“Không phải sao, tôi nghe nói có chút pháp sư nuôi người hầu chính là vì điều này.”
“Người khác không biết, ngược lại tôi chưa từng làm, cô yên tâm đi. Trăm năm sau tôi với cô cũng
chung rất lâu, tôi cho tới bây giờ không từng đụng vào cô, cũng chưa từng đụng vào bất luận kẻ nào bên người.”
Mỹ Hoa thở phào một cái, có chút xấu hổ cười cười, nói: “Vậy là tôi nghĩ nhiều, phù… Tôi cho rằng còn cần hầu hạ anh đó.”
“Tôi lại không phải Ngũ Thông Thần, còn cần tìm muội tử hầu hạ.” Diệp Thiếu Dương nhếch miệng cười cười, “Nói, vậy nếu tôi nói cần hầu hạ, cô chẳng lẽ còn thực sự theo tôi hay sao?”
Mỹ Hoa nghe hắn nói như vậy, cúi đầu, ngập ngừng nói: “Vậy nếu thật sự cần, làm quỷ phó của anh, tôi cũng không có cách nào từ chối nhi…”
Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa phun, thuận tiện liếc một cái dáng người linh lung phía dưới sườn xám của cô, cố gắng nuốt nước miếng một phen. Ở
Hai người bắt đầu tán gẫu chính sự, Mỹ Hoa nói: “Lão đại, anh nói Từ Phúc bảo tôi tới tìm anh, điều này nói rõ cái gì?”
“Chuyện tốt.” Diệp Thiếu Dương nói, “Chuyện này, tôi tối hôm qua đã nghĩ rất lâu, nếu thật là Từ
Phúc bảo cô tới, vậy ít nhất nói rõ, hắn là đứng về phía tôi, cho nên muốn bảo cô đến giúp tôi.” “Nhưng… Vậy hắn vì sao không đích thân đến, ít nhất nên lộ diện nói với anh một chút, vì sao phải đem anh đưa đến thời đại này?”
“Có thể, hắn có mục đích của chính hắn đi, điều này không dễ đoán. Nhưng ít nhất tôi là biết, hắn đem tôi đưa đến nơi đây, không phải đến bẫy tôi.”
Mỹ Hoa gật gật đầu, “Vậy chúng ta làm sao bây giờ, đối phó Tam Túc Kim Thiềm như thế nào?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Dùng sức va chạm là không được, kém nữa người ta cũng có thể chạy trốn. Muốn ra tay thì phải một đòn tất sát.” Nghĩ đến đây, Diệp Thiếu Dương hỏi cô: “Cô hiện tại là tu vi gì?”
Mỹ Hoa suy nghĩ một chút nói: “Ở nhân gian coi như là quỷ thủ bậc hai đi.”
“Quỷ thủ bậc hai… Nếu cộng thêm ba vị thiên sự, có thể chiến một trận với Ngũ Thông Thần không?”
Mỹ Hoa nói: “Vậy tự nhiên là có thể chỉ là nhất định không thể để Ngũ Thông Thần đào tẩu, bằng không hẳn đưa tới tử thần khác, chúng ta căn bản không có khả năng đánh thắng được.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Cũng chính là nói, chúng ta chỉ có một lần cơ hội ra tay.”
Mỹ Hoa gật gật đầu.
Hai người bắt đầu thương lượng kế hoạch cụ thể, đã không thể cứng đối cứng, vậy chỉ có thể nghĩ cách đánh lén.
“Đúng rồi, Tam Túc Kim Thiềm kia có điểm yếu gì?”
Mỹ Hoa nghĩ nghĩ, nói: “Tôi đi bắt một người tới cho anh hỏi xem.”
“Bắt người?”
“Tam Túc Kim Thiềm kia cũng có rất nhiều thủ hạ, tôi đi tìm một tên hỏi chút.” Mỹ Hoa nhớ tới cái gì, nói, “Thời điểm chúng ta đối phó Tam Túc Kim Thiềm, cũng phải tránh đi đám thủ hạ đó của hắn, đám kiến hồi đó cũng rất đáng ghét.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Cô đi tìm ai hỏi?”
“Hắn giống với tôi, thủ hạ có rất nhiều đều là Thuỷ tộc, tôi có một thị nữ bên người, quan hệ rất tốt với một thủy quỷ dưới trướng hắn, tôi có thể bảo cô ta đi hỏi thăm.”
“Sẽ không bị lộ bí mật chứ?”
“Điều đó tuyệt đối sẽ không.” Mỹ Hoa cười thần bí, “Thủy quỷ kia luôn luôn thích thị nữ của tôi, mê đến mức tối tăm trời đất, đã sớm muốn đầu nhập vào tôi, tôi bởi vì sợ Tam Túc Kim Thiềm đến làm phiền, cố ý không cho phép.”
Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ cười, xem ra mê muội vì mỹ nữ, không riêng gì nhân loại độc quyền, ngay cả tà vật cũng có như vậy.
Mỹ Hoa nói: “Anh ở chỗ này hảo hảo ngủ một giấc, ta đi an bài, chờ hỏi ra tình huống lại đến nói cho anh.”
“Ngủ ở chỗ này của cô? Cái này… Thích hợp sao?” Diệp Thiếu Dương nhìn chằm gấm màu phấn hồng cùng gối thêu hoa trên giường, còn tản ra một mùi thơm say lòng người, một cái giường tràn ngập khí tức hương diễm như vậy, Diệp Thiếu Dương thật sự có chút cảm giác không ngủ nổi.
“Thế này sao không thích hợp, anh là chủ nhân của tôi, có cái gì gò bó.” Mỹ Hoa cười cười, đứng dậy đi ra ngoài, tới cửa lại quay đầu, hướng Diệp Thiếu Dương nháy nháy mắt, “Thật không cần tôi tìm người bầu bạn với anh?”
“Cô đi đi!” Diệp Thiếu Dương xấu hổ.
Mỹ Hoa thấy rất thú vị, không nhịn được cười đi ra ngoài.
Diệp Thiếu Dương cởi giày lên giường nằm xuống, nhưng ngủ không được, vì thế ngồi ở trên giường bắt đầu thổ nạp, ước chừng thổ nạp hai chu thiên, Mỹ Hoa đã trở lại, nói cho Diệp Thiếu Dương đã tìm được thủy quỷ kia hỏi thăm tình huống, điều khác không nói, thật sự là đã tìm được một điểm yếu có liên quan Tam Túc Kim Thiềm.
“Điểm yếu của Tam Túc Kim Thiềm, chính là cái đuôi hắn.”
“Cái đuôi?” Diệp Thiếu Dương cảm thấy rất kinh ngạc, “Hắn không phải cóc tinh sao, cóc có đuôi?”
Mỹ Hoa nói: “Cái gọi là Tam Túc Kim Thiềm, thật ra cũng không có ba chân, chân thứ ba, chính là cái đuôi của hắn. Cóc bình thường, ở sau khi trưởng thành cóc, đuôi tất nhiên đã rụng xuống, nhưng cái đuôi của Tam Túc Kim Thiềm này, lại là thần tích.”
Diệp Thiếu Dương vừa nghe liền hiểu, “thần tích” ở đây nói, là một số tà vật ở sau khi thành tinh, trên người khẽ mọc ra một ít khí quan vốn không có, ví dụ đầu mọc sừng, mọc đuôi, đó là thần tích hiển hiện, những khí quan dư ra đó, thường thường sẽ có công năng thần kỳ, tự nhiên cũng thành chỗ mệnh môn của yêu vật.
“Hơn phân nửa tu vi của Tam Túc Kim Thiềm đều ở trong cái đuôi của hắn, nếu có thể chém xuống cái đuôi của hắn, muốn bắt giết hắn liền dễ dàng, nếu không cứng đối cứng mà nói, rất là không dễ dàng đối phó.”
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm chốc lát, nói: “Tôi cảm thấy, chúng ta nên tìm cơ hội tốt, cô nương bị hắn lựa chọn, là một cơ hội có thể lợi dụng.”
Mỹ Hoa đào đảo tròng mắt, một bộ dáng muốn nói lại thôi, Diệp Thiếu Dương vội hỏi cô muốn nói cái gì, Mỹ Hoa ghé đến bên tai hắn, nhỏ giọng nói vài câu, Diệp Thiếu Dương nhất thời kêu lên: “Ôi đệch, cô là làm sao nghĩ ra được biện pháp này.”
Biện pháp của Mỹ Hoa, quả thực khiến Diệp Thiếu Dương cảm thấy tương đối cạn lời: muốn lợi dụng thời điểm Tam Túc Kim Thiềm xâm phạm cô gái kia, ở thời điểm gc, mặc kệ là người hay yêu, đều là trạng thái hoàn toàn thả lỏng, lực chú ý cũng là phân tán nhất, ở lúc đó nếu động thủ, tỷ lệ thành công nhất định phi thường cao.
“Không phải sao, ta này kế hoạch, ta cảm thấy thực có khả năng thành công.”
“Kế hoạch là không tệ, nhưng phải hy sinh cô nương kia… Đồng trinh. Điều này không được.”
“Anh nếu muốn trảm thần, đây là cơ hội tốt nhất. Lại nói ở trước cô ấy, cũng có rất nhiều cô nương bị chà đạp rồi, cô ấy không phải người đầu tiên.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Trước kia tôi không quản, dù sao tôi gặp được rồi, thì không thể mặc cho hắn gây họa cho người ta nữa, bằng không tôi trảm thần còn có gì ý nghĩa.”
Mỹ Hoa nghe hắn nói như vậy, cũng khó mà nói được gì.
Diệp Thiếu Dương nói: “Nhưng biện pháp này của cô, có một bộ phận là khả thi, ừm, có thể tìm cô nương này hỗ trợ…” Diệp Thiếu Dương đem ý nghĩ của mình nói ra với Mỹ Hoa, Mỹ Hoa nghĩ một chút cũng cảm thấy khả thi, vì thế hai người thương lượng kế hoạch cụ thể, sau khi chế định xong, Diệp Thiếu Dương và Mỹ Hoa cùng nhau rời khỏi động phủ, đi trên trần thuê một con ngựa, tới một huyện thành gần nhất.