Huyền Giới Chi Môn

Chương 1409: Nhân thần hợp nhất (1)

Thời gian trôi qua từng chút một. Bí cảnh Thương Nguyệt cũng dần dần phát sinh biến đổi vi diệu.

Núi rừng vốn rậm rạp bắt đầu rút đi vẻ xanh tươi. Vô số cây cổ thụ xanh tươi bắt đầu hiện ra vẻ khô vàng. Ngay cả con sông vốn rộng mênh mông, cũng bắt đầu hiện ra xu thế khô cạn.

Toàn bộ nguyên khí thiên địa trong bí cảnh Thương Nguyệt đang suy giảm kịch liệt.

Trong bí cảnh, trước đó đệ tử Thanh Lan đã nhận được Lịch Thăng đưa tin. Đối với biến hóa diễn ra ở trong bí cảnh Thương Nguyệt, bọn họ cũng không có biểu hiện sự kinh ngạc gì. Bọn họ chỉ nhìn cảnh vật xung quanh biến hóa, không khỏi có chút yêu thương.

Hơn một tháng sau.

Lúc này, đại trận phía trên thông đạo Minh Vực đã đóng lại. Nước Minh Hà không tiếp tục rót vào. Chỉ để lại một mảnh hồ nước huyết sắc.

Thạch Mục vẫn chìm ở đáy hồ, trên người sáng như ngọn đèn sáng, chiếu rọi toàn bộ hồ nước.

Trong lúc vô tình, khí tức trên người hắn đã cường đại đến trình độ làm cho lòng người kinh sợ.

Chỉ thấy thân thể hắn lấy một loại tần suất chấn động đặc biệt. Từng vòng tròn cuộn sóng xuất hiện ở trên mặt nước không ngừng mở rộng ra, từng tầng lan ra.

Đúng lúc này, hai mắt Thạch Mục đột nhiên mở ra. Trong con ngươi lóe lên ánh sáng màu vàng, có thần thái đặc biệt.

Trong miệng hắn phát ra một tiếng quát khẽ. Hai tay đều đưa lên trời. Chỗ mi tâm của hắn nhất thời sáng lên mảng lớn hào quang màu vàng. Một người màu vàng cao vài tấc nhất thời bay lượn ra.

Người màu vàng này có dáng vẻ vô cùng giống với Thạch Mục. Toàn thân có kim quang sáng ngời. Trên người cũng tản ra khí tức vô cùng cường đại.

Thân hình tuy vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn, thái độ trên mặt lại có chút nghiêm trọng.

Chỉ thấy hai tay hắn vừa nhấc lên, giống như vẩy nước, hất xuống dưới thân một cái, cả người liền phóng lên cao, trực tiếp nhảy ra khỏi hồ nước, bay vào trong trận pháp có hình cái phễu.

Người nhỏ màu vàng hai mắt híp lại. Cái miệng nhỏ bỗng nhiên mở ra. Một lực hút vô hình nhất thời từ trong đó sinh ra. Những điểm sáng vốn chảy về phía hồ nước nhất thời vọt về phía trong miệng của hắn.


Bản chất của hắn càng gần linh thể, tốc độ thu nạp Nhật Tinh Nguyệt Hoa và nguyên khí thiên địa vượt xa thân thể Thạch Mục. Từng mảng lớn điểm sáng cuồn cuộn không ngừng hội tụ vào trong cơ thể hắn.

Chỉ thấy người nhỏ nhắn màu vàng này cao mấy tấc, trong lúc điểm sáng không ngừng hội tụ vào trong, thân hình bắt đầu lớn lên. Toàn thân hắn trở nên vô cùng lấp lánh, thông suốt, giống như một khối thủy tinh màu vàng.

Sau ước chừng nửa khắc đồng hồ, thân hình của người nhỏ nhắn màu vàng đã lớn tới kích thước của người bình thường. Linh triều bên trong bí cảnh Thương Nguyệt vọt tới cũng dần dần giảm bớt, cuối cùng chớp động vài cái hoàn toàn biến mất.

Người nhỏ màu vàng kia nhìn thấy vậy, thân hình lắc lư vài cái, lơ lửng hạ xuống, đi qua mặt hồ, dừng ở phía sau Thạch Mục.

Chỉ thấy toàn thân hắn chợt hiện ra kim quang. Sau một hồi mơ hồ, thân hình rốt cuộc dần dần dung hợp vào thân thể của Thạch Mục.

Nhân thần hợp nhất!

- Ầm ầm

Một tiếng sấm sét vang lên.

Thân thể Thạch Mục bỗng nhiên chấn động, hắn đứng thẳng ở phía trên thạch đài. Lực lượng khổng lồ vừa rồi hội tụ vào trong cơ thể người nhỏ màu vàng của hắn tập trung lại, sau đó chợt bạo phát ra, đánh tới các khiếu huyệt toàn thân của Thạch Mục.

- Phụt phụt phụt.

Các lỗ chân lông trong toàn thân Thạch Mục đều mở ra. Từng ánh sáng màu vàng từ trong đó xuyên qua cơ thể lao ra, giống như ngàn vạn ngọn đèn sáng, chiếu rọi về phía bốn phương tám hướng.

Tia sáng kia chói mắt đến cực điểm, thậm chí che lấp đi cả ánh mặt trời trên bầu trời.

Hơn một tháng nay, Lịch Thăng vẫn canh giữ ở phía ngoài trận pháp, quan sát biến hóa của Thạch Mục. Lúc này nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, trên mặt hắn không khỏi lộ ra vẻ mừng rỡ. Nhưng trong đáy mắt vẫn còn có vẻ lo lắng mơ hồ.

Thạch Mục tiến giai Thần Cảnh hậu kỳ, một bước mấu chốt nhất đã đến. Thành bại chính là ở một lần hành động này.

Theo những ánh sáng này không ngừng lập lòe, trên người Thạch Mục vang lên từng tiếng “đùng đùng“. Thân thể hắn rốt cuộc với tốc độ mắt thường có thể thấy được bành trướng ra. Chỉ một lát sau, hắn lại biến thành một quả cầu lớn tròn vo màu vàng.


Da trên người hắn đã bị căng ra tới cực điểm. Phía ngoài mặt da hiện ra từng đường vân nứt nẻ. Mắt thấy sắp không chịu nổi lượng nguyên khí thiên địa cực lớn trong cơ thể, sắp vỡ ra.

- Gào...

Đúng lúc này, trong miệng Thạch Mục phát ra một tiếng gầm lớn rung trời. Huyết mạch vượn lớn trong cơ thể bị kích thích. Cơ bắp trên người nhanh chóng tăng lên, thân hình nhanh chóng phồng lớn.

Trong nháy mắt, hắn liền hóa thành thân thể Di Thiên Cự Viên vạn trượng cao, từ phía bên trong hồ vọt ra.

- Ầm ầm ầm.

Mấy tiếng va chạm liên tiếp vang lên. Thân thể khổng lồ của Thạch Mục va chạm vào phía trên thạch đài màu trắng đang lơ lửng giữa không trung, khiến nó nát vụn thành bột phấn, từ giữa không trung rơi lả tả xuống bên trong hồ nước huyết sắc.

Chỉ thấy vô số ánh sáng màu vàng ở bên trong thân thể khổng lồ của Thạch Mục qua xông ra, giống như muốn chỗ xung yếu phá thân thể hắn khiến hắn vỡ ra vậy.

Từng sợi lông màu vàng bên ngoài thân thể của Thạch Mục đều dựng thẳng. Hai cái đầu cực lớn mở miệng to như chậu máu, gào thét một cách cuồng bạo. Bốn cánh tay cực lớn nắm chặt thành hai nắm đấm, bỗng nhiên chấn động trùng thiên.

Một ánh sáng màu vàng chói mắt chợt xông lên trời, từ trong đó tản ra một khí tức khủng khiếp đến cực điểm.

Sóng ánh sáng này đi qua nơi nào, mây trắng trên bầu trời cũng bị xé rách từng tầng. Từ trong đó mở một chỗ trống cực lớn thông suốt.

- Ầm ầm ầm.

Những tiếng sấm liên tục không ngừng vang lên, lại là từ trong cơ thể Thạch Mục không ngừng truyền đến.

Chỉ thấy các nơi trong cơ thể hắn có ánh sáng màu vàng không ngừng nổ tung, chấn động được mức thảo nguyên xung quanh đều theo đó lắc lư. Hồ nước huyết sắc ở dưới chân hắn giống như sôi trào, không ngừng điên cuồng phun ra bốc lên.

Ở trong thành phía xa, các đệ tử Thanh Lan cảm nhận được khí tức này. Tầt cả đều đưa ánh mắt về phía này. Trong ánh mắt bọn họ lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Ầm.

Cuối cùng một tiếng sấm nổ vang. Thiên địa lại một lần nữa trở nên yên tĩnh.

Bỗng nhiên, một khí tức cường đại vô cùng khủng khiếp bỗng nhiên sinh ra, trùng trùng điệp điệp mang theo tất cả cuốn về bốn phương tám hướng.

Lịch Thăng vừa tiếp xúc được với khí tức này, trong nháy mắt, đồng tử hắn cũng không nhịn được co lại một chút.

Sau một khắc, bóng người Thạch Mục bị một mảnh ánh sáng màu vàng chói mắt nuốt vào bên trong.