Hai người đi vào thung lũng, hai đầu yêu thú nháy mắt đem lực chú ý chuyển qua trên người bọn họ, ánh mắt căm thù, ra vẻ hai yêu thú muốn liên thủ đối phó hai người bọn họ.
Nhìn thấy tình huống này Dương Lỗi còn thầm mừng rỡ, hắn nhìn thấy ở gò đất xa xa có một huyệt động, trong huyệt động tản mát ra linh khí nồng đậm.
Chẳng lẽ bên trong có bảo vật hay sao? Dương Lỗi liền dùng Chân Thực Ưng Nhãn nhìn tới.
Chỉ loáng thoáng thấy được một đạo kim sắc quang mang, cụ thể là vật gì thì không thể thấy rõ ràng, nhưng mặc dù là như vậy Dương Lỗi cũng suy đoán được không phải vật phàm.
- Sư đệ, con rắn giằng co với Hoàng Kim Hổ thật xấu, chúng ta giúp đỡ nó đi?
Tô Anh chợt nói.
Nhìn biểu tình của Tô Anh, Dương Lỗi không khỏi cười khổ, giúp Hoàng Kim Hổ sao, hiện tại hai yêu thú còn đang muốn liên hợp đối phó hai người bọn họ.
- Hống…
Lúc này Hoàng Kim Hổ chợt rống lên một tiếng, tựa hồ như đang cảnh cáo, cách đó không xa Lục Hoa Xà cũng phát ra thanh âm tê tê, thoạt nhìn càng thêm dọa người.
Tô Anh hoảng sợ tránh sau lưng Dương Lỗi.
- Sư đệ, ngươi mau giết con rắn kia đi, thật đáng sợ.
Dương Lỗi trợn trắng mắt, với thực lực của Tô Anh, muốn đối phó con rắn kia thật không khó, nhưng nàng lại né tránh như vậy, chẳng lẽ nàng sợ rắn?
- Tê tê…
Lục Hoa Xà kêu hai tiếng, dẫn đầu phát động công kích Dương Lỗi, động tác thập phần nhanh chóng, hóa thành một đạo lục sắc ảnh tử bắn tới.
Phong Ẩn đao nháy mắt xuất hiện trong tay.
- Phong Đao Thất Sát – Ngũ Sát Hợp Nhất!
Trường đao chớp lên, đao ảnh đầy trời, từng đao bổ thẳng về hướng Lục Hoa Xà.
- Đinh đinh, đinh đinh…
Thanh âm va chạm vang lên, Lục Hoa Xà bị đánh lui, vốn tưởng rằng một chiêu này có thể giết chết nó, không nghĩ tới công kích liên tiếp lại không tổn thương nó.
Nhìn Lục Hoa Xà tựa hồ cũng không bị thương tổn nghiêm trọng, sau khi bị đánh bay ra ngoài lại tiếp tục công kích tới.
- Phong Đao Thất Sát – Lục Sát Hợp Nhất!
Dương Lỗi xuất chiêu, cuồng phong thổi quét, hỏa long bay múa, tựa hồ muốn đem cả mảnh không gian xé rách.
Nháy mắt Lục Hoa Xà đã bị bao phủ.
Lần này cũng không truyền ra thanh âm.
Cả thung lũng bị lan tràn phá hủy, cây cối hoa cỏ bốn phía đều biến thành hỗn độn, giống như bị bão táp thổi quét đi một nửa.
Bụi mù tán đi, trên mặt đất xuất hiện hố sâu thật lớn, bên trong hố có một con rắn nhỏ đang nằm, thân rắn bị thiêu đốt cháy đen, chảy ra chất lỏng xanh thẫm, nhưng ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm Dương Lỗi, làm đáy lòng hắn không khỏi phát lạnh.
Còn chưa chết?
Dương Lỗi mở to mắt, con rắn này quả nhiên khủng bố, một kích kia đối với cao thủ cửu cực tạo hóa mà nói đã khó chống đỡ, không nghĩ tới Lục Hoa Xà mạnh mẽ như vậy.
- Hống hống…
Ngay khi Dương Lỗi định bồi thêm một đao, bên tai truyền đến tiếng rít gào, một kim sắc ảnh tử đánh tới, tốc độ tuyệt không chậm hơn Lục Hoa Xà.
- Cẩn thận.
Tô Anh hô.
Dương Lỗi nhíu mày, trường đao trong tay như có ánh mắt vẽ ra ánh đao hoàn mỹ, oanh kích lên kim sắc thân ảnh.
- Bành…
Kim sắc thân ảnh bị phản chấn ra ngoài, lá cây nháy mắt tuôn xuống như mưa.
Hoàng Kim Hổ đứng lại, nổi giận gầm lên một tiếng, mở miệng vọt tới, tốc độ càng nhanh hơn, càng thêm hung mãnh.
Dương Lỗi nheo mắt, tâm niệm vừa động, trường đao biến mất.
Hoàng Kim Hổ đứng cách hắn khoảng năm thước, há mồm phun ra, một đạo kim sắc quang cầu bắn tới, kéo theo một cái đuôi thật dài.
- Nhất Quyền Định Giang Sơn!
Dương Lỗi chợt quát một tiếng, đánh ra một quyền, quyền kình làm không khí chung quanh đều bị xé mở, quyền phong hình thành mảnh đất chân không, tựa hồ cả không gian cũng vỡ ra.
Chỉ thấy một đạo hắc sắc ảnh tử va chạm vào kim sắc quang cầu.
- Bành…
Hai đạo năng lượng nháy mắt va chạm, sau đó nổ tung, khí kình phun tràn.
- Đằng đằng đằng…
Dương Lỗi lui ra sau ba bước mới dừng lại, chân khí hộ thể đem khí kình lan đến hoàn toàn đánh tan.
Mà Hoàng Kim Hổ lại bị oanh bay.
Nặng nề ngã xuống xa xa.
Lông mao rơi xuống không ít, lúc này nhìn nó không còn vẻ uy vũ khí phách như trước, thoạt nhìn như có vẻ bệnh hoạn.
Ánh mắt cũng ảm đạm, nhưng vẫn bất khuất quật cường, nhìn Dương Lỗi vô cùng căm thù.
- Sư đệ, đừng giết nó.
Nhìn thấy Dương Lỗi lại siết nắm tay, Tô Anh vội hô.
Dương Lỗi cười cười nói:
- Sư tỷ yên tâm, ta sẽ không giết nó, ta còn muốn đem nó biến thành sủng vật của ngươi đâu.
- Sư đệ, ngươi để cho ta tới thu phục nó đi.
Tô Anh nghĩ nghĩ nói.
Dương Lỗi nhìn nàng:
- Như vậy cũng tốt, nhưng sư tỷ phải cẩn thận một chút, yêu thú kia không dễ chọc, không biết còn che giấu âm chiêu gì hay không.
- Yên tâm đi sư đệ, ngươi đi thu thập con rắn thối kia, để cho ta đối phó Hoàng Kim Hổ, ta nhất định sẽ thu phục nó.
Tô Anh tràn đầy tự tin nói.
- Cẩn thận một chút.
- Được, sư đệ, ngươi cũng cẩn thận.
Tô Anh gật đầu, chậm rãi đi tới chỗ Hoàng Kim Hổ.
Dương Lỗi nhìn Lục Hoa Xà, hiện giờ nó đang nhắm hai mắt lại, Dương Lỗi trợn trắng mắt, chẳng lẽ nó còn muốn giả chết hay sao?
Hắn chậm rãi đi tới gần Lục Hoa Xà, mặt ngoài như thả lỏng nhưng trong lòng vô cùng cẩn thận, một khi Lục Hoa Xà có dị động lập tức đánh một kích trí mạng.
Khi Dương Lỗi đến gần Lục Hoa Xà chừng một thước, con rắn nháy mắt hóa thành một đạo lục sắc quang mang bắn tới, miệng phun ra nọc độc màu xanh biếc.
- Thật là muốn chết, đã sớm chờ ngươi, rắn độc quả nhiên là rắn độc, đều âm hiểm giả dối, chẳng thể trách bị người luôn xem là bại hoại.
Dương Lỗi chém ra một đao, một đạo ánh đao nháy mắt chém đứt cổ của nó, đầu rắn bay ra thật xa, nọc độc phun lên tảng đá, tảng đá cứng rắn nháy mắt sôi lên, không ngờ đã bị hòa tan.
Nọc độc thật mạnh, Dương Lỗi không khỏi thầm than, nếu bị bắn trúng người cũng không phải chuyện đùa.
Mà lúc này hệ thống lại vang lên tiếng nhắc nhở:
- Đinh, chúc mừng ngoạn gia đánh chết Lục Hoa Xà biến dị bát quái ngưng thần tam giai, đạt được ba tỷ nguyên khí trị, đạt được đổi điểm ba ngàn vạn.
- Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được Độc Long Châu.
Dương Lỗi mừng rỡ, không nghĩ tới còn có điều vui mừng như vậy, tuy nguyên khí trị không đủ cho hắn gia tăng cấp bậc, nhưng đồ vật thật bất phàm, Độc Long Châu, xem ra đây chính là nguyên nhân làm cho Lục Hoa Xà biến dị.
Điểm kích xem xét.
Thuộc tính Độc Long Châu xuất hiện bên trong hệ thống.
Độc Long Châu: Long châu Độc Long, nếu được xưng là long, thực lực nhất định vô cùng cường đại, hơn nữa Độc Long là Long tộc biến dị, càng cường đại hơn Long tộc bình thường, nhưng Độc Long bị Long tộc chán ghét vứt bỏ, mà Độc Long chính là một phần bên trong…
Độc Long cực kỳ cường hãn, thân thể mạnh mẽ, nọc độc thiên hạ vô song, không có thuốc chữa, muốn đối phó nọc độc Độc Long chỉ có dựa vào bản thân hoặc lấy được Độc Long Châu.
Tuy Dương Lỗi lấy được độc châu bổn mạng của Chu Độc Mỵ, nhưng còn kém Độc Long Châu rất xa.
Nghĩ đến Chu Độc Mỵ, Dương Lỗi không khỏi nhớ đến lúc nàng đưa bổn mạng độc châu cho mình.