Độc Long Châu rất thích hợp với nàng, sẽ giúp thực lực nàng tăng lên, chỉ tiếc nàng không có huyết mạch Long tộc, nói không chừng có thể giúp nàng trở thành chân long, mặc dù là Long tộc biến dị cũng vô cùng cường hãn.
Thu hồi Độc Long Châu, Dương Lỗi nhìn qua chỗ Tô Anh.
Tình huống trước mắt làm cho hắn mơ hồ.
Lúc này Tô Anh đang vuốt ve đầu Hoàng Kim Hổ, mà nó đang quỳ rạp trên mặt đất, bộ dạng thập phần dịu ngoan, Tô Anh vuốt ve, chải vuốt lông mao cho nó, khiến nó thập phần hưởng thụ.
Nếu đã xuất hiện tình huống như vậy, nhất định có tình huống đặc thù phát sinh, hoặc Tô Anh có bí pháp nào đó hay là pháp bảo, ngoại trừ hai loại tình huống này Dương Lỗi cũng không nhìn ra nguyên nhân khác.
- Sư tỷ, ngươi làm sao thu phục Hoàng Kim Hổ đây?
Dương Lỗi tò mò hỏi.
- A, thật dễ dàng đâu, không nghĩ tới Tiểu Kim cũng giống như Hoa Hoa mà ta nuôi dưỡng, đều thích ăn Tuyết Lý Ngư đâu.
Tô Anh vui vẻ nói:
- Ta cho Tiểu Kim ăn vài con Tuyết Lý Ngư, nó liền nhận ta làm chủ nhân.
Dương Lỗi nghe vậy không khỏi trợn mắt, mình phí công đánh một trận, không nghĩ tới Tô Anh chỉ dùng ba con Tuyết Lý Ngư đã thu phục nó, sớm biết rằng như vậy hắn còn phí sức để làm gì.
Nhìn thấy Dương Lỗi đến gần, Hoàng Kim Hổ mở mắt nhe răng nhếch miệng, bộ dạng thật thù hận, còn mang theo sợ hãi, ánh mắt cảnh giác như lâm đại địch, không ngừng phát ra tiếng gầm.
- Tiểu Kim, đừng sợ, sư đệ sẽ không thương tổn ngươi.
Tô Anh vội vàng hô to.
Nghe được thanh âm chủ nhân, Hoàng Kim Hổ nhìn nhìn Dương Lỗi, lại nhìn nhìn Tô Anh, yên tĩnh trở lại, nhưng vẫn mang theo tia cảnh giác với hắn.
- Sư đệ, ngươi thu đao lại đi, ngươi làm tiểu Kim sợ hãi.
Tô Anh nhìn thấy Dương Lỗi còn cầm một thanh đoản đao trong tay, liền nói.
- Nga, được được, ta lập tức liền thu lại.
Dương Lỗi định dùng đoản đao lột da Lục Hoa Xà, bởi vì rắn độc biến dị nên lớp da phi thường cứng rắn dẻo dai, nếu thu lại có thể dùng làm bì giáp, như vậy hoàn toàn không có vấn đề.
…
Nếu Hoàng Kim Hổ đã bị thu phục, Lục Hoa Xà đã bị giết chết, hiện tại cần xem thử bên trong huyệt động rốt cục là vật gì, điều này làm Dương Lỗi thật mong đợi.
- Sư tỷ, ta đi vào trước, ngươi ở bên ngoài chờ, nếu không nguy hiểm ta sẽ gọi ngươi.
Nhìn lối vào nho nhỏ, Dương Lỗi xoay người nói với Tô Anh.
- Không, muốn vào cùng đi vào.
Tô Anh lắc đầu nói:
- Chúng ta cùng nhau.
Ngữ khí của Tô Anh thật kiên định, không cho phép phản bác.
Thấy nàng kiên quyết, Dương Lỗi thoáng do dự, thầm nghĩ nếu nàng nhất định muốn đi vào, hắn chỉ cần cẩn thận che chở nàng là được rồi, vạn nhất có việc cũng có thể nháy mắt thoát đi.
- Được rồi, nhưng mà sư tỷ cần theo sát sau lưng ta, ngàn vạn lần đừng rời khỏi ta quá xa, bằng không ta sợ không chiếu cố được cho ngươi.
Dương Lỗi dặn dò.
- Được, sư đệ, ngươi yên tâm, ta sẽ không làm cho ngươi lo lắng, hơn nữa dù gì sư tỷ cũng có tu vi cửu cực tạo hóa, cho dù không thể giúp ngươi nhưng muốn tự bảo vệ mình còn không có vấn đề.
Tô Anh nói.
- Tốt lắm.
Dương Lỗi nói xong, đi về phía trước, mở ra Chân Thực Ưng Nhãn, nơi này linh khí nồng đậm, long khí tràn đầy, so sánh với hoàng thành hay hoàng cung đều mạnh mẽ rất nhiều.
Hai người đi vào trong huyệt động.
Lối vào huyệt động rất nhỏ, nhưng bên trong càng lúc càng lớn.
- Sưu…
Một luồng hắc sắc tiểu điểm hiện lên trước mắt.
- Cái gì vậy?
Tô Anh đưa tay vỗ, đem vật kia đánh rơi xuống đất, tập trung nhìn vào, đó là một hắc sắc giáp xác côn trùng, thoạt nhìn thật giống thiên ngưu, lại có thân hình như ong vàng, râu thật dài, trên lưng có hoa văn màu trắng cùng màu vàng lấm tấm.
Hơn nữa đáng chú ý chính là miệng của nó.
- Cẩn thận, đừng để bị nó cắn.
Nhìn thấy Tô Anh định dùng tay bắt lên, Dương Lỗi hoảng sợ vội ngăn cản.
- Ca sát.
Một cây gỗ trên mặt đất bị côn trùng kia cắn đứt, sau đó nó vẫy cánh bay lên.
- Thật là lợi hại.
Nhìn thấy cây gỗ bị cắn vỡ, Tô Anh hoảng sợ, cây gỗ kia là Thiên Tinh Mộc, chẳng khác gì sắt thép, không ngờ bị côn trùng dễ dàng cắn đứt, hơn nữa còn rỉ ra chất lỏng không ngừng ăn mòn thân gỗ.
Nọc độc, đó là một loại nọc độc cực kỳ khủng bố.
- Đó là vật gì?
- Không biết, hẳn là một loại bọ cánh cứng biến dị đi.
Tốc độ tiểu giáp trùng thật quá nhanh, Dương Lỗi chưa kịp giám định.
- Chúng ta phải cẩn thận, một hai con còn không sao, nếu gặp phải một đàn thật sự phiền toái lớn.
Mới tiến vào đến nơi đây đã thấy được Thiên Tinh Mộc, vật này là thứ tốt, mặc dù rơi xuống đất bị cắn đứt, nhưng Dương Lỗi cũng cẩn thận thu vào, có lẽ có thể sử dụng thì sao?
- Bá bá…
Lúc này trước mắt lại hiện ra một mảnh đông nghìn nghịt, giống như cuồng phong đang cuốn tới chỗ hai người.
Điều này làm cho Dương Lỗi hoảng hốt, tốc độ thật quá nhanh, mở ra Chân Thực Ưng Nhãn, vừa nhìn thấy rõ ràng vật ở phía trước, Dương Lỗi kinh hoảng, đó chính là bọ cánh cứng màu đen nhìn thấy khi nãy.
Một mảnh kia phỏng chừng phải lên tới mấy vạn con.
Làm cho người ta dựng đứng tóc gáy.
- Chuyện gì vậy?
Nhìn thấy dáng vẻ Dương Lỗi, Tô Anh khó hiểu, nàng không có Chân Thực Ưng Nhãn nên không nhìn thấy được chuyện xảy ra phía trước.
- Chúng ta đi nhanh lên.
Dương Lỗi cũng không giải thích nhiều, kéo Tô Anh chui vào một tiểu thông đạo gần bên, sau đó lập tức tế lên phòng hộ kỳ trận mà mình luyện chế.
- Sư đệ, ngươi làm cái gì vậy?
Tô Anh không hiểu chuyện gì xảy ra, hiện tại cũng không có tình huống gì xuất hiện, mà Dương Lỗi lại khẩn trương như vậy, bộ dạng như lâm đại địch, điều này làm Tô Anh cảm thấy kỳ quái.
- Đến rồi.
Dương Lỗi cũng không trả lời nàng mà chỉ nói một câu.
Lúc này Tô Anh cũng nghe được thanh âm.
- Đây là…?
Ánh mắt Tô Anh trợn tròn, lúc này nàng nghe được thanh âm, mà trong nháy mắt đã xuất hiện một đàn bọ cánh cứng đông nghìn nghịt, nhìn thấy tình huống trước mắt nàng đã hiểu ra chuyện gì, rốt cục biết vì sao thái độ Dương Lỗi như lâm đại địch.
Nhìn thấy đàn bọ cánh cứng, sắc mặt nàng trắng bệch, nếu Dương Lỗi không hành động kịp thời, hậu quả có thể tưởng tượng.
Lúc này lông tơ của nàng đều dựng đứng, lo lắng đàn bọ cánh cứng sẽ công kích hai người mình, nếu như vậy nàng cùng sư đệ có thể chống đỡ được sao? Nghĩ đến đây nàng thập phần khẩn trương, gắt gao nắm chặt cánh tay hắn, lòng bàn tay ứa ra mồ hôi.
- Không cần lo lắng, chúng nó không cảm giác được khí tức của chúng ta.
Dương Lỗi bày xong kỳ trận, liền dùng Liễm Tức phù triện, có thể che giấu khí tức, chỉ cần tu vi đối phương không cao hơn bao nhiêu là có thể ẩn thân, đương nhiên cũng hạn chế thời gian, nếu không di động có thể che giấu được một giờ, nhưng nếu di động sẽ kém hơn rất nhiều.
Vốn hắn dự định dùng Ẩn Thân phù, hiệu quả sẽ rất tốt, nhưng hắn không có nhiều thời gian, chờ khi hắn nghĩ tới thì đàn bọ cánh cứng đã xuất hiện, cho nên phải dùng Liễm Tức phù.