Đế đô của Đế quốc Cửu Ô vô cùng náo nhiệt. Tần Vô Song dạo bước trên phố cảm nhận đất nước con người của vùng đất lạ.
Mấy ngày nay Tần Vô Song toàn dạo quanh Đế đô để tìm hiểu một số điều về Đế quốc Cửu Ô.
Theo tìm hiểu sơ bộ, những người tu luyện bên ngoài, muốn vào Chi Tế Sơn không phải không được, dù sao Chi Tế Sơn cũng chỉ là vùng ngoại vi chứ không phải Hiên Viên Khâu.
Nhưng dù vậy thì việc vào Chi Tế Sơn đối với người tu luyện ngoài vùng này vẫn khó khăn hơn nhiều so với người của Đế quốc Cửu Ô và Đế quốc Thiên Hành.
Giống như những nước khác, Đế quốc Cửu Ô cũng có một thế lực nắm giữ vận mệnh của Đế quốc, thế lực này có tên Cửu Ô Thần Miếu.
Ở Đế quốc Cửu Ô, Cửu Ô Thần Miếu nổi tiếng nhất về diện tích của nó, lên tới ba vạn dặm.
Những tư liệu này Tần Vô Song đã thuộc nằm lòng. Đúng lúc ấy, ngẩng đầu nhìn về phía trước thì thấy một tòa kiến trúc hùng vĩ.
- Là đây rồi…
Tần Vô Song khẽ gật đầu:
- Phân đà thứ nhất của Cửu Ô Thần Miếu ở Đế đô, cũng là trung tâm xử lý mọi sự vụ của Cửu Ô Thần Miếu, tương đương một Đại quản gia xử lý việc bên ngoài.
Tần Vô Song đứng bên ngoài cửa một lúc, một nhân viên Chấp sự trẻ tuổi nhã nhặn tiến lại, nhã nhặn hỏi:
- Các hạ có chuyện gì muốn giải quyết phải không?
- Ừm!
Tần Vô Song trầm ngâm đi theo người đó vào trong.
Thấy người đó nhã nhặn như vậy Tần Vô Song cũng không lấy làm lạ. Theo tư liệu, Đế quốc Cửu Ô là một trong ba Đế quốc Thượng phẩm, rất coi trọng tu dưỡng, lễ nghĩa. Vì thế lực cao nhất của họ, Cửu Ô Thần Miếu là một thế lực có tính chất tôn giáo.
Chịu ảnh hưởng của Cửu Ô Thần Miếu, về chỉnh thể, Đế quốc Cửu Ô chú trọng làm điều thiện. Vì thế mà trong các quốc gia, Đế quốc Cửu Ô khá có tiếng nói. Đương nhiên coi trọng lễ nghĩa không có nghĩa là Cửu Ô Thần Miếu hoàn toàn dễ nói chuyện, không coi trọng nguyên tắc. Thực tế, mọi thế lực gần như không có ai dám động vào Cửu Ô Thần Miếu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Cửu Ô Thần Miếu, có thể nói là thế lực thần bí nhất, nghe nói thực lực cũng là mạnh nhất trong tất cả các thế lực của các quốc gia nhân loại.
Tọa trấn Cửu Ô Thần Miếu cũng là một Linh Võ Đại viên mãn. Nghe nói số Linh Võ Đại viên mãn của Cửu Ô Thần Miếu vượt qua cả Cửu Cung Phái, cũng hơn cả Đế Thích Cung, thế lực hàng đầu Đế quốc Thiên Hành.
Đi vào đại sảnh thì một lão giả tiến lại.
- Xin hỏi các hạ muốn giải quyết việc gì?
Tần Vô Song nói:
- Ta muốn vào Chi Tế Sơn! Xin hỏi trưởng giả có cách gì có thể vào Chi Tế Sơn được nhanh nhất?
- Nhanh nhất?
Lão giả bật cười:
- Chi Tế Sơn không phải nơi đùa chơi, anh bạn trẻ, lão phu nhiều lời một chút, Chi Tế Sơn nguy hiểm trùng trùng. Nếu ngươi muốn kiếm vận may, muốn tìm kỳ ngộ gì đó thì tốt nhất nên dẹp ngay ý định đó đi. Vì khả năng ngươi gặp may đại khái chỉ bằng một phần một nghìn việc ngươi gặp xui xẻo mà thôi.
- Tại hạ đến Chi Tế Sơn không phải muốn tìm vận may gì. Chỉ vì muốn theo đuổi cực hạn võ cảnh. Đại lục Thiên Huyền nhiều cấm địa như vậy, dường như đều bị các đại Đế quốc, Đại thế lực nắm giữ. Chỉ có số ít những vùng như Chi Tế Sơn mới đón chào những người như ta. Vãn bối cảm thấy tu luyện ở các quốc gia nhân loại rất khó có được sự nâng cao về thực chất. Vì thế muốn đến Chi Tế Sơn xem sao. Nó là vận đen hay đỏ tại hạ cũng đã sớm không quan tâm rồi. Nếu không nhận định rõ sự sống chết thì tại hạ cũng không có quyết định này!
Nghe Tần Vô Song nói rõ ràng như vậy lão giả kia cũng không ngăn cản nữa, gật đầu rồi lấy ra một quyển sổ lớn, lật vài trang rồi nói:
- Chi Tế Sơn là dãy sơn mạch ngoại vi cấm địa của Hiên Viên Khâu. Xin hỏi các hạ có phải người Đế quốc Cửu Ô ta?
- Không phải!
Tần Vô Song lắc đầu.
- Đế quốc Thiên Hành?
- Cũng không phải!
- Ừm, nếu không phải từ hai Đế quốc Thượng phẩm này thì phải cần khó khăn mới có đủ điều kiện vào Chi Tế Sơn. Có nhiều cách nhưng nói chung là cần phải có cống hiến, công đức.
Lão giả nói.
- Cống hiến? Công đức?
Tần Vô Song không hiểu.
- Đúng vậy. Thật ra chỉ là một chuyện thôi. Chỉ có Đế quốc Cửu Ô và Đế quốc Thiên Hành có quyền ban lệnh bài cho phép người ra vào Chi Tế Sơn. Nếu là đệ tử của hai Đế quốc này thì mỗi năm sẽ có cơ hội tự do ra vào nhất định, những người khác thì cần một số điều kiện. Ngươi lại không phải đến từ hai đại Đế quốc này thì điều kiện rắc rối hơn. Ngươi muốn có lệnh bài của Cửu Ô Thần Miếu thì phải có một vài cống hiến cho Đế quốc Cửu Ô mới được.
Tần Vô Song cũng hiểu ra, gật đầu:
- Lão trượng, vậy làm thế nào để có cống hiến cho Đế quốc Cửu Ô?
- Cống hiến có nhiều cấp bậc, có được nhờ thông qua các loại nhiệm vụ. Cấp bậc nhiệm vụ càng cao thì giá trị cống hiến càng lớn, thời gian có được lệnh bài càng nhanh. Chỉ xem ngươi chọn thế nào thôi.
Tần Vô Song không chút do dự nói luôn:
- Để có lệnh bài cần giá trị cống hiến thế nào?
- Một trăm đơn vị giá trị.
- Có nhiệm vụ nào có giá trị một trăm đơn vị không?
Tần Vô Song hỏi luôn.
- Có!
Lão giả cũng không vòng vo:
- Là nhiệm vụ cấp cao nhất, ngươi chắc chắn chọn nhiệm vụ này chứ?
Tần Vô Song nghĩ một lát rồi gật đầu nói:
- Ta muốn thử xem sao. Nếu quá khó, vượt khỏi phạm vi khả năng, ta muốn đổi thì có phạm quy không?
Lão giả cười:
- Không. Nhưng nhiệm vụ cấp cao nhất thường ít nhất phải là Trung Linh võ giả mới hoàn thành được. Nếu là Cao Linh võ giả thì đảm bảo hơn một chút.
Nghe giải thích như thế, Tần Vô Song càng kiên định lòng tin:
- Được, vậy ta chọn nhiệm vụ cấp cao nhất. Có phải hoàn thành nhiệm vụ là có thể lĩnh lệnh bài vào Chi Tế Sơn?
Lão giả đó gật đầu cười:
- Mời theo ta!
Tần Vô Song theo lão giả vào bên trong của đại sảnh. Người đó lấy ra một chồng quyển trục, nói với Tần Vô Song:
- Trong đây đều là các nhiệm vụ cấp cao nhất, ngươi chọn một cái đi. Sau khi hoàn thành không những có lệnh bài vào Chi Tế Sơn mà còn có được Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh, sau này có thể tự do ra vào Chi Tế Sơn.
Còn được Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh? Tim Tần Vô Song khẽ rung lên, giơ tay lấy một cuộn quyển trục.
Lão giả mở ra xem rồi cười:
- Nhiệm vụ này có chút đặc biệt, không dễ đâu.
- Xin lão trượng chỉ rõ!
Tần Vô Song không có tâm tư vòng vo.
- Nhiệm vụ này là do Thiết Phiến Môn, một tông phái Đế quốc Cửu Ô ta ủy thác. Truy sát một phản đồ tên Trương Bách Đang. Tên Trương Bách Đang này phản bội tông môn, ý đồ tranh đoạt vị trí người kế thừa tông môn. Nhưng cuối cùng đã thua dưới tay sư huynh Thiệt Bách Long. Vì cừu hận đã ra tay giết chết thê tử, tàn sát sáu mươi người nhà của sư huynh, sau đó chạy trốn khỏi Đế quốc Cửu Ô.
Lòng Tần Vô Song trầm hẳn xuống? Chạy khỏi Đế quốc Cửu Ô sao?
Nhiệm vụ này nếu làm thì khá phiền toái, lại phải đi một chặng đường dài. Tần Vô Song bèn hỏi:
- Lão trượng, tên Trương Bách Đang này chạy đến đâu? Có đầu mối gì không?
- Đầu mối không rõ ràng thì rất nhiều, nhưng có vẻ đáng tin thì chỉ có một. Nghe nói hắn chạy đến Đế quốc Xích Long ở phương Nam làm môn hạ của Đại môn phái nào đó. Cụ thể thế nào thì ngươi phải tự điều tra.
- Đế quốc Xích Long?
Tần Vô Song bất giác có cảm giác thật phi lý, lẽ nào hắn bất luận thế nào cũng không tránh nổi bốn chữ "Đế quốc Xích Long" hay sao?
- Môn hạ của Đại tông phái nào vậy?
Tần Vô Song hít vào một hơi lạnh:
- Không biết là tông môn nào? Không phải là Cửu Cung Phái đấy chứ?
Lão giả đó cười:
- Có lẽ vậy. Vì thế mới nói nhiệm vụ này không dễ đâu, độ mạo hiểm cũng rất cao. Thế nào? Nếu không muốn thử thì có thể đổi.
Tần Vô Song nghĩ một lát rồi hỏi:
- Làm nhiệm vụ này, thân phận của ta có được bảo mật không?
- Cái này thì ngươi tuyệt đối yên tâm! Dù là ai, đến đăng ký nhiệm vụ chỗ bọn ta, thân phận đều được bảo mật mười phần. Đế quốc Cửu Ô ta làm việc trước nay không làm việc hai mặt. Nếu thân phận của ngươi bị để lộ, ngươi có thể trực tiếp đến tìm Cửu Ô Thần Miếu, chúng ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm!
Tần Vô Song hỏi tiếp:
- Tại sao đệ tử Cửu Ô Thần Miếu không thực hiện những nhiệm vụ này?
Lão giả cười:
- Nhiều người muốn vào Chi Tế Sơn như vậy, đệ tử Cửu Ô Thần Miếu lại không cần bất cứ điều kiện gì cũng vào được Chi Tế Sơn. Họ hà tất phải lãng phí thời gian và tinh lực vào việc này? Những nhiệm vụ này chuẩn bị dành riêng cho những người muốn vào Chi Tế Sơn mà thôi.
Giờ coi như Tần Vô Song đã hiểu. Cửu Ô Thần Miếu làm như vậy cũng là muốn tận dụng tối đa nguồn nhân lực, mượn sức người ngoài giải quyết những vấn đề khó khăn của nước mình, như vậy có thể tiết kiệm được rất nhiều nhân lực và tinh lực. Đồng thời còn kiếm được không ít tiền công. Tin chắc những người ủy thác nhiệm vụ này phải chi tiền công. Tần Vô Song nghĩ đến đây thì gật đầu:
- Ta nhận nhiệm vụ này!
Lão giả cười:
- Được, vậy lão phu chúc ngươi sớm ngày thành công. Ngoài ra ngươi còn có lệnh bài Chấp pháp tạm thời của Cửu Ô Thần Miếu, đến tìm nơi ủy thác để tìm hiểu rõ hơn về tình hình. Như thế cũng tiện cho việc chấp hành nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ được tốt hơn, hiệu quả hơn.
Lão giả đưa ra lệnh bài Chấp pháp rồi lại đưa tư liệu của bên ủy thác. Tần Vô Song nhận lấy hết.
- Các hạ, sau khi gặp bên ủy thác, việc đầu tiên ngươi cần làm là quay lại đây trả lệnh bài Chấp pháp. Lệnh bài này không được mang theo bên người.
Lão giả nhắc nhở.
Điều này cũng không khó hiểu, vạn nhất nhiệm vụ thất bại thì lệnh bài này chính là thứ để kẻ khác nắm thóp. Một sai sót vớ vẩn như thế, Cửu Ô Thần Miếu tuyệt đối sẽ không phạm phải.
Lão giả đó cười vui vẻ, đưa ra một bản thỏa thuận:
- Được rồi, ngươi đã nhận nhiệm vụ này, đây là thỏa thuận giữa chúng ta. Ngươi xem đi, nếu không có ý kiến gì thì ký tên vào.
Tần Vô Song đọc lướt qua, các điều khoản cũng chỉ là làm xong nhiệm vụ sẽ có phần thưởng gì, nếu thất bại hoặc người thực hiện nhiệm vụ chết thì Cửu Ô Thần Miếu không chịu trách nhiệm, vân vân. Đại khái là không có điều khoản nào không công bằng, Tần Vô Song ký với tên Tần Vũ. Lão giả đó giơ tay ra:
- Một lần nữa chúc ngươi thành công!
Tần Vô Song cười cười, nắm tay chạm tượng trưng một cái rồi đi ra ngoài. Hắn không muốn lãng phí chút thời gian nào. Nhưng vừa ra ngoài cửa thì có hai người tiến lại. Tần Vô Song bất giác giật mình, nếu không phải đang đeo mặt nạ thì nét mặt của hắn lúc này vô cùng kỳ quái. …