Huyền Giới Chi Môn

Chương 1018: Giả vờ trốn chạy để dụ kẻ địch (2)

Chỉ có điều hắn còn chưa có cười được mấy tiếng, một bóng người màu vàng từ trong ngọn lửa màu trắng bắn ra, rơi ra ngoài hơn mười trượng, hiện ra bóng dáng Thạch Mục, thần sắc bình tĩnh.

Lúc này toàn thân hắn mặc một chiến giáp màu vàng. Đó chính là Cửu Long Tỏa Kim Giáp. Toàn thân hắn từ trên xuống dưới làm gì có một chút vết thương nào.

Đại hán lông mày đỏ biến sắc. Trên mặt đầy vẻ kinh ngạc không thể tin nổi.

Chiến giáp màu vàng này là cấp bậc gì? Không ngờ có thể ngăn cản được Tịch Diệt Bạch Diễm của hắn.

Trong lòng hắn kinh ngạc, đồng thời thân hình lắc một cái, xuất hiện ở trước mặt Thạch Mục, ngăn chặn lối đi.

- Không cần lo lắng. Ta sẽ không lại chạy trốn nữa.

Thạch Mục thản nhiên nói, sắc mặt bình tĩnh.

- A, không ngờ không chạy trốn? Là chuẩn bị xong tinh thần nhận lấy cái chết sao?

Đại hán lông mày đỏ lạnh lùng cười nói.

- Vừa rồi sở dĩ chạy trốn, là bởi vì khoảng cách vẫn quá gần với Tử Dương Thành. Nếu như ngươi phát ra lời cầu cứu, nữ nhân mặc áo bào trắng kia có thể sẽ chạy tới cứu ngươi. Lấy một địch hai ta lại không có nắm chắc. Bây giờ khoảng cách đã xa, dĩ nhiên là không cần thiết phải tiếp tục chạy trốn nữa.

Khóe miệng Thạch Mục cong lên, vừa cười vừa nói.

- Ta phát ra lời cầu cứu sao? Ha ha, tiểu tử ngươi chết đến nơi chẳng lẽ bị dọa đến phát điên? Chỉ dựa vào lời này của ngươi, trăm lần chết cũng không hết tội!

Đại hán lông mày đỏ nhìn gương mặt trấn tĩnh của Thạch Mục, trong lòng đột nhiên bốc lên một ngọn lửa giận. Hắn hét lớn một tiếng, bắn ra.

Toàn thân hắn hiện ra ngọn lửa màu trắng cuồn cuộn. Pháp bảo lưỡi hái lửa có ánh sáng trắng càng mạnh hơn. Ngọn lửa màu trắng bốc lên cao vài thước, hung hăng phóng về phía Thạch Mục.

Lưỡi hái lửa đi qua nơi nào, hư không dễ dàng bị đốt cháy ra ra từng lỗ lớn.

Ánh mắt Thạch Mục chợt ngưng tụ. Toàn thân có ánh sáng màu vàng cường đại phóng ra, trong nháy mắt hoàn thành biến thân đồ đằng. Ánh sáng màu vàng trên Như Ý Tấn Thiết Côn tăng mạnh.


- Phách Giao Phiên Giang!

Ánh sáng màu vàng trên Như Ý Tấn Thiết Côn tăng mạnh, côn ảnh biến đổi, hình thành một con rồng dài màu vàng, bay vút lên trên cao.

Từ lần trước trải qua thử thách của Bạch Viên, lĩnh ngộ của hắn đối với Thông Thiên Thập Bát Côn lại tăng lên một cấp bậc. Một thức Phách Giao Phiên Giang này quả thật đạt được thần tủy.

- Ầm ầm ầm.

Côn ảnh và lưỡi hái lửa ầm ầm va chạm vào nhau, phát ra một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa.

Chỗ va chạm, hư không giống như mặt kính vỡ vụn ra. Từng vết nứt không ngừng chớp hiện sáng tối.

Con rồng dài màu vàng ầm ầm vỡ nát. Thân thể Thạch Mục đại chấn, bị đánh bay ra thật xa. Lúc này thân thể hắn mới đứng vững, trên mặt chỉ còn có chút tái nhợt, nhưng không bị thương.

Đại hán lông mày đỏ cũng bị chấn động lui lại phía sau mấy bước, sắc mặt khó coi vô cùng. Hình như hắn có chút không dám tin tưởng, đối phương có thể cùng mình không phân cao thấp.

- Ha hả, đây là thần thông của các hạ. Chẳng qua cũng chỉ có như vậy.

Thạch Mục cười dài một tiếng.

Tu luyện Đại Hoang Bàn Vũ Chân Kinh, cường độ thân thể hắn lại nâng cao. Cho dù không có biến thân, nhưng dựa vào lực đồ đằng và Cửu Long Tỏa Kim Giáp, không ngờ có thể miễn cưỡng chống lại Thần Cảnh sơ kỳ. Bảo hắn làm sao có thể không hưng phấn cho được.

- Tự đâm đầu vào chỗ chết!

Lửa giận trong mắt đại hán lông mày đỏ còn lớn hơn so với ngọn lửa màu trắng trên người. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể bắn ra, hóa thành một đạo tàn ảnh màu trắng, chạy như bay xoay quanh Thạch Mục. Pháp bảo lưỡi hái lửa trong tay hắn huyễn hóa ra thành từng đạo tàn ảnh, lao về phía Thạch Mục.

Sắc mặt Thạch Mục nghiêm lại một chút. Hắn gào to một tiếng. Như Ý Tấn Thiết Côn biến hóa vô cùng. Thông Thiên Thập Bát Côn được thi triển ra.

Mặc dù có chút khó khăn, nhưng vẫn ngăn cản được công kích giống như mưa rền gió dữ của đại hán lông mày đỏ. Mơ hồ còn có chút cảm giác càng đánh càng thuận lợi.

- Không đúng!


Sắc mặt Thạch Mục biến đổi.

Tuy rằng trên lưỡi hái lửa trong tay đại hán lông mày đỏ lại vẫn có lửa trắng cuồn cuộn, nhưng ngọn lửa màu trắng trên người hắn đã gần như hoàn toàn biến mất.

- Hắc, hiện tại mới phát giác, đã muộn rồi!

Đại hán lông mày đỏ cười lớn một tiếng, trong miệng lẩm bẩm.

Hư không quanh thân Thạch Mục run rẩy kịch liệt, sau đó thoáng cái dung hòa. Vô số dây xích lửa màu trắng từ bên trong bắn ra, rất nhanh đã quấn ở trên người Thạch Mục, trói chặt hắn lại.

Sắc mặt Thạch Mục kinh hãi, toàn thân phóng ra ánh sáng màu vàng cường đại, ra sức giãy dụa.

Nhưng dây xích lửa màu trắng này kiên cố vô cùng. Hắn hoàn toàn không thoát ra được.

Trong miệng đại hán lông mày đỏ thầm đọc chú ngữ, hai tay vung vẩy. Hư không xung quanh lại dung hòa. Càng nhiều ngọn lửa màu trắng hiện ra, chậm rãi hình thành một quả cầu lửa màu trắng cực lớn, vây xung quanh Thạch Mục.

Trong quả cầu lửa, nhiệt độ cực nóng cuồn cuộn vọt tới. Cho dù là Cửu Long Tỏa Kim Giáp cũng có không cách nào chống đỡ.

Lớp da toàn thân Thạch Mục đã biến thành màu lửa đỏ. Hắn mở miệng phun ra một búng máu, trong lòng khẩn trương.

Ở bên ngoài quả cầu lửa, hai tay đại hán lông mày đỏ vung vẩy, đánh ra từng đạo pháp quyết.

Quả cầu lửa màu trắng chậm rãi chuyển động. Hỏa diễm bên trong cuồn cuộn, dường như sóng biển dâng trào.

Sắc mặt đại hán lông mày đỏ tái nhợt một mảnh. Đối với hắn mà nói, thi triển bí thuật này sẽ có tiêu hao không nhỏ.

Ngay vào lúc này, biến đổi khác thường nổi lên!

Quả cầu lửa đang chuyển động, chẳng biết tại sao lại chợt ngừng lại. hỏa diễm trong quả cầu lửa cuồn cuộn bạo động. Từng kim quang chói mắt từ trong đó bắn ra.

Sắc mặt đại hán lông mày đỏ đại biến, trong lòng mơ hồ dâng lên một dự cảm chẳng lành.

Không đợi hắn làm ra phản ứng, quả cầu hỏa diễm lớn ầm ầm vỡ vụn ra. Một bóng người khổng lồ hiện ra, phá nát quả cầu.

Đó là một người khổng lồ cao tới mấy trăm trượng, mặc trên người chiến giáp màu vàng, ánh sáng màu vàng tản ra vô tận, thật giống như cự thần mặc chiến giáp màu vàng.

Trong tay hắn cầm một cây côn màu vàng cực lớn, tản ra uy áp vượt xa Cửu Long Tỏa Kim Giáp. Từng sóng gợn màu vàng từ trên cây côn khổng lồ trở nên nhộn nhạo. Chỉ cần uy áp của pháp bảo đã khiến cho hư không rung động không dừng. Đó chính là Phiên Thiên Côn.

Người khổng lồ này không phải là ai khác, chính là Thạch Mục!