Buổi sáng sau ngày tân hôn thức dậy phải làm gì? Dựa theo quy củ chính là đi bái kiến cha mẹ, trưởng bối nhà chồng.
Nhưng mà phụ thân của Kỉ Kiến Thận trên danh nghĩa với bên ngoài là đi ngao du, trên thực tế người đã đi Khiết quốc, mang theo lão bà không biết thong dong đến góc xó nào. Kỉ Kiến Thận vô cùng xấu xa cố ý khiến bọn họ bỏ qua cơ hội duy nhất được nhìn thấy con dâu duy nhất vào cửa (đệ đệ Khiết Cẩn Minh sẽ không cưới vợ), để trả thù phụ thân buông tay bỏ mặc, ép buộc mình đăng cơ sớm trước đây.
Dưỡng mẫu Vũ Vương phi gần đây nhiễm bệnh không thể chạy tới kinh thành. Trong cung không có Thái hậu, vài vị thái phi ở lại trong cung xem như là trưởng bối, nhưng những nữ nhân sành sỏi này rất rõ ràng Hoàng thượng không lớn lên trong cung, mình cùng Hoàng thượng cũng không có quan hệ, để các nàng ăn ngon ở tốt cũng đã rất khách sáo, ai cũng nói rằng tân hoàng trong cung sau này sẽ nhất thống thiên hạ, vào lúc này giả vờ giả vịt giảng giải quy củ, chính là tự mình làm cho mình mất mặt, sau này có còn muốn lăn lộn trong cung không! Cho nên trước đại hôn liền phái người đến lấy các loại lý do xin Hoàng hậu không cần đặc biệt đến bái kiến.
Cùng vai lứa miễn cưỡng chỉ có biểu đệ Dịch Thanh Vân, người này đã xem như là nhà mẹ đẻ của Tuyền Cơ, không cần vội vàng gặp mặt.
Dựa theo quy củ hoàng gia, buổi sáng Hoàng hậu thức dậy sau khi ra mắt trưởng bối thân thích, sẽ trở lại tẩm cung của mình, nhận sự ra mắt của các tần phi - trong cung hiện tại không có loại sinh vật này, việc này đương nhiên cũng giản lược bớt.
Cho nên, rùa con họ Tạ có thể bắt đầu cuộc sống giống như heo vào ngày thứ hai sau tân hôn, mặt trời lên cao vẫn kê gối cao mà ngủ không dậy nổi.
Theo quy củ Kỉ quốc, Hoàng đế kết hôn cũng có thể dừng lên triều sớm ba ngày, xem như thời gian nghỉ kết hôn, Kỉ Kiến Thận cũng liền thoải mái ở lại trên giường ôm rùa con hưởng thụ thời gian nhàn hạ hiếm thấy này, tiện thể suy xét tính toán một chút chờ sau khi rùa con tỉnh dậy sẽ bổ sung lại đêm động phòng hoa chúc cộng thêm bao nhiêu lãi thì có lợi.
Bởi vì hắn làm gian thương đã lâu, cho nên quen cho vay nặng lãi, lãi phải khá cao, cho nên rùa con ngày hôm đó không hề ra khỏi cửa lớn tẩm cung, may mắn là tám mệnh phụ trong đêm hôm qua đã bị Hồng Vượng mời xuất cung, nếu không danh tiếng của Hoàng hậu Tuyền Cơ lần này đẹp mặt rồi.
Thời gian ba ngày, ngoại trừ gặp Dịch Thanh Vân, Hồng Dực, Vạn Tố Hòa cùng với Kỉ Tư Viễn, thời gian còn lại đều là thế giới của hai người, Kỉ Kiến Thận mỗi ngày ăn đến no nê. Chỉnh Tuyền Cơ đến suýt chút nữa phải kêu cứu mạng.
Cấp báo từ biên quan cực kỳ chọn đúng thời điểm vừa vặn chấm dứt ba ngày nghỉ mà đến hoàng cung, tin tức của Trầm thị cũng đến vào sáng sớm cùng ngày so với triều đình. Thời gian nghỉ kết hôn vừa chấm dứt, Kỉ Kiến Thận lập tức một lần nữa bắt đầu kiếp sống khẩn trương của Hoàng đế.
Nhạc Nghịch quả nhiên chọn ngày đại hôn của hai người mà đột nhiên phát động tấn công, nhưng ngoài suy đoán của mọi người, hắn không lựa chọn biên giới Ninh quốc được xem là dễ ra tay, mà là trực tiếp phái binh trong một ngày liên tục đánh úp mười lăm thôn trại người miền núi ở biên giới Kỉ quốc, bất cứ nơi nào cũng không để lại người sống, sau khi cướp bóc hết sạch liền lập tức phóng hỏa đốt thôn.
Những thôn trại này nằm rải rác ở biên giới Kỉ quốc giữa các núi non trùng điệp. Dân cư mỗi thôn trại cũng không nhiều. Đại khái quy mô người dân khoảng chừng mấy trăm người. Phòng thủ biên quan phát hiện không ổn liền phái người đuổi đến thì liền bị phục kích. Phái đi sáu nhánh phân đội nhỏ toàn bộ đều bị giết. Nhất thời không thể hiểu rõ mục tiêu của Nhạc quốc, đành phải cắn răng tăng cường phòng thủ quan ải, không còn dám tùy tiện sai khiến binh lính ra ngoài nữa.
Nhưng mà quân đội Nhạc quốc sau khi càn quét sạch thôn trại vùng lân cận lại đột nhiên không có tin tức, khiến cho mọi người hoàn toàn không tìm ra được ý đồ của bọn họ ở đâu.
Quan viên điều khiển quân đội âm thầm thấy may mắn Hoàng thượng ngày đó không có đem tất cả sự chuẩn bị phòng ngự đặt ở trên biên giới Ninh quốc. Nếu không gặp phải tác phong không theo bài bản như thế này của Nhạc quốc thì không cẩn thận sẽ bị bọn họ có thể xuyên núi vượt đèo trực tiếp đánh vào thủ đô Kỉ quốc không chừng.
Trong kinh thành hoàng cung Nhạc quốc, Nhạc Nghịch ôm một phi tử, vừa uống rượu vừa nghe Lí công công đọc quân báo của các tướng lĩnh ở tiền phương gửi về. Đang nghe đến “Tổng cộng càn quét mười lăm thôn trại. Giết bốn ngàn hai trăm sáu mươi hai người dân thôn cùng quân tuần tra biên ải” đột nhiên cười ha ha.
Cung nữ thái giám hầu hạ bên cạnh bị tiếng cười này làm sợ đến mức run lẩy bẩy, chỉ sợ ma vương giết người này tiếp theo sẽ đem bọn họ ra chém.
Phi tử trong lòng Nhạc Nghịch cũng rất sợ. Nhưng không thể không miễn cưỡng cười quyến rũ lựa ý hùa theo Nhạc Nghịch. Tai nghe được Nhạc Nghịch thì thào lẩm bẩm: “Bốn ngàn hai trăm sáu mươi hai mạng người làm lễ vật kết hôn cho ngươi. Ngươi có vừa lòng không? Ngươi lừa ta thật khổ a. Vân Ca, Ninh Nguyệt, Tạ Tuyền Cơ. Ha ha ha ha! Chết một thị vệ nho nhỏ ngươi đã muốn đích thân đi bái tế. Bây giờ chết bốn ngàn hai trăm sáu mươi hai người. Ngày đại hôn của ngươi chính là thời điểm chết của bọn họ. Một đám bọn họ, cho dù là nam nữ già trẻ, đều là vì ngươi mà chết. Chắc chắn đủ để cho ngươi khắc cốt ghi tâm đi.”
Từ lúc Nhạc Nghịch biết được thân phận chân chính của Tuyền Cơ cùng Trầm Kiếm, liền truyền tin cho mật thám ở kinh thành Ninh quốc giám sát chặt chẽ hành động của Tuyền Cơ. Mặc dù có rất nhiều cao thủ theo hầu, mật thám không thể tiếp cận Tuyền Cơ, nhưng mà mỗi lần Tuyền Cơ rời khỏi hoàng cung làm gì đại khái đều được viết tất cả vào mật báo đưa đến chỗ Nhạc Nghịch, hôm nay vừa lúc quân báo ở biên giới và báo cáo hành tung của Tuyền Cơ ở Kỉ quốc trước đại lễ phong Hậu cùng nhau đưa đến chỗ Nhạc Nghịch.
Nhạc Nghịch vốn muốn giết người ra oai, giờ phút này nghĩ đến sắc mặt Tuyền Cơ khi biết biên giới đã chết nhiều dân chúng như vậy, liền hưng phấn nhưng lại khó dằn xuống bi ai, nữ nhân kia đã hoàn toàn đi vào sự ôm ấp của người khác, mình chỉ có thể dùng loại phương pháp này để nàng nhớ tới mình, làm cho nàng bất an, khiến cho nàng vì mình mà căm phẫn đau lòng.
Đây chỉ là một sự khởi đầu!
Cuối cùng cũng sẽ có ngày hắn tiến vào hoàng cung Kỉ quốc, trước mặt nữ nhân kia tự tay một đao lại một đao lăng trì Kỉ Kiến Thận đến chết, đặt nữ nhân kia trên long ỷ (ghế vua) mà hung ác chiếm đoạt, để cho nàng biết, Nhạc Nghịch hắn mới có tư cách làm nam nhân của nàng, khiến nàng phải quỳ gối trước mặt hắn sám hối vì đã lừa gạt coi thường hắn trước đây, ôm lấy hai chân hắn mà thỉnh cầu tha thứ, khoan dung…
Cúi đầu nhìn lướt qua phi tử xinh đẹp trang phục lộng lẫy trong ngực, đột nhiên trong lòng Nhạc Nghịch nổi lên buồn phiền, hung ác, không phải nàng! Nàng chưa bao giờ cười quyến rũ như vậy, giả tạo như vậy! Cho dù lúc nàng vẫn còn là một nữ nhân xấu xí, cười cũng đẹp hơn vạn lần so với nữ nhân trong lòng.
Tại sao mình phải ôm loại nữ nhân này uống rượu, nhìn đã muốn nôn!
Nhạc Nghịch không chút do dự đẩy phi tử trong lòng ngã ra mặt đất, mặc kệ nàng kêu la nức nở, lạnh giọng quát “Cút!”
Bọn thái giám vội vàng tiến lên nửa đỡ nửa kéo phi tử đáng thương kia đi ra ngoài điện.
Nhạc Nghịch xoay đầu nói với Lí công công: “Truyền Tả Kính Tùng!”
Hắn phải nhanh chóng hạ được Kỉ quốc, hắn hận không thể lập tức nhìn thấy nữ tử kia, được gắt gao kéo nàng vào trong lòng, chỉ có như vậy, lòng hắn mới có thể bình tĩnh được, mới có thể cảm thấy thỏa mãn!
Hoàng cung kinh thành Kỉ quốc.
Thời điểm Tuyền Cơ chưa biết được sự việc giết chóc xảy ra ở biên quan, lúc này nàng đang mang theo một đống đồ giải trí giết thời gian đến ra mắt mấy vị thái phi.
Thật ra mấy vị này lớn tuổi nhất cũng chưa đến bốn mươi, trong suy nghĩ của Tuyền Cơ, lý tưởng nhất chính là an bài cho bọn họ tìm kiếm mùa xuân thứ hai, nhưng mà điều này hiển nhiên không thực tế.
Tuổi còn trẻ đã phải sống góa bụa, tuy rằng trên danh phận là thái phi, trên thực tế khó tránh khỏi cảm giác ăn nhờ ở đậu, đều là một nhóm người đáng thương, hơn nữa cũng xem như là láng giềng sau này của Tuyền Cơ, đương nhiên phải quan tâm chăm sóc.
Dạy các nàng chơi mạt chược, ca hát đánh đàn, mọi thứ tiêu khiển, chung quy so với việc để các nàng suốt ngày thắp hương niệm phật có ý nghĩa hơn. Hơn nữa người quá nhàn rỗi, tư tưởng dễ xuất hiện vấn đề, không có lợi cho sự yên ổn đoàn kết ổn định và hòa bình lâu dài.