- Thần ưng, chuyện gì vậy?
La Thông Thiên nhất thời cảnh giác, thổi một tiếng huýt ngắn, toàn bộ vòng vây lập tức bày trận địa sẵn sàng đón địch.
Thiên Phạt Chi Ưng giọng the thé nói:
- Có sóng thần thức, có người xông tới!
Trong mắt La Thông Thiên hàn quang chợt lóe:
- Tới đúng lúc lắm! Sóng thần thức đó nhất định là hai tên đồng bọn trung thành của Tần Vô Song, mọi người hãy tập trung một chút!
Thiên Phạt Chi Ưng theo quỹ tích của sóng thần thức đó, đôi cánh mở ra hợp lại, giống như tia chớp, thân hình ngưng tụ thành một đường vòng cung tuyệt đẹp, giống như một mũi tên ánh sáng bắn ra.
La Thông Thiên biết, Thiên Phạt Chi Ưng nhất định đã phát hiện ra tung tích kẻ địch, hai tay nắm lấy thanh kiếm, cũng hóa thành một luồng lưu quang, chém ra một kiếm nghênh đón.
Tốc độ của Thiên Phạt Chi Ưng vô cùng nhanh, khi vọt tới, đột nhiên nổ vang một tiếng, ở phương hướng trùng kích của nó, giống như vô cớ xuất hiện một tầng ngăn trở, hữu chất vô hình.
Chỉ nghe thấy một tiếng "ầm" trầm đục, thân thể của Thiên Phạt Chi Ưng nhất thời ngã lộn nhào, phảng phất bị một luồng sức mạnh cực lớn bắn ngược trở lại. Sức mạnh của lực bắn này, khiến lông vũ của Thiên Phạt Chi Ưng bay tán loạn khắp nơi.
La Thông Thiên ở phía sau thấy thế, đoán biết tình hình cực kỳ nhanh, bay vút lên trời cao chuyển hướng, không xông tới. Giống như nhìn thấy quỷ ngã về phía sau mười mấy trượng.
- Người nào?
La Thông Thiên giật mình kinh hãi, thật sự vô cùng cẩn thận, ngưng thần nhìn về phía trước.
Ở phía trước, một bức tường khí trong suốt giống như vật vô hình, chậm rãi vỡ ra, bốc hơi ra từng luồng sương mù linh lực, hướng về không trung lượn lờ bốc lên trên.
Nếu không phải như vậy, bọn họ quả thực không nhìn ra phía trước có một luồng ngăn cản cường đại như vậy.
Thiên Phạt Chi Ưng bị đụng phải, lông vũ toàn thân bị rớt xuống quá nửa, tạo hình càng giống như một con gà bị ngâm trong nước sôi, khiến người ta nhìn có chút không nhịn được cười.
Nhưng con linh cầm cao ngạo này mặc dù tức giận tới cực điểm, sự tức giận trong xương cốt sôi trào, nhưng sau khi ăn đòn công kích vừa rồi nó lại căn bản không dám tới gần. Đứng xa xa giương mắt nhìn xuống phía dưới, trong nhãn thần lần đầu xuất hiện một loại sắc thái sợ hãi.
Bao Bao lúc này từ trong hư không nhảy ra, nhìn Thiên Phạt Chi Ưng có chút hả hê, nói với Cô Đơn:
- Cô Đơn ca, ngươi nhìn con gà rừng đó, lông đều bị thổi bay sạch rồi, ha ha.
Cô Đơn cũng từ trong hư không nhảy ra, cười nói:
- Đây không thể gọi là Thiên Phạt Chi Ưng, phải gọi là Thiên Phạt Chi Kê mới đúng.
Hai kẻ gia hỏa mồm miệng đều vô cùng lợi hại.
- Lão Đại, chuẩn bị xong chưa? Mau ra đây đi!
Tần Vô Song đã chuẩn bị sẵn sàng, trên Thần Tú Cung lại gia tăng thêm một tấm Thần đạo linh phù Mộc thuộc tính, Mộc thuộc tính này, trời sinh tương khắc với Thổ thuộc tính, bên trong địa mạch này, càng có thể phát huy ra tác dụng cực đại.
Tần Vô Song nguyên thần không có một tia tạp niệm, kéo căng Thần Tú Cung, thần quang quanh người hắn phát quang rực rỡ.
Trong nháy mắt ngay khi Bao Bao đột nhiên xuất hiện, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về bề mặt của đống phế tích mà nhìn. Tựa hồ gần như đồng thời, mặt đất đột nhiên xuất hiện một trận sóng dao động kịch liệt.
Ngay sau đó, với tốc độ nhanh như chớp, một luồng lục mang mạnh mẽ bắn ra, chỉ có một đạo lục quang lỗ mãng, giống như một con thần long thăng thiên, tàn sát bừa bãi hoàn toàn thoát khỏi đống phế tích đó.
Bên trong lục quang, một luồng thân ảnh phóng lên trời mà ra, Tần Vô Song bế quan gần một tháng, rút cuộc đã phá đất mà ra, hoành thiên xuất thế!
- Lão Đại!
Bao Bao và Cô Đơn đều hưng phấn rống to hét lên.
La Thông Thiên kiếm lớn vung lên, quát to như tâm thần:
- Tiêu diệt hắn!
Tất cả mọi người của La Thiên Đạo Trường, đều giống như phát điên, hướng về phía Tần Vô Song lao tới. Tần Vô Song vọt lên giữa không trung, Âm Dương Tử Vân Dực đột nhiên mở ra, giang cánh nghênh gió, đã lao ra ngoài mấy trăm trượng.
Trong hư không, từng đạo binh khí, từng đạo sóng công kích, liều mạng lao tới.
Khi những công kích đuổi sát không ngừng, đột nhiên trên hư không một đạo thanh quang chợt lóe, vù một tiếng, tất cả binh khí và sóng công kích, đều bị thanh quang này nuốt chửng.
Trận thế này, giống như tất cả binh khí và sóng công kích đều bị một đại hỏa lò đột nhiên cuớp đi vậy. Sau khi thanh quang này thôn tính, tùy ý cuốn lại, tất cả mọi thứ đều trở thành tro bụi, rơi lả tả trên đất.
Tình huống quái dị này, khiến La Thông Thiên cũng phải ngẩn người nhìn. Thiên Phạt Chi Ưng thấy tình thế không ổn, rít lên một tiếng, quay đầu bỏ chạy. Dù sao nó cũng là linh cầm sinh sống trong Thiên Đế Sơn, trong Thiên Phạt Sơn Trang, cũng là học rộng biết nhiều, biết thủ đoạn như vậy, khẳng định là thần thông của Thần đạo.
Sau lưng thanh quang đó, một nam tử có khuôn mặt trẻ con, ăn mặc vô cùng nho nhã, đột nhiên từ trong thanh quang hiện ra. Ánh mắt lãnh đạm, không thèm chú ý đến đám người của La Thiên Đạo Trường nói:
- La Thiên Đạo Trường, chỉ có chút bản lĩnh này sao?
La Thông Thiên bị khí thế của người này trấn áp, nhất thời cảm thấy khó thở, con ngươi trong hốc mắt như muốn nổ tung ra:
- Ngươi… ngươi là Tần Trọng Dương?
- Tất cả những chuyện này, chính là sự trừng phạt và cái giá cho việc không biết lượng sức mình của ngươi.
Tần Trọng Dương khẩu khí lãnh đạm, từ trong ánh mắt của hắn, hoàn toàn không nhìn thấy tình tự xem La Thiên Đạo Trường là kẻ địch, trong mắt hắn, cũng không có vẻ cừu hận gì, nếu có, chỉ là một loại miệt thị nhàn nhạt, thậm chí là một loại đùa cợt.
Loại ánh mắt này, chỉ có khi cường giả nhìn kẻ yếu ớt hơn bản thân mình rất nhiều mà thôi.
Cuộc chiến này, làm gì phải cừu hận, thậm chí ngay cả sự khinh bỉ cũng lười cho bọn chúng, nếu có chỉ là ý tứ khinh miệt.
Điều này cũng khó trách, với thực lực biểu hiện ra của La Thiên Đạo Trường, đừng nói là hình thành uy hiếp với Tần gia Thiên Đế Sơn, cho dù muốn lọt vào pháp nhãn Tần gia, cũng vô cùng khó khăn.
La Thông Thiên nhất thời có một loại cảm giác nhục nhã, giống như y phục toàn thân bị người ta lột ra hết sạch, vô cùng khó chịu và sỉ nhục. Căm giận nói:
- Tần Trọng Dương, ngươi tự đại cái gì? Ngươi tưởng rằng Tần gia ngươi vẫn là Thiên Đế Môn sao? Ngươi tưởng rằng Hiên Viên Khâu hiện tại, vẫn là do các ngươi định đoạt sao? Đừng có điệu bộ làm ra vẻ ở đây nữa, cho dù La Thiên Đạo Trường ta không địch lại ngươi, nhưng dù sao vẫn có thể xử lý được người của các ngươi!
- Xử lý Tần gia Thiên Đế Sơn sao? Người như vậy, có lẽ sẽ có, nhưng khẳng định không phải là La Thông Thiên ngươi. Vì, ngươi đã không còn cơ hội này rồi.
Trong lòng La Thông Thiên khẽ rùng mình, hắn biết đối phương nói lời này chẳng khác nào đang tuyên bố tử hình hắn. Tức giận tích lũy trong lòng đã lâu, cuối cùng bộc phát ra toàn bộ.
- Tần Trọng Dương, ngươi ỷ vào tu vi cảnh giới Thần đạo, ở đây giả vờ thị uy gì chứ, có bản lĩnh thì ngươi giết ta đi, xem ngươi làm thế nào ngăn chặn miệng lưỡi dằng dặc của người trong thiên hạ. Thiên Đế Sơn các ngươi không phải luôn quảng cáo khí phách rùm beng sao? Thần đạo cường giả ngươi tới tận cửa tàn sát, lấy mạnh hiếp yếu, xem người trong thiên hạ chê cười vẻ giả dối tột bậc của Tần gia Thiên Đế Sơn các ngươi như thế nào!
La Thông Thiên trước mặt cái chết, vẫn sợ hãi. Nói những lời trái ngược với lòng mình, vốn cũng chỉ vì muốn ngăn chặn đối phương, khiến Tần Trọng Dương khi ra tay có nhiều kiêng kỵ.
Tần Trọng Dương mỉm cười tự nhiên, những lời này của La Thông Thiên, đối với tình tự của hắn căn bản không có bất cứ ảnh hưởng nào, thân là Thần đạo cường giả, tâm chí của hắn cực kỳ kiên định, làm sao có thể bị những lời này làm cho dao động được?
Lúc này, Tần Vô Song đã hạ xuống đụn mây, nhìn La Thông Thiên từ xa cười nói:
- La Thông Thiên, người khác có thể nói là lấy mạnh hiếp yếu, La Thông Thiên ngươi có tư cách gì mà nói như vậy chứ?
La Thông Thiên tức giận nói:
- Tần Vô Song, ngươi hủy sơn môn La Thiên Đạo Trường của ta, giết chết truyền nhân của La Thiên Đạo Trường ta, tội đáng vạn lần chết!
- La Thông Thiên, hãy thu hồi khẩu khí của kẻ phán quyết nhà ngươi lại đi!
Tần Vô Song tức giận, căn bản muốn dạy cho hắn một bài học:
- Trước đây La Thiên Đạo Trường các ngươi phái La Vân tới các quốc gia nhân loại tác oai tác quái, sao ngươi không nói là lấy mạnh hiếp yếu? Ta tiến nhập vào Hiên Viên Khâu, La Thiên Đạo Trường ngươi đuổi giết khắp nơi, tiền thưởng một ngày một cao, ngay cả cao thủ Động Hư Cảnh như La Đĩnh, cũng đích thân tự mình tham gia, lúc đó, sao ngươi không nói là lấy mạnh hiếp yếu? Sau này, La Thiên Đạo Trường ngươi dốc toàn bộ lực lượng, bốn phương tám hướng vây kín ta, lại phái người tới các quốc gia nhân loại đối phó với sư môn ta, sao ngươi không nói là lấy mạnh hiếp yếu? Mỗi chuyện ngươi làm, không phải đều là lấy mạnh hiếp yếu sao? Bây giờ ngươi còn có tư cách nói người khác là lấy mạnh hiếp yếu sao? Gieo nhân nào gặt quả nấy, đây là báo ứng của La Thiên Đạo Trường ngươi.
La Thông Thiên bị Tần Vô Song bác bỏ, á khẩu không nói gì được, bộ mặt dữ tợn oán hận nói:
- Tiểu tử, ta không khéo ăn khéo nói như ngươi, hôm nay nếu không phải ngươi có Thần đạo cường giả che chở, thì hôm nay chính là ngày chết của Tần Vô Song ngươi!
Tần Vô Song cười lạnh nói:
- Ngươi lo lắng cho bản thân mình thì hơn.
Nói xong, thân hình lui lại, quay người nói với Tần Trọng Dương:
- Tần Vô Song đệ tử Tần gia đến từ các quốc gia nhân loại, bái kiến Chưởng môn đại nhân.
Tần Trọng Dương thản nhiên cười nói:
- Người thanh niên, ngươi làm khá lắm!
- Lão Đại, ngươi rất là phong độ.
Bao Bao cũng đi lên, ôm lấy Tần Vô Song.
Cô Đơn cũng có hành động tương tự.
La Thông Thiên hai tay nắm chặt đại kiếm, nhìn chằm chằm về phương hướng của Tần Trọng Dương. Trước mặt Thần đạo cường giả, hắn cũng không có bao nhiêu tâm lý hy vọng gặp may.
Từ đầu đến cuối, không dự định chiến một trận với Tần Trọng Dương. Hắn chỉ là chờ đợi thời gian thích hợp… Mặc dù hắn chỉ cách Thần đạo một đường thẳng ngăn cách, nhưng chính vì một đường thẳng ngăn cách này, khiến hắn căn bản không có lực để chiến đấu.
Ngay lúc này, Tần Trọng Dương đột nhiên nhíu mày, bấm quẻ tính toán, hình như nhớ ra gì đó, quay đầu truyền thức với bọn người Tần Vô Song:
- Chúng ta phải đi rồi!
- Đi? Không ở La Thiên Đạo Trường tắm máu một trận, tiêu diệt bọn chúng sao?
Bao Bao rất là khó hiểu.
Tần Trọng Dương thở dài:
- Có lẽ La Thiên Đạo Trường chưa đến lúc tuyệt mệnh, Vô Song, ân oán của La Thiên Đạo Trường, sẽ giao cho ngươi sau này xử lý. Bây giờ, chúng ta nhất định phải đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
- Chưởng môn đại nhân, có phải có Thần đạo cường giả đang đến không?
- Đúng, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông mỗi bên đều có một tên Thần đạo cường giả, đã trên đường tới rồi! Đi!
Nói xong, không để bọn Tần Vô Song phân trần, trực tiếp toàn thân lóe lên thần quang, đem ba người một phát cuốn vào trong thần quang, dĩ nhiên đầu cũng không quay lại, lập tức bỏ đi.
La Thông Thiên ngây người, kết quả này, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn. Hắn vốn tưởng rằng, hôm nay khó tránh khỏi một trận tai ương ngập đầu, không ngờ, Tần Trọng Dương lại không giết người nào, đã bỏ đi như vậy rồi.
Thiên Phạt Chi Ưng đột nhiên từ trên cao lao xuống, mừng rỡ nói:
- Tốt rồi, hai vị Thần đạo cường giả giá lâm!
Thiên Phạt Chi Ưng không có lông vũ, tạo hình có vẻ rất là buồn cười, lời này vừa mới nói xong, trên không trung hai luồng thần quang đánh xuống, đã rơi xuống trên phế tích của La Thiên Đạo Trường.
Đó chính là Yến Quy Nam và Lôi Minh hai Thần đạo cường giả