Nhưng là bây giờ nguyệt sự đến chậm, cô và Lục Cẩn Niên thì làm không thiếu chuyện xấu.
Kiều AN Hảo bắt đầu đếm lại số ngày sau khi gặp anh, lần đầu hai người làm chuyện xấu, đã cách hiện tại một tháng, nói cách khác, có thể cô thật sự đã mang thai rồi.
Từng vì chuyện thờ ơ với bản thân mà sinh non, bị người ta hãm hại, lần này cô vẫn nên cẩn thận hơn, trực tiếp tìm trên mạng, chọn mấy tiệm thuốc hay bán đồ cho phụ nữ có thai.
Tuy lúc này cô cũng không chắc chắn là mình mang thai, nhưng là suy nghĩ đến khả năng có thể mình đã mang thai, tâm tình của cô không hiểu sao lại có chút chờ mong, kích động, còn có cả lo lắng khẩn trương.
Cô chưa từng làm mẹ, đây là lần đầu tiên... hơn nữa còn là con của cô với Lục Cẩn Niên...
Kiều AN Hảo còn chưa xác định mình mang thai hay không, không nhịn được giơ tay lên, mò xuống vùng bụng bằng phẳng của mình, cắn môi dưới, một người lại không yên lòng trong đêm khúy, bắt đầu có vô số ý nghĩ kỳ lạ.
Cô nhất định sẽ nuôi nẩng đứa bé lớn dần, sau đó ghi lại cuộc sống của nó từng chút một, đợi đến ngày nó kết hôn, làm quà tặng nó.
Dáng vẻ cô xinh đẹp như vậy, Lục Cẩn Niên chính là... Kiều AN Hảo nghiêng đầu liếc mắt nhìn khuôn mặt người đàn ông đang ngủ say, cho dù ngày đêm thời gian dài đã qua, trong nháy mắt đó khi cẩn thận đánh giá lại, vẫn có chút hoảng hốt, qua một lúc lâu, cô mới chớp chớp mắt, tiếp tục ý nghĩ vừa rồi.... Lục Cẩn Niên đẹp trai như vậy, bảo bảo nếu là bé gái sẽ vô cùng xinh đẹp, nếu là bé tri, sẽ khí chất mê người... nghĩ đến đây, Kiều An Hảo không nhịn được haha cười vui vẻ.
Trong đầu cô ảo tưởng rất nhiều về chuyện của bảo bảo, nghĩ đến sau cùng, đột nhiên tâm tình lại có chút khổ sở.
Cô bây giờ, bị người ta mắng như vậy, chuyện cô đồng thời câu dẫn hai người đàn ông mọi người đều biết, đợi đến khi bảo bảo trưởng thành rồi, đi học, tiếp xúc với bạn bè, nếu có người nói với nó, nói đến những tin đồn bây giờ của cô thì làm sao bây giờ?
Kiều An Hảo lại nghĩ đến lúc trước khi bà cụ nói về chuyện của anh với mình, có thể bảo bảo sẽ bị cô lập giống như anh không?
Tuy những thứ này đều là mình cô nghĩ ra, nhưng là lòng của cô cũng theo đó mà đau đớn, những tình huống này chưa chắc đã xảy ra, nhưng nếu sau khi xảy ra, sẽ ảnh hưởng đến bảo bảo rất nhiều.
Cô không thể để cho đứa bé của mình, cũng bị ảnh hưởng.
Tuy anh có nói qua, anh sẽ giải tuyết, sẽ ổn định trở lại, nhưng là, tình hình bây giờ không có bằng chứng, làm sao anh có thể giải quyết.
Kiều An Hảo càng nghĩ, vẻ mặt càng trở nên nghiêm túc, đến sau cùng, trong lòng liền đưa ra một quyết định.
Nếu cô thật sự mang thai... cô muốn đi di dân với anh.
Nếu đất nước này, cô mang tiếng xấu, cả đời đều bị bêu danh, như thế thì vì đứa bé, bọn họ cần rời đi, tìm cho bảo bảo một thế giới thanh thuần, để nó có thể khỏe mạnh lớn lên.
-
Kiều An Hảo suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng lúc đi vào giấc ngủ đã là sáng sớm.
Thời gian trước Lục Cẩn Niên để trợ lý bố trí phỏng vấn cho mình, là hôm nay, lúc ba giờ chiều.