông tương đối thân, nên mọi người đối với anh ta cũng hơi khách sáo. Đương nhiên Lâm Dũng cũng hiểu chuyện này, nên anh ta cũng rất trân trọng cơ hội như thế này. Sau bữa ăn, Thẩm Dao đã ngà ngà say, cũng vẫn không hé một lời. Tuy nhiên đôi mắt lạnh lùng ban đầu giờ đây trở nên xinh đẹp và có thần hơn, ánh mắt lúc nào cũng nhìn thẳng vào Hàn Đông một lúc lâu cũng không rời. Hàn Đông không còn cách nào đành phải giả vờ như không nhìn thấy Tần Phương thấy thế, khẽ thở dài. Sau đó kéo Thẩm Dao lại nói nhỏ rồi đưa cô ta về. - Có muốn đi gặp tiểu Bạch không? Hàn Mạn Lương nói nhỏ với Hàn Đông. Hàn Đông nghĩ ngợi một hồi, lắc đầu bảo: - Không còn sớm nữa rồi, tôi phải về sớm thôi. Kỳ nghỉ này chỉ có vài ngày, Hàn Đông muốn ở bên cạnh Lữ Nhạc nhiều hơn. Vì thế hắn tạm thời không đến gặp Bạch Vũ Giai. Về đến nhà, Lữ Nhạc đang ngồi trong phòng khách vừa xem ti vi vừa đợi Hàn Đông. Nhìn thấy Hàn Đông về đến nhà, cô ta liền lấy dép cho Hàn Đông, lại còn nhận lấy áo khoác của hắn treo lên, thái độ dịu dàng, ra dáng một người vợ đảm đang. Hàn Đông ôm lấy Lữ Nhạc hỏi: - Tiểu Vũ đâu? Ngủ rồi à? Lữ Nhạc khẽ mỉm cười nói: - Nó cứ đòi đợi anh về. Lúc đầu làm thế nào cũng không chịu ngủ, sau đó thì lại ngủ lúc nào không hay. Hàn Đông đến phòng ngủ xem Hàn Vũ đang say giấc, hắn cúi đầu hôn nhẹ lên trán cậu bé một cái Một gia đình ấm áp là động lực vô cùng to lớn đối với Hàn Đông từ trước đến nay. Ở nhà mấy ngày, đến sáng ngày 4 tháng 1, Hàn Đông đáp máy bay từ Yến Kinh trở về thành phố Ninh Hải. Mặc dù ở nhà chỉ vài ngày ngắn ngủi, nhưng lại khiến cho Hàn Đông điều chỉnh lại tâm trạng của mình, tinh thần phấn chấn trở lại làm việc. Sáng ngày 5 tháng 1, Hàn Đông mở hội nghị thường vụ ủy ban nhân dân thành phố. Cuộc họp lần này chủ yếu xác định rõ mục tiêu và kế hoạch làm việc trong năm mới, tiến hành sắp xếp và xử lý các công việc trọng điểm như tài chính, thuế thu v.v.. Đồng thời trong cuộc họp lần này, Hàn Đông đề xuất trong năm mới, ủy ban nhân dân thành phố cần phải đẩy mạnh kiến thiết kinh tế nông thôn. Bằng mọi giá phải nâng cao mức thu nhập của người nông dân Ngày 7 tháng 1, Đại hội đại biểu nhân dân thành phố lần thứ 11 tổ chức kỳ họp thứ 15 kết thúc. Hội nghị thảo luận thông qua nội dung chính công việc năm 2000 của Đại hội đại biểu nhân dân thành phố được quyết định bởi kỳ họp thứ 3 của Đại hội đại biểu nhân dân thành phố lần thứ 11 tổ chức từ ngày 21 tháng 2 đến ngày 26 tháng 2. Đồng thời trong kỳ họp lần này sẽ thông qua hàng loạt quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự. Dù rằng bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ trong thành phố, đặc biệt là điều chỉnh nhân sự cấp sở trở lên phải do hội nghị thường vụ thành ủy quyết định, nhưng đối với việc bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự liên quan đến chính phủ, ngoài quyết định của hội nghị thường vụ thành ủy ra, còn phải thông qua quyết định của Đại hội đại biểu nhân dân Việc sắp xếp nhân sự được thảo luận trong Đại hội đại biểu nhân nhân lần này chính là do sự quyết định tại hội nghị thường vụ thành ủy được tổ chức trước tết. Thông thường mà nói, chỉ cần hội nghị thường vụ thành ủy đã quyết định phương án nhân sự, thì đại hội đại biểu nhân dân thực ra cũng xem lướt qua mà thôi. Nhưng lần này thật sự bất ngờ, bởi vì có một hạng mục bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự không được thông qua tại đại hội đại biểu nhân dân, liên quan đến quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm cục trưởng cục sự vụ văn phòng ủy ban nhân dân thành phố Hồ Diệu Vinh. Vốn dĩ theo quyết định trong hội nghị thường vụ lần trước, điều chỉnh Hồ Diệu Vinh thành chuyên viên điều tra nghiên cứu. Còn vị trí cục trưởng cục sự vụ lại do một vị phó thuộc ban tổng hợp đảm nhiệm. Sự sắp đặt này đương nhiên là từ quyết định của Hàn Đông mà ra. Qua một thời gian quan sát, Hàn Đông nhận thấy cái tên Hồ Diệu Vinh này không vâng lời lắm, vì thế mới điều chuyển y đi. Lúc đầu trong hội nghị thường vụ, Hàn Đông và Lam Nghiệp đều nhất trí thông qua nghị quyết này. Nhưng không ngờ trong trình tự bổ nhiệm và miễn nhiệm tại đại hội đại biểu nhân dân lần này lại xảy ra chuyện. Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc mà có chút bực bội đối với kết quả này. - Chẳng lẽ là do Tạ Minh Huy giở trò? Hàn Đông thầm nghĩ. Trong ấn tượng của Hàn Đông, chủ tịch hội đồng nhân dân Tạ Minh Huy cũng là một tên xử sự khôn ngoan, một thứ trưởng bình thường hay cười tít mắt trông có vẻ vô hại, nhưng cũng không ai biết được y đang suy nghĩ cái gì. Hàn Đông đã từng trò chuyện vài lần với Tạ Minh Huy, nhưng cũng không thân thiết lắm. Hắn cảm nhận được Tạ Minh Huy tuy bề ngoài tỏ vẻ khách sáo với mình, nhưng lại có một cảm giác kính trọng mà xa cách. Về việc này Hàn Đông cũng hết cách. Suy cho cùng sự xuất hiện của Hàn Đông có thể nói là đã ngáng đường rất nhiều người. Tuy nhiên, bản thân Hàn Đông bây giờ cũng chỉ là thay quyền chủ tịch thành phố mà thôi, còn phải qua cửa ải tuyển cử của hội đồng nhân dân. Vì thế mà có nhiều chỗ Hàn Đông cũng chỉ có thể từ từ thích ứng, từ từ sửa đổi. Hàn Đông không biết sự việc lần này rốt cuộc là một dấu hiệu như thế nào. Thông thường mà nói, các cuộc tuyển cử của hội đồng nhân dân đều diễn ra trót lọt, thế nhưng nếu có người cố ý đứng phía sau hành động thì tình hình lại khó nói rồi. - Rốt cuộc là ai đứng phía sau chuyện này giở trò ma mãnh? Hàn Đông bức rức trong lòng. Là chủ tịch hội đồng nhân dân Tạ Minh Huy? Phó bí thư Vương Vĩnh Ninh? Hay Bí thư thành ủy Lam Nghiệp? Hoặc là Phó chủ tịch thành phố thường trực Tống Kiến Quốc? Những người này hầu như đều khả nghi. Hàn Đông nhất thời cũng khó xác định được rốt cuộc là ai đứng phía sau giật dây. Thư ký Vương Lập Bình gõ cửa đi vào nói: - Thưa Chủ tịch thành phố, cục trưởng Lâm đến gặp. Hàn Đông gật đầu bảo: - Mời cậu ta vào đi. Có lẽ để cho Lâm Dũng đặc biệt tìm hiểu chuyện này, không chừng tìm ra được manh mối gì chăng. Lâm Dũng rất nhanh đã vào đến, ngồi xuống liền nói: - Thưa chủ tịch, gần đây tôi nghe phong thanh hình như có vài kẻ đang chuẩn bị đưa ra chương trình nghị sự gì đó trong hội nghị đại biểu nhân dân vào tháng hai tới. Hàn Đông sửng sốt nói: - Thông tin này đáng tin cậy không? Lâm Dũng trả lời: - Hẳn là không có vấn đề gì, vả lại tôi đã phân tích thử, bọn họ chủ yếu nhằm vào việc tuyển cử của chủ tịch. Tôi đoán có người đứng sau lưng giở trò, xem ra có người ngồi không yên rồi. Hàn Đông không khỏi nhíu mày, rốt cuộc là ai đứng sau giở trò đây?