Linh Chu

Chương 1920: Thánh linh vực ngoại

Ầm!

Chín con hỏa long vòng quanh người Nhạc Tước Linh cùng công kích Phong Phi Vân, lực lượng mỗi con hỏa long sánh bằng chuẩn thánh dốc sức đánh ra một kích.

Tựa như chín vị chuẩn thánh cùng đánh ra thần thông mạnh nhất công kích Phong Phi Vân.

Một vạn linh thú chiến thể lao ra từ sau lưng Phong Phi Vân, một đấm đánh qua đập nát chín con hỏa long. Phong Phi Vân bay vọt lên đáp xuống cách hơn mười trượng.

Ba người này tu vi thật mạnh.

Danh Đao quát:

- Khử tiểu tử này trước, tu vi của hắn rất lợi hại!

Danh Đao một đao chém xuống đầu Phong Phi Vân.

- Càn Khôn chưởng ấn thiên địa!

Phong Phi Vân vừa điểu khiển Yêu Hoàng kiếm đối kháng Nhạc Tước Linh vừa đánh ra phật thủ ấn màu vàng công kích Danh Đao.

Hắc Ám thiên tử nói:

- Đối thủ không tệ.

Hắc Ám thiên tử cầm cây trường thương như bóng am địa ngục, mũi thương kèm theo đạo tắc vô tận đâm vào ngực Phong Phi Vân.

Chớp mắt mũi thương đâm đến ngực Phong Phi Vân.

Một vạn linh thú chiến thể nhập vào người Phong Phi Vân, chúng nó khoác tấm da thần bia văn, lĩnh ngộ đạo diệt thế. Linh thú chiến thể nhập vào cơ thể khiến làn da Phong Phi Vân dày đặc diệt thế bia văn, khí diệt thế uấn nhưỡng trong người hắn.

- Băng thiên đạo!

Đây là ba ngàn đạo diệt thế trong diệt thế thần bia, một đao là băng thiên đạo.

Khí diệt thế vỡ nát thiên địa từ người Phong Phi Vân tuôn ra, thần uy hủy thiên diệt địa phá vỡ cả đại dương, dẫn đến sóng thần ức dặm.

Thiên địa này sôi trào.

Các chuẩn thánh bị Phong Phi Vân thi triển một chiêu băng thiên đạo đánh bay, bao gồm sáu lão tổ tế sư văng ra mấy ngàn dặm.

Trong đó hai chuẩn thánh vực ngoại vì trực tiếp đối diện khí diệt thế của băng thiên đạo nên cơ thể rách tọc thành mấy mảnh, linh hồn bị xóa sổ.

Danh Đao, Nhạc Tước Linh, Hắc Ám thiên tử bay ra ngoài. Lực lượng một kích vừa rồi của Phong Phi Vân sắp ngang ngửa thánh linh, nếu không cầm thánh linh dụng cụ thì ba người đã bị thương nặng.

Phong Phi Vân đứng dưới đáy biển, nước biển tự động tách ra hai bên người hắn. Một nữ chuẩn thánh cung kính quỳ ở trước mặt hắn.

Nhìn thẳng mắt Phong Phi Vân:P

- Cho ta biết trong tình huống thánh linh phong tỏa không gian các ngươi làm sao đến di châu hỗn nguyên đại thế giới?

Ý chí nữ chuẩn thánh vốn định chống cự nhưng khi Phong Phi Vân cắm Yêu Hoàng kiếm vào đầu nàng thì bị trấn áp hoàn toàn.

Nữ chuẩn thánh uể aoỉ nói:

- Di châu hỗn nguyên đại thế giới có một thiên cơ trùng động, không ở trong không gian mà là thời gian, thánh linh cũng không thể phong tỏa trùng động này.

Phong Phi Vân hỏi tiếp:

- Thiên cơ trùng động nằm ở đâu?

Nữ chuẩn thánh còn ngoan cường chống cự:

- Thiên cơ . . . Thiên cơ . . . không thể tiết lộ . . .

Phong Phi Vân nói:

- Vậy sao?

Yêu Hoàng kiếm phát ra thanh âm giống như Phong Phi Vân, là yêu ma chi thể kiếm linh, cười khẩy nói:

- Bản tôn, ngươi thật dở. Để ta dạy dỗ linh hồn nàng.

Yêu Hoàng kiếm nhấp nháy bắn ra ánh sáng yêu tính.

Nữ chuẩn thánh như chịu khổ hình, người run bần bật, ý chí tan vỡ:

- Thiên cơ trùng động ở . . .

Ầm!

Một luồng thánh quang bá đạo trán nữ chuẩn thánh, đánh nát thành bãi máu.

Phong Phi Vân thu về Yêu Hoàng kiếm, thi triển luân hồi tật tốc lùi xa ngàn dặmk. Phong Phi Vân ngước lên trên, sức mạnh hùng hồn từ bầu trời đè xuống như thể một mảnh trời sao rơi.

Thánh uy khiếp người, thiên địa run rẩy.

Đáy biển, nhiều sinh linh quỳ dưới đật.

Một cái bóng đỏ rực hiện ra trong tầm nhìn, hình dạng giống tổ cim nhưng đường kính dài mấy ngàn dặm. Nguyên mặt biển bị bao phủ, các sinh linh bị khí thế của nó đè ép không dám thở.

Hai tay Phong Phi Vân ôm kiếm nhìn tổ chim đỏ thẫm bên trên, thấy hà khí ngút trời. Một bóng người ngồi xếp bằng bên trong, không thấy rõ tuổi chỉ biết đó là nữ nhân.

Lòng Phong Phi Vân nặng trĩu:

- Thánh linh vực ngoại.

Nhạc Tước Linh cung kính quỳ dưới đất, cúi đầu:

- Cung nghênh Ô Sào thánh tôn giá lâm!

Hắc Ám thiên tử, Danh Đao thầm la:

- Nguy rồi, thánh tổ Phạn Diệt giáo giá lâm, truyền thừa Thâm uyên Ma Quân sắp bị lấy đi.

Sáu chuẩn thánh giao nhân tộc lòng run rẩy. Thánh linh vực ngoại giá lâm, giờ còn biết chiến thế nào? Không thể giữ gìn Hải thần thâm uyên cổ tỉnh được sao?

- Thề sống chết bảo vệ Hải thần thâm uyên cổ tỉnh!

Sáu lão tổ tế sư đứng sáu hướng, phun ngụm máu lại dựng trận pháp thánh linh, ánh mắt kiên quyết thấy chết không sờn.

- Ngu xuẩn!

Trong tổ chim đỏ rực bắn ra cột sáng lửa đánh nát từng tầng trận pháp thánh linh, thánh uy đốt trời nấu biển công kích sáu lão tổ tế sư.

- Băng thiên đạo!

Phong Phi Vân giơ đoản kiếm đứng trước mặt sáu lão tổ tế sư, thi triển ra lực lượng ba ngàn đạo diệt thế. Tuy chỉ là một đạo nhưng uy lực không thể ước chừng.

Ầm!

Khí diệt thế băng thiên đạo và lửa thánh linh oanh kích, va chạm kịch liệt. Không gian bị xé xé nát, Phong Phi Vân bay ngược ra ngoài, thân thể hoạt trượt hơn ngàn dặm đụng vào vách Hải thần thâm uyên cổ tỉnh. Mặt đất quanh Hải thần thâm uyên cổ tỉnh nứt vỡ.

Đây là lực lượng của thánh linh sao? Quá mạnh.

Huyết khí dâng trào trong người Phong Phi Vân, cơ thể như bị ngũ lôi oanh đỉnh, làn da nứt rạn.

Nhưng cơ thể Phong Phi Vân rất mạnh, da nứt lại khép, ánh sáng vàng bắn ra từ thân thể, chiến ý bốc cháy.

Phong Phi Vân cười chỉ vào thánh linh:

- Thánh linh thì sao? Ngươi diệt được ta sao?

- Vậy ta sẽ diệt ngươi!

Trong sào huyệt màu đỏ bắn ra ức vạn ánh sáng. Các ánh sáng tụ tập lại thành dòng lũ hà khí, tựa như ngân hà rầm rộ ập đến.

Khi Phong Phi Vân đụng vào Hải thần thâm uyên cổ tỉnh thì lỗ tai đất đột nhiên nhúc nhích, như thức tỉnh từ giấc ngủ say.

lỗ tai đất phát ra tiếng thở dài thườn thượt, bay ra khỏi người Phong Phi Vân. Lỗ tai đất lơ lửng trong không trung phát ra khí viễn cổ hùng hồn, xóa tan lũ hà khí do Ô Sào thánh tôn đánh ra.

- Cái gì?

Những sinh linh vực ngoại nhìn lỗ tai đất, cảm thấy thật khó tin. Một lỗ tai đất mà đỡ được công kích thánh linh?

Ô Sào thánh tôn cũng khẽ kêu.

Một con rùa chắp hai tay sau lưng từ xa nghênh ngang đi tới, có một trái cây đi theo bên người nó.

Mao Ô Quy kiêu ngạo nói:

- Một đám sinh linh vực ngoại vô tri, các ngươi hãy chạy trốn đi. Tượng đất đã thức tỉnh, thánh linh sẽ phải run rẩy.

Nhạc Tước Linh hừ lạnh một tiếng:

- Thánh linh là chí tôn thiên địa, chỉ là một lỗ tai đất không lẽ có thể đối kháng lại thánh tổ sao?thật là huyênh hoang, nói chuyện giật gân!

Mao Ô Quy ngạo nghễ nói:

- Tiểu cô nương, nói nàng thiếu kiến thức không ngờ đúng thật.

Mao Ô Quy cung kính cúi đầu hướng lỗ tai đất:

- Trước khi Oa Hậu Đại Thánh bổ thiên đạo đã nặn hai tượng đất, truyền thừa hai loại đại thánh của mình. Hai tượng đất tên là Thái Tổ, Nhân Tổ. Lỗ tai đất này là tai trái của Nhân Tổ. Nhân Tổ đã thức tỉnh, dù chỉ một lỗ tai ở đây muốn giết một thánh linh cũng dễ như trở bàn tay. Hỡi sinh linh vực ngoại, hãy run rẩy đi.

Đại thánh là chí tôn trong thiên địa, đến hỗn nguyên đại thế giới nào cũng là tồn tại chí cao vô thượng.