Hàn Đông chủ động từ bỏ chức vụ trưởng ban công tác, Hạ Kim Cường trong lòng buồn bực, nhưng cũng không có biện pháp nào. Cộng thêm quy tắc chi tiết do Khương Tùng Thần trước đây đưa ra, họ âm mưu nhằm vào Hàn Đông trước đây, nhất thời mất đi bao nhiêu tác dụng. Nhìn thấy Hàn Đông ngồi ở đó, vẻ mặt cười ôn hòa, dường như mang bộ dạng chắc chắn, nhóm người Hạ Kim Cường cảm thấy, chắc chắn Hàn Đông nhận ra cái gì, cho nên mới bỏ ngoài tai, xem ra thằng nhóc này vô cùng cảnh giác, muốn thu thập hắn vẫn không dễ dàng. Sau khi tan họp, nhóm người Hạ Kim Cường thất vọng đi ra phòng họp. Vốn dĩ cuộc họp hôm nay, nếu quả thật có thể xử lý đào thải một số cán bộ, chính là cơ hội phản kích của họ nhắm vào Hàn Đông. Nhưng hiện giờ xem ra, tất cả những thứ này đều không thể nữa. Nhóm người Hạ Kim Cường suy tư, vẫn chưa bắt đầu thực thi, thì đã tuyên bố phá sản, đương nhiên điều này khiến trong lòng họ vô cùng buồn bực. Đương nhiên, trong lòng họ vô cùng không thoải mái, suy nghĩ lung tung, trong lúc không ngừng suy đoán, Hàn Đông không có nhiều suy nghĩ. Vốn dĩ hắn làm vậy, hoàn toàn dựa theo con đường thích hợp để hắn phát triển. Trên thực tế, Hàn Đông sau khi quay về Yến Kinh ăn Tết đã nghe lão thái gia nói, lần này quay về thành phố Tân Châu, đã không ngừng bắt đầu tìm hiểu con đường phát triển của mình rồi. Quay về văn phòng, Hàn Đông tổng kết lại công việc trong thời gian này, trong lòng dường như có rất nhiều thu hoạch. Lúc này Khương Tùng Thần bước vào báo cáo công việc, Hàn Đông nghe anh ta nói một hồi, nói: - Sau này, về mặt cán bộ lãnh đạo chưa đưa ra đào thải, những việc bình thường, anh cứ tự đưa ra quyết định, Thành ủy sẽ toàn lực ủng hộ. Khương Tùng Thần mỉm cười nói: - Bí thư Hàn, tuy công việc cụ thể do Ban tổ chức làm, nhưng Ban tổ chức cũng do Thành ủy lãnh đạo mà. Hàn Đông cười nói: - Anh đừng nói với tôi mấy thứ không có này, trước mắt mà nói, công việc này là công việc quan trọng của Ban tổ chức Tỉnh ủy, tôi có một đề nghị, đó chính là có thể thích hợp mở rộng phạm vi thí điểm, hiện tại chủ yếu là ở cấp cục, giữa cán bộ Phó cục đang thực hành chế độ đào thải, tiếp theo có thể ở cấp phòng khu Cao Bằng , giữa cán bộ Phó phòng cũng thực thi công việc này. Đương nhiên lời bình, đề cử cho cán bộ cấp phòng, chủ yếu là thực thi của Trưởng ban tổ chức các khu, Trưởng ban tổ chức Thành ủy có tác dụng giám sát. Khương Tùng Thần nghe xong, nói: - Bí thư Hàn, tôi cũng nghĩ như vậy, tôi chuẩn bị trưa mai triệu tập Trưởng ban tổ chức các khu huyện lại để mở cuộc họp, trước tiên chuẩn bị công việc, đến lúc đó mời Bí thư Hàn đến chỉ thị. Hàn Đông mỉm cười nói: - Chỉ thị thì không cần đâu, đến lúc đó tôi sẽ trấn áp cho Trưởng ban Tưởng. Thấy Hàn Đông đồng ý tham gia cuộc họp ngày mai, trong lòng Khương Tùng Thần vô cùng vui mừng, đối với Hàn Đông tràn đầy quyền uy, Khương Tùng Thần vừa vui sướng vừa có chút lo lắng, vui mừng vì mình có thể thả lỏng làm một việc lớn, nhưng lo lắng Hàn Đông thật sự cái gì cũng không quản, vậy một mình phải gánh chịu bao nhiêu áp lực, làm công việc chắc hẳn có chút quá sức. Từ hiện tại xem ra, Hàn Đông tuy đưa quyền cho mình, nhưng vẫn vô cùng ủng hộ cho công việc của mình. hội nghị ủy viên thường vụ Thành ủy thông qua bổ sung những chi tiết về đào thải cán bộ lãnh đạo, khiến cán bộ trên dưới toàn thành phố thở phào nhẹ nhỏm, đặc biệt đối với những cán bộ đang thử việc ở giai đoạn trước, càng yên tâm nhiều hơn. Đồng thời, mọi người đều đối với phương án hiện tại vô cùng hài lòng, tuy phương án này đúng thật đã mang đến cho mọi người một vòng kim cô, nhưng lại mang đến cho mọi người hy vọng rất lớn. Mặc khác, các cán bộ Phó giám đốc toàn thành phố, đều cảm thấy hy vọng được lên cao hơn, nếu dựa theo cán bộ thay thế bình thường, họ muốn tiến lên, cũng phải có vị trí thích hợp trống ra mới được, nhưng hiện tại có được chế độ đào thải này, như vậy chỉ cần một hai quý, thì có thể có được vị trí trống ra, cố gắng hơn nữa, nói không chừng sẽ được mời cạnh tranh. Tuy nhiên một số người vẫn còn lo lắng về cạnh tranh này, khi nhiều người xem bổ nhiệm cán bộ lãnh đạo này, còn không phải một câu nói của lãnh đạo cấp trên, hiện tại làm ra cạnh tranh e là sẽ biến dạng, đến lúc đó vẫn còn xem quan hệ của mọi người có đúng chỗ hay không. Mặc kệ bất kể thế nào, điều này đối với những người không muốn tìm mối quan hệ khắp nơi mà một mực làm việc, lại cung cấp một cơ hội và sân khấu không tệ, khiến họ có nhiều tin tưởng hơn vào tiền đồ. Với cán bộ như vậy, với những người thật lòng làm việc, nếu có thể trưởng thành hơn, đối với quan trường của cả thành phố Tân Châu, vậy đều là điều tốt. - Mặc kệ mình có thể làm đến bước nào trong thành phố Tân Châu, có thể làm chút việc thực cho thành phố Tân Châu, đề bạt một số người có tài, điều này đối với mình mà nói, đó là chuyện không tệ. Hàn Đông đương nhiên cũng nghĩ được công việc này có thể mang đến điều tốt, do đó trong lòng vẫn tràn đầy hi vọng. Là một cán bộ Đảng viên, một phương diện vô cùng quan trọng không phải là dùng người sao, hiện tại Hàn Đông đang làm đều cố gắng từ phương diện này. Dùng người, chính là có thể để người thích hợp đến với công việc thích hợp để phát huy tác dụng, nhưng làm thế nào để những người này đi đến vị trí thích hợp, đây là cơ hội để đề bạt cán bộ. Về tác dụng. Trước đây bổ nhiệm cán bộ, cơ bản từ trên xuống dưới, lấy ví dụ từ cán bộ cấp Cục, trước tiên là hội nghị thường vụ Thành ủy, do Ban tổ chức đề danh, hoặc do ủy viên đề bạt trong hội nghị, thông qua thảo luận, sau khi thông qua đa số ủy viên đồng ý, bèn đưa ra quyết định, tiếp theo trải qua một số trường hợp, cán bộ được chọn sẽ được nhậm chức. Mà cán bộ ra lò này, cơ bản do lãnh đạo Thành ủy định ra, chủ yếu do ảnh hưởng quá lớn, đặc biệt vào lúc tranh đoạt giữa các ủy viên, trên căn bản chính là kết quả sức lực thỏa hiệp giữa các ủy viên, có khi không nhất định có thể bổ nhiệm người thích hợp vào vị trí thích hợp. Còn hiện tại, sau khi chế độ đào thải vị trí cuối lại tăng thêm một cơ chế tinh phẩm, có thể khiến càng nhiều người cùng tham gia cạnh tranh vào cùng một vị trí, lúc cạnh tranh các công nhân viên công tác tại tất cả đơn vị đều tham gia và bỏ phiếu, như vậy thêm nhiều người cùng nhau hỗ trợ. - Bất kể thế nào, ít ra cũng xem như tiến bộ một chút. Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng. Hiện tại đã là giữa tháng tư rồi, bản sơ thảo tốt nghiệp luận văn của Hàn Đông đã nộp cho Đinh Nhân Bách được vài ngày rồi, tuy nhiên Đinh Nhân Bách vẫn chưa hồi âm, Hàn Đông chỉ còn cách kiên nhẫn đợi chờ. Dựa theo nhà trường sắp xếp, sơ đồ luận văn sẽ được xếp vào tháng năm, đợi Hàn Đông thông qua biện hộ, hắn liền có thể nhận được vị trí nghiên cứu sinh thạc sĩ rồi. Thân trong quan trường, tuổi tác là quý báu, học lực cũng không thể thiếu, Hàn Đông dưới chỉ đạo của Đinh Nhân Bách, học được không ít phương diện quản lý kinh tế, một mặt có thể thuận lợi lấy được học vị, mặt khác khiến Hàn Đông tiến thêm một bước tích lũy nhiều kiến thức hơn, điều này càng quan trọng hơn. Di động vang lên, Hàn Đông lấy ra xem, không ngờ là số điện thoại văn phòng làm việc của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức Triệu Nhạc, liền nhanh chóng nhận lấy nói: - Chào Trưởng ban Triệu. Triệu Nhạc cười nói trong điện thoại: - Hàn Đông à, Tân Châu của các anh đang thực hiện chế độ đào thải cán bộ, tình hình cụ thể ra sao rồi? Hàn Đông ngẩn ra, không ngờ Triệu Nhạc cũng chú ý đến chuyện này rồi, lập tức Hàn Đông giới thiệu sơ qua về chuyện này. - Đúng vậy, công việc này rất có ý nghĩa, các anh cứ làm tốt, tích lũy nhiều kinh nghiệm thêm, vì toàn tỉnh sau này để mở rộng thêm cơ sở kiên cố. Triệu Nhạc nói. Hàn Đông không ngờ Triệu Nhạc lại quá xem trọng chuyện này, tuy nhiên nếu Triệu Nhạc đã quá xem trọng, Hàn Đông đương nhiên sẽ phối hợp với anh ta, bèn nói: - Trưởng ban Triệu, chuyện này toàn thành phố Tân Châu sẽ toàn lực phối hợp làm tốt công việc này, trước mắt công việc này chủ yếu do Trưởng ban Khương - Ban tổ chức phụ trách, tôi sẽ cho y đến Ban tổ chức Tỉnh ủy để báo cáo công việc cụ thể cho Trưởng ban Triệu. Triệu Nhạc mỉm cười nói: - Ừm, vậy cũng được. Nhưng anh cũng nên rút ra thời gian để cùng gặp một chuyến, chúng ta nói chuyện. Hàn Đông nói: - Được, vậy thì hai giờ trưa thứ sáu, tôi và Trưởng ban Khương cùng đến báo cáo công việc cho Trưởng ban Triệu. - Được, buổi tối cứ đến nhà tôi dùng cơm. Triệu Nhạc nói. - Cứ như vậy đi. Cúp máy điện thoại, Hàn Đông có chút nghi ngờ, không biết tại sao Triệu Nhạc lại gọi mình đến, cũng không biết Triệu Nhạc muốn nói gì với mình. “Triệu Nhạc đến tỉnh Tây Xuyên vào năm 92, xem ra làm việc tại vị trí của Trưởng ban tổ chức cũng đã hơn bốn năm rồi, có thể đã đến lúc anh ta cần phải hành động chút rồi.” Hàn Đông tự nghĩ thầm trong lòng, hiện là năm 96, sang năm phải mở cuộc họp đại hội Đảng, mà Triệu Nhạc chính là một trong các cán bộ được họ Hàn xem trọng bồi dưỡng, như vậy làm việc ở Phó giám đốc cũng được bốn năm rồi, cũng nên nhúc nhích. Hơn nữa, Triệu Nhạc ở tỉnh Tây Xuyên cộng tác với mình cũng không tệ, nhận được đề bạt cũng rất bình thường, chỉ là không biết y sẽ đi đến đâu thôi. Hiện tại phương diện mà Hàn Đông cần quan tâm, mở rộng nhiều hơn so với trước đây, do đó rất nhanh chóng nghĩ đến khả năng này. - Không nghĩ nữa, thứ sáu đi rồi sẽ biết thôi. Hàn Đông tự giễu cười một mình. Sau đó Hàn Đông bèn gọi cho Khương Tùng Thần, sau khi đợi anh ta đến, nói: - Trưởng ban Khương, lúc nãy Trưởng ban Triệu của Ban tổ chức Tỉnh ủy vừa gọi đến, muốn chúng ta báo cáo tình hình công việc đào thải cán bộ lãnh đạo, anh chuẩn bị trước, sáng thứ sáu chúng ta sẽ đi, hai giờ trưa đến báo cáo công việc cho Trưởng ban Triệu. Khương Tùng Thần vừa nghe, trong lòng lập tức kích động, công việc này được Ban tổ chức Tỉnh ủy coi trọng, đấy là chuyện tốt, cộng thêm Hàn Đông đi chung với mình, mình sẽ càng được xem trọng hơn. Cái chức Phó giám đốc của anh ta do Hàn Đông đưa lên, nếu có thể thêm một bước có quan hệ với Hàn Đông, vậy phát triển sau này của mình sẽ càng rộng mở hơn. - Cám ơn Bí thư Hàn. Khương Tùng Thần nói. - Vậy tôi đi chuẩn bị, ngày mai đến báo cáo tình hình với Bí thư Hàn. Hàn Đông mỉm cười nói: - Anh chuẩn bị được rồi, không cần báo cáo cho tôi, lần này Trưởng ban Triệu nghe báo cáo của chúng ta, chủ yếu muốn tìm hiểu tình hình, vì tương lai của toàn tỉnh để đưa ra cơ sở kiên cố.