Hoàng Tộc

Quyển 2 - Chương 452: Sở quân đại tiến (thượng)

Hiện tại bờ Y

Thủy cách thành mấy chục bước, trong một kho hàng đã mai phục trên ngàn

tinh nhuệ Sở quân. Thuyền nhỏ ra khỏi thành, Trịnh Diên Niên nhỏ giọng

ra lệnh một tiếng, đám lính động tác nhanh chóng leo lên thuyền.

Có đêm đen yểm hộ, thuyền nhỏ chạy vào thành. Cũng vài lúc này, trên

trời rơi rớt bông tuyết, đợt tuyết thứ nhất tại Lạc Kinh đã rơi xuống.

Phòng ngự Lạc Kinh có yếu điểm lớn nhất chính là Lạc Thủy. Lạc Thủy

xuyên qua thành, chia kinh thành ra làm hai, thủy đạo rộng rãi, nước

sông chảy bình lặng, cũng là mẫu sông thành Lạc Kinh. Con sông rộng này

bây giờ lại mang đến rắc rối lớn cho phòng ngự Lạc Kinh.

Thủy sư cường đại của Sở quân, cùng với hỏa pháo hùng mạnh khiến thành

Lạc Kinh khó thể phòng thủ thành trì. Dù là vậy nhưng La Thiến vẫn cố

gắng hết sức phòng ngự. Kỳ thật trước khi Sở quân tiến binh vào Hứa

Xương thì Tề quân đã bắt đầu chuyên môn chuẩn bị phòng ngự thủy sư Sở

quân.

Họ ở chỗ vào thành Lạc Thủy chặt đốn vài ngàn cọc gỗ dài ba trượng. Cho

nên đại thụ vùng ngoài thành Lạc Kinh bị chặt hết, cọc gỗ trở thành

chướng ngại thuyền lớn cỡ ngàn thạch rất khó vượt qua. Không chỉ thế, Tề quân còn ở trên mặt sông kéo ba sợi xích sắt ngăn chặn. La Thiến không

trông mong những thứ này có cản được thuyền Sở quân, gã chỉ hy vọng thủy sư Sở quân có thể bị chặn trên mười ngày, lúc đó mặt sông bắt đầu kết

băng, thủy quân Sở Châu sẽ không có đất dùng võ.

Nhưng La Thiến không tận mắt thấy hỏa pháo của thủy quân Sở Châu, gã không thể tưởng tượng ra sự mạnh mẽ đó.

Lúc canh một, năm trăm chiến thuyền chở đầy thủy binh Sở quân bắt đầu

chậm rãi đi hướng thành Lạc Kinh. Dẫn đầu là mười chiếc thuyền lớn cỡ

ngàn thạch. Chúng nó dừng lại ở ngoài Nhân thành trăm bước, có gần trăm

thủy quỷ nấp vào ngoại trung. Họ tìm ám thung dưới đáy nước, tìm ra xong ở trên ám tương cột một lan dạ hương, nổi lên mặt nước. Trên lan dạ

hương bôi bột lân tinh, ở trên mặt nước lấp lóe ánh huỳnh quang. Không

bao lâu sau, nguyên mặt sông xuất hiện một sợi chỉ ánh sáng lấp lóe, ở

trên mặt nước trông khá là quái dị.

Cách đối phó ba sợi xích lan giang thì càng đơn giản. Một thủy quý leo

lên dây xích, buộc vào một oanh thiên lôi. Gã đốt đoàn lửa, khoảnh khắc

gió sông sắp thổi tắt lửa thì đốt đường dẫn. Thủy quỷ lật người lặn

xuống sông, cố gắng bơi ra xa. Chưa đến trăm bước thì thấy mặt sông bùng phát ngọn lửa, nghe tiếng nổ kinh thiên động địa. Trong ánh lửa, hai

dây xích như kim xà cuồng vũ, chớp mắt đứt đoạn. Ngay sau đó là tiếng nổ thứ hai, thứ ba. Ba dây xích lan giang Tề quân phí hết tâm huyết chế

tạo dễ dàng bị tạc đứt hết.

Tiếng nổ trên Lạc Thủy kinh động Tề quân Lạc Kinh. Vô số Tề quân chạy

hướng Lạc Thủy, chủ soái Tề quân, La Thiến cũng bị hấp dẫn lại đó. Gã

lập tức nhận ra, đây là thủy quân Sở Châu từ mặt nước phát động tấn

công. Gã biết ngày này rồi sẽ đến, nhưng không ngờ nó đến nhanh như vậy.

La Thiến chạy tới bờ sông, giống như các Tề quân, gã bị tình hình trên

mặt sông khiến ngây ra. Chỉ thấy trên sông xuất hiện một sợi dây ánh

sáng xanh lấp lánh, cách nó hai trăm bước là mười chiếc quân thuyền ngàn thạch dàn hàng ngang. Ngay lúc binh sĩ Tề quân trên bờ sông khó hiểu

thì mười thuyền lớn bỗng bắn pháo. Trên mặt sông khói trắng bốc lên,

giống hệt tiếng sấm đánh. Từng viên đạn pháo đánh vào dây ánh sáng. Bỗng nhiên, từng cột nước phóng lên cao, trung gian hỗn loạn mảnh vụn cọc gỗ trong đáy nước, hình thành tường nước, cực kỳ đồ sộ.

Rất nhanh, sóng nước cuồn cuộn, thật nhiều mảnh vụn gỗ bềnh bồng trên

mặt nước. Theo từng viên đạn pháo rơi vào trong nước, nước liên tục bắn

tung tóe, ngày càng nhiều cọc gỗ trồi lên.

La Thiến ngẩn ngơ nhìn hỏa pháo của Sở quân, gã xúc động thở dài. Sở

quân có loại vũ khí sắc bén như vậy, sợ gì không bình được thiên hạ.

Hoàng Phủ Vô Tấn không đem nó điều phối trong bộ binh đã là rất nhân từ.

- Tướng quân, Sở quân đột phá!

Trên mặt nước đã ngừng pháo kích, một đội chiến thuyền đột phá ám thung đáy nước, tiến vào thành Lạc Kinh.

La Thiến sốt ruột hô to:

- Toàn quân tiến vào trạng thái phòng ngự, nghiêm phòng Sở quân lên bờ!

Trong tiếng ra lệnh của gã, hai vạn Tề binh lao đến ba bến cảng ven bờ Lạc Thủy, nghiêm ngặt đề phòng Sở quân.

Thủy quân Sở quân tấn công Lạc Kinh điều đi đa phần Tề quân, ba ngàn thủ quân Trường Hạ Môn chỉ còn lại hơn ngàn người. Gần như tất cả đều đang

quan sát tình hình chiến đấu phía Lạc Thủy. Lúc này, bầu trời rơi xuống

bông tuyết, trong thiên địa một mảnh mông lung. Lòng mỗi binh sĩ đều

nặng trĩu, có nhiều người bắt đầu nhớ đến quê hương.

Ngay lúc này, từ trong Quy Đức phường chạy ra hai đội binh sĩ, khoảng

ngàn người. Họ đi cực nhanh, đội khôi mặc giáp, võ trang đầy đủ, bước

chân không chút tạm ngừng chạy thẳng tới cửa thành. Khi cách cửa thành

năm mươi bước thì bị thủ quân phát hiện.

Chỗ cửa thành sáng tỏ ánh lửa, đám thủ quân ngơ ngác. Quân đội từ đâu

đến thế này? Tề quân không giống Tề quân, ngự lâm quân lại không giống

ngự lâm quân. Nhưng không một ai phát hiện ra đây lại là Sở quân. Sở

quân ở ngoài thành, họ không thể nào xuất hiện trong cửa thành được!

- Ai đó? Đứng lại!

Đô úy dẫn đầu lớn tiếng quát. Gã vừa dứt lời, một ngàn Sở quân đột nhiên hành động. Loạn tiễn cùng bắn, một ngàn mũi tên xé gió bay tới thủ quân cửa thành. Hơn trăm thủ quân giữ thành không hề phòng bị, hét thảm

thiết liên tiếp ngã gục xuống đất. Ngay cả đô úy cũng trúng ba, bốn mũi

tên, hét thảm ngã xuống đất.

- Là Sở quân, Sở quân tiến thành!

Trên đầu tường có mấy binh sĩ Tề quân lần lượt hét to.

“Đinh! Đinh! Đinh!”

Chuông cảnh báo kêu vang, Trường Hạ Môn một mảnh hỗn loạn. Một trăm Sở

quân lao ra khỏi thành môn động, khống chế cửa thành, đập mở thuyên cửa

sắt, “kẽo kẹt” kéo mở cửa thành nặng nề. Nhưng bên ngoài thành còn có

cầu treo. Mấy trăm binh sĩ xông hướng đầu tường.

Trên đầu tường gần ngàn Tề quân nghênh chiến xông lên, đao thương va chạm, giao chiến với Sở quân.

Hoàng Phủ Vô Tấn phái ra ngàn Sở quân này là số tinh nhuệ nhất trong

quân đội, mỗi người đều có thể lấy một địch năm, vô cùng dũng mãnh. Có

đại tướng Trịnh Diên Niên suất lĩnh, phối hợp ăn ý, giết Tề quân liên

tục rút lui. Khoảnh khắc, mấy trăm Tề binh phơi thây đầy đất, ngay cả

đầu tường Trường Hạ Môn hai mươi máy bắn đá trọng hình cũng bị hủy diệt.

Một đội Sở quân trăm người khác đang tranh đoạt bàn kéo cầu treo, cực kỳ mạnh mẽ quyết chiến đẫm máu với binh sĩ Tề quân cỡ trăm người. Họ đã

cách bàn kéo chưa đến mười bước, còn lại năm mươi binh Tề quân ngáng

đường, họ dồn thành một đoàn chặn đằng trước bàn kéo.

Lúc này, một đội hai trăm người cầm súng kíp xông lên đầu tường. Họ giơ cao súng, nhắm ngay năm mươi người còn lại.

- Tránh ra!

Tay súng cùng quát to. Binh sĩ Sở quân tránh né.