Lãnh Cung Hoàng Hậu

Quyển 3 - Chương 23-2: Nỗi đau mất con – Phần 2

“Tiêu Hạ bây giờ có Vũ Sa Thiên bên cạnh, Nhận Hỉ cùng Lãnh Tình tốt vô cùng! Hàn Tuyết cùng Viêm Mạnh không có vấn đề gì, muốn mở ra, sợ là khó khăn!” Nàng nhỏ giọng nói.


Ta cười lạnh, “một chút thể lực và tinh thần cũng ko có, Diệp gia tỷ muội ta, như thế nào tại giang hồ đặt chân! Dùng toán bộ bồ câu đưa tin cho ta. Bảo các nàng đến Bạch đầu sơn trang tập hợp! Chúng ta chiếm trang là Vương! mấy người chúng ta cùng nhau đoàn kết, bọn họ người mười bốn quốc nghĩ muốn hành động thì cũng không dám ra tay! Hàn Mai, muội xem đây?” Này đó là một người chế hành tác dụng! Nếu là một người định di chuyển, người của mười ba quốc cũng, cũng cùng di chuyển!


Người nào cũng không kháng cự lại được, đó chính là biện pháp làm họ khó chịu


“Nếu muội muốn ở cùng Quỷ Phong, ta không ý kiến! Người Diệp gia ta, nhất định phải thoát khỏi cục diên phượng hoàng làm loạn 14 nước! Bởi vì cục diện này, chúng ta đã chịu nhiều cực khổ quá rồi! Từ xưa trong hoàng cung thị phi vô số! Ta bản tính cương liệt, thà chết cũng không cúi đầu, ta tin tưởng, các muội đa số đều là người giống ta! Đánh chết không rời thân tỷ muội! Cho nên, ta liền chiêu các muội trở về! So với việc dây dưa với bậc đế vương, thì thà tự mình mạnh mẽ!” Ta lạnh giọng nói.


“Đại tỷ lại lo lắng lời tiên đoán kia? Cái kia là kiếp nạn của chúng ta đúng như lời tiên đoán nói sao?” Hàn Mai giật nhẹ khóe môi.


Ta gật đầu, “Mặc dù đại tỷ không tin quỷ thần, nhưng là, người tới một độ tuổi nhất định, kinh nghiệm chuyện tình hơn nhiều, cũng không còn kiên trì nữa!” Huống chi, ta còn từng có kinh nghiệm! Một người có kinh ngiệm sao lại có thể dõng dạc mà nói chính mình không tin quỷ thần đây?


Không tin số mệnh, không tin trời, chỉ tin chính ta. Kim long cũng nói, tính cách quyết định vận mệnh! Ta có thể lựa chọn con đường của mình muốn đi như thế nào! Ta cũng có thể cứu muội muội của ta! Nếu làm vợ đế vương thì số kiếp kia sẽ không tránh khỏi! còn Gả cho người bình thường, đó là lối thoát cho người của Diệp gia ta!


Hoàng hậu! A, ta chỉ mới ngồi được vài ngày mà thôi? Quá khứ vốn là quá khứ! Nhưng ta cũng từng hưởng qua vinh quang của ngai vị hoàng hậu, tuy sau đó lại phải vào lãnh cung 3 năm! Một người phụ nữ, có thể có bao nhiêu ba năm để lãng phí? Bởi vì ta đã từng trải nghiệm, cho nên, đối với Hàn Mai, ta đặc biệt có thể giải thích! Đây cũng là nguyên nhân ta có thể tha thứ cho nàng nhanh như vậy


Sau đó, đổi lấy là cái gì? Vốn là cả đời đau xót! Muốn yêu, rồi lại bị huỷ hoại. Nếu tỷ muội ta ở trong dân gian, chắc cũng sẽ được cảm nhận tình cảm bình thường ấm áp! Nhưng là, chúng ta lại vào cung! Tại trong hoàng cung, nữ tử như chúng ta cũng chỉ là 1 trong số đông phi tử của hoàng đế! Từ xưa, nữ tử gả cho hoàng đế, có người nào được hạnh phúc trọn vẹn đây? A, không thể nói, ta cũng là một trong số đó!


Ta vô cớ bỏ đi, để các nàng vì ta mà bị Đường Vấn Thiên bắt, nghĩ muốn cứu ta mà cũng không biết phải xuống tay từ đâu! Liền không thể làm gì khác hơn là tiến cung! Nếu ở bên cạnh hoàng đế thì tốt xấu cũng sẽ lay chuyển được bọn họ, có thể cứu ta. Cũng không ngờ, đem hạnh phúc cả đời của mình tiêu táng ở hoàng cung!


Nghĩ đến, đây cũng là lỗi của ta! Nếu không phải ta muốn Dược Nhi không nói cho các nàng ta đi chỗ nào thì sao các nàng lại cho rằng ta đang bị Đường Vấn Thiên giam cầm? Kẻ đầu sỏ, cuối cùng ta a! Nếu ta là người đã mang đến bất hạnh cho các nàng, như vậy, liền để ta mang các nàng ra cung


Năm đó, ta bỏ đi, đó là nghĩ muốn bảo vệ các nàng, cũng không từng nghĩ rằng ngược lại sẽ được các nàng bảo vệ! Chuyện đời luôn trêu người như thế!


Hàn Mai  đúng như ta nói, dùng bồ câu đưa tin. Trong lúc ta đang ngồi trên nguyệt tử, nàng đem tất cả quân đội hoàn trả lại trở về! Như vậy vân đạm phong khinh. Ta muốn nàng quên cừu hận, bởi vì một nữ tử, nếu hận   một nam tử thì vĩnh viễn cũng sẽ không thể quên được hắn! Chỉ có đối với hắn: hận không được, yêu không xong


Long Nộ cùng Đường Vấn Thiên không biết xảy ra chuyện gì, liền ngày ngày đi theo phía sau ta hỏi han, vì sao quân đội lại hoàn trả trở về! Rốt cuộc nàng muốn thế nào! Có phải đã quyết định hồi cung cùng Long Nộ hay không! Ta bất động, cũng không them để ý đến hắn! Nhưng thật ra Đường Vấn Hiên luôn u buồn mà nhìn chằm chằm ta, như là muốn đem ta xem thấu toàn bộ! Ta híp mắt nhìn lại hắn.


Trước đây, lúc ta tại trong Xuất Vân điện của hắn sinh hài tử, ta đã biết, ở bên hắn là chuyện không thể! Bây giờ, ta lại tại trước mặt hắn sinh hài tử! Đó là cùng hắn lại vô duyên rồi a! Chỉ là vì sao, vì sao ánh mắt hắn vẫn làm cho ta đau lòng!


Lắc đầu, một người nam tử như vậy, đích thật là bảo ta buông nay thì ko đành! Chỉ là a! Ta theo hắn, cũng đã là uổng công rồi! Hắn hai lần buông tay, nhất định, ta cùng hắn, không còn có tương lai!


Bây giờ, hắn đối với ta mà nói, chỉ là một người nam tử vô duyên phận mà thôi! Chỉ là, một người qua đường mà thôi! Trên thực tế, ta rất cố gắng trở về cuộc sống bình thường! Trước đây, nguyên nhân là bởi vì  có hài tử, tâm lý của ít nhiều gì đều bị nó chiếm cứ một ít, chuyện bọn họ, ta ngược lại không nghĩ đến! Bây giờ, hài tử bị mất tích, đám người bọn họ lại cứ nhảy nhót trước mặt ta


Thôi! Thôi! Đã quyết định đoạn tuyệt tình ái, còn muốn chuyện này làm cái gì? Trông Đường Vấn Hiên xinh đẹp đến thế nào, tinh diệu đến nào, thần tiên đến thế nào, đã là đồ nhi của ta rồi! Cho dù hắn có tình với ta thì cũng không có biện pháp!


Hết thảy mọi chuyện đều tiến hành trong bí mật, ai cũng nhìn không ra.quân đội của Long Nộ,ẫn ở trong Phượng Hoàng cốc cùng quân đội của  Đường Vấn Thiên hình thành 2 xu thế! Nghĩ đến, Hàn Mai không cùng hắn rời đi, hắn sẽ không trở về 1 mình! Ta tuy biết hắn tình cảm sâu đậm, nhưng lại không thể đồng tình với hắn!


Nếu không phải tại hắn, sao hài tử của ta vừa sinh lại bị mất tích như thế? Ngửa đầu nhìn trời, tưởng sau khi 2 tỷ muội ta biến mất, nét mặt bọn họ sẽ trở nên đặc sắc đến cỡ nào đây!


Long Nộ đáp ứng ta sẽ một người một ngựa đến đả động Hàn Mai, nhưng là, bây giờ lại bị thương nặng vô lực đi lại, cả quân đội cũng  không đi! Hắn không đi! Đường Vấn Thiên cũng không đi! Vì vậy, Phượng Hoàng cốc trên thực tế, là bị bao vây quanh!


Ít đi sáu vạn quân nhân, ta cùng Hàn Mai, là hai mục tiêu của hắn!
Khi ta nói ra muốn vào tĩnh dưỡng trong Phượng Hoàng cốc, Sắc mặtĐường Vấn Thiên thật đáng sợ! Đáng sợ đến mức hận không thể đem ta ăn vào bụng!


Ta xé môi, “Tại trong quân doanh của ngươi thì sao? Mục tiêu của Long Nộ cho tới bây giờ cũng chỉ có Hàn Mai! Giờ mà nói, chúng ta đã không có lý do khai chiến rồi! Ta tin rằng hắn sẽ không động thủ với ta! Ta rất muốn tĩnh dưỡng! Mà bên trong Phượng Hoàng cốc, chung quy so với của ngươi quân doanh tốt hơn nhiều!”


Hắn trầm mặc một hồi lâu, mới nói, “thân thể nàng còn chưa hồi phục! Ta sợ các nàng vào cốc, sẽ không ai chiếu cố!”


“Ngươi phái vài người vào là được rồi! Chúng ta còn có Vấn Hiên, còn có Quỷ  Phong! Nếu như nguyện ý, ngươi cũng có thể tiến vào! nơi đó là nhà của chúng ta!” Ta nghiêm túc nói
Hắn trầm mặc một hồi lâu mới nói, “Ta đưa các nàng vào cốc!”


Hàn Mai lạnh lùng lắc đầu, “Không nên rồi! Đại tỷ cứu mạng hắn, người này có ân tất báo, không có việc gì đâu!”
Hai người chúng ta yên lặng theo dõi ánh mắt hắn, hắn cũng nhìn hai người chúng ta, một hồi lâu mới nói, “Không cho ta tiễn thì ở lại chỗ này!”


Hai người chúng ta liếc mắt một cái, thở dài một tiếng, “Thôi, ngươi nghĩ muốn như thế nào, liền thế ấy đi!” Ta không kiên trì! Kiên trì cái gì? Có cái gì tốt để kiên trì, chỉ cần có thể đi vào cốc, mọi chuyện liền được xử lý rồi!


Về phần vào cốc như thế nào, do ai đưa vào trong cốc, không cần phải quan tâm làm chi!


Đường Vấn Thiên bên môi nổi lên nụ cười bất đắc dĩ. trong mắt hắn mơ hồ lo lắng. Biết chúng ta làm động tác lớn như vậy là trước đêm bão táp! Diệp Dược Nô chưa bao giờ gây ra chuyện bất lợi cho chính mình và người nhà! Mà bây giờ, ta lại bảo Hàn Mai trong khi hai quân đang loạn đánh, đem toàn bộ quân đội hoàn trả trở về!


Loại tự bạo tự khí [nổi giận], đến nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua!
Chỉ là, bây giờ ý nghĩ của hắn đã không còn quan trọng nữa rồi! Từ khi ta mất đi hài tử thì đã không bao giờ còn là Diệp Dược Nô rồi! Một người mẹ mà không giữ được hài tử thì còn gọi cái gì là mẹ chứ!


Xe ngựa, chậm rãi đi. Hai quân trước trận, mặc dù đã trải qua một phen ác chiến, nhưng sắc mặt vẫn chỉnh tế, chủ soái hai quân-hoàng đế hai quốc gia, đi theo ở bên, Hàn Mai cũng không nhìn hắn, ta cũng không nhìnĐường Vấn Thiên. Trên đoạn đường, chiến kỳ tung bay trong gió. Đường Vấn Hiên cùng Quỷ Phong cũng theo bên người. Bốn chiến mã  hai trước hai sau mà canh giữ xe ngựa bên người chúng ta. Hai quân tề xoát xoá mở ra một thông đạo thật dài, cho chúng ta chậm rãi đi vào.


Quân chiến thắng đều tề tựu đầy đủ, sắp hàng hai bên đường hoan nghênh. Mà chúng ta, còn lại là nữ tử chiến bại! Là ta muốn bọn họ xem một chút, tỷ muội ta mặc dù thất bại thì cũng được hoàng đế 2 nước hộ tống như bảo bối! Bại, bị bại có tôn nghiêm! Bại, cũng ngẩng đầu ưỡn ngực! Nữ tử, đôi khi muốn không phải là thắng lợi, mà là đê lại cho thế nhân bóng lưng xinh đẹp tuyệt luân hay không


Ta tin sau trận chiến này, đại danh tỷ muội ta sẽ gặp truyền khắp mười bốn quốc! Như vậy một hồi tàn khốc chiến tranh lại vì nữ tử mà thành. Ta muốn tất cả binh lính đã hy sinh cũng cảm thấy vì chúng ta mà chết thì chết mà không oán!


“Hàn Mai, chúng ta đi vào bên trong Kim Mai lĩnh [đỉnh núi]!” Hàn Mai nhìn ta liếc mắt một cái, tâm lý rõ ràng ý tứ của ta. Vậy là chúng ta tiến vào nơi cao nhất bên trong cốc.
Nàng xốc lên màn xe, giương giọng nói, “Chúng ta đi Kim Mai lĩnh!”


Đường Vấn Thiên xuất hiện tại màn xe bên ngoài, cau mày xem ta. Ta chau mi, quay đầu không nhìn hắn.
“nơi cao như vậy, các ngươi đi làm gì?” Long Nộ cau mày nói, “Như vậy rất nguy hiểm rồi! Hay là thôi!”


Hàn Mai khóe môi giật giật, quay đầu ra ngoài nói, “Quỷ Phong! Nghe thấy được không? Chúng ta sẻ lên Kim Mai lĩnh!”
Quỷ Phong gật đầu, giục ngựa lại đây, đứng ở trước xe ngựa. Đường Vấn Hiên cũng đi theo đến bên người hai chúng ta


Ta nhìn bọn họ, khóe nở nụ cười. Đường Vấn Thiên mày kiếm cau lại, hét lớn, “Long Nộ! Ngươi mang theo Diệp Hàn Mai! Các nàng muốn lên Kim Mai lĩnh, liền đi cùng các nàng!” Dứt lời, một người phi thân nhảy lên, đem ta ôm vào trong ngực, giục ngựa mà đi.


“Vấn Hiên, mang rượu tới!” Ta xuyên thấu qua bờ vai của hắn, quát lớn với Đường Vấn Hiên.
Lúc này, Long Nộ cùng Hàn Mai cùng nhau chạy vội đến trên Kim Mai! chỉ trong chốc lát, bốn người chúng ta liền đứng ở nơi cao nhất trong cốc, bao quát hai phương gần năm mươi vạn nhân mã!


Ta hồng y tóc bạc, tươi đẹp như đào Lý. Hàn Mai còn lại là hắc y thiết giáp, tuy là tóc bạc, nhưng lại che đậy không được tuyệt đại phong hoa cùng anh tư hào sảng nơi nàng! hai người chúng ta đón gió mà đứng,bọn lính từ trước đến nay chưa nhìn thấy qua diện mạo của chúng ta, đám người sợ hãi than đứng lên, thẳng nói vì thế hồng nhan, thiên sơn vạn thủy, chết trận sa trường, chia rẽ trăm ngàn gia đình cũng là đáng giá!


Đường Vấn Thiên đại ước đã biết ta muốn làm cái gì, cau mày không nói. Long Nộ thì yên lặng mà đứng bên người Hàn Mai! Trong khoảng thời gian ngắn, chúng ta bốn người liền như vậy đứng ở trên Kim Mai lĩnh,người nào cũng không nói!


Qua được trong chốc lát, Đường Vấn Hiên cùng Quỷ Phong lấy hai cái bình rượu lớn đến. Ta lấy mỗi người một bát, ngã một chén lớn, quả đấm giơ lên, vận khí giương giọng nói, “Hoàng quốc cùng Giang quốc các tướng sĩ, lần chiến tranh, đã kết thúc! Đối với ngày trước, tạo thành như vậy hỗn chiến, ta ở đây, đối với mọi người nói tiếng xin lỗi! Một ly rượu này, là ta Diệp Dược Nô kính các tướng sĩ đã tử trận!” Ta nói xong, liền cầm ly rượu rưới xuống mặt đất!


Bưng bát rượu thứ 2 lên, bên môi nở nụ cười, “Vi hồng nhan mà chiến, vốn là điều mà mọi người không muốn nhất! Nhưng là, hoàng đế của các người lại hết lần này tới lần khác muốn làm như thế! Tỷ muội bọn ta chân yếu tay mềm, bây giờ lại khiến cho hài nhi của ta cũng mất đi! Cho nên, ta Diệp gia ở đây tuyên bố, từ nay về sau, dứt khỏi chiến tranh! Rời khỏi hoàng cung! Rời khỏi cuộc chiến nơi hoàng cung! Sau này, nếu bọn ta lại khởi chiến thì  không phải bọn ta hồng nhan họa thủy, mà là, lòng người! Hồng nhan, chưa bao giờ họa thủy, đó là mọi người thích đẹp chi tâm! Đó là, do hoàng đế các ngươi bất mãn không có được trái tim của hồng nhan! Cho nên, sau ly rượu này, ta Diệp gia, liền không hề nợ ba quân tướng sĩ!” Ta nói bãi, liền đem rượu vẩy trên mặt đất!


Ta quay đầu, thấy Đường Vấn Thiên sắc mặt tái nhợt, nghĩ muốn muốn phát tác, rồi lại không nói lời nào! Đường Vấn Hiên cùng Quỷ Phong khóe môi giật giật


Ta hừ lạnh một tiếng, cùng Hàn Mai phi thân xuống Kim Mai lĩnh! Mọi người trong khoảng thời gian ngắn giật mình tại đương tràng, trong chốc lát sau, mọi người bắt đầu cố vươn tay ra
Không liếc mắt nhìn nam nhân phía sau 1 cái, hai người chúng ta liền như vậy vào trong cốc như vào trong nhà của mình!


Phượng hoàng cốc chi vây, cũng không  có giải, trái ngược, lại được bảo vệ nghiêm ngặt, nhân số vốn là giảm bớt hơn phân nửa, nhưng vẫn bao vây lấy Phượng Hoàng cốc!
Long Nộ không về nước. Đường Vấn Thiên cũng không hồi cung!


Hai người chúng ta liền tại trong cốc, hưởng thụ cuộc sống an dật! Trong cốc lục tục thu được thư tín từ Tuyệt Hoàng. Đường Vấn Thiên đại ước như thế nào cũng không nghĩ tới, ta cư nhiên sẽ bảo Tuyệt Hoàng liên lạc với ta
Xem một tí, nàng liền giúp ta thông báo với mọi người!


Khi ta biết tại trong Bạch đầu sơn trang đầu đã có năm sáu tỷ muội của ta ngụ ở đó, liền đem tất cả gì còn sót lại thu thập gọn gàng, chuẩn bị tùy thời lên đường.


Một ngày này gió đông thổi rất mạnh, gió, tựa hồ muốn đem người thổi bay đi! Tỷ muội chúng ta hai người đơn thân hành tẩu. Người của Đường Vấn Thiên cùng Long Nộ xa xa theo sát  .


Quỷ Phong theo Đường Vấn Hiên cũng xa xa theo sát. 2 người bọn ta trên đoạn đường cười đùa  , đi đến nơi cao nhất của Xích Hoàng sơn. Ngày đó, Đường Vấn Thiên bắt đầu từ nơi này nhảy xuống đi!


Bọn họ cũng không có dũng khí đến gần, cứ ngỡ rằng 2 người chúng ta cũng nháo giống như ngày đó. Cũng không ngờ, tới đỉnh núi, hai người chúng ta liền nhảy vào trên đôi cánh thật dài của con diều đang bay! Khi bọn hắn phát hiện, đã không còn kịp rồi! hai người chúng ta từ trên không đứng lên theo hướng đông bay đi!


[/size]