Tần Vô Song ở Long Uyên Bình cũng không gặp phải bất cứ cuộc đại chiến nào, lại nhớ đến cái chết của các đệ tử Tần gia Thiên Đế Sơn, Tần Vô Song lại cảm thấy vô cùng đau lòng. Hắn đã ý thức được, cho dù có muốn hay không, thì hắn cũng đã bị buộc chung với chiếc chiến xa của Tần gia Thiên Đế Sơn rồi, thế nhưng Tần Vô Song vẫn thản nhiên đối mặt. Hắn rất hiểu quy tắc của thế giới này, ổ chim bị rơi, sẽ không có trứng lành lặn. Nếu Tần gia Thiên Đế Sơn suy sụp, những kẻ đối đầu với Tần gia Thiên Đế Sơn sẽ tiến hành một lần thanh trừ tất cả các chi huyết mạch Tần gia còn lại ở phạm vi khắp Hiên Viên Khâu.
Một sự thanh trừng lần này, sẽ làm cho tất cả các chi mạch của Tần gia Thiên Đế Sơn, thậm chí là những người họ Tần trên khắp Đại lục Thiên Huyền cũng sẽ đều gặp phải tai ương.
Vì vậy, cho dù Tần Vô Song có muốn hay không muốn, đây cũng là một sự thật mà hắn không thể không đối diện, một sự thật vô cùng tàn khốc.
Đứng ở một cửa ải cách không xa biên giới của Đan Hà Phủ, Tần Vô Song ngưng thần nhìn về phía trước. Hắn đang đợi tin tức của Thiềm Cung Ngọc Thố, Thâu Thiên Yển Thử, và Khiếu Nhật Thiên Phượng, bọn chúng đã sớm chia nhau ra mấy đường đi tìm hiểu tình hình.
Khiếu Nhật Thiên Phượng vẫn là trở về sớm nhất. Tin tức của nó mang về làm cho Tần Vô Song vô cùng kinh ngạc.
- Chủ nhân, tôi có thể chắc chắn, những điểm yếu hại của Đan Hà Phủ đều có lính gác của La Thiên Đạo Trường. Chẳng qua, nhân thủ của bọn chúng chỉ có thể phòng thủ tại các vị trí trọng yếu, còn những con đường nhỏ, những quan khẩu nhỏ, chắc chắn không thể nào chiếu cố đến tất cả mọi nơi.
Tần Vô Song mỉm cười:
- Như vậy xem ra, chúng ta đã bị lộ hành tung rồi. Nhưng mà chắc chắn họ không biết hình dáng chúng ta thế nào. Cho nên lần này, chúng ta phải khiến La Thiên Đạo Trường phí công một chuyến.
Trong vòng một canh giờ, Ngọc Thố và Yển Thử cũng lần lượt về, báo cáo tình hình cụ thể mà chúng do thám được. Tần Vô Song mở bản đồ, mỉm cười nói:
- Các ngươi xem, Đan Hà Phủ này rất rộng, có tính hướng ngoại, bên này là hình quạt, phía nào cũng có thể đi. Theo những tin tức mà các ngươi thu thập được, vị trí Tây Bắc là nơi phòng thủ yếu nhất.
- Nhưng mà, nếu muốn đi Thiên Đế Sơn, mà đi theo hướng tây bắc thì sẽ con đường đó sẽ rất xa.
Mắt Tần Vô Song lóe lên, trầm ngâm nói:
- Chúng ta tạm thời không đi Tần gia Thiên Đế Sơn nữa.
- Không đi Tần gia nữa? Vậy thì đi đâu?
Bao Bao thắc mắc.
- Trở về Thần Chiếu Phủ!
Tần Vô Song thản nhiên nói, ánh mắt càng sáng lên.
- Đi Thần Chiều phủ?
Cô Đơn và Bao Bao nhìn thấy trong ánh mắt của Tần Vô Song, nhất thời cảm nhận được sát khí lạnh lẽo.
- Lão Đại, có phải muốn đi đại náo La Thiên Đạo Trường không?
Bao Bao nhiệt huyết sôi trào hỏi.
- Bao Bao, nếu chúng ta luôn bị động chờ đợi, đợi chúng đến truy sát, chúng ta sẽ mãi bị vây trong trạng thái bị động, mãi mãi không thể xoay chuyển cục diện. Không bằng chúng ta chủ động xuất kích một phen.
Tần Vô Song tiếp tục nói:
- Bây giờ, La Thiên Đạo Trường đa số đều đã xuất động, bên trong khẳng định là sẽ trống rỗng, vì vậy chúng ta chỉ cần tìm được một cơ hội, có lẽ cũng có thể thành công.
Đề nghị này làm cho Bao Bao và Cô Đơn cảm thấy vô cùng kích thích. Trên thực tế, bọn họ luôn ở thế bị động, cảm thấy vô cùng uất ức. Nếu có thể chủ động xuất kích, khiến cho La Thiên Đạo Trường nếm mùi lợi hại thì sẽ rất kích thích.
Bao Bao nói:
- Lão Đại, trước đây lúc chúng ta chủ động xuất kích, hiệu quả đều vô cùng thành công. Hơn nữa, Lỗ Tiên Lâu tiền bối đã đưa chúng ta bản đồ, chắc chắn là có lý do. Chúng ta nên đi tìm thử xem sao, biết đâu Lỗ Tiên Lâu tiền bối tặng cho chúng ta những món đồ không tưởng gì đó thì sao?
Những lời này làm Tần Vô Song phải suy nghĩ. Hỏi đến ý kiến của năm đầu Linh thú Phong ấn kia, bọn chúng tự nhiên cũng không cự tuyệt.
Lập tức, Tần Vô Song hướng về phía Tây Bắc của Đan Hà Phủ mà xuất phát. Tuy lực lượng phòng ngự ở nơi đây có lỏng lẻo hơn một chút nhưng bọn họ vẫn không dám quá lạc quan. Đương nhiên, bọn họ cũng không bi quan.
La Thiên Đạo Trường thân là thế lực nhị lưu, tuy rằng vô cùng cường đại, nhưng dù sao cũng không thể sánh bằng thế lực nhất lưu. Đương nhiên, mặc dù là nhị lưu, nhưng đối với Tần Vô Song hiện nay mà nói, thực lực của La Thiên Đạo Trường vẫn là một sự tồn tại vô cùng cường đại.
Không nói đến những cường giả siêu cấp Kỳ Diệu Huyền Cảnh, cho dù là Hư Võ Đại viên mãn, cũng làm cho Tần Vô Song vô cùng khó chịu, mà La Thiên Đạo Trường có gần mười cao thủ cấp bậc Hư Võ Cảnh Đại viên mãn.
Lại thêm hơn ba mươi Động Hư Cảnh cường giả, thực lực như vậy, đủ khiến cho La Thiên Đạo Trường có một địa vị rất cao ở trong Hiên Viên Khâu.
Nhưng mà, cho dù là có thực lực mạnh như vậy, muốn đuổi giết một người trong một khi vực rộng lớn như Hiên Viên Khâu, thì cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Tần Vô Song đến biên giới Tây Bắc của Đan Hà Phủ, đây là một trấn nhỏ biên thùy. Lúc này năm đầu linh thú cũng đều hóa thành người, tổng cộng có tám người. Tuy như vậy sẽ gây sự chú ý, nhưng lại có thể giảm bớt sự tò mò của nhiều người.
Dù sao, cả Hiên Viên Khâu đều biết bọn người Tần Vô Song có ba người, chỉ cần ba người cùng xuất hiện thì sẽ gây nghi ngờ.
Tiểu trấn này tên là trấn Triêu Dương. Đối với Đan Hà Phủ mà nói thì tiểu trấn này không đáng kể chút nào. Thế nhưng đối với một gã tán tu thích phiêu lưu mạo hiểm bình thường, thì trấn Triêu Dương là một nơi rất có sức hút.
Người mai phục của La Thiên Đạo Trường ở trấn Triêu Dương này có bốn người, hơn nữa đều là Động Hư Cảnh cường giả. Tuy thực lực không được coi là rất mạnh nhưng hợp lại thì cũng không hề yếu kém.
Đối với tất cả các phòng tuyến mà nói, tầng phòng ngự này chỉ là thực lực bậc trung mà thôi, dù sao cũng không có Hư Võ Đại viên mãn cường giả trấn thủ. Nhưng mà đối với Tần Vô Song mà nói, cũng là một sự khiêu chiến không nhỏ chút nào.
Đương nhiên, trước khi bọn Tần Vô Song tới đây đã chuẩn kỹ rất kỹ càng, đã sớm có kế sách ứng phó.
Ở khe núi của quan khẩu trấn Triêu Dương, bốn vị Chấp pháp Trưởng lão của La Thiên Đạo Trường tụ tập lại với nhau, bốn vị này, có ba vị họ La, một vị họ Tả.
Người đứng đầu tên La Triển, có dáng người cao to nhất, lông mi đỏ đậm. Tuy tu vi người này là Động Hư Cảnh, nhưng thực lực mạnh hơn rất nhiều so với các Động Hư Cảnh cường giả bình thường khác. Người này chính là thủ lĩnh trong số bốn người.
Lúc này, La Triển cũng mở ra một bản đồ, dặn dò:
- Các ngươi xem, nếu đi từ Long Uyên Bình, có mười mấy con đường có thể chạy ra ngoài. Con đương chúng ta đang đứng cũng là một trong số đó. Không biết vì cái gì, mấy ngày nay ta luôn có một loại dự cảm vô cùng kỳ lạ, đó là tên Tần Vô Song kia sẽ đi ngang qua chỗ của chúng ta.
Ba Trưởng lão khác cùng cười lên:
- Triển huynh, huynh hy vọng quá mức nên mới cảm thấy vậy, nói thật, tên tiểu tử đó nếu thật sự đi qua đây thì phần công lao lớn này sẽ rơi vào tay chúng ta rồi.
- Ừm, nói ra cũng thật khó tin, một tên tiểu tử ở các quốc gia nhân loại nhỏ bé lại có thể làm La Thiên Đạo Trường ta náo loạn lên như vậy, cũng thật sự là một kỳ tích.
- Các quốc gia nhân loại gì chứ, rõ ràng là quân cờ do Tần gia Thiên Đế Sơn âm thầm bố trí! Hừ! Tần gia Thiên Đế Sơn!
- Đúng rồi! Nói đến Thiên Đế Sơn, lần này Nhị Đạo tôn chúng ta đích thân đến Thiên Đế Sơn gặp Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang, không biết kết quả thế nào rồi!
La Triển lạnh lùng cười:
- Tuy họ đều là thế lực của tám môn Thiên Đế Sơn, nhưng đối phó với Tần gia Thiên Đế Sơn, bọn họ mong có càng nhiều người càng tốt, làm sao có vấn đề gì chứ?
- Triển huynh, huynh nói xem, nếu La Thiên Đạo Trường chúng ta có thể nắm bắt được cơ hội này, kéo Tần gia Thiên Đế Sơn xuống, La Thiên Đạo Trường chúng ta có cơ hội vào tám môn Thiên Đế Sơn không?
La Triển nghĩ ngợi một lát, cũng là cười khổ mà nói:
- Vào tám môn Thiên Đế Sơn cũng không đơn giản như vậy. La Thiên Đạo Trường chúng ta có lẽ cũng có thể xếp trong hai mươi thế lực đứng đầu ở Hiên Viên Khâu. Nhưng các ngươi đừng quên, còn có rất nhiều thế lực nhất lưu cường đại khác cũng đang nhòm ngó vào cái vị trí đó.
Thế lực nhất lưu ở Hiên Viên Khâu này có khoảng mười hai nhà, chỉ tiêu phân chia thế lực nhất lưu có rất nhiều, thế nhưng một điều kiện quan trọng nhất, chính là bên trong phải có ít nhất một vài cường giả Vô thượng Thần đạo trấn môn.
Chỉ cần có một cường giả Vô thượng Thần đạo, dù là mới nhập Thần đạo thì thế lực của nhà đó cũng đã một bước lên mây rồi. Cho dù các chỉ tiêu khác có kém một chút, số cao thủ ít một chút, cũng có tư cách trở thành thế lực nhất lưu.
Ở Hiên Viên Khâu, những gia tộc có cường giả Vô thượng Thần đạo trấn môn, vừa đúng có mười hai nhà. Tất nhiên, mười hai nhà này cũng không bao gồm thế lực Đồ Đằng là Hiên Viên Tộc.
Hiên Viên Tộc cao cao tại thượng, thế lực siêu nhiên, căn bản không cần mang ra so sánh. Tám môn Thiên Đế Sơn cũng đều là các thế lực nhất lưu, thế nhưng cho dù là thế lực nhất lưu, cũng chưa chắc có thể là tám môn Thiên Đế Sơn. Cái vị trí tám môn Thiên Đế Sơn này, cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Ngoại trừ tám môn này ra, còn có bốn thế lực nhất lưu khác vẫn luôn không ngừng nhìn ngó thèm thuồng cái vị trí này. Cho dù là La Thiên Đạo Trường, thực lực vẫn còn chênh lệch không ít.
La Triển này cũng khá là biết mình biết ta, nhưng La Thiên Đạo Trường chỉ cần tiếp tục phát triển với tốc độ như thế này, nếu một ngày nào đó Đại Đạo tôn gia nhập vào Vô thượng Thần đạo, vậy thì ngày đó sẽ không còn xa.
Bốn người đang nói chuyện phiếm, đột nhiên La Triển chợt đứng bật dậy, nhìn xuống ộas dưới, xa xa ở quan ngoại trấn Triêu Dương, có hai tu luyện giả đang cười nói, đang đi về phía họ.
- Có người đến!
La Triển nói một tiếng, bốn người lần lượt ẩn vào trong rừng sâu, tại dựng đứng thần thức, bắt đầu tiến hành quan sát.
Không lâu sau, hai người đi đến gần, nhìn dáng vẻ không giống như là đang vội đi mà đi rất từ từ.
- Đại ca, huynh thật sự muốn đi Thần Chiếu Phủ sao?
Một gã trắng trẻo, khuôn mặt tuấn tú, quay sang hỏi gã gầy gò cùng đi.
- Đương nhiên rồi! Có bao giờ ta nói dối không?
Gã hán tử gầy gò kia trả lời.
- Nhưng mà, La Thiên Đạo Trường kia cũng không phải là thế lực bình thường. Đệ cảm thấy làm ăn với bọn họ cảm thấy rất bất an, trăm vạn tiền thưởng kia có thể nào về tay ta sao?
Gã hán tử tuấn tú trắng trẻo kia có chút lo lắng.
- Yên tâm đi, họ không đưa tiền trước, có đánh chết ta cũng không cung cấp tin tình báo cho bọn họ. Nguồn: https://truyenfull.vn
Đám người La Triển, vẫn luôn ngầm lắng nghe hai bọn nó nói chuyện, giật mình thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ hai tên gia hỏa này thật sự có tin tức liên quan đến Tần Vô Song hay sao?
Lập tức ngưng thần lắng nghe thật kỹ, gã hán tử tuấn tú trắng trẻo kia nói:
- Đại ca, nói ra cái tên Tần Vô Song kia cũng thật quá to gan, Đan Hà Phủ bây giờ đâu đâu cũng là người của La Thiên Đạo Trường. Hắn vẫn còn dám đến à?
- Hừ! Tên tiểu tử này rất giảo hoạt, La Thiên Đạo Trường cậy đông người muốn bắt hắn, đúng là nằm mơ. Được rồi, chúng ta đi nhanh lên, không thì. Ha ha!
- Đại ca, đệ vẫn không hiểu, huynh đã có tin tình báo, tại sao không tìm người phụ trách La Thiên Đạo Trường ở Đan Hà Phủ mà lại đi Thần Chiếu Phủ?
- Ngươi thì hiểu cái gì? Bây giờ ta nói cho họ biết tin, bọn họ sẽ ra tay bắt tên tiểu tử đó, chúng ta sẽ mất hết công lao. Phải để cho Tần Vô Song đi thật xa, chúng ta sẽ bí mật báo cho La Thiên Đạo Trường, như vậy, tin tình báo của chúng ta mới có giá trị. Hơn nữa, ở đây đều chỉ là mấy Chấp pháp Trưởng lão, ta không tin bọn họ có thể lập tức lấy ra một trăm vạn tiền thưởng.
Hai người vừa nói vừa cười, vẫn tiếp tục đi tới.