Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 278: Chiến Cụ Tiến (2)

Cụ Tiến sắc mặt khó xem nhìn Triệu Vô Cực nói:

“ quả nhiên không đơn giản, ngươi mới chỉ nhất lưu sơ kì đột phá không lâu lại có được sức mạnh như vậy. Không chỉ cả tốc độ mà còn cả sức chịu đòn cùng phản ứng đều vô cùng nhanh nhạy mạnh mẽ, nếu để ngươi phát triển thêm một chút thời gian, chỉ sợ Lưu gia cùng Cụ gia đều sẽ gặp tai ương!”

Triệu Vô Cực mỉm cười nói tiếp: 

“ cho nên ngươi hôm nay nhất định phải diết ta đúng hay không? Mặc dù chính là Cụ gia cùng Lưu gia các ngươi sai trước?”

Cụ Tiến lạnh nhạt nói:

“ Cho dù là chúng ta sai cũng có Cụ gia gia quy đến xử lí chưa đến một cái ngoại nhân như ngươi động tay động chân!”

Triệu Vô Cực khinh thường nói:

“ gia quy? Chó má gia quy! Các ngươi đại gia tộc gia quy ta cũng không lạ gì. Một cái dùng để ức hiếp kẻ yếu nuông chiều kẻ mạnh gia quy mà thôi! Nếu các ngươi gia quy tốt, Cụ Anh cũng sẽ không càn rỡ như vậy Lưu Ngạo cũng sẽ không không xem ai ra gì như vậy. 

Còn cái gì xử lí tất cả cũng chỉ là trò đùa trẻ con mà thôi! Chỉ cần gia chủ các ngươi đứng ra bãi bình, ai dám nói câu gì?

Chờ các ngươi thực thi gia quy, chỉ sợ phải chờ tới thiên hoang địa lão, ha ha!”

Cụ Tiến sắc mặt lạnh lùng nói:

“ cho dù là thế cũng không phải là người như ngươi có thể muốn động thì động được. Lúc nãy chỉ là khởi động mà thôi, bây giờ chúng ta mới chính thức bắt đầu cuộc chơi. Hôm nay ngươi nhất định phải chết ở đây!”

Triệu Vô Cực lắc đầu:

“ ta mệnh rất lớn, chỉ sợ người đó là ngươi a!”

Cụ Tiến hừ lạnh một tiếng, trên người cương khí lại mạnh mẽ thêm hai phần, cương khí như là lửa điên cuồng ở trên thân thể hắn thiêu đốt lên khiến cho bản thân hắn nhất thời trông như là chiến thần phụ thể, khí thế mạnh mẽ vô cùng.

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, tuy nói hắn sử tu luyện cơ sở trảo pháp có thể vô hạn gia cường sức lực của hắn, nhưng lúc này trảo pháp quá sơ sài lại trở thành của hắn thiếu thốn.

Nếu cao thủ hàng đầu tu luyên là tư đơn giản tới phức tạp lại từ phức tạp trở về đơn giản, nắm bắt bên trong đó hết thảy đạo lí thì Triệu Vô Cực vừa bắt đầu liền tu luyện cơ sở trảo pháp đơn giản nhất cũng không sai, nhưng hắn thiếu chính là một tia đạo ở bên trong.

Cao thủ hàng đầu ra tay mỗi chiêu mỗi thức đều mang vào bên trong lĩnh ngộ của bọn hắn, chiêu thức tối giản lược nhưng lại thiên biến vạn hóa, có thể tùy theo đối phương phản ứng mà từ đó biến đổi khắc địch chế thắng.


Cái này cần cực kì phong phú kinh nghiệm chiến đấu cùng với võ học am hiểu.

Triệu Vô Cực không nắm chắc thứ này, bởi vậy hắn cơ sở trảo pháp biến đổi không theo kịp đối p hương biến đổi, chiêu thức chỉ có thể dựa vào tốc độ đánh ngang tay đối phương mà thôi. 

Bởi vậy hắn cùng Cụ Tiến đánh một lúc cả hai đều bị thương nhưng thương đều không quá nặng, lúc này chiến đấu vẫn còn phải tiếp tục.

Nhìn trên người hắn nội lực phun trào, Triệu Vô Cực cảm giác được đối phương khí tức lúc này như là một con mãnh hổ đang mượn đại lâm tán cây che chắn ẩn mình ngồi xổm, bất cứ lúc nào nó cũng có thể phi thân mà ra vồ lấy Triệu Vô Cực cắn xé hắn đến chết.

Đương nhiên đây chỉ là ảo giác mà thôi, nhưng khí thế có thể làm được đến như vậy xem ra Cụ Tiến Mãnh hổ xao sơn quyền môn võ công này cũng luyện được rất ra trò, không phải là dạng gì tầm thường người.

Dù sao hắn cũng là trưởng lão của Cụ gia, tuy ở trong nhất lưu cảnh giới không quá mạnh mẽ, nhưng võ học cùng tài nguyên ở bên trên đã chiếm được ưu thế rất lớn.

Triệu Vô Cực cũng không chịu thua kém, hăn trong cơ thể Tử Hà Bất Diệt thần công nhanh chóng vận chuyển, khí thế lập tức kéo căng chuẩn bị cùng đối phương đại chiến.

Cụ Tiến ánh mắt lạnh lùng nhìn Triệu Vô Cực, thân hình hắn hơi động một cái cả người như một mũi tên rời cung lao thẳng tới Triệu Vô Cực.

Hắn nhảy lên cao, tay phải kéo mạnh về phía sau dồn sức rống to:

“ Mãnh hỗ xao sơn quyền- Mãnh hổ hạ sơn!”

Hắn nhảy cũng không cao, nhưng tốc độ tới vô cùng nhanh chóng mạnh mẽ, lão hổ xuất động muốn bắt đầu đi săn, Triệu Vô Cực chính là của hắn con mồi.

Mãnh hổ hạ sơn phi phác chụp mồi một thức vô cùng mạnh mẽ chí mạng, chỉ cần con mồi tinh thần yếu đuối liền sẽ tại chỗ bị khí thế của nó dọa sợ không thể di chuyển trở thành bữa ăn của nó. Một số nhanh nhẹn hơn con mồi cũng bị nó nhảy chồm tốc độ quá nhanh khôn thể tránh né mà mất mạng.

Triệu Vô Cực đối với khí thế mạnh mẽ đập vào mặt của Cụ Tiến chính là không hề nhìn thẳng.

Một chút khí thế này thật sự có thể dọa sợ không ít người dưới nhất lưu cảnh giới, nhưng đối với Triệu Vô Cực chỉ là như thanh phong quất vào mặt không hề lay chuyển được hắn một chút nào.

Nội công ở trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển cả người Triệu Vô Cực lập tức lóe lên một màu tím đậm của Tử Hà Bất Diệt thần công hộ thể cương khí, trên cổ tay hắn hiện lên ba vòng âm dương hoàn.

Quả nhiên đột phá tới nhất lưu cảnh giới, Triệu Vô Cực đã có thể thoải mái sử dụng ba vòng âm dương hoàn, không giống như trước đây phải cố sức mới có thể làm được.

Triệu Vô Cực hai chân chùn xuống trọng tâm hạ thấp, tay phải kéo mạnh ra đằng sau, cả cánh tay hắn như là một cái bị kéo căng dây cung sau đó mạnh mẽ buông ra một cái lập tức hướng về phía trước bắn mạnh mà ra.


Triệu Vô Cực một chưởng hướng về phía trên trời đang lao tới Cụ Tiến một chưởng đánh mạnh mà ra, một chưởng này hắn như là kéo theo ngàn vạn cân trọng lượng tuy là thân thể máu thịt cánh tay lại cho người ta cảm giác nặng nề như là một cái khai thiên sơn chùy đang hướng một tòa đại sơn đánh tới, giống như một kích này nhất định có thể đánh nát một tòa đại sơn đồng dạng.

Cụ Tiến cũng không chịu thua kém, hắn một quyền bao phủ hai đầu mãnh hổ cương khí vô cùng sống động, nó có răng nanh có miệng cũng có mắt. 

Ở bên trong hai mắt của nó lóe lên cương khí chi hỏa như là hai luồng đại biểu cho sinh mệnh sự sống ở bên trong mắt nó đang nhẹ nhàng nhảy nhót lên hướng về Triệu Vô Cực phương hướng nhìn chằm chằm.

Nó như là một cái chúa tể sơn lâm hướng về con mồi của mình thị uy đe dọa, thể hiện ra nó sức mạnh áp đảo cùng quyết tâm tiêu diệt đối phương. 

Một quyền này của hắn không đánh thì thôi, đánh ra liền xé rách không khí kéo ra từng đường phá phong âm thanh đánh cho không khí điên cuồng nổ vang, khí thế so với Triệu Vô Cực hung mãnh không chỉ một hai lần đơn giản như vậy.

Thế nhưng khí thế hung ác cũng không thể quyết định được võ công sức tấn công mạnh yếu mà là dựa vào nội công, thân thể cùng võ công lí giải vận dụng trình độ.

Triệu Vô Cực Thiên Địa Tinh biến chưởng yên tĩnh như mặt biển trước cơn bão lớn, bên dưới ẩn chứa sức mạnh to lớn có một khi bộc phát có thể khiến thiên địa biến sắc.

Cụ Tiến một quyền thì lại thanh thế to lớn mạnh mẽ như là lốc xoáy, không những thanh thế hạo đại hấp dẫn chú ý, nơi nó đi qua gần như mọi thứ đều bị bất gốc cuốn bay, sức tàn phá vô cùng kinh khủng.

Ở giữa hai người không khí cũng bị cương khí của hai người ảnh hưởng tới khiến cho nó trở nên ngưng trọng đè nén vô cùng, bâu không khí giống như là bị pha chì, sền sệt trầm trọng, cây cỏ cũng bị hai người sóng khí cuốn ngả rạp về hai bên giữa hai người hình thành một cái lâm thời bãi chiến trường.

Triệu Vô Cực lúc này ánh mắt híp lại thành một đường, bên trong lóe lên một vệt ánh tím sắc thái, hắn tức giận rống to một tiếng:

“ Thiên Địa Tinh biến chưởng!”

Cụ Tiến cũng không cam lòng yếu thế đồng thời rống to:

“ Mãnh hổ hạ sơn!”

Triệu Vô Cực không hề dùng tới chưởng ý, hắn cảm thấy lúc này còn chưa phải là thời cơ thích hợp, chiêu này tuy mạnh mẽ nhưng chưa phải toàn lực, Cụ Tiến cũng là như thế,đây chỉ là một lần giao thủ mở màn khác để bắt đầu một cuộc chiến chính thức mà thôi.

Cụ Tiến không tu luyện thành cái gì quyền ý, nhưng không cần quyền ý bản thân hắn cũng tự tin có thể cùng Triệu Vô Cực có một trận chiến thực lực.

Hai người quyền chưởng lập tức va chạm, cương khí hình đầu hổ của Cụ Tiến cùng Triệu Vô Cực cương khí màu tím bao bọc trên tay lập tức va chạm vào nhau điên cuồng giảo sát lẫn nhau.

Không khí liên tục bị thổi bay ngược ra bên ngoài tạo thành từng luồng gió mạnh như cương phong.

Nếu có người ở gần bọn họ lúc này chỉ sợ cũng sẽ bị luồng gió mạnh này cắt đứt da mặt.

Rống rống rống!

Hai người đồng thời rống to, Triệu Vô Cực trên tay cũng không chịu thua kém điên cuồng dùng sức đẩy mạnh muốn ở trên thể lực chiến lấy ưu thế.

Âm dương hoàn điên cuồng xoay tròn trên cổ tay hắn lúc phóng to lúc lại thu nhỏ, nội lực đang được Triệu Vô Cực điên cuồng chuyển vận đến trên chưởng của mình cùng Cụ Tiến đối địch.

Năng lượng điên cuồng tiêu hao, Triệu Vô Cực hàm răng nghiến chặt, hắn cánh tay lúc này bỗng nhiên phồng lên một vòng to trông thấy tức giận rống to:

“ bại cho ta!”