- Vậy sao.
Tô Anh nghe vậy vô cùng mất mát.
- Thật sự, sư tỷ, ta sẽ không lừa gạt ngươi.
Dương Lỗi nhìn biểu tình mất mát của Tô Anh, không biết làm sao an ủi, bèn nói:
- Nhưng ngươi yên tâm, chờ ta hoàn toàn học được thuật phân thân này, ta nhất định dạy cho ngươi.
- Tô Anh tiểu nha đầu, Dương Lỗi thật sự không lừa ngươi, sở dĩ được gọi là tiên thuật, cũng không phải dễ dàng là học được, hơn nữa còn là thượng phẩm tiên thuật, càng thêm khó khăn, ta không biết hắn làm sao học được, vì tu vi cảnh giới của hắn còn kém rất xa, có thể học được đã là không tệ, muốn dạy cho người khác đích xác là không thể nào.
Khúc Kỳ đứng ra giải thích.
- Ta…ta…chỉ là thật sự rất muốn học mà thôi.
Tô Anh nhìn Dương Lỗi nói:
- Vậy thì sư đệ, ngươi đã hứa rồi, chờ ngươi có thể dạy ta nhất định phải dạy cho ta đó.
Dương Lỗi cười cười, nói:
- Sư tỷ yên tâm, ta nói một là một, sẽ không đổi ý.
- Ta tin tưởng ngươi.
Tô Anh cười thật vui vẻ.
- Tốt lắm, hiện tại chúng ta nghỉ ngơi một chút, chờ ngày mai sẽ đi thu thập cự mãng cùng hoàng kim trư.
Dương Lỗi nói.
…
Rạng sáng hôm sau, ba người Dương Lỗi đã chuẩn bị sẵn sàng.
Ba người đi thẳng tới thạch thất mà hoàng kim cự mãng cùng hoàng kim trư ở lại.
Ba người đều sử dụng Ẩn Thân Phù cho nên hai đầu yêu thú không cảm giác được chân khí của họ, vẫn còn tiếp tục ngủ say như trước.
Đợi sau khi Tô Anh cùng Khúc Kỳ đã chuẩn bị sẵn sàng, Dương Lỗi hiện ra chân thân, nháy mắt sử dụng huyễn ảnh phân thân thuật, sau đó chân thân lại sử dụng Ẩn Thân Phù biến mất, mà huyễn ảnh phân thân rút Long Địch thổi lên, cố gắng đi khống chế hoàng kim cự mãng.
Ngay trong nháy mắt phân thân thúc giục Long Địch, cự mãng liền thức tỉnh.
- Ngang…
Cảm giác được có người muốn khống chế chính mình, cự mạng giận dữ kêu to một tiếng, thanh âm cực kỳ quái dị, không như rồng ngâm hay hổ gầm, nhưng thanh âm làm cho người vô cùng rung động.
Khi nhìn thấy phân thân, cự mãng nhất thời giận dữ nháy mắt xông tới, tốc độ kinh người, dù là Dương Lỗi đã sớm có chuẩn bị cũng hoảng sợ, vội vàng thi triển Truy Tinh bộ pháp cùng Cực Tốc Phù xông thẳng ra ngoài.
Vừa chạy trốn vừa dùng Long Địch kích thích cự mãng, Dương Lỗi không muốn bỏ qua cơ hội này. Dù sao tuy cự mãng phẫn nộ nhưng đã có trí lực nhất định, đây là nơi ở của nó, những việc khác đều không trọng yếu, trừ phi có mối thù không đội trời chung.
Cho nên Dương Lỗi cần phải hoàn toàn chọc giận cự mãng, khiến cho nó mất đi lý trí liều lĩnh truy đuổi chính mình. Làm như vậy cực kỳ nguy hiểm, nhưng hắn không còn biện pháp nào khác.
Lúc này Dương Lỗi đã chạy ra khỏi Long huyệt.
- Đến a, tiểu côn trùng, loài bò sát, tốc độ thật quá chậm!
Dương Lỗi vừa chạy vừa mắng.
- Ngang…
Giận dữ, phẫn nộ, lúc này cự mãng đã thống hận nhân loại trước mặt tới cực điểm, từ sau khi cắn nuốt thi thể ngũ trảo kim long, nó chưa bao giờ gặp phải khiêu khích như vậy, không ai dám vô lễ với nó, mặc dù là đối thủ của nó cũng thế, nhưng hiện giờ chỉ là một nhân loại nho nhỏ lại dám khiêu khích nó, nếu không cắn nuốt người này, căn bản không thể bình ổn lửa giận trong lòng, không thể bảo hộ tôn nghiêm của chính bản thân nó.
- Ngang…
Cự mãng lại rống một tiếng, tốc độ gia tăng.
Chứng kiến hình dạng này, Dương Lỗi hoảng sợ, không nghĩ tới tốc độ cự mãng còn có thể gia tăng.
Nhưng Dương Lỗi không phải ngu ngốc, trong lúc bỏ chạy hắn không ngừng chạy thẳng tắp, bởi vì loài rắn di chuyển luôn vòng vèo, vì vậy tốc độ sẽ chậm lại rất nhiều.
- Đến a, tiểu bò sát, tốc độ thật quá chậm, còn chậm hơn cả ốc sên con kiến!
Dương Lỗi vừa dùng Truy Tinh bộ pháp cùng Cực Tốc Phù bỏ chạy, vừa không ngừng kích thích cự mãng.
- Ngang…
Tuy cự mãng không biết ốc sên hay con kiến là vật gì, nhưng hiểu rõ ràng tiểu nhân loại đáng chết kia đang khinh thường chính mình, đó nhất định không phải lời hay.
Nó càng thêm nổi giận, mở ra mồm to như chậu máu phun ra một ngụm chất lòng màu hoàng kim.
Tốc độ Dương Lỗi cực nhanh, chợt lóe thân tránh thoát công kích.
- Mẹ nó, súc sinh này còn dám nhổ nước miếng với lão tử.
Dương Lỗi giận dữ, nhưng nháy mắt phát hiện “nước miếng” đã ăn mòn cây cối cùng tảng đá bị nó bắn trúng.
Dương Lỗi không khỏi rùng mình, súc sinh kia nhổ ra “nước miếng” thật sự là khủng bố, tên này mặc dù còn chưa tiến hóa thành long, nhưng đã thành giao, “nước miếng” cũng không phải bình thường, hẳn là giống như long viêm.
…
Ngay trong lúc phân thân Dương Lỗi không ngừng chạy trốn, không ngừng tránh né công kích của hoàng kim cự mãng…
Chân thân của hắn cùng Tô Anh, Khúc Kỳ nháy mắt đã ngăn chặn hoàng kim trư không cho nó đuổi theo hoàng kim cự mãng.
Nhìn mình bị chặn đường, hoàng kim trư nổi giận.
- Ngang ngang…ngang ngang…
Rít gào vài tiếng, hoàng kim trư hướng ba người vọt tới, tốc độ không chậm hơn hoàng kim cự mãng bao nhiêu, tuyệt không cân xứng với thân hình béo mập của nó.
Nghe thanh âm, Dương Lỗi không ngừng than thở, không hổ là đã ký kết khế ước cộng sinh, tiếng kêu gào cũng giống nhau như thế.
- Cực Tốc Phù, Định Thân Phù!
Trong tay Dương Lỗi lại hiện ra phù triện.
Cực Tốc Phù gia tăng thêm động tác của ba người, mà Định Thân Phù nháy mắt đem hoàng kim trư trấn trụ, nhưng bởi vì hoàng kim trư đã có tu vi tương đương thiên tiên, Định Thân Phù cũng không trấn được bao lâu, chỉ qua được vài lần hô hấp.
Nhưng dù chỉ vài lần hô hấp thì đã đủ, bởi vì có Cực Tốc Phù, ba người nháy mắt đã ra tay, Dương Lỗi oanh thẳng một quyền lên người hoàng kim trư, một quyền này ra tay toàn lực, vô cùng khủng bố.
- Oanh oanh oanh…
Thân hình tròn vo của hoàng kim trư bị oanh ra ngoài, nặng nề đánh lên trên tường.
- Ngao…
Hoàng kim trư bị đau kêu to vài tiếng, tiếp theo đứng lên trừng mắt nhìn Dương Lỗi, vô cùng phẫn nộ.
Lực phòng ngự của hoàng kim trư làm Dương Lỗi giật mình, thật sự lợi hại, phải biết rằng đó là một kích toàn lực của hắn, vốn tưởng rằng có thể đánh nó bị thương, nhưng không nghĩ tới chỉ lưu vết thương nhẹ mà thôi, rất nhanh nó đã hồi phục lại.
- Đáng chết, ta xem ngươi có thể chịu được mấy quyền!
Dương Lỗi lại đánh ra một quyền, lực đạo cương mãnh trực tiếp bay ra.
- Hô hô…
Nhìn quyền đầu của Dương Lỗi vung tới, hoàng kim trư đột nhiên xoay người chạy vào bên trong.
- Muốn chạy, dễ dàng như vậy sao?
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, mặc dù tốc độ bỏ chạy của hoàng kim trư thật nhanh nhưng vẫn kém hơn Dương Lỗi không ít.
- Tiểu Lý Phi Đao, đi cho ta!
Dương Lỗi nhìn thấy hoàng kim trư sắp chạy vào một thạch động, trong tay hắn xuất hiện một thanh phi đao, mục đích của hắn chỉ muốn ngăn cản nó chạy vào trong thạch động, làm giảm tốc độ của nó mà thôi.
- Ngao ô…
Phi đao của Dương Lỗi trực tiếp đâm vào hậu môn của hoàng kim trư, tuy lực phòng ngự của nó cường hãn nhưng hậu môn lại yếu nhược, một chiêu này cũng vượt ngoài ý liệu của Dương Lỗi, không ngờ lại đánh trúng bộ vị kia.
- Phi đao thật lợi hại!
Khúc Kỳ kinh ngạc nhìn một màn này.