Người đàn ông này tên là Hạ Nhất Minh, cha của y hiện nay đang làm Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu Hạ Kim Cường, cho nên y đương nhiên biết Hàn Đông. Dù sao Hàn Đông cũng là người đối đầu lớn nhất của cha y tại thành phố Tân Châu. Về phần Ngô Thu Khiết, lại là cô gái mà thời gian này Hạ Nhất Minh đang cố gắng theo đuổi, đồng thời nhìn bộ dạng còn muốn theo đuổi tới cùng nữa. Theo như y thấy thì chỉ cần y bỏ tiền mua một chiếc nhẫn kim cương hay một dây chuyền đắt tiền gì đó, lại thêm một bữa tối dưới ánh nến, chắc chắc sẽ mang được cô lên giường rồi. Vốn dĩ tối nay y tụ tập với mấy bạn hữu, trước đó đã gọi điện thoại cho Ngô Thu Khiết. Nhưng kết quả Ngô Thu Khiết lại nói phải cùng ăn cơm với mợ cô mà từ chối, điều này khiến y có chút không vui, cảm thấy mất mặt trước bạn bè. Bây giờ, Hạ Nhất Minh không ngờ lại nhìn thấy Ngô Thu Khiết và Hàn Đông ngồi cùng nhau, hơn nữa nhìn bộ dạng Ngô Thu Khiết, dường như còn khá thân thiết với Hàn Đông, điều này càng khiến trong lòng y thêm tức giận. - Người phụ nữ này chẳng lẽ lại cấu kết với Hàn Đông sao? Hạ Nhất Minh thầm nghĩ: - Nghĩ rằng đã treo lên được cao rồi, nên bỏ tôi sao? Mà lúc này, y cũng nhận ra người phụ nữ trung niên còn lại, chính là mợ của Ngô Thu Khiết – Phí Nguyệt Phi. Trong lòng Hạ Nhất Minh bỗng nhiên vô cùng tức giận, - Phí Nguyệt Phi quỷ quái này, lẽ nào là bà ta giới thiệu Ngô Thu Khiết cho Hàn Đông, vô sỉ quá rồi. Tuy trong lòng y cực kỳ phẫn nộ, hận không thể xông lên đá bay Hàn Đông, sau đó kéo Ngô Thu Khiết vào lòng và nói với Hàn Đông rằng đây là người phụ nữ của y. Nhưng y cũng biết bản thân y không thể tranh đấu trực diện cùng Hàn Đông được, nên chỉ có thể cố gắng nhẫn nại mà thôi. Lúc này Hàn Đông nói chuyện với Phí Nguyệt Phi và Ngô Thu Khiết mấy câu, rồi đón một chiếc taxi đi. Còn Phí Nguyệt Phi và Ngô Thu Khiết nhìn Hàn Đông lên xe rời đi, sau đó liền lên một chiếc taxi khác rời đi. Mấy người bạn bè hư hỏng của Hạ Nhất Minh cũng nhận thấy tâm tình của y không tốt, nên đương nhiên cũng không nói thêm gì nhiều nữa. - Tìm một chỗ đi chơi! Hạ Nhất Minh vung tay lên, bực tức nói. - Chúng ta đến sơn trang Mục Mã đi, nơi đó có mấy hàng khá tốt, nghe nói gần đây còn có một cặp song sinh mới đến, rất đẹp. Nhưng những người gặp được không nhiều, nếu Hạ thiếu gia muốn đi, ông chủ chắc chắn sẽ không giấu đâu. Một người đàn ông cười dâm nói. Sơn trang Mục Mã là một trong những nơi vui chơi giải trí rất nổi tiếng của thành phố Tân Châu, tất cả những hạng mục vui chơi ở trong đó, đều được thiết kế rất đầy đủ. Đương nhiên giá tiền và những phục vụ đi kèm cũng vô cùng đắt đỏ. Hơn nữa sơn trang Mục Mã hiện nay đã được cải tạo thành một trường đua ngựa thực sự, có mang về một số con ngựa thực sự tốt. Mánh lới như vậy, thực sự khiến những người có tiền càng hứng thú hơn. Tuy nhiên Hạ Nhất Minh sau khi nghe xong, sắc mặt lại hơi thay đổi, nói: - Thôi đi, không đi Mục Mã, đổi nơi khác đi. Mấy người thảo luận một lúc, rồi lấy xe lái đi tìm chỗ vui chơi. Hàn Đông quay về ngủ một giấc, ngày hôm sau vừa vào giờ làm chưa được bao lâu, Phí Nguyệt Phi liền đến văn phòng Hàn Đông, ngồi nói chuyện một lúc rồi cáo từ. Từ trong lời nói của cô ta, Hàn Đông có thể cảm giác được, cô ta chỉ giải thích đơn giản về những việc tối hôm qua. - Hy vọng Phí Nguyệt Minh có thể hiểu được, chỉ cần cô ta phối hợp thật tốt, mọi chuyện khác đề sẽ tốt đẹp hết. Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng. Vừa rồi khi nói chuyện với Phí Nguyệt Minh, hắn đã thầm nhắc nhở rồi. Hắn không muốn vì nguyên nhân Ngô Thu Khiết, mà khiến Phí Nguyệt Phi phải mang gánh nặng trong lòng. Hàn Đông cũng hiểu được, Phí Nguyệt Phi sở dĩ muốn Ngô Thu Khiết và hắn xảy ra chuyện gì đó, cũng là vì muốn lôi kéo hắn mà thôi. Nhưng bản thân hắn đã thể hiện thái độ rõ ràng, như vậy trong lòng Phí Nguyệt Phi có thể vì thẹn thùng mà có chút khúc mắc, như vậy thì không ổn rồi. Cho nên, vừa rồi Hàn Đông nói chuyện không nặng cũng không nhẹ, khá uyển chuyển. - Hừ! Mặc dù Hàn Đông cự tuyệt rồi, nhưng thái độ cũng không phải rất kiên quyết. Phí Nguyệt Phi trở lại văn phòng, ngồi ngẫm nghĩ, - Vậy chứng tỏ Hàn Đông vẫn còn có chút ấn tượng tốt với tiểu Khiết. Nhưng có lẽ do lo lắng gì đó, nên hắn mới từ chối. Chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa, thì vấn đề không còn lớn nữa. Nghĩ đến đây, Phí Nguyệt Minh liền cầm lấy điện thoại trên bàn, gọi điện thoại cho Ngô Thu Khiết. Còn Hàn Đông đương nhiên không hiểu được sự từ chối khéo của hắn, trong lòng Phí Nguyệt Minh lại biến thành một thái độ không kiên quyết lắm, ngược lại càng khiến cô ta hạ quyết tâm để Ngô Thu Khiết tiếp tục nỗ lực. Khoảng mười giờ, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông xuất hiện tại cửa phòng làm việc của Hàn Đông. Thư ký của Hàn Đông là Trương Tự Miễn đang ngồi ở đó viết gì đó, ngẩng đầu nhìn thấy Hầu Hoa Đông, liền đứng lên cung kính nói: - Trưởng ban thư ký Hầu, chào anh. - Tiểu Trương à, Chủ tịch thành phố Hàn có thời gian rảnh không, tôi có việc muốn báo cáo với Chủ tịch thành phố Hàn. Hầu Hoa Đông mỉm cười, giọng nói có hơi lớn. Hàn Đông ngồi trong phòng nghe thấy giọng nói của Hầu Hoa Đông, trong lòng liền hơi sững lại, rồi mỉm cười, đứng lên bước ra ngoài tiếp đón. Trương Tự Miễn vừa mới trả lời Hầu Hoa Đông, lúc này cánh cửa phòng chợt mở ra, Hàn Đông đứng ở cửa vui vẻ mỉm cười: - Trưởng ban thư ký đến rồi à, mời vào. - Chủ tịch thành phố Hàn… Hầu Hoa Đông thấy Hàn Đông không ngờ lại đứng ở cửa để đón, trong lòng nhất thời xúc động, nhanh chóng bước lên trước hai bước, đưa tay nắm lấy tay Hàn Đông. Vừa rồi y nói chuyện với Trương Tự Miễn là cố ý lớn tiếng như vậy, đây chính là một cách thử với Hàn Đông. Từ phản ứng hiện tại của Hàn Đông mà xem xét, trong lòng Hầu Hoa Đông cảm thấy rất vui. Y là Trưởng ban thư ký Thành ủy, Hàn Đông là Chủ tịch thành phố, có thể đích thân ra cửa đón, đãi ngộ này cũng không hề thấp chút nào. - Xem ra lựa chọn của mình là đúng. Hầu Hoa Đông thầm nghĩ trong lòng. Sau khi có biến động về lãnh đạo Thành ủy, vị trí Trưởng ban thư ký Thành ủy này của y liền có chút do dự. Từ trước đến nay y đều đứng về phía Hề Hiểu Kiến để chống lại Hạ Kim Cường, bây giờ Hạ Kim Cường lại trở thành Bí thư Thành ủy, vị trí của y trong Thành ủy cũng không dễ dàng sống nổi những ngày tháng tiếp theo nữa. Mặc dù từ trước đến nay thái độ của Hạ Kim Cường cũng khá khách sáo, nhưng y cũng biết bây giờ Hạ Kim Cường chẳng qua cũng chỉ đang tìm cơ hội mà thôi. Trải qua suy nghĩ cẩn thận, vì tự bảo vệ mình, Hầu Hoa Đông liền quyết định tìm Hàn Đông một chuyến xem thử. Cho nên liền thông qua việc mở Hội nghị thường vụ, đích thân đến đây một chuyến. Tuy hai ngày hôm nay Hạ Kim Cường cũng tìm đến y để nói chuyện, trong lời nói cũng có chút ý tứ lôi kéo. Nhưng Hầu Hoa Đông suy trước tính sau, so với Hạ Kim Cường, Hàn Đông lại có tiền đồ nhiều hơn, cũng đáng giá để dựa dẫm hơn. Đương nhiên, trước khi đưa ra quyết định cuối cùng, y cũng gọi điện thoại cho lãnh đạo Hề Hiểu Kiến, lắng nghe ý kiến của Hề Hiểu Kiến. - Trưởng ban thư ký, ngồi bên này. Hàn Đông mỉm cười, - Tiểu Trương, pha trà cho Trưởng ban thư ký. - Không cần đâu, Chủ tịch thành phố Hàn. Hầu Hoa Đông khiêm tốn nói: - Tôi cũng không ở lại lâu. Chủ tịch thành phố Hàn, tôi đến cũng chỉ để thông báo cho anh, chiều ngày mai Hội nghị thường vụ sẽ được mời họp tại lầu ba văn phòng Thành ủy, thảo luận về vấn đề nhân sự. - Vậy sao? Hàn Đông thản nhiên nói, đưa cho Hầu Hoa Đông một điếu thuốc. Hầu Hoa Đông nhận lấy bằng hai tay, sau đó lấy bật lửa ra châm thuốc cho Hàn Đông. Hàn Đông châm thuốc lên, gật gật đầu, hỏi: - Chủ yếu là thảo luận về vấn đề nhân sự sao? Thật ra lần điều chỉnh nhân sự này, là lần Hội nghị thường vụ lần trước đã sớm bàn bạc rồi. Lúc đó Hạ Kim Cường đề xuất vấn đề điều chỉnh nhân sự, kết quả Phó bí thư Bành Y Vinh nhảy ra thể hiện rõ ràng sự phản đối. Hàn Đông cũng nhân cơ hội đề ra cơ chế thảo luận nhân sự. Còn Hạ Kim Cường lúc đó lại càng tức giận đến mức bỏ qua ý đồ thảo luận về vấn đề nhân sự, đồng thời nói rằng qua một tuần nữa hãy nói đến vấn đề nhân sự. Hàn Đông sở dĩ hỏi Hầu Hoa Đông, là vì muốn từ trong câu trả lời của y có thể có được một chút tin tức, tiến thêm một bước trong việc xác định mục đích của Hầu Hoa Đông. Hầu Hoa Đông khẽ mỉm cười, nói: - Bí thư Hạ không nói rõ ràng, có lẽ là mấy người mà lần trước ông ta đã nhắc đến. Hội nghị thường vụ lần trước không phải đưa ra cơ chế thảo luận nhân sự sao. Nếu Bí thư Hạ không thông báo trước cho mọi người phải thảo luận những người khác, thì có lẽ cũng không còn ai khác nữa. Hàn Đông không khỏi mỉm cười. Theo như lời nói của Hầu Hoa Đông, hắn có thể nghe ra những ý nghĩa rất phong phú. Xem ra y có ý hợp tác với hắn, điều này cũng là một việc tốt. Cũng không biết tại sao y lại chọn lựa như vậy, bản thân hắn cũng chưa tìm được cơ hội thích hợp để nói chuyện với y nữa. - Đối với sự sắp xếp nhân sự lần này, Trưởng ban thư ký có đề xuất và ý kiến gì không? Hàn Đông mỉm cười nói. Thấy Hàn Đông hỏi trực tiếp như vậy, Hầu Hoa Đông liền động lòng, nhân tiện nói: - Tôi cũng không có ý kiến gì, dù sao vấn đề sắp xếp nhân sự là do đoàn Ủy viên thường vụ Thành ủy sắp xếp. Quả thật tôi cũng có hiểu khá rõ về nhân sự của văn phòng Thành ủy, có thể giới thiệu cho Chủ tịch thành phố Hàn một chút. Hàn Đông gật gật đầu, thầm nghĩ rằng Hầu Hoa Đông quả thật rất bình tĩnh. Hơn nữa lời nói rất uyển chuyển cẩn thận, cũng không hổ là người làm lâu năm ở văn phòng Thành ủy. Hầu Hoa Đông giới thiệu một chút về Hội đồng nhân dân Thành ủy, trong đó trọng điểm giới thiệu là Hoa Chính Vân. Hàn Đông liền hiểu được, suy nghĩ của Hầu Hoa Đông chính là muốn thúc đẩy Hoa Chính Vân này. Dù sao trong những người ở văn phòng Thành ủy bây giờ, ngoại trừ Hề Hiểu Kiến để lại, phần lớn cũng là người của Hầu Hoa Đông rồi. - Tôi hiểu rồi, cảm ơn Trưởng ban thư ký, đã cho tôi hiểu thêm khá nhiều về tình hình của văn phòng Thành ủy. Hầu Hoa Đông nói: - Chủ tịch thành phố Hàn khách sáo quá rồi, tôi chỉ là giới thiệu những gì mình biết thôi. Chủ tịch thành phố Hàn, tôi xin cáo từ trước. Hàn Đông nói: - Trưởng ban thư ký làm việc của mình đi. Nói xong liền tiễn Hầu Hoa Đông ra cửa. - Chủ tịch thành phố Hàn xin dừng bước. Hầu Hoa Đông cung kính nói với Hàn Đông. Lần này y đến chỗ Hàn Đông, trên cơ bản đã đạt đến mục đích của y, trong lòng vô cùng vui mừng. Thân ở trong thể chế, đứng về phe nào là một việc vô cùng nghiêm túc, thậm chí còn liên quan đến vận mệnh của bản thân và gia đình. Trải qua suy xét, phân tích tổng hợp kỹ càng, Hầu Hoa Đông lựa chọn Hàn Đông. Theo tình hình tiếp xúc bây giờ mà nhìn nhận, Hàn Đông vẫn khiến cho y hết sức hài lòng. Lúc Hầu Hoa Đông mãn nguyện mà rời đi, Hàn Đông cũng vô cùng vui mừng. - Không thể ngờ được Hầu Hoa Đông lại chủ động đến nương tựa, quả thật là một niềm vui bất ngờ! Như thế này thì Hạ Kim Cường làm thế nào cũng không thể nắm được hơn nửa phiếu thường vụ nữa. Xu thế ba chân của Thành ủy đã được hình thành, chỉ có điều không biết Bành Y Vinh bây giờ có phải đang lôi kéo Trần Phúc Xương hay không? Đang nghĩ ngợi, Bành Y Vinh liền gọi điện thoại đến, Hàn Đông nghe máy, liền nghe Bành Y Vinh nói: - Chủ tịch thành phố Hàn, đối với việc thảo luận vấn đề nhân sự ngày mai trong Hội nghị thường vụ, tôi nghĩ phải giao lưu với Chủ tịch thành phố Hàn trước.