Linh Chu

Chương 1921: Trái tim của Nhân Tổ

Tu sĩ vực ngoại đều nghe tiếng Oa Hậu Đại Thánh, rất e ngại nàng.

Trong tổ chim đỏ dày đặc hà khí vạn dặm, Ô Sào thánh tôn đứng dậy, kinh khủng mông lung, thánh quang rực rỡ.

Ô Sào thánh tôn nói:

- Nếu Oa Hậu Đại Thánh tái hiện nhân gian thì bản thánh tô nđi ngay, không dám tranh phong với đại thánh. Nhưng một lỗ tai tượng đất do Oa Hậu Đại Thánh nặn mà muố nhù sợ bản thánh? Các ngươi không biết thánh linh mạnh cỡ nào.

Con thần ô bay ra khỏi ổ chim đỏ rực, người tỏa ánh sáng đen, cánh giương rộng dài tám ngàn dặm, mắt sáng rực, miệng phun tia chớp khiến nước biển trào sóng.

Đây là con quạ Ô Sào thánh tôn nuôi từ nhỏ đến lớn, một con thần nha có huyết mạch thái cổ thánh thú, ăn thịt thánh linh mà sinh. Trên tinh cầu chôn xương thánh linh, Ô Sào thánh tôn gặp được và nuôi dưỡng nó, tu vi cực kỳ cường đại.

Vù vù vù vù vù!

Lỗ tai đất nghênh chiến, vô số đạo tắc thánh linh bay ra, ngưng tụ từng đợt thần thông thánh pháp đánh thần nha liên tục thụt lùi.

Bên trên lỗ tai đất ngưng tụ bức tranh nguyên thủy thương sinh, tụ tập từ đạo tắc thánh linh. Có đất đai nguyên thủy thái cổ, các loại hình dạng ức vạn thương sinh, đại biểu đạo pháp chí cao vô thượng.

Phập!

Cơ thể thần nha vỡ ra, lưng rạch một vết máu to, lông chim rơi rụng.

Ô Sào thánh tôn hừ mạnh, các ngươi luồng thiên quang nghênh chiến lỗ tai đất.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Không gian nháy mắt bị xé nát, thần nha, Ô Sào thánh tôn lao vào hư không, diễn ra chiến đấu đẳng cấp thánh linh. Vô số đạo tắc thánh linh bao bọc bọn họ, không thấy rõ bóng dáng của ai.

Tu vi trước giờ chưa từng có chuẩn thánh ở đây chỉ có thể tự bảo vệ mình, thậm chí né ra xa. Nếu bị dao động chiến đấu trong hư không đánh trúng sẽ hình thần đều diệt.

Đám cường giả vực ngoại hết hồn, một lỗ tai đất mà bộc phát ra lực lượng đối kháng cùng lúc với Ô Sào thánh tôn, thần nha. Nếu là tượng đất hoàn chỉnh thì sẽ ghê gớm đến cỡ nào?

Phong Phi Vân cũng rất giật mình:

- Đây là lực lượng của Nhân Tổ sao?

Thánh linh không phải rau ven đường, ở nơi đâu thì thánh linh luôn là tồn tại trên đỉnh kim tự tháp, trong ức vạn người mới ra một.

Nhưng chỉ một lỗ tai Nhân Tổ đã cùng lúc đối kháng với hai đẳng cấp thánh linh. Nếu nguyên thân thể Nhân Tổ thì hùng vĩ biết bao? Thật khó tưởng tượng.

Mao Ô Quy nói:

- Oa Hậu Đại Thánh là tồn tại vĩ đại nhất thiên địa, hầu như sinh ra cùng di châu hỗn nguyên đại thế giới. Nặn đất tạo người, truyền thừa vô thượng đại thánh đạo của mình.

- Nhân Tổ kế thừa sinh mệnh đại đạo của Oa Hậu Đại Thánh, tụ tập vạn vật mẫu khí mà sinh. Oa Hậu Đại Thánh lấy thân bổ thiên đạo, trong thiên địa chỉ còn lại Nhân Tổ và Thái Tổ.

- Nhân Tổ đi trong chín châu tám mươi mốn biển. Định lục địa, an hải dương, trị lý thái cổ hỗn loạn đại thế, là vĩ nhân vô thượng, vĩ đại như Oa Hậu Đại Thánh.

- Đồn rằng Nhân Tổ đi dưới đất một bước là dấu chân biến thành một người. Sau này Nhân Tổ biến mất trong thiên địa, nhân loại trở thành chúa tể di châu hỗn nguyên đại thế giới.

Phong Phi Vân kinh ngạc nói:

- Nhân Tổ đi một bước dưới đất là dấu chân biến thành một người? Đây là thần thông đẳng cấp gì?

Phong Phi Vân không thể tưởng tượng đó là cảnh giới gì, đã vượt qua lẽ thường hiểu biết.

Mao Ô Quy nói:

- Trước có Nhân Tổ sau có người, một dấu chân một linh trưởng. Nhân Tổ được gọi là Nhân Tổ chính vì lý do này, đây là điển cố về Nhân Tổ ghi trong thần điển mộ phủ, khó khảo cứu tính chân thật.

Phong Phi Vân thầm nghĩ:

- Nhân Tổ sinh ra sau Oa Hậu Đại Thánh, nhưng Oa Hậu Đại Thánh là thể bán yêu. Nếu có chuyện trước có Nhân Tổ sau có người, vậy chắc Oa Hậu Đại Thánh đến từ thế giới khác.

Nếu điển cố trong thần điển mộ phủ là thật vậy thì thần thông của Nhân Tổ quá đáng sợ, sức người không thể tưởng tượng.

Ầm!

Hư không bị đánh nát vụn, ánh sáng đỏ thẫm chớp lóe trong không trung truyền ra tiếng rên rỉ.

Thần nha gặp tổn hại nặng, toàn thân đầy lỗ máu trốn vào tổ chim đỏ rực, nước biển lan tràn máu đỏ.

Nhiều sinh linh trong biển bị lực lượng máu đỏ giết chết. Đây là máu của thánh linh, ẩn chứa năng lượng khổng lồ, sinh linh bình thường không chịu nổi.

Ô Sào thánh tôn cũng bị thương nặng bay về ổ chim, biến tổ chim thành hình cầu to cỡ ngôi sao, tỏa ánh sáng đen. Tổ chim bay ra khỏi biển cả, lơ lửng trên bầu trời.

- Không uổng là đạo tắc đại thánh, lợi hại.

Ô Sào thánh tôn hiện pháp tướng đứng bên trên tổ chim, không đến gần Hải thần thâm uyên cổ tỉnh.

lỗ tai đất bay về từ hư không, lơ lửng bên trên Hải thần thâm uyên cổ tỉnh. Cổ xưa đơn giản như lỗ tai đất bình thường, nhưng không ai dám xem thường nó. Trong lỗ tia bình thường này chứa lực lượng khủng còn hơn thánh linh.

Sáu lão tổ tế sư giao nhân tộc cùng quỳ xuống vái lạy lỗ tai đất, vẻ mặt tôn kính từ tận đáy lòng:

- Bái kiến Nhân Tổ!

lỗ tai đất lơ lửng bên trên Hải thần thâm uyên cổ tỉnh, thở dài xa xăm.

Phong Phi Vân đột nhiên cảm giác khí lạnh lẽo, người hắn run run nhìn hướng Hải thần thâm uyên cổ tỉnh.

Phong Phi Vân hỏi:

- Các ngươi có nghe trong Hải thần thâm uyên cổ tỉnh phát ra thanh âm gì không?

Mao Ô Quy nói:

- Không, ta chỉ nghe lão nhân gia Nhân Tổ thở dài.

- Không phải, là . . .

Phong Phi Vân chưa nói xong . . .

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Dao động dữ dội từ trung tâm Hải thần thâm uyên cổ tỉnh như trời long đất lở, đẳng cấp chuẩn thánh cũng bị hất bay.

Giếng cổ lắng đọng bao nhiêu năm tháng, chữ trên nền đá chớp lóe, chảy xuôi từng vòng huyễn văn.

Răng rắc!

Đá lót nứt ra, miệng giếng cổ cũng nứt.

Trong Hải thần thâm uyên cổ tỉnh phát ra tiếng cười dài, tiếng cười nhẹ khào khào nhưng rõ ràng truyền vào tai mỗi sinh linh, làm người ta lạnh gáy.

Đám cường giả vực ngoại sợ hãi.

Nhiều người có chung một suy nghĩ:

- Chẳng lẽ Thâm uyên Ma Quân chưa chết?

Chuyện này không thể xảy ra, nhưng tiếng cười đó là sao?

Mặt Mao Ô Quy trắng bệch tát mạnh vào mặt mình:

- Cái mỏ quạ này, chết tiệt! Nếu Thâm uyên Ma Quân không chết, bò ra từ Hải thần thâm uyên cổ tỉnh thì tiêu đài. Ngày xưa thái cổ thần phượng cũng không giết nổi đại ma đầu kia, chỉ có thể phong ấn tại đây.

Mao Ô Quy nói đến thái cổ thần phượng khiến lực lượng trong Hải thần thâm uyên cổ tỉnh càng khủng bố hơn, giếng rung lắc bần bật. Một vết rạn từ miệng giếng cổ lan tràn ra đến mấy trăm dặm.

Lỗ tai đất lơ lửng bên trên Hải thần thâm uyên cổ tỉnh, phát ra ức vạn ánh sáng chặn lại cái giếng, cưỡng ép khép vết nứt.

Phong Phi Vân nói:

- Nơi này sắp xảy ra biến đổi kinh thiên, không chừng Thâm uyên Ma Quân dùng thủ đoạn nghịch thiên gì sống sót. Sáu vị lão tổ tế sư, chúng ta hãy rời đi trước!

Sáu lão tổ tế sư gật đầu, biến thành sáu cột sáng theo đuôi Phong Phi Vân lao ra mặt biển, may đi xa.

Đám người