Quý Tử Nhàn ảo não, một cơ hội rửa sạch nghi ngờ lại bị cô ta ném vô ích, nhưng giờ có hối hận cũng không kịp, cứ coi như cái gì cũng không biết đi, nếu cô mình đã tin tưởng cô ta như thế, vậy thì đi thương lượng xem giải quyết chuyện này như thế nào.
Quý Tử Nhàn đi còn mang theo luật sư riêng, giờ luật sư của Quý gia đã bị Vu Kiều thuê , đây là người Quý Tử Nhàn tìm , nghe nói cũng không tệ lắm.
Thực ra cô ta cảm giác mình không có gì đáng ngại, tìm luật sư chính là làm dáng, ra vẻ mình không có sức, giả làm "Người bị hại" , tự nhiên bị nghi ngờ, trong lòng nhất định là tức giận , cũng không thể để người khác nhìn ra cô ta đang chột dạ.
Vừa đến nhà Quý Xán, Quý Tử Nhàn giật mình, mặt mũi Quý Xán bầm dập, đang không ngừng rầm rì ở trên giường, hiển nhiên là rất đau.
Quý Xán bực bội, rõ ràng là đến cửa nhà người ta để bới móc, nào ngờ lại bị người ta hành hạ, lúc đánh cũng không cảm thấy đau như thế này, thế nhưng khi vào nhà thì càng ngày càng đau, chỗ bị đấm đều sưng hết lên, ngực bị đá tím bầm, đi bệnh viện gần đó khám thì bác sĩ nói không có gì, đều chỉ là vết thương ngoài da, xương cốt nội tạng đều không sao.
Thế nhưng Quý Xán vẫn cảm thấy mình bị nội thương, nhưng bác sĩ lại bảo không phải, muốn đi chụp X quang cho mấy người của cái nhà không có kỉ luật kia xem!
Rõ ràng không có nội thương, làm sao có thể làm vậy chứ, bác sĩ nói như thế nào cũng không chịu, Quý Xán còn mắng bác sĩ nọ một trận tơi tả, nói cô đau như vậy nhất định là nội thương, bệnh viện chó má gì mà toàn lang băm ngu ngốc, mãi cho đến khi bệnh viện gọi bảo vệ mới yên tĩnh.
Chỗ bị đập thật sự không làm sao, nhưng Quý Xán bị đau cũng không phải giả, bất ngờ bị đá vào ngực, có mấy người không đau, cô nằm trên giường rì rà rì rầm, ngay cả con trai và con gái ô cũng không kiên nhẫn ngồi nghe.
Quý Tử Nhàn lại khác, từ trước đến giờ cô ta biết làm người, thấy Quý Xán như vậy thì chảy nước mắt, người thấy có nói rằng đây là con gái Quý Xán thì cũng có người tin.
"Cô à, sao cô bị đánh thành như vậy chứ." Cô ta chưa mở miệng, nước mắt đã tuôn, nhìn thôi đã đau lòng, "Người nhà họ Vu cũng quá thể lắm rồi, sao có thể ra tay hiểm độc thế này."
Quý Xán thấy bộ dạng Quý Tử Nhàn rồi thêm nghe lời cô ta nói, cảm thấy cực kì an ủi, đúng là cháu gái mình tốt, một cô gái tốt như vậy, làm sao ông trời nỡ giáng xui xẻo lên người, bên trên có một mẹ kế ác độc, Quý gia họ sắp hủy trong tay người đàn bà kia rồi!
"Tử Nhàn à." Quý Xán thút thít kể lại từ đầu đến cuối chuyện sáng nay, Quý Tử Nhàn rất chăm chú nghe, còn muốn đánh cho người nhà họ Vu một trận, nói bọn họ khinh người quá đáng.
"Cô nói cho cháu này, không chừng chuyện này là do con tiện nhân kia bày ra, tự biên tự diễn, để hại hai người chúng ta!" Giờ Quý Xán nhắc tới Vu Kiều làm muốn điên lên, "Cô thấy, dựa theo tính tình âm hiểm của cô ta, thật đúng là có khả năng làm, cô ta có thể hại ba cháu đoạt gia sản, còn chuyện gì không dám làm nữa chứ, cô ta sợ chúng ta điều tra ra cô ta nên ra tay trước để chiếm lợi thế!"
Quý Tử Nhàn gật gật đầu: "Rất có thể là vậy." Đồng thời thầm cười nhạo IQ của Quý Xán, "Nhưng cũng có khả năng là cô ta đắc tội ai đó, bị người ta tìm tới cửa, còn chúng ta là bị liên lụy."
"Đúng đúng đúng!" Quý Xán liên tục gật đầu, "Chuyện này cũng có khả năng, tính tình cô ta hay trêu hoa ghẹo nguyệt, không đứng đắn, có khi chọc phải huyện gì, bằng không sao bọn cướp kia không bắt cóc cháu, không trói cô mà lại quấn cô ta chứ? Cô ta lăng nhăng ở ngoài, không chừng là dụ dỗ ai đó rồi bị vợ người ta trả thù."
Quý Tử Nhàn vuốt ngực cho Quý Xán: "Cô đừng lo, chúng ta ăn ngay nói thật, có cái gì mà lo, không phải chỉ bị cảnh sát hỏi mấy câu sao, bọn họ cũng có thể tra ra cái gì nào."
Quý Xán bực mình nói: "Còn không phải vì mấy người xung quanh cứ thích nói bậy bạ à, đám người mất lương tâm này, Quý Xán cô thế nào cũng không làm nổi loại chuyện này, cô bị oan mà!"
Quý Tử Nhàn không kiên nhẫn nhìn Quý Xán khóc nên thay đổi chủ đề, "Cháu đã đưa luật sư tới, cô có thể nói chuyện với anh ta, xem có gì có thể hỗ trợ không."
Quý Xán gật gật đầu vui vẻ nói: "Vẫn là Tử Nhàn cháu biết nghĩ đến cô, ai cũng không thèm nghĩ tới cô đấy, trái lại còn nói cô không tốt, cô bị đánh cũng không lấy lại công bằng cho cô, cháu không biết đâu, người nhà họ Vu kia cũng rất kiêu ngạo, cảnh sát đều giúp họ, cháu nói coi, sao thế giới lại có cảnh sát giúp người đánh, không giúp người bị đánh chứ, thật không có thiên lí!"
Quý Tử Nhàn giận dữ nói: "Cháu biết hôm nay cô bị thiệt thòi lớn, trên thế giới này dạng người gì cũng có, sau này cô ra ngoài cũng đừng xúc động thế nữa, cháu nghe nói Vu gia kia có thế lực xã hội đen đấy, rất hung ác, hôm nay may mà có cảnh sát, nếu không có, bọn họ không có người quản lý, đến lúc đó không phải cô chỉ đơn giản bị đạp vào ngực thôi đâu."
Quý Xán nghe xong sợ hãi kêu lên một tiếng, trước kia không phải cô chưa từng nghe tin đồn này, nhưng mấy năm này Vu Kiều gả vào Quý gia cũng không có vấn đề gì, trong tang lễ cũng mời bảo vệ tử tế, chỉ cho là những lời kia phóng đại quá mà thôi, chẳng lẽ là thật hả, Vu gia thật có thế lực xã hội đen sao?
Giờ nghĩ lại thấy đúng là có vấn đề, nếu là dân lành, cảnh sát thấy họ đánh người sẽ trách móc, thế nhưng lại chẳng nói gì, xem ra quả nhiên là có vấn đề, Vu gia này có quan hệ trực tiếp với cấp trên thật rồi, thậm chí ngay cả thậm chí ngay cả cảnh sát cũng bị thu mua, thật sự là cực kỳ khủng khiếp! Khẳng định đã làm rất nhiều chuyện thất đức rồi!
Trời ạ!!! May mà hôm nay về sớm, bằng không rơi vào trong tay người Vu gia còn không biết sẽ bị thế nào nưa, thật là nguy hiểm, xem ra sa này phải cẩn thận, ra ngoài phải đi theo nhiều người!
Quý Xán vuốt lồng ngực, vẫn rất sợ trong lòng, sau đó đột nhiên cô nghĩ đến một chuyện khác.
"Đúng rồi, Tử Nhàn, ngực đau làm cô quên nói với cháu." Quý Xán híp mắt, "Cháu đoán xem hôm nay cô gặp ai."
"Ai thế ạ?" Quý Tử Nhàn không rõ ràng cho lắm nhưng cô ta lập tức phản ứng kịp, người có thể làm cho Quý Xán nói như vậy hơn nữa lại có quan hệ với Vu gia, còn có quan hệ với Quý Tử Nhàn cô ta, chỉ có một mà thôi! "Là anh Á Minh sao?" Vẻ mặt cô ta trầm xuống, hy vọng là cô ta nghĩ nhiều.
"Trời ơi!!! Tử Nhàn của cô ơi, cháu còn gọi thằng đó là anh Á Minh, nó ở cùng con tiện nhân kia, cháu không thấy đâu, vẻ mặt con tiện nhân đó rất là đắc ý!" Quý Xán nhớ tới thì buồn nôn, "Cô cũng không hiểu nổi n Á Minh, gia thế nó như vậy, làm sao lại cấu kết với con đàn bà đó chứ, không sợ nón xanh (ý chỉ bị cắm sừng) chất thành núi à?"
"Sao bọn họ lại ở cùng nhau, anh Á Minh nói thích cô ta ư?" Tay phải Quý Tử Nhàn nắm chặt lại, trong lòng phẫn hận nhưng không biểu hiện trước mặt Quý Xán, chỉ tỏ vẻ muốn khóc, nói: "Trước đó cháu nghe nói hai người họ quen nhau, hi vọng chỉ là bạn bè, cháu không muốn anh Á Minh bị lừa."
"Haiz, Tử Nhàn cháu chính là quá tốt bụng, thằng đó đã đối xử với cháu như vậy, cháu còn cân nhắc cái này cân nhắc cái kia cho nó, còn lo nó bị lừa, cháu có biết suy nghĩ không hả?" Quý Xán quả thực bị cháu gái mình làm cho tức chết, "Nó đã nhẫn tâm với cháu thế, cô phải nói cho cháu biết, loại đàn ông này đáng bị tiện nhân kia lừa! Bị lừa dối mới biết ánh mắt mình kém thế nào, không muốn một cô gái trong sạch lại cần một người đàn bà dâm đãng, não nó chắc đã bị cửa kẹt rồi hay sao ấy!?"
Quý Tử Nhàn rơi nước mắt: "Cũng không phải cố ý anh Á Minh cố ý đâu, tình cảm đâu phải muốn có là có, nếu vậy, cháu cũng muốn yêu người thích cháu mà." Cô ta càng khóc càng đau lòng, Quý Xán thấy thương muốn chết, cháu gái mình sao lại đáng thương thế, cô gái tốt như vậy tại sao lại gặp phải một thằng cặn bã đây.
Nhưng cháu gái lại chỉ thích người kia, nói thật, n Á Minh xác thực là đối tượng là rất tốt để kết hôn, không thích Quý Tử Nhàn cũng không sao, chỉ cần kết hôn, quan tâm người nó thích là ai làm gì, sinh cho nhà họ n một đứa bé là được rồi.
Vì vậy mắt Quý Xán đảo một vòng, nói: " n Á Minh đui mù kia bị Vu Kiều quyến rũ rồi, cô đoán giờ nó đã chết mê chết mệt, không rõ đường đi đúng nhưng cha mẹ nó cũng không phải người hồ đồ, rất quan tâm cha cháu, lần trước không phải cháu còn đến nhà họ sao, bọn họ thích cháu như vậy, cháu nên nắm chắc cơ hội này."
"Còn về phần hồ li tinh kia, cháu phải để cha mẹ n Á Minh biết rõ, loại người này chỉ có thể chơi đùa bên ngoài thôi, còn nếu nhà họ cũng hồ đồ, lấy cô ta về thì là nhà họ không có phúc, cháu cứ nói trước để họ chuẩn bị.”
“Bóp chết hạt giống hại người này ngay và luôn.” Quý Xán làm động tác cắt cổ.
“Cháu…” Quý Tử Nhàn thút tha thút thít, “Cháu làm thế không tốt lắm đâu, cháu sợ người khác nói bậy.”
“Dẹp, lòng cháu quá mềm rồi!” Quý Xán ước gì mình lay lay thế này có thể khiến Quý Tử Nhàn tỉnh ngộ, thật không biết đứa cháu gái này di truyền ai, làm sao lại yếu đuối như vậy, tuy cô thấy thế rất thích, "Cháu không nói không phải tương đương giúp tiện nhân kia hại người sao, cha mẹ n Á Minh thích cháu như thế, sao cháu có thể đứng nhìn tiện nhân kia đạt được kế hoạch chứ? Cô ta mà vào cửa n gia, đoán chừng hai người già kia sống không được vài năm, nhìn cha cháu đã biết, thủ đoạn hại người của cô ta lợi hại! Muốn xét cũng không tra được, thật độc ác!"
Quý Xán đã nói đến nước này, Quý Tử Nhàn thấy đã đến giờ mấu chốt, thì vâng dạ nói: "Vậy... Cháu sẽ thử xem." Cô ta tỏ ra vô cùng khó xử, biểu diễn kỹ xảo (thường chỉ năng lực vận dụng kỹ thuật và thủ pháp của diễn viên sáng tạo ra hình tượng, hình ảnh) vô cùng tốt!
Quý Xán lộ ra biểu lộ vui mừng: "Cháu suy nghĩ cẩn thận là được rồi, cô cũng muốn tốt cho cháu thôi, cháu ấy, sau này phải tinh ý hơn, đừng hồ đồ thế này nữa, cũng đừng làm người quá tốt, nếu bị người bắt nạt thì đừng nhịn, phải nghĩ biện pháp lấy lại danh dự!"
"Dạ, cháu đã biết." Quý Tử Nhàn lanh lợi nói.