“Nói cách khác, trên người Vương Lập Bình, có thể dính líu đến mối quan hệ phức tạp, ít ra từng là vậy.” “Một mặt, Vương Lập Bình chắc chắn có quan hệ với Vương Tĩnh, ngoài ra mặt khác anh ta lại đắc tội người, từng khiến Vương Tĩnh đau đầu, nói không chừng còn có sự tình khác.” Trong đầu Hàn Đông, nhanh chóng đổi sang nhiều quan niệm, đối với hành vi của Vương Tĩnh, Hàn Đông cũng cảm thấy kỳ lạ. Vương Tĩnh dựa theo yêu cầu của Hàn Đông, cho hắn chọn một người thư ký chuyên trách. Nói như vậy, trong tình huống bình thường, có nhân vật tranh luận, ít ra không nên tiến cử cho lãnh đạo. Nhưng Vương Tĩnh lại đưa Vương Lập Bình đến, hơn nữa còn đặt vào một vị trí tương đối quan trọng. Vì trong số ba người được tiến cử, hiển nhiên, người đầu tiên là ứng viên được tiến cử, còn lực tiến cử của người thứ ba, lại mạnh hơn một chút so với người thứ hai. Nghĩ một hồi, Hàn Đông cũng không thăm dò được ý đồ thực sự của Vương Tĩnh, lập tức nói: - Thế này đi, cô dẫn Tiểu Vương sang đây. - Được, Chủ tịch thành phố. Vương Tĩnh cười nói, quay lưng bước ra ngoài, cô ấy mặc trang phục vest dành cho nữ, khiến người khác có cảm giác nữ tính. Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc suy tư, lúc này điện thoại trên bàn chợt vang lên, làm giáng đoạn suy nghĩ của Hàn Đông. Nhận điện thoại, một giọng nói hơi khàn khàn truyền đến, - Chào ngài Chủ tịch thành phố, tôi là Lâm Dũng, ngài bây giờ có thời gian không, tôi muốn qua báo cáo công việc. Khóe miệng của Hàn Đông hơi nhoẻn lên, chức Chủ tịch thành phố của mình vừa mới nhận chức, Lâm Dũng là trợ lý Chủ tịch thành phố, Cục trưởng công an thành phố, vì chuyện nhỏ mà không đến. Còn bây giờ anh ta nói đến báo cáo công việc, mà một chút thành ý cũng không có. Một cấp dưới có lòng thành muốn đến báo cáo công việc với lãnh đạo, vậy cũng cần đích thân đến phòng làm việc của lãnh đạo, sau đó đến gặp lãnh đạo có thời gian gặp mình không. Nhưng với Lâm Dũng, người chưa xuất hiện, chỉ là gọi cú điện thoại, một chút thành ý cũng không có. Thậm chí có thể nói, Lâm Dũng một chút cũng không quan tâm đến quy tắc trong quan trường, như đang công kích quyền uy của Hàn Đông. - Ngày mai anh đến đi. Hàn Đông thản nhiên nói. Vốn dĩ buổi họp hội nghị thường vụ của hôm qua, Lâm Dũng không đến, Hàn Đông còn có thể xem anh ta vì bận công việc nên không đến được. Nhưng bây giờ anh ta lại muốn đến báo cáo công việc, như vậy có lẽ có thời gian rồi, nhưng lại không đến trước, mà gọi điện thoại đến hỏi. Hàn Đông tin Lâm Dũng đã làm trợ lý Chủ tịch thành phố, Cục trưởng công an, vậy anh ta không thể không biết đến nên tuân thủ nguyên tắc trò chơi của cấp dưới. Cho nên Hàn Đông cũng không nể tình anh ta. Đặt điện thoại xuống, trong lòng Hàn Đông có thể nói đã phán tội chết cho Lâm Dũng, chỉ cần có cơ hội, sẽ xử tên này. Đương nhiên, Lâm Dũng là trợ lý Chủ tịch thành phố, cán bộ cấp giám đốc, là cán bộ tỉnh quản lý, muốn động đến anh ta, cũng không thể dễ dàng. Chủ yếu là tỉnh Giang Việt không phải phạm vi thế lực của họ Hàn, Hàn Đông muốn động đến một cán bộ cấp giám đốc, không có lý do chính đáng, cũng không dễ thực hiện. Không bao lâu, Vương Tĩnh bèn dẫn một người thanh niên bước vào, anh ta cao khoảng một mét bảy, thân hình cân đối, để tóc ngang, trán rộng, đôi mắt rất sáng. - Chủ tịch thành phố, đây là Vương Lập Bình. Vương Tịnh cười giới thiệu nói. - Chào Chủ tịch thành phố. Vương Lập Bình cúi lưng nói. Hàn Đông gật đầu nói: - Ngồi đi. - Cám ơn Chủ tịch thành phố. Vương Lập Bình nói lời cám ơn, nguyên tắc ngồi phía trước ghế đối mặt Hàn Đông, hai tay đặt trên đầu gối. Vương Tĩnh nói: - Chủ tịch thành phố, tôi ra ngoài làm việc. - Được, cô đi làm việc đi. Hàn Đông hơi mỉm cười nói. Ấn tượng của Hàn Đông đối với Vương Lập Bình tương đối tốt, cộng thêm cũng vô cùng hài lòng với tài xế Lưu Thiết Quân do Vương Tĩnh tiến cử, cho nên hắn đối với công việc của Vương Tĩnh cũng xem như tương đối hài lòng. Tuy biết được Vương Tĩnh là người của cựu Chủ tịch thành phố Trương Hồng Quang, nhưng chỉ cần cô ấy nghiêm túc làm việc, phối hợp tốt với mình, Hàn Đông đương nhiên sẽ dùng đến thôi. Dù sao Hàn Đông tại thành phố Ninh Hải thậm chí là phía bên tỉnh Giang Việt cũng không có căn cứ, muốn nhanh chóng lập được nhóm cho mình, thì không thể dựa theo bên này được, người có ích thì sẽ được chú ý đến. Đồng thời trong quá trình dùng người, cũng có thể thật sự biết được người có ích cho mình. Hàn Đông đánh giá Vương Lập Bình người đang ngồi đối diện với mình, từ ấn tượng đầu tiên, Hàn Đông quan sát được Vương Lập Bình là một người chắc chắn, hơn nữa còn rất có lòng tin với mình. Tuy không rõ Vương Tĩnh tiến cử Vương Lập Bình rốt cuộc có mục đích gì, cho nên Hàn Đông quyết định không nghĩ nhiều, quan sát Vương Lập Bình trước, nếu người này tốt, thì sẽ dùng đến, không thì đổi người. Có những lúc, nghĩ nhiều cũng không giải quyết được vấn đề, vậy thì dứt khoát không nghĩ nữa, cứ chém loạn xạ thôi. - Nghe trưởng ban Thư ky Vương giới thiệu, Lập Bình từng dạy học ở trường Đảng ủy thành phố, thuyết giảng về kinh tế chính trị học? - Đúng vậy, Chủ tịch thành phố. Vương Lập Bình trả lời đơn giản. Hàn Đông gật đầu nói: - Vậy anh nói xem kinh tế chính trị học là như thế nào? Vương Lập Bình hơi sửng sốt, Hàn Đông ra vấn đề này hết sức rộng mở, nếu chỉ dựa trên lý luận, anh ta cũng không có vấn đề, dù sao cũng giảng qua vài năm về kinh tế chính trị. Nhưng vấn đề mấu chốt là, Hàn Đông là Chủ tịch thành phố Ninh Hải, là cán bộ cấp Thứ trưởng , giải thích cho hắn về chính trị kinh tế, vậy không thể đơn thuần lý giải từ lý luận, phải kết hợp với tình hình thực tế của của nước Trung Hoa, thậm chí kết hợp với tình hình của thành phố Ninh Hải, giải thích một lượt cho hắn, vậy mới đủ thể hiện được trình độ của anh ta. Nhìn thấy dáng vẻ hơi suy nghĩ của Vương Lập Bình, Hàn Đông cũng không vội. Tuy Vương Lập Bình không lập tức trả lời vấn đề của mình, trong lòng Hàn Đông lại cảm thấy anh ta là một người điềm đạm, không phải loại người vừa gặp vấn đề đã tuôn lời ra, đối với một thư ký mà nói, cũng rất quan trọng. Bây giờ Hàn Đông đã là cán bộ cấp Thứ trưởng rồi, lựa chọn thư ký, đương nhiên phải lựa chọn điềm tĩnh một chút, một người thì việc gì cũng nên động não nhiều, mà không phải một người như máy móc chỉ biết làm tạp vụ thôi. Vương Lập Bình chuẩn bị một hồi, liền bắt đầu nói, kết hợp với tình hình của nước Trung Hoa, thâm nhập vào lý giải của anh ta về kinh tế chính trị học. Anh ta nhắc đến một số ví dụ, hiện tượng đặc biệt của nước Trung Hoa, để tăng thêm tính thuyết phục cho lời giải thích của anh ta. Dựa theo cách nói của Vương Lập Bình, trong lòng Hàn Đông ngày càng cảm thấy lời phê bình của Vương Tĩnh đối với anh ta là rất đúng. - Ừm, giải thích rất được, xem ra anh dạy ở trường Đảng cũng rất có tiềm lực. Vậy anh có từng nghĩ sẽ luôn dạy học, trở thành giáo sư không? Hàn Đông bất chợt hỏi. Vương Lập Bình sửng sốt, lập tức nói: - Chủ tịch thành phố, tôi hướng về mặc công việc ở Ủy ban nhân dân, nghiên cứu lý luận, cuối cùng không thoát được công việc thực tế, có thể dựa vào kiến thức lý luận mình nắm được kết hợp với thực tiễn, đó là ý nguyện lớn nhất của tôi. Hàn Đông gật đầu, lại thẳng thắn hỏi: - Nghe nói anh từng đắc tội người khác, vì chuyện này mà trưởng ban Thư ký Vương rất đau đầu? Sắc mặt của Vương Lập Bình liền đỏ lên, anh ta há to miệng, sau đó lại ổn định, hít một hơi thật sâu, nói: - Chủ tịch thành phố, tôi cho rằng, là một người nhân viên có lý tưởng, có theo đuổi, trong công việc thực tế, muốn làm việc khiến tất cả mọi người hài lòng, là không hiện thực, với quan viên muốn làm việc, có những lúc, khó tránh khỏi tiếp xúc lợi ích của một số người, đắc tội người cũng khó tránh được. Hàn Đông nghiêm túc nói: - Lời nói cũng không thể nói vậy, làm việc, vẫn có nhiều cách có thể nghiên cứu. Được rồi, anh cho gọi trưởng ban Thư ký Vương đến đây. Trong lòng Vương Lập Bình hơi ngập ngừng, chính vì những câu nói của mình, đã khiến cho Chủ tịch thành phố trẻ tuổi này phẫn nộ rồi sao? - Vâng… ạ Trong lòng Vương Lập Bình vô cùng thất vọng, tuy nhiên vẫn giữ tâm trạng bình tĩnh, đứng lên cung kính cáo từ. Đi ra từ trong phòng làm việc của Hàn Đông, Vương Lập Bình đưa tay quẹt lên trán và khóe mắt, thực hiện vài lần hít thở sâu, sau đó liền đi thẳng xuống lầu đến phòng làm việc của Vương Tĩnh. Vương Tĩnh vừa mới nghe xong điện thoại, nhìn thấy Vương Lập Bình u uất gõ cửa bước vào, thắc mắc nói: - Thế nào, Tiểu Vương, Chủ tịch thành phố phê bình anh sao Vương Lập Bình lắc đầu, cười khổ một cái nói: - Không có, trưởng ban Thư ký Vương, tôi làm cô thất vọng rồi. Vương Tĩnh ngẩng người, nhìn kỹ Vương Lập Bình một cái, nói: - Chuyện gì thế, Chủ tịch thành phố Hàn không hài lòng với anh sao? - Do tôi biểu hiện không tốt. Thái độ của Vương Lập Bình cũng tốt. - Trưởng ban Thư ký, Chủ tịch thành phố Hàn mời cô sang đó, tôi xin cáo từ trước. - Đi nào. Vương Tĩnh thở một hơi dài. Trên thực tế, cô ấy cũng đánh giá rất cao về Vương Lập Bình, chỉ là trước đây Vương Lập Bình làm người quá sắc sảo, từng đăng không ít bài báo chống đối Ninh Hải, dẫn đến một số lãnh đạo thấy bất mãn, càng luận chiến với Trương Hồng Quang trên mặt báo. Trận luận chiến này đương nhiên không có kết quả gì, nhưng tiền đồ của Vương Lập Bình cũng xem như tiêu đời. Tuy các vị Chủ tịch thành phố lão thành đều nghỉ hưu, nhưng sức ảnh hưởng cũng không nhỏ, Trương Hồng Quang cũng không thể vì đề bạt một nhân vật không tên tuổi, mà khiến trong lòng của một số người có ảnh hưởng trong cục tài chính Ninh Hải cảm thấy không thoải mái. Trong lòng Vương Tĩnh cảm thấy tiếc nuối thay cho Vương Lập Bình, cô ấy đã nghiên cứu lịch sử quá trình của Hàn Đông, cảm thấy Hàn Đông là một người dám nghĩ dám hành động, nói không chừng sẽ yêu thích lãnh đạo biết làm việc, xem ra, suy nghĩ của mình cũng không đúng lắm. - Chủ tịch thành phố, ngài tìm tôi. Vương Tĩnh khách sáo nói, từ chuyện của Vương Lập Bình, cô ấy cảm thấy mình đối đãi với Hàn Đông cũng nên cẩn thận chút, vị Chủ tịch thành phố này tuy trẻ, nhưng là một cán bộ cấp Thứ trưởng thực sự, có chút suy nghĩ, không giống như suy nghĩ của mình quá đơn giản. - Có ba việc, thứ nhất là thời gian này, hãy để Vương Lập Bình theo tôi. Thứ hai liên quan đến việc thăm cựu Chủ tịch thành phố Trương, cô liên hệ xong, kịp thời thông báo cho tôi biết. Thứ ba là gần đây tôi phải đến các quận huyện tham quan, tìm hiểu tình hình, cô phụ trách sắp xếp, cố gắng đến các quận huyện trước, nhân viên không cần nhiều, nên tìm hiểu tình hình thực tế. Vương Tĩnh cúi đầu ghi lại chỉ thị của Hàn Đông, trong lòng chợt gợn sóng, cô ta nghe ra được, Hàn Đông hiện tại giống như đã bắt đầu tin tưởng vào mình rồi. Đây cũng là một hiện tượng tốt, xem ra không uổng công cố gắng của mình.