- Ban đầu ta cũng không tin, nhưng đây là sự thật, hơn nữa có thể nói cho các ngươi biết yêu thú ký kết khế ước với cự mãng lại là một con heo, là một đầu hoàng kim trư biến dị.
Dương Lỗi nói:
- Hơn nữa trên thân nó cũng có long khí, nhưng thực lực của nó kém cỏi hơn cự mãng rất nhiều, chỉ đến trình tự thiên tiên.
- Ngươi nói là thật sao?
Khúc Kỳ hỏi.
- Đương nhiên là thật sự, ta có cần lừa các ngươi sao?
Dương Lỗi có chút bất mãn, lão gia hỏa này lại dám hoài nghi mình, thật sự không nhìn được lòng tốt người khác.
- Không…không, ta không phải ý tứ này, ý của ta là nếu hoàng kim trư mà ngươi nói thật sự có khế ước cộng sinh với hoàng kim cự mãng, mà tu vi của nó chỉ tới thiên tiên, như thế chúng ta chỉ cần bắt lấy nó, hoặc là giết chết nó thì có thể giết hoàng kim cự mãng, như vậy sẽ lấy được bảo tàng ngũ trảo kim long.
Khúc Kỳ vui sướng nói.
- Không, không thể giết chết hoàng kim trư.
Dương Lỗi nghe vậy cự tuyệt:
- Mục đích của ta là bắt sống nó, ký kết khế ước nô đãi với nó.
- Việc này…thật có chút khó khăn, hoàng kim trư đã có tu vi thiên tiên, nếu chúng ta liên thủ còn một tia hi vọng, nhưng có hoàng kim cự mãng một khi hoàng kim trư bị công kích, tất nhiên sẽ làm nó tỉnh lại, vậy sẽ phiền toái, bởi vì chúng nó có khế ước cộng sinh, một khi chúng ta động thủ nó nhất định sẽ điên cuồng.
Khúc Kỳ lắc đầu nói.
Dương Lỗi nghe vậy nhíu mày.
Đúng rồi, không phải hắn còn có ảo ảnh phân thân sao? Nếu hắn sử dụng có thể dẫn dụ hoàng kim cự mãng rời đi, đến lúc đó có phân thân, Tô Anh cùng Khúc Kỳ cùng liên thủ đối phó hoàng kim trư, vậy có thể làm được, nhưng mà thời gian không nhiều, một khi đến giờ cự mãng sẽ quay lại, đương nhiên nếu có thể làm cho cự mãng đánh nhau với cự thú, thì không cần lo lắng vấn đề này.
- Vậy làm sao bây giờ?
Tô Anh hỏi.
- Ta đề nghị nên giết chết hoàng kim trư, ba người chúng ta liên thủ đánh lén, khẳng định có thể thành công.
Khúc Kỳ nói:
- Nhưng nếu muốn bắt giữ hoàng kim trư tu vi tương đương thiên tiên, chỉ sợ không làm được. Đến lúc đó chỉ sợ trộm gà không được còn mất nắm gạo, thật sự không chịu nổi.
- Không, sẽ không, ta có biện pháp, ba người chúng ta liên thủ đối phó hoàng kim trư hẳn là không có vấn đề gì.
Dương Lỗi nói.
- Lời này không sai, nhưng chúng ta làm sao bắt sống được hoàng kim trư dưới mắt hoàng kim cự mãng?
Khúc Kỳ nói:
- Muốn làm được điểm này là không thể nào, trừ phi tu vi của ngươi đạt tới cảnh giới huyền tiên, bằng không căn bản không biện pháp làm được.
- Phải đó sư đệ, ta nghĩ hay là chúng ta đánh chết hoàng kim trư đi thôi.
Tô Anh nói.
- Không được, sư tỷ, chẳng lẽ ngươi không nhớ Thị Huyết Lão cự thú? Nếu chúng ta giết hoàng kim trư, đánh chết hoàng kim cự mãng, như vậy chúng ta làm sao đối phó cự thú đây? Thị Huyết Lão còn mạnh hơn hoàng kim cự mãng, mà nó mới là mục đích thực sự của chúng ta, nếu không đánh chết được nó chỉ sợ chúng ta phải luôn sống ở chỗ này, không thể rời đi.
Dương Lỗi lắc đầu nói.
- Vậy…vậy cũng không được, rốt cục nên làm thế nào đây?
Tô Anh giậm chân nói.
- Ha ha, các ngươi không cần phải lo lắng, ta nói có biện pháp đương nhiên không gạt.
Dương Lỗi khẽ cười, thân hình nhoáng lên, nháy mắt xuất hiện hai Dương Lỗi giống nhau.
- Đây…đây là phân thân thuật? Ngươi…làm sao ngươi biết phân thân thuật? Đây chính là tiên thuật, còn là tiên thuật cấp cao, mặc dù là đại la kim tiên cũng chưa chắc biết, ngươi làm sao có thể biết?
Nhìn hai Dương Lỗi, Khúc Kỳ lại chấn kinh, ánh mắt tràn ngập vẻ không tưởng tượng nổi.
- Tiên thuật?
Dương Lỗi sửng sốt, chưa từng nghe qua cách nói này:
- Cái gì là tiên thuật?
- Ngươi không biết tiên thuật?
Khúc Kỳ kinh ngạc nhìn Dương Lỗi, hắn có thể tu luyện được thuật phân thân, nhưng lại không biết đó là tiên thuật, thật sự quá kỳ quái, chẳng lẽ Tô Nghiên chưa từng dạy cho hắn sao?
- Sư tôn Tô Nghiên của ngươi khi dạy thuật phân thân cho ngươi, không có nói cho ngươi biết sao?
- Không có, thuật phân thân không phải do sư tôn dạy cho ta.
Dương Lỗi lắc đầu.
- Không phải? Quả nhiên là người có đại khí vận.
Khúc Kỳ than thở.
Người có đại khí vận, những lời này Dương Lỗi nghe qua không ít lần, nên không có gì để ý.
- Nếu ta dùng thuật phân thân dẫn dụ hoàng kim cự mãng rời đi, sau đó để chân thân cùng sư tỷ, kể cả tiền bối cùng đi, ba người liên thủ hẳn có thể bắt được hoàng kim trư.
Dương Lỗi nói.
- Điều này cũng không dám chắc, không biết uy lực thuật phân thân của ngươi như thế nào, có làm ảnh hưởng thực lực chân thân của ngươi hay không? Tu vi phân thân có thể đạt được mấy thành của chân thân? Nếu phân thân quá yếu, căn bản không dẫn dụ được cự mãng, nếu sử dụng làm thực lực chân thân giảm mạnh, không thể bắt giữ hoàng kim trư, nếu là vậy phương pháp này vẫn không thể thực hiện được.
Khúc Kỳ phân tích.
Dương Lỗi cười cười nói:
- Điều này tiền bối không cần lo lắng, thực lực phân thân không yếu hơn chân thân bao nhiêu, ít nhất có chín thành thực lực, nhưng chỉ có thời gian một giờ. Về phần chân thân, thực lực không hề ảnh hưởng, cho nên ta nghĩ biện pháp này là khả thi, nếu không suy đoán sai lầm thực lực của cự mãng.
- Nếu là như vậy biện pháp này đích thật là khả năng.
Khúc Kỳ nói:
- Khi nào chúng ta động thủ?
- Hiện tại không vội, cần chờ một ngày.
Dương Lỗi lắc đầu, thu lại phân thân nói:
- Huyễn ảnh phân thân thuật của ta có hạn chế, một ngày chỉ có thể thi triển một lần, cho nên phải chờ ta khôi phục lại.
- Việc này không thành vấn đề.
Khúc Kỳ cũng không cảm thấy kỳ quái, nếu phân thân thuật có thể sử dụng không bị hạn chế, thật quá nghịch thiên, hơn nữa tiên thuật có thể dễ dàng sử dụng như vậy sao.
- Lâu như vậy đã chờ được, chỉ một ngày mà thôi, ta chờ được nổi.
- Sư đệ.
Lúc này Tô Anh nhìn Dương Lỗi tràn đầy chờ mong.
- Làm sao vậy, sư tỷ?
Nhìn diễn cảm của Tô Anh, Dương Lỗi có chút khó hiểu hỏi.
- Sư đệ, ngươi có thể dạy thuật phân thân này cho ta không?
Tô Anh bẽn lẽn, ánh mắt long lanh chờ mong nhìn hắn.
- Sư tỷ muốn học sao?
Dương Lỗi có chút đau đầu, không phải hắn không muốn dạy, mà là hắn không dạy được, muốn đổi bí pháp cần một tỷ điểm đổi, thật quá sang quý, với hắn mà nói không tốt, hắn đã học được còn phải đổi lần nữa, căn bản không đáng.
- Phải đó, sư đệ, có được không?
Tô Anh nũng nịu nói.
Dương Lỗi lắc đầu nói:
- Sư tỷ, thật xin lỗi, không phải ta không muốn dạy ngươi, mà ta dạy không được, chính bản thân ta còn u mê, còn không học hoàn toàn, cho nên căn bản không biện pháp dạy ngươi.
- Vậy…sư đệ, ngươi không phải đang dối gạt ta đi, vì sao không dạy được đây? Hay là ngươi đem phương pháp nói cho ta biết, tự ta học là được thôi.
Tô Anh nói.
Dương Lỗi cười khổ:
- Sư tỷ, nếu có thể thì ta đã dạy ngươi, nhưng vấn đề là không có khả năng, ta không cách nào đem phương pháp tu luyện nói cho ngươi biết, chính ta không hiểu vì sao mình học được, cho nên căn bản không nói ra được là chuyện gì xảy ra.