Nếu La Thông Thiên có thể tiến nhập vào cảnh giới Thần đạo, La Thiên Đạo Trường cho dù sơn môn bị hủy, cũng lập tức sẽ như nước đẩy thuyền lên cao. Một Thần đạo cường giả, đối với Hiên Viên Khâu mà nói, mới xem là có trọng lượng chân chính.
Có Thần đạo cường giả, mới có tư cách trở thành thế lực chủ lưu chân chính của Hiên Viên Khâu. Có thể tham gia vào trong sự kiện lớn của Hiên Viên Khâu.
Lôi Minh nhìn Yến Quy Nam, mỉm cười nói:
- Yến Nam huynh, nói như vậy, La Thiên Đạo Trường, chính là kẻ thích hợp nhất trong lòng huynh sao?
Yến Quy Nam vẫn mỉm cười tự nhiên, cũng không lảng tránh ánh mắt của Lôi Minh, thản nhiên hỏi ngược lại:
- Lôi Minh huynh, vậy huynh cảm thấy, nếu đem Tần gia Thiên Đế Sơn xóa tên khỏi Thiên Đế Sơn, ai sẽ tới chiếm cứ vị trí của bọn họ, tương đối có lợi không? Huynh muốn một thế lực nhất lưu không nghe lời chúng ta tiến vào chiếm giữ, hay là muốn một La Thiên Đạo Trường dễ dàng khống chế hơn tiến vào chiếm giữ?
- Hắc hắc, đương nhiên là La Thiên Đạo Trường sẽ tốt hơn một chút. Chỉ là biểu hiện của bọn họ quá kém cỏi. Tiến nhập vào tám môn Thiên Đế Sơn, bọn họ có đủ tư cách sao?
- Cho La Thông Thiên thời gian mười lăm năm!
- Mười lăm năm?
Lôi Minh khẽ cau mày, lập tức hiểu ra gì đó, gật gật đầu:
- Thì ra Quy Nam huynh, đã suy nghĩ đến chuyện mười lăm năm sau sao?
- Nếu trong vòng mười lăm năm không cách nào tiêu diệt được Tần gia, vậy cũng chỉ có thể thông qua con đường chính quy, đem Tần gia bài trừ khỏi Thiên Đế Sơn.
Hai người nói đến đây, đều hiểu ý cười rộ lên.
Sau khi thương nghị hoàn tất, Lôi Minh cùng với Yến Quy Nam hai người sóng vai đi ra, đang lúc chuẩn bị rời khỏi Thiên Phạt Sơn Trang, khởi hành lên đường, động nhiên từ trên không trung chợt truyền đến một trận thanh âm như tiên nhạc nhất thời vang vọng. Từ bên trong mây trắng một đám bạch hạc vỗ cánh bay xuống, mà ở phía sau đàn bạch hạc này, cũng có năm đầu Long Lôi kéo theo chiếc chiến xa, khí thế rộng rãi bàng bạc, từ trên không trung cuồn cuộn mà đến. Mà trận thế này, khiến cho Lôi Minh cùng với Yến Quy Nam cảm thấy cả kinh.
Loại trận thế như thế này, khiến cho bọn họ nhất thời hiểu được, thân phận của người đến là cái gì, lập tức cả hai cung cung kính kính đứng thẳng người lên, cao giọng nói:
- Chẳng lẽ lại là những hiền giả của Thiên Đế Môn giá lâm?
Tám môn Thiên Đế Sơn chính là thay phiên nhau quản lý. Phàm hễ là môn nào chấp chưởng vị trí Thiên Đế, sẽ được gọi là Thiên Đế Môn. Mặc kệ cái môn này ban đầu có tên là gì, bảy môn khác cũng sẽ tự động xưng hô với môn đó gọi là Thiên Đế Môn, ý đồ đưa Thiên Đế Môn lên làm địa vị tối cao vô thượng của Thiên Đế Sơn.
Thiên Đế Sơn trông mặt bắt hình dong, mặc dù có tám môn, nhưng trung tâm vẫn là Thiên Đế Môn.
Chiến xa nhẹ nhàng rơi xuống, bên trong lướt ra một đôi đồng nam đồng nữ, đều có hình dáng ngọc ngà chạm khắc. Kéo tấm màn của chiến xa ra, bên trong đi ra một người thanh niên mặc hoa phục áo gấm.
Phía sau chiến xa, là một dãy ngân giáp vệ sĩ, khi người thanh niên bước ra khỏi chiến xa, vô cùng nhanh nhẹn bảo vệ xung quanh người thanh niên này.
Lôi Minh và Yến Quy Nam đều hít một ngụm lãnh khí:
- Tân Điện hạ?
Gã trẻ tuổi kia thấy Lôi Minh cùng với Yến Quy Nam, cũng hơi có chút giật mình:
- Nhị vị, các người sao lại biết bản Điện hạ tới chơi?
Lôi Minh cùng với Yên Quy Nam đều là cười khổ, cũng không dám giấu diếm, chỉ đành nói:
- Hai người chúng ta quả thật không biết Thiếu Tông chủ đại giá quang lâm, chỉ là đang có việc phải xuất môn, đột nhiên nghe được không trung có tiếng hạc minh, cho nên ngẩng đầu lên xem, lại phát hiện ra là Điện hạ giá lâm.
- Như vậy quả thật có chút xảo hợp. Thật không ngờ tới Tông chủ Lôi Minh lại đang ở Thiên Phạt Sơn Trang, bản Điện hạ đang định sau khi bái phỏng Thiên Phạt Sơn Trang xong, sẽ đến Lôi Đình Tông. Nhị vị bộ dáng vội vã, chẳng lẽ có chuyện đại sự hay sao?
Yến Quy Nam thở dài:
- Chẳng phải là do La Thiên Đạo Trường gây rách việc hay sao? La Thiên Đạo Trường kia trước nay cũng có chút giao tình với Thiên Phạt Sơn Trang chúng ta, hôm nay hai lần ba lượt truyền tin cầu cứu, nếu như không đi đến xem một chút, trong lòng không khỏi có chút áy náy.
Gã Tân điện hạ này nghe được mấy chữ La Thiên Đạo Trường, cũng là ừ hử cho qua, chẳng qua hắn thật sự cũng không biết được bên trong có chuyện gì kỳ quái, chỉ gật gật đầu một chút:
- Đúng là rách việc thật. Một khi đã như vậy, thôi nhị vị cứ thong thả đi đi. Đúng rồi, Yến Nhị Trang chủ, Đại Trang chủ các người, có ở trong Sơn môn không?
- Đại Trang chủ đã xuất quan!
Tân Điện hạ đến bái phỏng, cho dù Đại Trang chủ của Thiên Phạt Sơn Trang có bế quan sâu xa đến đâu đi nữa, cũng không thể không đi ra nghênh đón.
Quả nhiên, lời của Yến Quy Nam còn chưa hết, từ bên trong sơn trang đã truyền đến một tiếng thét dài:
- Tân Điện hạ đại giá quang lâm, lão phu không thể từ xa đón tiếp a. May mắn là Lão Nhị gặp được, bằng không thì thật là chậm trễ thất trách rồi.
Vị Đại Trang chủ này, cùng với Yến Quy Nam chính là huynh đệ cùng một mẹ sinh ra, tên là Yến Bắc Phi, so với Yến Quy Nam thì lớn hơn mấy tuổi, hai huynh đệ này đang chấp chưởng Thiên Phạt Sơn Trang, tính ra cũng là một đời kỳ tài tại Thiên Đế Sơn.
Thân hình của Yến Bắc Phi này, so với Yến Quy Nam còn phải khôi ngô hơn rất nhiều, khiến cho người ta cảm giác thấy một loại thô hào mạnh mẽ, nhưng mà bề ngoài của Yến Bắc Phi này nhìn qua có vẻ hào phóng, nhưng nội tâm kỳ thật vô cùng tinh tế, thậm chí so với Yến Quy Nam còn khôn khéo hơn nhiều.
Tân Điện hạ cười cười, quay đầu sang nói với Yến Quy Nam cùng với Lôi Minh, nói:
- Nhị vị nếu như có chuyện gì đó quan trọng, như vậy cứ việc đi làm đi, bản Điện hạ nếu như đã có Đại Trang chủ tiếp, vậy cũng được rồi.
Hai người khách sáo nói mấy lời, lại thấy Tân Điện hạ là thành tâm thực ý, lập tức mới dám nói lời tạm biệt rồi rời đi.
Rời khỏi Thiên Phạt Sơn Trang, Lôi Minh nhịn không được nói:
- Quy Nam huynh, Điện hạ tự mình đến thăm, xem ra bên trong hẳn là có chút nội tình a.
Vị Điện hạ trong miệng bọn họ này, đúng là con trai của đương kim Thiên Đế tại Thiên Đế Môn, Tân Vô Kỵ. Người này cũng là một thế hệ trẻ tuổi kiệt xuất của Thiên Đế Sơn, là một nhân vật đỉnh cao không cần phải tranh luận, cũng là thần tượng chung cực hoành không xuất thế không cần phải tranh của của một thế hệ trẻ tuổi tại Hiên Viên Khâu. Ngoại trừ người của gia tộc Hiên Viên Tộc vẫn luôn ẩn thế không xuất đời ra, Tân Vô Kỵ này thật sự có thể xem là vương bài chung cực của một thế hệ trẻ tuổi của Hiên Viên Khâu.
Người này, tuổi còn rất trẻ, nhưng lúc này đã là tu vi Kỳ Diệu Huyền Cảnh, hơn nữa, là thuộc về loại tồn tại bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá cảnh giới Thần đạo.
Phải biết rằng, Tân Vô Kỵ này, tuổi mới chỉ không quá bốn mươi!
Hơn ba mươi tuổi, ở Hiên Viên Khâu, quả thực chính là tiểu tiền bối trong tiểu tiền bối. Ở giới tu luyện, đặc biệt là nơi như Hiên Viên Khâu, hở một cái là lão quái vật mấy ngàn năm xuất hiện, tu sĩ trăm tuổi có thể nói là đi khắp cả thiên hạ, tu sĩ ngàn tuổi cũng nhiều như cây cỏ.
Nhưng mà trong những người tuổi tác nhiều khắp thiên hạ và nhiều như cây cỏ đó, lại có mấy người có thể đạt đến cảnh giới Thông Huyền Cảnh đỉnh phong chứ?
Từ đó mà chứng minh thiên phú và tài tình của Tân Vô Kỵ đáng sợ như thế nào. Cũng từ đó mà chứng minh, tại sao gia tộc của Tân Vô Kỵ, có thể chiếm cứ vị trí Thiên Đế, thống lĩnh toàn bộ Hiên Viên Khâu.
Yến Quy Nam nãy giờ vẫn suy nghĩ sự tình, nghe Lôi Minh hỏi một câu như vậy, cũng cười khổ lắc đầu:
- Chuyện có thể khiến Tân Điện hạ tự mình ra tay, nhất định không thể xem thường.
- Quy Nam huynh thật sự một chút tin tức cũng chưa nhận được hay sao?
Trong lời nói của Lôi Minh, không khỏi có chút ganh tỵ. Tân Điện hạ tự mình tới hỏi thăm, lại hỏi thăm Thiên Phạt Sơn Trang trước, rồi mới hỏi đến Lôi Đình Tông, điều này nói lên điều gì? Nói rằng Thiên Phạt Sơn Trang ở trong lòng Tân Điện hạ có vị trí cao hơn.
Thậm chí, có thể nói rõ, trong lòng Thiên Đế bệ hạ, phân lượng của Thiên Phạt Sơn Trang còn nặng hơn Lôi Đình Tông.
Yến Quy Nam thề thốt phủ nhận:
- Lôi Minh huynh, ta thề, chuyện này ta thật sự hoàn toàn không biết. Ta cũng dám cam đoan, đại ca ta khẳng định cũng không biết chuyện này. Đây thuần túy chỉ là một lần đến hỏi thăm bất ngờ.
- Hỏi thăm bất ngờ...
Lôi Minh thì thào nói xong, thở dài:
- Không có xuất hiện phong thanh gì sao? Hy vọng đừng có biến động gì nữa thì tốt.
Yến Quy Nam cười nói:
- Những chuyện này chúng ta cũng đừng xen vào, chúng ta hiện nay đừng nghĩ nhiều như vậy, tới La Thiên Đạo Trường làm chuyện chính sự là được rồi. Thái độ của Tân Điện hạ ngươi cũng thấy rồi đấy.
- Đúng vậy, xem ra, hắn cũng là không hy vọng La Thiên Đạo Trường bị tiêu diệt. Bằng không, hắn ta chỉ cần hơi ám chỉ một câu, chúng ta sao có thể dám đi?
- Cũng không phản đối, còn kêu chúng ta rời đi, loại thái độ này, đã rất rõ ràng rồi. Lôi Minh huynh, chúng ta càng phải gia tăng tốc độ rồi.
Hai người nói đến đây, trong lòng khẽ rùng mình, gia tăng tốc độ hướng về phía phương hướng La Thiên Đạo Trường mà đi.
o0o
Dây dưa đi về qua lại như vậy, thời gian cách lúc La Hoành Dã xuất phát đã hơn nửa tháng, và thời gian Tần Vô Song ở chỗ sâu trong địa mạch, cũng đã gần một tháng. Lúc này, Tần Vô Song chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy sung sướng, gần một tháng tu luyện này, khiến hắn chân chính cảm nhận được cái gì gọi là tiến bộ nhanh chóng.
Nếu nói tốc độ tiến bộ trước đó của hắn đã khiến rất nhiều người tấm tắc lấy làm kỳ lạ, vậy thì tốc độ của một tháng này, quả thực có thể dùng từ nghịch thiên để hình dung.
Hắn đã cảm nhận được, bản thân trên con đường Hóa Hư Cảnh, đã bài trừ tất cả gập ghềnh và trở ngại, một tháng này, hắn đã gặp phải vô số trở ngại, nếu đổi lại là trước kia, những trở ngại này nhất định phải qua rất lâu mới có thể vượt qua được.
Nhưng mà, một tháng này, những khó khăn, trở ngại, Tần Vô Song cũng nhẹ nhàng vượt qua. Mỗi một lần vượt qua, hắn đều có thể cảm nhận được một loại đề cao mang tính thực chất, một loại diện mạo mới tinh trên cảnh giới.
- Quá tuyệt vời, nhưng rất đáng tiếc...Tu luyện của Hư Võ Cảnh, dù sao không phải Linh Võ Cảnh.
Không có lĩnh ngộ thực chiến, không có kích phát đối với cảnh giới, bất luận như thế nào, đều không thể nào một lần tấn thăng lên Động Hư Cảnh. Ai, nếu có thể tự do ra vào chỗ sâu trong địa mạch này thì tốt rồi.
Tần Vô Song không thể không tiếc nuối nghĩ, hắn biết là đã đến lúc ra ngoài rồi. Nếu lúc này lại không ra, sợ rằng tình hình ngoại giới lại phát sinh biến hóa lớn rồi.
Lập tức dùng Ngọc bài Truyền thức liên lạc với Bao Bao.
Bao Bao nhận được truyền âm thần thức của Tần Vô Song, vô cùng mừng rỡ:
- Lão Đại, ngươi cuối cùng cũng liên lạc với chúng ta rồi! Chuẩn bị ra ngoài rồi sao?
Tần Vô Song thản nhiên cười nói:
- Ta thật ra không muốn ra ngoài, nhưng ở trong này, không có một điểm kích phát tốt, muốn đột phá trong thời gian ngắn, cũng vô cùng khó khăn. Trừ phi có cao thủ vào bên trong đánh với ta một trận, có lẽ có thể khiến ta linh quang nhất tuyến, đạt được linh cảm. Bằng không, ta chỉ có thể ngồi ở chỗ này, chờ đợi quá trình lĩnh ngộ dần dần.
Nếu không có một điểm kích phát điểm tốt, không thể hình thành giác ngộ, cũng không phải nói nhất định không thể đột phá, chỉ cần lâu ngày, kéo dài lĩnh ngộ, khẳng định vẫn có thể đột phá.
Nhưng thời gian này, không cách nào dự liệu được. Có lẽ là ba bốn tháng, cũng có thể là ba bốn năm, thậm chí là ba mươi, năm mươi năm, đây là chuyện không có ai có thể bảo đảm được.
Bao Bao nghe Tần Vô Song nói như vậy, cũng tiếc nuối nói:
- Đáng tiếc ta không vào được, bằng không ta sẽ đấu với Lão Đại một trận, hắc hắc, Lão Đại, bây giờ ngươi cũng là Hóa Hư Cảnh rồi, ta sợ không đánh lại ngươi.
- Các ngươi vẫn ở Cửu Luyện Huyền Phong Cốc sao?
Tần Vô Song mỉm cười hỏi.
- Đúng vậy, Chưởng môn đại nhân thật sự rất kiên nhẫn, Lão Đại, Thần đạo cường giả của Tần gia Thiên Đế Sơn các ngươi, đối với ngươi thật sự rất tốt.
Bao Bao cảm thán tận đáy lòng.
Chính vào lúc này, đôi cánh của Thiên Phạt Chi Ưng đột nhiên dựng thẳng lên, phát ra một tiếng kêu to bén nhọn, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm về phương hướng Bao Bao đang ở.
Thiên Phạt Chi Ưng, rõ ràng cảm nhận được cơn sóng rất nhỏ của thần thức, loại sóng tinh tế không cách nào hình dung được này, trừ khi là Thần đạo cường giả ra, bằng không cũng không thể nắm giữ được, thế nhưng Thiên Phạt Chi Ưng này lại có thể cảm nhận được.