Huyền Giới Chi Môn

Chương 1153: Ngạo Thế Song Viên (1)

“Ồng ống.....”

Theo cùng với tiếng rống lớn vang lên là một trận rung chuyển chấn động mặt đất. Một “bạch sắc thân ảnh” vô cùng to lớn nhảy ra từ trong hố sâu đứng trên mặt đất.

Một cơ thể to lớn khổng lồ, toàn thân mọc đầy lông trắng dài, trong miệng hai hầm răng lớn so le lẫn nhau, trên hai cánh tay là cơ bắp cuồn cuộn phồng lớn, bàn tay mọc ra những móng vuốt dài sắc nhọn. Với hình dáng này thì đây cũng là một con “bạch sắc Cự Viên”, còn có thêm vài phần giống với “Bạch Viên Lão Tổ” kia.

Tuy nhiên so với đôi mắt trống rỗng của “Bạch Viên Lão Tổ” kia thì trong đôi mắt của “bạch sắc Cự Viên” này ẩn chứa thần quang, ánh mắt tinh anh, ngẫng cao đầu ưỡn ngực, tư thế oai hùng không ai sánh kịp.

“Bạch sắc Cự Viên” này không phải ai khác, chính là Thạch Mục.

Thạch Mục nhấc hai bàn tay lên, cúi đầu xuống nhìn một lượt cơ thể của mình, hắn dường như có chút vẫn chưa quen với hình dáng hiện tại của mình.

- Ta......ta có thể hóa thân thành cơ thể của Di Thiên Cự Viên rồi?

Thạch Mục ngạc nhiên lắp bắp nói, trong lòng bỗng cảm thấy có chút cảm giác phức tạp nhất thời không thể lý giải.

Tuy rằng trước đó Thạch Mục hắn không phải mới chỉ một lần hóa thân thành Bạch Viên, nhưng phần lớn là hắn giống như một người đứng bên cạnh quan sát chứ không hề khống chế được cơ thể Bạch Viên. Vậy nên đây là lần đầu tiên hắn thực sự khống chế được cơ thể Di Thiên Cự Viên mà mình hóa thành.

Thạch Mục vô ý thức nắm chặt tay lại, hắn cảm nhận được sức mạnh từ cơ thể hắn truyền đến, ánh mắt dần dần hiện ra vẻ vui mừng và hưng phấn.

Thạch Mục ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn tới “Bạch Viên Lão Tổ” kia, trong lòng lại không hề có nhiều sát khí mà ngược lại là càng càm thấy cảm kích nhiều hơn.

Bởi vì lúc hắn và Chung Tú là người của nhau nên đã thức tỉnh được “huyết mạch Thạch Viên” trong cơ thể hắn, khiến hắn trở thành Di Thiên Cự Viên. Tuy nhiên hình như là huyết mạch chưa được thức tỉnh hoàn toàn nên vẫn luôn không thể thông qua việc sử dụng Đại Phạn Bàn Vũ Chân Kinh để thuận lợi hóa thân thành thân thể thực sự của Di Thiên Cự Viên.

Thật không ngờ, ngày hôm nay cơ duyên trùng hợp không những có thể giúp hắn lĩnh ngộ sâu sắc hơn về Diệt Tiên Nhất Côn và Cửu Chuyển Huyền Công, mà còn giúp hắn kích phát huyết mạch biến hóa. Càng tiến bộ hơn trong việc sử dụng Đại Phạn Bàn Vũ Chân Kinh, thành công hóa thân thành cơ thể Di Thiên Cự Viên chính tông.


Lúc này, “Bạch Viên Lão Tổ” lại đứng yên tĩnh một chỗ, không tiếp tục tấn công hắn nữa.

- Bạch Công, Thạch Mục nhất định không phụ sự kỳ vọng của người. Tiếp theo đây xin sử dụng Phiên Thiên Côn mong được ngài chỉ giáo thêm.

Thạch Mục hướng đến “Bạch Viên Lão Tổ” hành lễ rồi trịnh trọng nói.

Nói xong, Thạch Mục đứng thẳng người dậy, xoay cổ tay một cái, một cây trường côn toàn thân bao quanh kim quang chói lọi xuất hiện, ánh mắt hắn cũng rực sáng kim quang.

Quanh người của Thạch Mục hào quang tỏa sáng, lông trên người từng sợi từng sợi dựng đứng lên. Trên cánh tay trái phát ra “xích hồng sắc hỏa diễm”, trong nháy mắt đã kéo dài “xích hồng sắc hỏa diễm” ra bao trùm lấy Phiên Thiên Côn.

Ngay sau đó, từng vòng từng vòng hỏa diễm tiếp tục quấn quanh lên bao bọc toàn bộ cơ thể Bạch Viên của Thạch Mục.

Trong liệt diễm cuồn cuộn, Cửu Long Tỏa Kim Giáp của Thạch Mục cũng bị bao trùm vào trong đó luôn. Thạch Mục “hô” một cái, phía sau dấy lên một màn lửa cực lớn dài đến mấy trăm trượng.

Màn lửa to lớn đó giống như một chiếc “Phệ Phong hỏa hồng sắc” (chiếc áo choàng lửa) phần phật giương lên trong gió, khí thế kinh người.

Cách Thạch Mục một khoảng tương đối xa “Bạch Viên Lão Tổ” lúc này dường như trong lòng cũng có cảm giác gì đó. Trên người “bằng” một tiếng “kim sắc hỏa diễm” liền lập tức bốc lên cao bao trùm lấy toàn bộ cơ thể của mình.

Thạch Mục cảm nhận được rất rõ khí tức truyền ra trong kim diễm đang không ngừng tăng lên, trở nên cực kỳ cường mạnh.

Hai con Cự Viên một kim một xích, trên mình liệt diễm cuồn cuộn, bốn mắt nhìn nhau, cùng lúc cuồng hống lên, kéo dài trường côn trong tay rồi xông lên tấn công đối phương.

“Ồng.....”


Thạch Mục không ngừng hống lên, tromg mắt chiếu ra một màn kim quang, Phiên Thiên Côn vù vù đập xuống phía “Bạch Viên Lão Tổ”.

“Bạch Viên Lão Tổ” lại cầm ngược trường côn lại, quất nghiêng sang phía Thạch Mục.

“Keng” một tiếng vang lớn.

Hai thanh trường côn đập mạnh vào nhau ở giữa không trung, lấy hai người làm trung tâm, hư không trong chu vi trăm dặm xung quanh kịch liệt rung động một trận. Từng vòng từng vòng khí tức như cơn sóng dữ cuốn ra bốn phương tám hướng.

Cả Thạch Mục và “Bạch Viên Lão Tổ” đều không hề hấn gì, đứng sát lại một chỗ.

Từ trên cơ thể của hai người phát ra “bạch sắc khí lãng” mà bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được không ngừng khuếch đại lớn lên ra bốn phương tám hướng. Cùng theo đó là một màn bụi mù cuồn cuộn tản ra bốn phía xung quanh.

Trong mắt của Thạch Mục hỏa quang càng mạnh, ý chí chiến đấu đã dâng trào tột đỉnh, ép mạnh trường côn xuống dưới, đầu côn hướng lên đâm thẳng đến ngực của “Bạch Viên Lão Tổ”.

“Bạch Viên Lão Tổ” thấy vậy, hai tay giữ chắc thân côn, đưa côn ngang xuống phía dưới ép đầu côn của Thạch Mục xuống thấp, “” chạy lùi ra sau mấy bước.

“Bạch Viên Lão Tổ” vừa đứng vững đưuọc liền nhảy vọt lên, vung trường côn đánh tới Thạch Mục.

Thạch Mục thấy vậy, không lùi lại mà lao tới lăng mình lên không, hai hình dáng to lớn của Bạch Viên quấn đấu với nhau giữa không trung.

“Keng keng keng....”

Một chuỗi âm thanh cực lớn do tiếng va chạm của kim loại vang lên, trên không trung hai đạo hào quang kim, xích đan xen giao thoa vào nhau.

Từng đám mây trắng nặng nề đều bị hai hào quang của hỏa diễm thiêu đốt, nhuộm lên màu “xích kim” (đỏ vàng). Không lâu sau liền nhạn chóng bị tiêu tán ra không thấy nữa.

Khắp trời là hai màu “kim sắc côn ảnh” tầng tầng trùng điệp giăng kín cả không gian, không chỉ có tầng mây bị thiêu đốt tan biến mà ngay cả màn trời cũng xuất hiện ra từng vết xé rách.

Mặt đất phía dưới hai người đã sớm rung chuyển không ngừng. Vô số núi đá vỡ toang ra, từng mảnh rừng lớn bị vùi lấp trong đất đá, đến cả dòng thác nước kia, đường cong đổ xuống cũng trở nên rộng lớn hơn trước.

...............