Dịch giả: nila32, Vạn Hàn Nguyên
Phanh!
Một tia ngũ sắc thần lôi mảnh dẻ như đầu kim đã dễ dàng xuyên thấu chiến giáp màu bạc thuộc loại Ma khí cực phẩm kia rồi xuyên khủng trán của tên Ma nhân xấu số. Chỉ nghe gã này hét thảm một tiếng sau đó liền hóa thành một đống tro tàn, ngay cả một chút đồ vật cũng không kịp lưu lại. Tia ngũ sắc thần lôi kia sau khi tiêu diệt kẻ xâm phạm liền nhanh chóng chui ngược trở lại bên trong pháp trận. Hơn nữa khe hở trên vách tường được tên Ma nhân vừa rồi tạo ra bởi vì không có tiếp tục bị công kích nên đã được lấp đầy trở lại như lúc ban đầu.
Những người khác thấy vậy, sắc mặt đều trở nên hết sức khó coi. Tên Ma nhân cầm đầu sững sỡ thốt lên bốn chữ “Cửu Thiên Thần Lôi”.
“Điều này không có khả năng. Cửu Thiên Thần Lôi chỉ có thể tồn tại bên ngoài tầng trời thứ chín. Ta chưa từng nghe nói thần lôi này có thể bị điều động cùng chứa đựng bên trong một pháp trận nào đó.” Một gã Ma nhân khác nghe được phán đoán của đồng bạn liền thét lên thảng thốt, sắc mặt cũng theo đó chuyển thành tái mét.
Thiếu nữ cung trang kia sau một thoáng giật mình liền bình tĩnh nhìn Liễu Minh một cái. Phải biết rằng, lôi điện bình thường đã có tác dụng khắc chế không nhỏ đối với Yêu tộc cùng Ma nhân chứ chưa bàn đến tồn tại khủng bố như Cửu Thiên Thần Lôi mà bọn họ vừa thấy.
Liễu Minh làm sao lại không hiểu được suy nghĩ trong đầu bọn họ, chỉ có thể cười khổ một tiếng. Điều này cũng khó trách, mọi người ở đây chỉ có mình hắn là đến từ Nhân tộc hơn nữa chặng đường vừa qua Liễu Minh lại chưa ra tay nhiều lắm, xem ra lần này quả thật hắn đã không thể thoái thác thêm được nữa rồi. Chỉ có điều nơi đây quả không hổ danh là phế tích của Thượng giới, ngay cả Cửu Thiên Thần Lôi khó gặp ở Nhân giới lại có thể dễ dàng tìm thấy ở địa phương này.
“Tiểu tử kia, bí thuật mà ngươi thi triển trước kia dường như có khả năng làm lôi điện suy yếu, thậm chí còn có thể thôn phệ được bọn chúng không biết chừng. Đã vậy thì cấm chế này đành giao cho ngươi xử lý.” Nữ tử băng giá kia rốt cuộc chậm rãi lên tiếng.
“Chậm đã, tại hạ mặc dù có thể thúc giục bí thuật đồ đằng đối kháng với sấm sét kia nhưng dù sao đó cũng là Cửu Thiên Thần Lôi, e rằng phải có sự trợ giúp của một ít ngoại lực thì ta mới có thể thêm phần nắm chắc chống cự được với nó.” Liễu Minh nghe vậy bèn mở miệng trả lời.
“Không sao, trong tay ta hiện có một cái Kim Ti Tị Lôi Giáp mạnh hơn nhiều so với Ma khí mà những tên Ma nhân kia vừa sử dụng, ngoài ra ta còn có thể cho ngươi mượn dùng một khối Tị Lôi Thần Châu có tác dụng làm suy yếu tác hại của lôi điện với cơ thể. Nếu như ngươi vẫn không chịu tự nguyện đứng ra vậy cũng không thể trách mạnh tay ép buộc.” Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của cô gái lại lần nữa vang lên.
Vứt dứt lời, nàng liền lấy ra một kiện chiến giáp tỏa ra kim quang sáng chói cùng một viên ngọc màu trắng từ trong vòng tay trữ vật bên người.
“Chúng ta cũng vì đối phó với loại cấm chế này mới có ý định hợp tác với các hạ, xem ra đã đến lúc phiền Liễu đạo hữu phải vất vả một phen rồi.” Tên Ma nhân cầm đầu cũng không nhanh không chậm xen vào.
Liễu Minh nghe vậy, tự biết bản thân đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể cười khổ đáp ứng sau đó vươn tay nhận lấy hai kiện Pháp Khí kháng lôi từ tay của thiếu nữ xinh đẹp kia. Lại nói, hắn đã từng tu luyện qua Thiên Lôi thuật, thậm chí từng tự tay phong ấn một đạo Cửu Thiên Thần Lôi vào trong cơ thể, cộng thêm tác dụng bổ trợ của thuật pháp đồ đằng có lẽ sẽ không có gì mạo hiểm quá mức.
Sau khi kiểm tra hai kiện Pháp khí trong tay, Liễu Minh liền mặc chiến giáp bóng loáng kia lên người rồi mới chậm rãi thúc giục Pháp lực cơ thể, từ từ rót vào bên trong chiến giáp.
Từng tràng “Chi lạp! Chi lạp” nhẹ nhàng truyền đến.
Chỉ thấy chiến giáp màu vàng kia sau khi được bổ sung Pháp lực, từng sợi tơ vàng trên bề mặt bỗng nhiên sáng dần lên khiến cho cả kiện chiến giáp thình lình được một đoàn quang diễm hoàng kim nhanh chóng bao lấy.
Sau đó, Liễu Minh lại ngậm viên Tị Lôi Thần Châu kia vào trong miệng. Ngay lập tức, một luồng nhiệt khí đã từ trong kiện linh khí kia tràn ra, giống như một dòng nước ấm mang theo cảm giác thoải mái truyền đi khắp cơ thể. Bên ngoài cơ thể của hắn cũng theo đó dần dần hiện ra một tầng lưu quang nhàn nhạt.
“Theo ta quan sát, cấm chế này chủ yếu dựa vào Cửu Thiên Thần Lôi ẩn chứa bên trong để phòng ngự vì thế người bình thường căn bản không có cách nào lại gần nửa bước. Nếu có thể phá vỡ mắt trận, cũng chính là viên châu màu vàng đang trôi nổi đằng kia, thì có thể dễ dàng giải quyết vấn đề của chúng ta hiện nay.” Ma nhân sau khi quan sát khối vật chất hình lục giác được Lôi xà màu vàng nhạt bao bọc, liền truyền âm căn dặn Liễu Minh một câu.
Liễu Minh nghe vậy cười cười, thân hình nhoáng một cái đã xuất hiện bên cạnh bức tường điện quang màu vàng nhạt kia.
Chỉ một tiếng “Phốc” thật nhỏ vang lên!
Bức tường điện kia còn chưa chạm đến Liễu Minh đã bị quang diễm màu vàng tỏa ra từ trong chiến giáp chọc thủng thành một lỗ hổng vừa đủ để một người có thể bước qua. Hắn liền nhân cơ hội đó nhanh chóng xâm nhập vào bên trong pháp trận. Lập tức, toàn bộ trận pháp liền truyền ra tiếng nổ thật lớn, từng đạo lôi điện màu vàng chung quang cũng từ bốn phương tám hướng nhanh chóng tuôn ra.
Một ít điện quang nhỏ lẻ vừa chạm vào chiến giáp đã bị kim quang ngăn cản vì vậy không có cách nào tạo thành thương tổn cho Liễu Minh. Một số đạo điện quang khổng lồ có uy năng mạnh mẽ mặc dù hung hăng đánh lên chiến giáp nhưng đụng phải kim quang trên thân thể của hắn liền bị bắn ngược về sau.
“Tị Lôi Thần Châu quả nhiên danh bất hư truyền!”
Liễu Minh nhanh chóng tính toán, biết rõ thứ có khả năng tạo thành uy hiếp trí mạng với mình vào lúc này chính là Cửu Thiên Thần Lôi đang ẩn nấp bên trong. Tuy rằng giờ phút này, hắn không có cách nào cảm giác được ẩn nấu của nó nhưng bản thân xấu tốt cũng từng hấp thụ một đạo thần lôi vì thế vẫn có thể mơ hồ phát hiện ra một ít manh mối.
Ngay lập tức, Liễu Minh thả ra thần thức chú ý mọi động tĩnh xung quanh, đồng thời chậm rãi đi đến chỗ trung tâm pháp trận.
Phanh!
Một tia lôi xà màu vàng kim vốn đang trên đường bay đến chỗ Liễu Minh thì lại bất ngờ ầm ầm vỡ vụn, bắn ra một tia lôi điện năm màu với tốc độ nhanh như ánh sáng.
Liễu Minh đã sớm có dự liệu với điều này nên nhanh chóng vặn vẹo vòng eo, đồng thời nhoáng động thân hình để né tránh. Đột nhiên "phanh" một tiếng!
Tia thần lôi năm màu kia lại đột nhiên vượt khỏi suy đoán của hắn mà nhanh chóng xoay chuyển, sau một tiếng "tư lưu" liền bắn thẳng đến chỗ trán của hắn.
Liễu Minh nhất thời cả kinh, không kịp suy nghĩ lập tức nhấc một tay lên, chỉ thấy tia lôi điện năm màu kia loé rồi nhanh chóng chui vào trong đó.
Trong nháy mắt kể từ lúc tia sét chạm đến người Liễu Minh, hắn chỉ cảm thấy cánh tay đột ngột trở nên tê rần, một cơn đau đớn thấu tim lập tức truyền đến từ nơi bị sét đánh trúng. Khi hắn cúi đầu nhìn lại thì toàn bộ khuỷu tay thình lình đã bị cháy đen, không thể cử động được một chút nào.
Không ngờ Kim Ti Tị Lôi Chiến Giáp cùng Tị Lôi Châu đối với lôi điện năm màu đều chỉ có thể hấp thu một chút uy lực bên ngoài chứ gần như không hề có sức chống cự lại, liền bị nó dễ dàng xuyên qua.
Tia lôi điện năm màu kia sau khi đắc thủ liền xen lẫn vào đám đông điện quang màu vàng bên cạnh rồi lập tức biến mất không còn tung tích.
Thiếu nữ vận cung trang cùng năm tên Ma Nhân còn lại đang đứng bên cạnh thấy Liễu Minh không có lập tức bị đánh ra thành tro bụi thì sắc mặt cũng dần trở nên buông lỏng hơn.
Lúc bây giờ khoảng cách giữa Liễu Minh với quả cầu màu vàng kim nhạt ở trung tâm pháp trận còn chưa đến hai trượng. Hắn bất chấp việc cánh tay bị thương mà quát to một tiếng, cánh tay kia run run liền hiện ra ảo ảnh đầu hổ bằng hắc khí rồi cuồn cuộn hướng quả cầu gào thét xông tới.
Oanh!
Ảo ảnh đầu hổ màu đen đánh lên phía trên quả cầu màu vàng kim rồi nổ tung toé ra.
Lập tức khí đen cuồn cuộn vây quanh quả cầu, viên châu sau một hồi phát ra ánh sáng vàng kim chói mắt liền lộ ra một vết nứt nhỏ.
Tên Ma Nhân cầm đầu đang đứng bên ngoài thấy vậy trong mắt liền hiện lên nét vui vẻ, còn thiếu nữ vận cung trang bên kia thì vẫn một bộ dáng lạnh lùng như cũ.
Chính vào lúc này, chỉ nghe "Phanh" một tiếng, một đạo kim hồ thô to vừa đánh lên lưng Liễu Minh lại bỗng nhiên lập tức vỡ tan, từ bên trong bắn ra một tia sét năm màu to bằng ngón tay, gần như là gấp mười lần tia lúc trước.
Liễu Minh giật mình một cái, trong thoáng chốc tóc gáy đã dựng cả lên, không kịp suy nghĩ vội vàng hét lớn một tiếng. Trên đầu vai toả ra ánh sáng xanh dương rồi hư ảnh Thanh Ngưu theo đó lập tức hiện ra bao phủ toàn thân hắn vào trong.
Tia sét năm màu loé lên, đầu tiên là xuyên thẳng qua hư ảnh Thanh Ngưu rồi lại biến mất vào bên trong chiến giáp màu vàng kim kia, cuối cùng mới vang lên một tiếng "Oanh" mà mạnh mẽ đánh lên trên người Liễu Minh.
Mặc dù tia sét này chưa to bằng một nửa lúc đầu nhưng trong lòng Liễu Minh vẫn rét lạnh. Hắn biết rõ ràng rằng nếu chỉ dựa vào thân thể cùng lực lượng của viên lôi châu thì vẫn không cách nào có thể tiếp được Cửu Thiên Thần Lôi mạnh mẽ thế kia. Ngay lập tức toàn thân Liễu Minh liền trở nên nóng rực, hắn cắn răng đem pháp lực quán chú vào ký hiệu Lôi Ấn trên ngực đem phong ấn trực tiếp mở ra.
Một tiếng vang nhẹ gần như không thể nghe thấy từ bên trong Linh Hải của Liễu Minh truyền đến, trong lúc đó Ngũ Sắc Lôi Ấn trên ngực hắn nổi lên một hồi linh quang năm màu.
Tinh cầu "Giả Đan" đang lơ lửng ở trung tâm Linh Hải thì giống như là hưởng ứng liền chấn động một hồi, đột nhiên bắn ra một tia sét năm màu mảnh như sợi tóc, sau một cái chớp động lại đúng lúc đón đầu tia điện năm màu vừa mới biến mất vào trong thân thể Liễu Minh.
Một hồi những tiếng keng keng trầm đục vang lên, hai tia sét sau một lúc dây dưa lại dung hợp thành một, sau đó quay tít một vòng rồi như muốn ở trong cơ thể hắn bộc phát ra ngoài.
Nhưng đúng vào lúc này, hai tay Liễu Minh giống như bánh xe nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, tiếng sấm lập tức nổi lên bên ngoài thân, từng luồng hồ quang điện hồ quang điện màu vàng kim ầm ầm hiện ra, trông hắn lúc này phảng phất như hóa thành Lôi Thần vậy.
Cùng lúc đó, tinh cầu "Giả Đan" trong Linh Hải đột nhiên thoáng mơ hồ rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Sau một khắc, ở gần tia Cửu Thiên Thần Lôi vừa mới ngưng tụ thành lại thoáng hiện ra một trăm năm mươi ba viên tinh thể, từ đó liền bắn ra dày đặc những sợi tơ nhỏ đem tia Cửu Thiên Thần Lôi đã trở nên to hơn lúc trước bao vây lại.
Cửu Thiên Thần Lôi dao động mãnh liệt bộc phát ra từng luồng khí tức nóng bỏng khủng bố đem một bộ phận tơ nhỏ biến thành hư ảo trong nháy mắt.
Liễu Minh ở bên ngoài đang liều mạng thúc giục Thiên Lôi, sắc mặt lập tức trắng nhợt. Hắn há miệng phun ra một đoàn tinh huyết, sau khi gầm nhẹ một tiếng, ngón tay lại dốc sức điểm điểm.
Phanh!
Tinh huyết được phun ra trong nháy mắt biến thành mấy cái phù văn màu máu, sau khi lượn một vòng liền nhập vào trong đồ án Lôi Ấn Ngũ Sắc trên ngực Liễu Minh.
Trong chốc lát, tất cả các tinh thể trong người Liễu Minh lại trở nên run rẩy kịch liệt, loé lên một cái liền xuất hiện lần nữa trong Linh Hải. Cửu Thiên Thần Lôi cũng bị một đám tơ nhỏ cứng rắn lôi vào.
"Phong!".
Liễu Minh quát khẽ một tiếng, đồng thời hai tay bấm niệm pháp quyết.
Trong Linh Hải, một trăm năm mươi ba viên tinh thể lập tức đồng thời lao về phía Cửu Thiên Thần Lôi, sau khi quay tít một vòng liền một lần nữa ngưng tụ thành hình dáng "Giả Đan".