Huyền Giới Chi Môn

Chương 1411: Lời mời của Thiên Đình (1)

- Công Thâu Tử tiền bối năm đó bị Thiên Đình hãm hại, dẫn đến thần hồn bị tổn thương nặng nề, bám vào trên Tử Thúy Lô hơn nghìn năm, thần trí có chút mơ hồ.

Thạch Mục nhìn Công Thâu Tử, trong lòng thở dài một tiếng, quay về phía Lịch Thăng giải thích.

Lịch Thăng nghe vậy, trên mặt cũng hiện lên một chút tiếc hận. Hắn khẽ lắc đầu một cái, không nói gì nữa.

Thời gian kế tiếp, hai người liền mang theo Tử Thúy Lô, để ở phía trên hồ nước huyết sắc.

- Tiền bối, đệ tử có một cái bảo giáp cần tiền bối hỗ trợ chế luyện.

Thạch Mục không nói là vật gì, trực tiếp nhìn Công Thâu Tử nói.

- A, bảo giáp gì?

Công Thâu Tử vừa nghe tới luyện khí, nhất thời tinh thần tỉnh táo, mở miệng hỏi.

Thạch Mục mỉm cười, cổ tay lật một lần. Bàn tay có ánh sáng lóe lên. Cửu Long Tỏa Kim Giáp lại hiện lên ở trên tay hắn.

Công Thâu Tử vừa thấy bảo giáp trong tay Thạch Mục, mắt nhất thời sáng lên. Trong miệng hắn lại không nhịn được kêu lên:

- Bảo bối tốt, bảo bối tốt...

Nói xong, hắn còn không ngừng lấy tay vuốt ve Cửu Long Tỏa Kim Giáp. Bộ dáng kia thoạt nhìn giống như một hài tử vừa nhận được món đồ chơi yêu thích.

- Xin hỏi tiền bối, trên tay ta có một trận đồ và một số nguyên liệu. Có thể mời tiền bối sửa giúp bảo giáp này, đồng thời nâng cấp hẩm cấp cao lên một tầng hay không?

Lịch Thăng tiến lên, cũng không tính toán thân phận bối phận, mở miệng hỏi.

- A, có những nguyên liệu gì, lấy ra cho ta xem một chút lại nói sau. Đừng chỉ toàn là những vật thế tục.

Công Thâu Tử nhìn Lịch Thăng trước mắt, có chút lơ đễnh nói.

Lịch Thăng mỉm cười. Theo cánh tay vung lên, một tờ danh sách màu xanh đậm với tổng số mười loại nguyên liệu lập tức hiện ra, lơ lửng ở trước mặt Công Thâu Tử.


- U Minh Huyền Thiết, Hãn Hải Kim Tinh, Lạc Phong Viêm Thạch...

Công Thâu Tử thuộc như lòng bàn tay, một hơi đọc ra tên gọi của hơn mười dạng nguyên liệu quý giá này. Thạch Mục đứng ở một bên, nghe được cũng không hiểu gì cả. Trong đó có hơn phân nửa nguyên liệu, hắn cũng chưa nghe từng nghe nói qua.

Công Thâu Tử nhìn xong danh sách nguyên liệu Lịch Thăng lấy ra. Hắn thu hồi lại thần thái vốn chẳng hề để ý, thần sắc trở nên nghiêm nghị hơn vài phần. Hắn tiếp nhận danh sách màu xanh đậm trong tay của Lịch Thăng, cẩn thận tính toán.

Thạch Mục liếc mắt nhìn Lịch Thăng. Công Thâu Tử lại trợn mắt nhìn hắn.

Vì vậy hai người liền đứng yên, lẳng lặng chờ đợi Công Thâu Tử, không dám làm phiền.

- Được, tốt! Khéo vô cùng, thực sự là khéo vô cùng!

Không biết qua bao lâu, ánh mắt Công Thâu Tử từ trên tờ giấy màu xanh kia, thu hồi lại, trong miệng liên tục kinh ngạc kêu lên.

- Không biết Công Thâu Tử tiền bối có thể nắm chắc hay không?

Lịch Thăng nói hỏi.

- Hừ, trên thế giới này ngoại trừ ta ra, sẽ không có người nào có thể luyện thành bảo giáp này.

Công Thâu Tử nghe vậy, có chút tức giận nói.

Nhưng bất chợt, thần sắc hắn biến đổi. Trên mặt hắn lại hiện ra một phần kỳ quái.

Thạch Mục thấy thế, đang muốn tiến lên hỏi thăm. Chợt lại nghe trong miệng hắn nói khẽ:

- Hóa ra ta lợi hại như vậy. Ta là ai?

- Xin hỏi tiền bối, nếu muốn luyện thành bảo giáp này, cần bao nhiêu thời gian?

Thạch Mục hỏi.


- Tính toán bình thường, không ba năm năm năm thì không có khả năng luyện thành. Chỉ có điều...

Công Thâu Tử giống bị Thạch Mục kéo ra khỏi dòng suy nghĩ. Hắn khoát tay áo, có chút không kiên nhẫn nói.

- Chỉ có điều cái gì?

Thạch Mục hỏi tới.

- Chỉ có điều, có nước Minh Hà này lại không bình thường. Chỉ cần bẩy bẩy bốn mươi chín ngày, nhất định luyện thành.

Công Thâu Tử khẳng định nói.

Thạch Mục vừa nghe lời ấy, nhất thời mừng rỡ. Hắn đang muốn đi cảm ơn Công Thâu Tử, người này lại hoàn toàn không để ý chút nào, quay người lại. đi nghiên cứu tấm danh sách kia.

- Bốn mươi chín ngày tuy là không dài. Nhưng ta chỉ sợ cũng không có thể tiếp tục dừng lại ở đây lâu. Lần này ta rời khỏi Vũ Nham Tinh tìm kiếm hang ma ngũ hành đã một khoảng thời gian. Nếu còn không quay về, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến quân tâm.

Thạch Mục quay người lại, nói với Lịch Thăng.

- Được. Ngươi cứ việc yên tâm trở về đi. Sau khi Công Thâu Tử chế luyện được Tỏa Kim Giáp, ta sẽ mang tới cho ngươi. Đến lúc đó, ta cũng sẽ phong tỏa lại lực lượng còn thừa của thánh địa Thanh Lan, dẫn tới tập hợp cùng với các ngươi.

Lịch Thăng nói.

- Vậy làm phiền Lịch Thăng tiền bối.

Thạch Mục cung kính chắp tay nói.

Dứt lời, Thạch Mục lại đưa mắt nhìn về phía Công Thâu Tử. Nhìn một lát, sau đó hắn khom người thật sâu sâu thi lễ một cái, thần sắc nghiêm nghị.

Lần này, chính là một lần cuối cùng Công Thâu Tử vì mình chế luyện bảo vật. Cái bảo giáp này cũng đúng là một tác phẩm cuối cùng hắn lưu lại ở trên thế gian này. Một cái cúi đầu từ biệt này chính là vĩnh biệt.

Công Thâu Tử vốn đang lẩm nhẩm kiểm tra Cửu Long Tỏa Kim Giáp. Thấy thần sắc Thạch Mục nghiêm túc và trang trọng như vậy, hắn có phần sững sờ. Ngay lập tức không biết hắn nghĩ tới điều gì, gật đầu với Thạch Mục một cái, sau đó nhìn hắn mỉm cười, lên tiếng.

- Được, đi đi.

Lịch Thăng nói xong, trong tay nhất thời có ánh sáng sáng lên. Hắn ở trong hư không rạch một cái. Một khe nứt màu đen cao tầng một người lập tức từ trong không trung hiện ra.

Thạch Mục lại một lần nữa thi lễ với Lịch Thăng một cái. Tiếp đó, hắn quay người lại, tiến vào bên trong khe nứt màu đen.

...

Bay ở bên trong biển sao gần nửa ngày, Thạch Mục mới ngạc nhiên phát hiện, lúc này mình không ngờ đã trở lại tinh vực Thiên Hà.