Kỷ Cambri Trở Lại

Chương 140

Chỉ cần cố thêm một chút… chỉ cần cố thêm một chút nữa thôi, nhất định có thể lấy được ngọc Con Rối.


Hai tiểu đội cách nhau bởi nơi mà họ muốn tập hợp – tầng ba, đều đang ra sức chống chọi. Càng ngày càng nhiều sâu không ngừng ào ạt tràn đến từ tầng trên và tầng dưới, hòng dùng biển sâu cuồn cuộn nhấn chìm họ.


Gas đã dùng hết hoàn toàn, Đường Nhạn Khâu ném bình gas trên người mình về phía một tên dị chủng, bắn một mũi tên đâm thủng bình gas, số gas còn sót lại trong bình gặp lửa nổ tung, may mắn nổ chết tên dị chủng nọ. Mọi người cũng bị lực va chạm hất ngược ra ngoài, may mà dưới thân là lớp sâu rất dày nên không bị thương gì. Vừa thấy phương pháp này công hiệu, họ đã lần lượt tháo bình gas, giọng nói của Trang Nghiêu dồn dập truyền đến: “Được rồi, đừng cho nổ nữa, tầng trệt rất dễ sụp.”


Thẩm Trường Trạch ném bình gas xuống đất, hắn nhìn thấy mặt nạ bảo hộ của mình đã xuất hiện một vết nứt, rất có thể không thể chịu được cho đến lúc xuống tầng dưới, bèn cắn răng nói: “Còn dư một tên, giết!”


Đường Nhạn Khâu bắn trúng tên dị chủng kia, năm người đồng loạt xông lên đánh…


Dưới tầng hai, tình hình bên nhóm Thành Thiên Bích tốt hơn một chút vì họ có nhiều người, nhưng vì gas đã dùng hết nên không thể dùng súng phun lửa nữa, họ gặp phải sự tấn công của bầy sâu còn kịch liệt hơn nhóm Thẩm Trường Trạch, ai nấy cũng gần như vác tấm thân bám đầy sâu đánh về phía đám dị chủng này. Thành Thiên Bích không ngừng dùng sức gió cuốn bao trùm lũ sâu, nhưng chúng quá nhiều, tình hình lại hỗn loạn, hắn không thể nhắm được chính xác vào chúng, có đôi khi không chú ý sẽ cuốn bay cả ai đó theo.


Một Long Huyết nhân lớn tiếng kêu: “Trang phục phòng hộ không chịu được nữa!”
“Còn hai tên, mau giết!”


Đặng Tiêu dứt khoát ném bình gas xuống đất, cởi trang phục phòng hộ, chỉ để chừa lại mặt nạ che mặt, cậu trùm trang phục phòng hộ lên người Tùng Hạ: “Tùng ca, em không sợ chúng cắn, anh mau truy tìm bộ não của hai tên kia.”


Đặng Tiêu vừa cởi quần áo thì lớp da nhăn màu xanh thẫm trong nháy mắt đã bị sâu bọ bò đầy, da cậu tuy dày song cũng chẳng phải bất khả xâm phạm, không biết cậu có thể chống chịu được trong bao lâu?
Tùng Hạ khẽ cắn môi: “Tên bên trái!”


Vài người phân công hợp tác, có yểm trợ, có tấn công, sau khi thành công bắt được tên dị chủng kia, Thành Thiên Bích vung tay lên tước rớt nửa bên mặt của nó. Tùng Hạ bất chấp ghê tởm, trực tiếp thọc tay vào sâu bên trong từ nửa bên mặt ấy khi tên kia bắt đầu có ý định phân tán chạy trốn, cậu đưa rất nhiều năng lượng tập trung tới thần kinh trên cánh tay, chuẩn xác tóm được con sâu não kia.


Lại có thêm một bộ trang phục bảo hộ của một Long Huyết nhân bị cắn phá, người đó cũng cởi quần áo ra. Thân thể Long Huyết nhân có lớp vảy cứng rắn nhưng lại khác Đặng Tiêu, giữa các khe vảy của Long Huyết nhân có kẽ hở, chỉ cần là hướng nghịch vảy thì sâu có thể chui vào, hơn nữa đôi cánh của họ là cánh thịt đơn thuần, không có bất cứ phương tiện bảo vệ nào. Mấy Long Huyết nhân lập tức tựa lưng vào vách tường, bóp cò súng, điên cuồng bắn phá bầy sâu, kêu to: “Đến đây hút máu bố mày coi! Đến đê, thiêu chết chúng bây luôn!”


Theo những gì Tùng Chấn Trung đã nói, tùy theo nồng độ a-xít trong máu của Long Huyết nhân, nồng độ máu càng cao thì màu vảy càng nhạt, a-xít càng đậm đặc. Hơn nữa, nồng độ máu cũng quyết