Sở Mị Dạ híp cặp mắt lại, "Nàng đang khiêu chiến sự nhẫn nại của ta?" Trước kia nhìn đến hắn, nàng không dám thở mạnh, hôm nay? Nhìn chằm chằm cặp mắt phóng hỏa của nàng, nàng dám không vâng lời hắn?
"Ngươi là con khủng long mỗi ngày thoái hóa ba lượt, phế vật mạnh nhất trong lịch sử nhân loại! Ai mà thèm khiêu chiến ngươi!" Nàng chửi hắn. "Học sinh trung học trình độ vườn trẻ, bẩm sinh mắc chứng ếch nhìn trời.....!
"Thật là một cô nàng đanh đá!" Hắn cúi đầu gặm cái miệng nhỏ nhắn liến thoắng không ngừng chửi loạn một mạch của nàng.
"Ừ....!" Tránh thoát mõm sói của hắn "Ngươi thậm chí so ra kém kẹo cao su bị con chó làm rơi bên đường! Ừ......!" La mắng của nàng biến mất trong bụng hắn.
Hai người đột nhiên cảm thấy giống như bị chạm điện, một cỗ dòng nước ấm từ đôi môi khuếch tán đến toàn thân. Hắn dùng lưỡi liếm trên dưới môi nàng, khiến nàng cảm thụ cảm giác ẩm ướt từ lưỡi. Nhẹ nhàng bú môi của nàng, thời điểm nàng bị hôn đến sắp hít thở không thông thì duỗi đầu lưỡi vào trong miệng của nàng, không ngừng xoay tròn.
Nụ hôn này khiến Thủy Liên Y cảm thấy cả người nhẹ nhàng, kỹ xảo hôn cao siêu của hắn khiến cho nàng lọt vào trạng thái đầu óc hỗn loạn.
Cho đến hắn rời đi môi nàng. Nàng mới đột nhiên ý thức được một chuyện, nàng để Vương gia xúi quẩy không bằng heo chó này hôn!
Thủy Liên Y mặt hồng tim đập căm tức nhìn hắn, trên mặt bình tĩnh của hắn xuất hiện chút đắc ý.
"Vương phi tựa hồ rất ưa thích Bổn vương hôn!" Hắn cúi đầu nói nhỏ ở bên tai của nàng.
Mới là lạ! Nàng khinh thường "Ta sẽ không cãi cọ cùng một đứa ngốc! Bằng không người khác sẽ phân không rõ ai mới là đứa ngốc!"
Sở Mị Dạ nhếch miệng lên, nàng thật đúng là một chút thua thiệt cũng không chịu ăn!
"Tựa hồ.... Nàng cũng không kháng cự Bổn vương gia thân thiết!" Hồi tưởng trường hợp đêm tân hôn nàng không tiếc đâm bị thương hắn cũng không để cho hắn đụng, trong lòng hắn đột nhiên lạnh đi, ánh mắt lại âm u.
"Thời điểm nói chuyện với ta mời xoay mặt hướng bên kia!" Nàng theo dõi hai tròng mắt tối tăm của hắn. "Thấy mặt tự kỷ của ngươi ta liền muốn ói!"
Hừ! Hắn đột nhiên cười khẽ, cả người đè ở trên người của nàng, "Nàng... Khác với thường ngày! Nói cho Bổn vương vì sao như thế?"
"Vì sao như thế? Nói cho ngươi biết ta từ 2010 xuyên qua ngươi tin không?" Nàng khinh thường giải thích với hắn, giải thích hắn cũng nghe không hiểu.
2010? Đó là nơi nào? Sở Mị Dạ sững sờ. Nhìn mặt trái xoan tức giận đến đỏ của nàng, đè ép thân thể mềm mại đầy đặn của nàng, hắn đột nhiên có phản ứng rất mạnh.
Thủy Liên Y đột nhiên phát hiện hô hấp của hắn trở nên dồn dập!
"Ngươi! Ngươi làm gì thế?" Nàng dùng sức đẩy hắn ra, đưa chân hung hăng đạp hắn.
"Thật cay cú!" Hắn đè hai tay của nàng, thở dốc mạnh mẽ, cảm thấy bụng nóng lên.
Ách...... Vì sao thân thể của hắn trở nên cứng rắn?
NND! Hắn không phải sinh ra dục vọng đối với nàng rồi chứ? Thủy Liên Y đột nhiên mặt đỏ tới mang tai. Thân là thế hệ thời đại mới, mốt thời thượng, đối với phản ứng bình thường của thân thể nam nhân không nên tay chân luống cuống như vậy!
Nhưng.... Sống hai mươi bốn năm, căn bản chưa thấy cái kia của nam nhân! Thậm chí ngay cả phim A cũng chưa từng xem, người ngây thơ như vậy làm sao có thể tiếp nhận mình bị người ta YY rồi!
Thấy phản ứng của nàng hắn đột nhiên có chút mong đợi. Mong đợi cái gì đây? Hắn sửng sốt! Nàng nói mình có người yêu, hơn nữa còn không để cho hắn đụng, hắn cho là nàng đã sớm dang díu với gian phu rồi. Bằng không vì sao thủ thân như ngọc vì một người nam nhân? Nhưng nhìn phản ứng của nàng, tựa hồ có chút mê hoặc đối với sinh lý bình thường của nam nhân. Chẳng lẽ......