Hàn Đông ngồi vào ghế chủ trì, lại quét mắt nhìn Nghiêm Văn Bình một cái, chỉ thấy y chột dạ cúi đầu xuống, trong lòng cười thầm. - Mọi người cũng đủ rồi, bây giờ bắt đầu họp. Hàn Đông bình thản nói. - Trước tiên, tôi sẽ truyền đạt liên quan đến chỉ thị của lãnh đạo. Tất cả mọi người ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Hàn Đông, không biết hắn muốn truyền đạt chỉ thị của vị lãnh đạo nào. Hàn Đông chậm rãi nói: - Hôm qua, tôi đến chỗ của Trưởng ban thư ký Nghê, ông ấy đã truyền đạt cho tôi chỉ thị của thủ tướng Tô, thủ tướng Tô đối với vấn đề của tỉnh Việt Đông tương đối quan tâm, và cũng yêu cầu phòng kiểm soát của chúng ta tổ chức kín đáo, sắp xếp chặt chẽ, tích cực làm việc, điều tra rõ những vấn đề liên quan tới việc trưng thu đất đai của tỉnh Việt Đông. Đồng thời, Trưởng ban thư ký Nghê cũng chỉ ra, trong quá trình kiểm soát, nhất định phải tăng cường việc sử dụng và điều phối nhân viên, phải làm tốt công tác lãnh đạo, ông ấy đối với biểu hiện của tổ giám sát trước đó của chúng ta không hài lòng. Nói tới đây, giọng điệu của Hàn Đông trở nên nghiêm khắc. - Đối với chuyện này, tôi cũng đã tự phê bình trước Trưởng ban thư ký Nghê, về mặt dùng người, tồn tại vấn đề nhất định, có vài đồng chí làm việc sơ sài, trong việc giám sát, không cố gắng đào bới chân tướng, mà còn không trách nhiệm, tùy tiện đi một chuyến, liền về bàn giao… Nghiêm Văn Bình nghe đến đó, mí mắt rung mạnh vài cái. Hàn Đông mặc dù không gọi đích danh, nhưng đã rõ ràng đã nói đến Nghiêm Văn Bình rồi. Nhưng lời Hàn Đông nói cũng là sự thật, điểm này Nghiêm Văn Bình tự mình cũng biết được, bởi vì bản thân y không dám điều tra chân tướng sự tình, chỉ có thể làm qua loa cho xong rồi về. Mặt khác, trước tiên Hàn Đông đã truyền đạt chỉ thị của thủ tướng Tô và Trưởng ban thư ký Nghê, có hai vị quan lớn trấn áp phía trước, cho dù Nghiêm Văn Bình không có vấn đề gì, y cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Chỉ thị và phê bình của lãnh đạo, làm cấp dưới không có tư cách nói gì, cho dù là lãnh đạo sai, y cũng chỉ có thể nghe, huống chi hiện tại lỗi là ở bản thân y. Cao Minh Chân cầm một cây viết trong tay, làm ra vẻ rất nghiêm túc ghi chép, trong lòng lại vui như hoa nở. “Haha, Hàn Đông đã bắt đầu nhắm vào Nghiêm Văn Bình rồi, có thủ tướng Tô và Trưởng ban thư ký Nghê ở phía sau gây áp lực, Nghiêm Văn Bình sẽ không dám nói gì, đợi lát nữa mình thêm một mồi lửa mới được, phải mắng cho y không nói được gì.” Trong lòng Cao Minh Chân sảng khoái không thôi, và lần nữa đối với chuyện mình kịp thời đứng về phe của Hàn Đông cảm thấy vô cùng vui sướng, may là động tác của mình mau lẹ, nếu không đến lúc đó mất mặt khẳng định cũng có phần mình. Những thành viên khác cũng đang âm thầm suy nghĩ, hiểu được Hàn Đông chính là muốn khai đao và lập uy với Nghiêm Văn Bình, lúc này mọi người tự nhiên đều muốn đứng xa mà xem, để tránh gặp vạ lây. Hàn Đông giơ tay lấy xấp tài liệu trên bàn, vỗ mạnh một cái rồi nói: - Lần này tổ giám sát đi, trước sau mất năm ngày, nhưng được hiệu quả gì chứ? So sánh với tư liệu thu thập được trước đó của chúng ta, thì có thể thấy được, lần này công tác của tổ giám sát, hoàn toàn là lấp lửng, làm hình thức, tình hình này không tránh khỏi liên quan trực tiếp đến lãnh đạo dẫn đội, đồng chí Nghiêm Văn Bình, đối với tư liệu điều tra này, anh có gì muốn nói rõ không? Mọi người thấy Hàn Đông cuối cùng cũng đã thẳng mặt chất vấn Nghiêm Văn Bình, ánh mắt đều nhìn xuống, hết sức tập trung, đều muốn xem Nghiêm Văn Bình phản ứng thế nào. Nghiêm Văn Bình cắn răng, thận trọng từ ngữ nói: - Chủ nhiệm Hàn, lần này tôi dẫn đội điều tra đến tỉnh Việt Đông, tiến hành điều tra vần đề trưng dụng đất đai của nông dân ở tỉnh Việt Đông, thăm dò người của các đơn vị liên quan, thu thập một chút tình hình, nhưng do tình hình thật sự rất phức tạp, có thể trong quá trình điều tra, quả thật tồn tại một vài chỗ sơ suất và bỏ quên… - Phải thế không? Hàn Đông không khách khí ngắt lời y, nghiêm khắc nói: - E là không chỉ có vấn đề tình hình phức tạp, tôi thấy là thái độ làm việc có vấn đề, không đặt tâm tư vào công việc… - Chủ nhiệm Hàn, tôi… - Hừ, chuyện tập đoàn Kim Sâm thiếu tiền bồi thường của nông dân và thuê người đánh bị thương nông dân, tại sao không có chút tư liệu điều tra gì, vấn đề của công ty Hà Trì đâu, tình hình của tập đoàn Đại Phong, tập đoàn Thiên Hà, tại sao đều không tiến hành điều tra, những chuyện này trong tư liệu chúng ta điều tra trước đây, còn ghi chép khá rõ ràng, anh là đội trưởng dẫn đội, tại sao đối với chuyện này thấy như không thấy, phớt lờ bỏ mặc? - Chuyện này… tôi… - Hừ, đối với người không đặt tâm tư vào công việc như anh, ngay cả công tác của chính mình còn làm không tốt, Trưởng ban thư ký Nghê cũng phê bình, về công tác điều tra lần này, anh phải tự suy nghĩ và tự kiểm điểm sâu sắc, mặt khác đối với vấn đề phân công công tác của anh cũng tiến hành điều chỉnh tương ứng, nếu đã không làm được gì, vậy thì để công việc cho những đồng chí muốn làm làm. Trong lòng mọi người đều rung động, xem ra Hàn Đông hoàn toàn không cho Nghiêm Văn Bình cơ hội. Không chỉ muốn Nghiêm Văn Bình kiểm điểm, còn muốn điều chỉnh phân công của y. Cứ như vậy, cho dù Nghiêm Văn Bình vẫn là Phó chủ nhiệm thường trực, nhưng đã mất uy tín, mà thực quyền trong tay cũng bị tước đoạt, sau này căn bản liền tương đương với một Đảng viên tổ Đảng giơ tay biểu quyết mà thôi. Mặt Nghiêm Văn Bình lập tức trở thành đỏ tím, tay cũng giận đến run lên. Trong lòng y tràn đầy lửa giận, Hàn Đông này hoàn toàn là mượn cớ gây chuyện, thừa cơ đoạt quyền. - Sao, Nghiêm Văn Bình đối với lời nói của tôi không đồng ý thì có thể phát biểu, nếu anh cảm thấy cần thiết, cũng có thể đến Trưởng ban thư ký Nghê, thủ tướng Tô khiếu nại. Lời của Hàn Đông lập tức giống một viên đạn, làm cho một chút dũng khí tội nghiệp trong lòng của Nghiêm Văn Bình cũng bị mất không thấy tăm hơi. Mặt của Nghiêm Văn Bình trong chốc lát chuyển từ tím sang xanh, sau đó lại trở thành một màu trắng bệt. Tuy y có dũng khí cùng Hàn Đông đối địch Nhưng y tuyệt đối không có dũng khí đi trêu chọc Nghê Tuấn Khả, chứ đừng nói đến Phó thủ tướng Tô Trọng Vy. Hàn Đông đem Nghê Tuấn Khả và Tô Trọng Vy ra hoàn toàn đánh tan dũng khí phản kháng của y. Chủ yếu là vấn đề lần này quả thật xảy ra trên bản thân y, và còn là vấn đề rõ ràng dễ thấy. Những tập đoàn Hàn Đông nhắc tới, sau lưng đều có bối cảnh hùng mạnh, y căn bản là không nghĩ tới sẽ tìm hiểu chân tướng sự tình gì. Mà Hàn Đông bắt lấy điểm này, y không nói được gì. Thấy bộ dạng ủ rũ của Nghiêm Văn Bình, những người khác trong phòng họp trong lòng đều thở dài, cảm thấy Hàn Đông này quả nhiên không hổ là đã làm qua Bí thư Thành ủy, cứng rắn lên, căn bản là làm người ta nghẹt thở. Hàn Đông lúc này thản nhiên nói: - Đồng chí Nghiêm Văn Bình nếu như đã không có gì để nói vậy thì trong một tuần anh đưa bản kiểm điểm cho tôi, bên dưới, mọi người nói vài điều đi. Trên thực tế, Hàn Đông cũng đã quyết định mọi chuyện sắp xong, mới cho mọi người bàn bạc, đây đúng là không để ý tới ý kiến của mọi người. Mọi người tuy là thấy Hàn Đông hơi mạnh tay, nhưng tuyệt đối không ra mặt lúc này, chỉ sợ tới lúc đó giống Nghiêm Văn Bình vậy, cùng bị phê bình không nói được lời nào. Cao Minh Chân đứng lên đầu tiên nói: - Tôi cũng xem qua tư liệu điều tra của tổ giám sát, có rất nhiều chỗ có vấn đề, điều này có liên quan rất lớn đến đồng chí Nghiêm Văn Bình, lần này điều tra bất lực, đồng chí Nghiêm Văn Bình phải chịu hoàn toàn trách nhiệm, phòng kiểm soát đang tiến hành chính sách khảo hạch mục tiêu trách nhiệm, đồng chí Nghiêm Văn Bình là một lãnh đạo, về mặt công tác làm không tròn bổn phận, qua loa cho xong chuyện, nhất định phải ở trước mặt mọi người tự kiểm điểm nghiêm khắc, răn đe, đồng thời cũng cho thấy về mặt chính sách trách nhiệm ở phòng kiểm soát là đối xử bình đẳng… Người Nghiêm Văn Bình rung lên một chút, trong lòng lửa giận dâng lên ngập trời. Vừa rồi nghe ý kiến của Hàn Đông là bảo y viết kiểm điểm giao cho Hàn Đông Nhưng Cao Minh Chân lại kêu y trước mặt mọi người kiểm điểm, vậy thì tính chất khác rồi. Nếu là như vậy, vậy thì sau này y ở phòng kiểm soát còn mặt mũi nào nữa. - Cao Minh Chân đúng là muốn đuổi cùng giết tận. Nghiêm Văn Bình trong lòng phẫn nộ nghĩ. Những người khác cũng cảm thấy Cao Minh Chân là hoàn toàn muốn một gậy đánh chết Nghiêm Văn Bình, trong lòng thầm than tên này tâm địa thật độc ác, lần này năm lấy cơ hội, liền muốn xử chết Nghiêm Văn Bình. Hàn Đông nhìn sắc mặt như màu đất của Nghiêm Văn Bình, cười nhẹ nói: - Ừ, ý kiến của Chủ nhiệm Cao không tệ, vậy thì cứ như thế, thứ năm tuần sau mở cuộc họp toàn thể công nhân viên chức. Câu nói này, như tuyên phán Nghiêm Văn Bình án tử hình, một chút hy vọng trong lòng y cũng không còn. Há to miệng, Nghiêm Văn Bình không nói được lời nào. Hiện tại Nghiêm Văn Bình đã là hết hy vọng. Y sao cũng không nghĩ tới, chuyện lại có thể đi đến mức này, chính mình không phải muốn biểu hiện một chút sự tồn tại của mình sao? Trong phòng họp im lặng, kết cục của Nghiêm Văn Bình làm cho mọi người đều sốc. “Thủ đoạn của Hàn Đông rất cứng rắn, xem ra sau này trong công tác phải cẩn thận một chút mới được, Nghiêm Văn Bình là tuần tra viên kiêm Phó chủ nhiệm thường trực, cán bộ cấp giám đốc Sở cũng trở thành như vậy, Hàn Đông muốn xử lý mình, còn không dễ như trở bàn tay.” Mọi người đều hiểu, Hàn Đông làm như vậy, một mặt quả thật là vì nguyên nhân Nghiêm Văn Bình làm việc không phối hợp, mặt khác, hắn đây là muốn giết gà dọa khỉ, thông qua việc xử lý Nghiêm Văn Bình, khiến mọi người ngồi đây biết lợi hại, không dám giở trò gì trong công việc. Cao Minh Chân được sự cổ vũ của Hàn Đông, trong lòng càng phấn chấn, tiếp tục nói: - Còn về việc phân công của đồng chí Nghiêm Văn Bình, tôi đề nghị sắp tới đồng chí Nghiêm Văn Bình chủ yếu phải cố gắng phản tỉnh, những việc phân công của anh ta cho đồng chí khác phụ trách, cũng thúc đẩy việc triển khai các hạng mục công tác tốt hơn, còn cụ thể phân công như thế nào, tôi thấy do Chủ nhiệm Hàn căn cứ theo tình trạng công tác của các đồng chí mà có sắp xếp thích hợp. Hàn Đông khoát tay nói: - Vấn đề phân công công tác, cuộc họp hôm nay giải quyết cho xong, đang ngồi đây đều là thành viên tổ Đảng, có cách nghĩ gì có thể thoải mái mà nói, tóm lại mục đích điều chỉnh phân công là vì làm cho công tác tốt hơn.