*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
So với Ân Thiên Thiên, Đào Ninh luôn là sinh viên ba tốt được giảng viên và bạn học trong trường yêu thích, tính cách tốt, thành tích tốt, người cũng tốt, độ đáng tin trong lời nói của cô ấy lớn hơn Ân Thiên Thiên nhiều.
Ba giảng viên vừa nghe cũng quay đầu lại nhìn Trương Mai, nghiễm nhiên mang theo sự nghi ngờ.
Từ năm ba đại học, Ân Thiên Thiên đã bắt đầu nhận hợp đồng bên ngoài, nhưng Trương Mai chưa bao giờ tiếp xúc, trước đây còn nghĩ là vì điều kiện gia đình Trương Mai khá tốt, nhưng bây giờ sau khi đã biết Ân Thiên Thiên là cô cả của nhà họ Ân, bọn họ cảm thấy điều kiện gia đình của Trương Mai chẳng đáng là gì, vì thế cũng bắt đầu nghi ngờ.
Trương Mai vừa nhìn lão sư thái độ, hơi lúng túng, tức giận nói: “Ân Thiên Thiên, cô đừng nói bậy, đây rõ ràng là quảng cáo của tôi, không thể vì hai chúng ta đều làm quảng cáo nước hoa, thấy quảng cáo của tôi tốt hơn thì cô cứng miệng nói là quảng cáo của mình được!”
Trên máy chiếu, hình ảnh cuối cùng của quảng cáo dừng lại, cánh bướm năm màu sặc sỡ, bút tích tiếng Anh màu hồng...
Thực ra người quen biết Ân Thiên Thiên đều hiểu rõ đây chính là phong cách riêng của Ân Thiên Thiên!
Tươi mới tự nhiên, gợi cảm mà không thô tục, luôn mang theo hơi thở thanh xuân.
Cho dù đã đến lúc này, sự tức giận trong lòng Ân Thiên Thiên vì bị trộm quảng cáo vẫn chưa tiêu tan, khuôn mặt nhỏ nhắn sa sầm, khi nghe Trương Mai nói, cô chợt cười, giễu cợt: “Trương Mai, quảng cáo của cô từ đâu ra, cô là người rõ nhất, tóm lại, tôi nói cho cô biết, tôi nhất định sẽ không bỏ qua chuyện hôm nay!”
Cả đời này cô căm ghét nhất hai chuyện, một là có người tự cho là đúng muốn tốt cho cô, hai là có người trộm quảng cáo của cô!
Chuyện ngày hôm nay, cho dù Trương Mai có ý gì, cô ta chắc chắn sẽ không hái được quả ngọt!
Trương Mai tức đến mức đỏ bừng mặt, khuôn mặt tròn nhỏ nhắn có vẻ rất tức giận, nói: “Ân Thiên Thiên, cô đừng có quá đáng, đừng ỷ mình là cô cả của “Thiên Ân” mà lên mặt! Đây rõ ràng là quảng cáo của tôi, Trần Tú và Lý Giang đều thấy tôi làm, cô dựa vào cái gì mà nói tôi trộm của cô! Tôi còn chưa nói cô trộm của tôi đó!”
Lần này, ba giảng viên đều có chút khó xử, tuy nhà của Trương Mai không bằng nhà của Ân Thiên Thiên, nhưng bọn họ cũng không thể dễ dàng đắc tội được, hiện tại chuyện này không dễ giải quyết, bất đắc dĩ, ba giảng viên đành bảo Đào Ninh gọi trưởng khoa đến.
Trong lúc này, Ân Thiên Thiên đứng ở đó, tay nắm thành nắm đấm nhìn chằm chằm Trương Mai, đầu óc lại nhanh chóng xoay chuyển, sau khi làm xong quảng cáo của mình, cô chỉ cho một mình Đào Ninh xem, nhưng cô biết rõ Đào Ninh không bán đứng cô!
Vậy thì, người bán đứng cô là ai?
Cô hiểu rõ, trước khi trưởng khoa đến, cho dù cô và Trương Mai náo loạn cũng không có kết quả, chi bằng suy nghĩ thật kỹ lát nữa phải chứng minh thế nào, mà Trương Mai dường như cũng hiểu rõ đạo lý này, hai người đều không nói gì.
Ưỡn thẳng cái bụng bia tròn của mình, trưởng khoa nghiêm túc đi đến, câu nói đầu tiên đã thể hiện rõ ông rất giận, lên tiếng: “Hai người các em lập tức đến phòng làm việc khoa cho tôi, giải thích rõ chuyện này với tôi!”
Ân Thiên Thiên không từ chối, xoay người đi theo trưởng khoa đến phòng làm việc, Đào Ninh lại không nhịn được lo lắng, quay người đi tìm Đổng Khánh, Đổng Khánh là sinh viên mà trưởng khoa thích nhất, hy vọng có thể giúp một tay.
Tin tức Ân Thiên Thiên và Trương Mai theo trưởng khoa vào phòng làm việc nhanh chóng truyền ra, lúc Đổng Khánh biết được tin tức thì Đào Ninh vừa hay tìm được anh ấy, không nói nhiều, vội vã bảo Đổng Khánh cùng đến phòng làm việc của trưởng khoa, đồng thời Trần Tú và Lý Giang cũng trở thành “nhân chứng” xuất hiện trong phòng làm việc.
Trong thời gian ngắn ngủi, Ân Thiên Thiên đã hiểu rõ.
Cho dù hôm nay ai đưa quảng cáo cho Trương Mai, bọn họ đều muốn hủy hoại cô!
Danh tiếng hiện giờ của cô khó khăn lắm mới có chuyển biến tốt, lời giải thích ở lễ đính hôn của Ân Nhạc Vy và sự chứng minh trước truyền thông, cô đang cố gắng cứu vãn danh dự của mình, nhưng có người không muốn thấy sự trong sạch của cô! Nếu lúc này truyền ra tin cô ăn cắp quảng cáo của bạn học, cô quả thực khó có thể tưởng tượng, liệu từ nay thanh danh của cô có mang tiếng xấu, mãi mãi không thể xoay chuyển không?
Nghĩ đến người đàn ông mặc áo blouse trắng chăm sóc bệnh nhân, trong lòng Ân Thiên Thiên thấy nhói đau.
Lẽ nào, cô cố gắng lâu như vậy, rốt cuộc vẫn không thể gả cho anh? Không thể gả vào nhà họ Cảnh?
Nhà họ Cảnh tuyệt đối sẽ không chấp nhận cô con dâu có danh tiếng tồi tệ!
Kẻ sau lưng kia cho dù có biết Cảnh Liêm Uy chính là cậu ba nhà họ Cảnh hay không, thì cũng không thể không nói, đao này của cô ta thực sự đã chạm tới giới hạn của Ân Thiên Thiên!
Nhiều người không muốn thấy cô sống tốt, cô cứ muốn sống tốt cho mọi người xem!
Nghĩ tới đây, đôi mắt của Ân Thiên Thiên hiện lên vẻ quật cường, trực tiếp đối diện với trưởng khoa và các lãnh đạo trường nghe tin vội đến trong phòng làm việc, dù sao khoa thiết kế của trường nào xảy ra chuyện như vậy đều là tin cực xấu, huống hồ đây là đại học T nổi tiếng cả nước!
“Hai em, từng người một giải thích rõ cho tôi chuyện hôm nay là như thế nào!” Trưởng khoa hét lên, đôi mắt trừng lớn, đương nhiên là đang tức giận: “Nếu các em không nói rõ ràng, đừng trách tôi không để hai em tốt nghiệp thuận lợi!”
Trương Mai nhanh chóng đứng dậy, sắc mặt tràn đầy ấm ức nhìn trưởng khoa nói: “Thưa trưởng khoa, trong quá trình em đang bảo vệ, Ân Thiên Thiên đột nhiên đứng lên nói quảng cáo của em là của cô ta! Em vốn không biết chuyện này, quảng cáo này hoàn toàn là do một mình em hoàn thành, em không biết từ lúc nào lại biến thành của cô ta!”
Dứt lời, Trương Mai còn khinh thường quay đầu nhìn Ân Thiên Thiên, Ân Thiên Thiên bình thản nở nụ cười, nhưng vẻ mặt lạnh băng, lập tức xoay người đối mặt với Trương Mai, nhẹ nhàng nói: “Trương Mai, cô nói quảng cáo này là của cô? Được lắm! Vậy hôm nay chúng ta cùng nghiên cứu thảo luận ý tưởng thiết kế ban đầu của quảng cáo này và những vấn đề từng gặp phải trong quá trình thiết kế, bao gồm một loạt vấn đề gặp phải lúc thiết kế quảng cáo này!”
Ân Thiên Thiên nói từng câu từng chữ, đôi mắt nhìn chằm chằm Trương Mai, lập tức xoay người nói với các giảng viên: “Em tin rằng bất kỳ nhà thiết kế quảng cáo nào theo đuổi sự sáng tạo độc lập nguyên bản cũng sẽ không cho phép quảng cáo của mình có sự tương đồng với quảng cáo của người khác, thậm chí là hoàn toàn giống nhau!”
Câu nói này có ý nâng cao phong thái của bản thân.
Ngoại trừ Đào Ninh, người ở đây không biết từ trước đến nay, đồ của Ân Thiên Thiên cô không phải là thứ người khác có thể tranh giành!
Nếu Trương Mai đã nói cô dùng thân phận cô cả của “Thiên Ân” để áp đảo người khác, vậy hôm nay cô cả không được nhà họ Ân hoan nghênh này sẽ thử cảm giác cáo mượn oai hùm! Dù gì bọn họ cũng không biết tình hình của nhà họ Ân!
Trương Mai nghe Ân Thiên Thiên nói xong, sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn kiên trì nói: “Được!”
Ân Thiên Thiên nghe Trương Mai trả lời cũng không nói gì, chỉ mỉa mai nhếch môi, các giảng viên ở đây lần lượt lấy quảng cáo của hai người ra xem kỹ, thử tìm kiếm manh mối, nhưng cho dù nhìn thế nào đều chỉ có thể nhìn ra hai quảng cáo này căn bản là một, ngay cả thời gian cũng không chênh lệch giây phút nào!
Thực ra, trên phương diện thiết kế quảng cáo, quảng cáo này rất thành công, mới mẻ độc đáo, can đảm, tươi mới mà không thô tục, nắm bắt chặt chẽ từng điểm, nếu đây chỉ là quảng cáo tốt nghiệp thì có vẻ uống phí.
Nhưng kết quả chứng minh, quảng cáo này thực sự là ăn cắp! Nhưng lại không biết ai là người ăn cắp!
Đến mức này, trưởng khoa cũng đau đầu, chuyện phiền não nhất không phải là ý tưởng sáng tạo của mình bị ăn cắp sao? Cho dù có kiện ra tòa cũng không có phán quyết rõ ràng, bất đắc dĩ, trưởng khoa đành nói: “Bây giờ hai em nói ý tưởng thiết kế quảng cáo này xem.”
Nhưng lần này lại khiến trưởng khoa thất vọng rồi, ý tưởng thiết kế của hai người giống nhau, không thể phân biệt được! Khi đoạn ghi âm của Ân Thiên Thiên và Trương Mai lần lượt được phát ra trong phòng, Ân Thiên Thiên hoàn toàn nổi giận!
truyện được cập nhập trên app mê tình truyện!
Cô thật sự không ngờ đối phương không biết nhục như vậy, không chỉ ăn cắp quảng cáo của cô, còn ăn cắp cả ý tưởng của cô, thậm chí công khai ăn cắp toàn bộ quảng cáo của cô! Nếu không làm rõ chuyện hôm nay, Ân Thiên Thiên cô sẽ sống trong hiềm nghi suốt cuộc đời!
Trương Mai cũng tức giận nhìn Ân Thiên Thiên, trong lòng lại đang cười xấu xa!
Không phải Đổng Khánh vẫn thích cô sao, vẫn cảm thấy cô rất tài hoa sao? Hôm nay cô ta phải để Đổng Khánh nhìn xem Ân Thiên Thiên là người như thế nào! Thế giới này không chỉ quay quanh một mình cô, cô ta nhất định phải khiến ánh mắt của Đổng Khánh nhìn về phía mình! Chỉ cần cô ta muốn, đồ của Ân Thiên Thiên đều sẽ bị cô ta đoạt lấy!
Nếu Ân Thiên Thiên sắp gả đi, vậy cứ ngoan ngoãn gả đi, nhưng trước khi gả đi, cô ta nhất định phải giúp Đổng Khánh thấy rõ bộ mặt thật của Ân Thiên Thiên, không thể để Đổng Khánh bị cô gái dối trá đó lừa gạt! Vì thế, khi người kia tìm tới mình, cô ta gần như đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ.
Sự thật chứng minh, bây giờ thấy vẻ mặt phẫn nộ và bất lực của Ân Thiên Thiên, cô ta rất vui!
Lần này, cô ta muốn danh tiếng của Ân Thiên Thiên hoàn toàn bị phá hủy ở thành phố T!