Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 277: Chiến Cụ Tiến

Trên người Triệu Vô Cực cương khí hộ thể cũng lóe lên, hắn không cần ở trước mặt đối phương giả cái gì heo ăn thịt hổ.

Dù sao chỉ lát nữa giao chiến hắn cũng không dám không dùng cương khí đi đón đỡ đối phương vậy thì che giấu không hề có cái gì ý nghĩa.

Nhìn trên người Triệu Vô Cực lóe lên cương khí, Cụ Tiến cùng Lưu Vấn trong mắt không khỏi hiện lên vẻ bất ngờ.

Tình báo không đúng a! Triệu Vô Cực không phải chỉ là nhị lưu đỉnh phong sao? Từ lúc nào thì trở thành nhất lưu cảnh cao thủ rồi?

Mới có mấy ngày, bọn hắn từ lúc nhận được tin tức liên tục bôn tẩu tới Thiên Vân Thành đuổi giết Triệu Vô Cực, hắn lại có thể đột phá thành công?

Triệu Vô Cực chỉ dùng thời gian ngắn ngủi mấy ngày này trở thành nhất lưu cao thủ, đây chính là hắn tự tin khởi nguồn sao?

Lúc ở nhị lưu đỉnh phong, Triệu Vô Cực từng có vượt cấp khiêu chiến đánh bại nhất lưu sơ kì cảnh cao thủ, bây giờ hắn là nhất lưu sơ kì, phải chăng có thực lực đánh bại nhất lưu trung kì Cụ Tiến?

Lưu Vấn nằm ở đó trong lòng vô cùng kinh ngạc cùng sợ hãi, đối phương vậy mà đột phá tới nhất lưu cao thủ, cương khí trên người xem ra cũng không yếu a, lần này gặp rắc rối lớn rồi.

Cho dù Triệu Vô Cực có mạnh mẽ đi nữa nếu hai người bọn hắn vây công Triệu Vô Cực cũng chỉ có một con đường chết.

Nhưng lúc này Triệu Vô Cực nhân lúc trời tối đánh lén lập tức dùng phi châm phế đi hắn, Cụ Tiến chỉ có thể một mình tác chiến, cho dù hắn có thể đánh thắng Triệu Vô Cực, nhưng chắc chắn cũng không dễ dàng gì.

Trong lúc chiến đấu nếu Triệu Vô Cực tiện tay phóng phi châm muốn giết hắn làm sao bây giờ? Triệu Vô Cực cũng chưa hề nói sẽ để yên cho hắn a!

Lưu Vấn lúc này run giọng nói:

“ Cụ Tiến, đưa hắn đi xa một chút!”

Cụ Tiến nhíu mày không đáp, Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên một nụ cười tà. Hiển nhiên hắn hiểu tên này Lưu Vấn lo lắng.

Triệu Vô Cực lắc đầu nhìn Cụ Tiến nói:

“ nếu ta là ngươi, ta sẽ tập trung coi trọng đối thủ, chứ không phải lo lắng cho cái kia phế vật!”

“ Ngươi...!”

Triệu Vô Cực vừa nói xong, Lưu Vấn lập tức mặt đỏ lên tức muốn hộc máu nhìn hắn mắng, nhưng nhất thời chưa biết nói gì cho phải đành yếu ớt phản kích:

“ vô sỉ chi nhân. Người trên giang hồ lại sử dụng ám khí thủ đoạn. Ám khí thủ đoạn chính là hành động của tà phái, ngươi Triệu Vô Cực thị huyết hiếu sát lại thích chơi âm hiểm chiêu thức, ta nghi ngờ ngươi chính là tà phái người, ngươi sau này một ngày cũng đừng hòng yên thân!”

Triệu Vô Cực dùng ánh mắt nhìn ngu ngốc nhìn hắn ha ha cười nói:


“ ta vốn không quan tâm người khác xem ta là chính hay là tà. Tà phái chưa hẳn đã xấu, chính phái chưa hẳn đã tốt. Chỉ cần trong lòng có giới hạn cũng bảo vệ giới hạn mới có thể làm một cái chính quy người. 

Trong lòng không có giới hạn, vậy thì súc sinh heo chó không bằng. 

Lưu gia cùng Cụ gia các ngươi tự xưng chính phái người, chả lẽ xưa nay chưa hề làm qua chuyện cưỡng bức thường dân, vì tranh tài đoạt bảo mà sát hại người vô tội hay sao? 

Hơn nữa hôm nay hai ngươi nhất định phải chết, còn nhiều lời như vậy làm gì? Ai biết được ta là dùng ám khí giết ngưoi hay là một quyền đánh chết ngươi?”

Triệu Vô Cực vừa nói xong, cả hai người lập tức gắt lên:

“ Làm càn!”

Bọn hắn đúng thật là có làm như vậy, nhưng làm được không nhiều cũng rất kín đáo. Mọi người đều trong lòng tự hiểu không hề quản ai làm cái gì. Triệu Vô Cực một vạch trần đều như là đang dẫm lên đuôi của bọn hắn khiến bọn hắn đại gia tộc tôn nghiêm cảm giác bị khiêu khích.

Bởi vậy hai người mới đồng thời khó chịu mắng to, Cụ Tiến thì càng là gằn giọng nói:

“ Triệu Vô Cực, tự tin rất tốt nhưng là tự tin quá mức là tự đại. Ngươi dựa vào cái gì mà nghĩ có thể giết được ta?”

“ dựa vào cái gì? ngươi không phải tự đến thử sẽ biết sao?”

Triệu Vô Cực khiêu khích nhìn về đối phương,hai tay bày ra thủ thế trảo pháp. Cụ Tiến hừ lạnh một tiếng khí thế kéo cao, dưới chân đạp mạnh một cái hướng Triệu Vô Cực dũng mãnh lao tới.

Khoảng cách bọn họ không xa, tốc độ của nhất lưu cao thủ lại nhanh, chỉ trong một cái nháy mắt Cụ Tiến đã xuất hiện trước mặt Triệu Vô Cực, tay phải hắn bao bọc lấy hổ đầu cương khí ầm ầm đánh bạo không khí đánh ra một quyền.

“ Mãnh hổ xao sơn quyền-Mãnh hổ phác thực!”

Hổ đầu mở rộng của mình miệng lớn, giống như là một cái mang theo sinh mệnh hổ đầu sống động vô cùng hướng Triệu Vô Cực cắn tới, khí thế hung mãnh tột cùng, từ trong miệng của nó có thể nghe thấy một cỗ máu tanh nồng nặc.

Ầm!

Triệu Vô Cực đứng im ở đó trước ngực trúng một quyền, nhưng Cụ Tiến trên mặt lại không hề vui vẻ một chút nào.

Quả nhiên, Triệu Vô Cực ở trước mặt hắn thân ảnh mờ đi sau đó tan biến trong không khí, hắn trên quyền cũng không hề có đánh trúng cảm giác.

Âm phong từ phía sau ập tới, Cụ Tiến vội vàng xoay người đánh ra một quyền.

Ầm!


Trảo cùng quyền va chạm, sóng khí cuốn tung, Triệu Vô Cực thân ảnh ở sau lưng hắn xuất hiện, hai người vừa chạm lập tức bị đánh lùi ra nửa bước nhỏ.

Vừa rồi chỉ là giao thủ một chút, cả hai lập tức biết được thực lực của nhau như thế nào.

Triệu Vô Cực tuy mới đột phá nhưng cảnh giới vững chắc cương khí mạnh mẽ, không hề so sánh kém hắn, điều này khiến Cụ Tiến khó chịu vô cùng.

Hắn Cụ Tiến tuy là Cụ gia trưởng lão nhưng trước đây lúc đột phá nhất lưu sử dụng công pháp cũng không phải là tốt nhất của Cụ gia. Bởi vậy hắn cương khí trong nhất lưu trung kì không tính quá mạnh mẽ, cũng chỉ sàn sàn với Triệu Vô Cực ở nhất lưu sơ kì mà thôi.

May mắn hắn trước đây từng có cơ duyên đạt được bộ này Mãnh hổ xao sơn quyền võ học mới có thể ở trong Cụ gia trổ hết tài năng đột phá nhất lưu cảnh giới.

Vừa rồi giao thủ, hắn liền hiểu rõ Triệu Vô Cực thực lực, quyết định không cùng Triệu Vô Cực đối cứng mà là dùng quyền pháp vây đánh hắn. 

Triệu Vô Cực thân pháp tốc độ quá nhanh, muốn hắn không phát huy ra được thân pháp ưu thế vậy cần không ngừng di chuyển khép góc đối phương, không cho hắn cơ hội lui thân một chút nào.

Nếu không Triệu Vô Cực lại sử xuất ra như vừa rồi chiêu thức, hắn muốn bắt được thân hình đối phương còn khó chứ đừng nói đánh trúng hắn.

Cụ Tiến người hơi cúi xuống gầm nhẹ một tiếng:

“ Mãnh hổ săn mồi!”

Trên người hắn cương khí từ trạng thái ngưng tụ thành cương khí hộ thân chuyển sang trạng thái khí như là một ngọn lửa ở trên người hắn cháy lên.

Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này lông mày nhíu lại, đây là từ bỏ phòng ngự sao? Hắn muốn đạt được cái gì? tốc độ?

Quả nhiên Triệu Vô Cực đoán không sai, Cụ Tiến dưới chân dẫm mạnh một cái, mặt đất bị hắn đạp ra một cái lỗ hổng, thân hình của hắn cũng trong nháy mắt mờ ảo đi lóe lên một cái lúc xuất hiện thì đã là ở trước mặt Triệu Vô Cực.

“ tốc độ không tệ!”

Triệu Vô Cực tuy thân trong trận chiến nhưng vẫn có thời gian khen đối phương một câu, mắt nhìn một quyền to bằng cái bát mãnh hổ đầu đang hướng bản thân mình đánh tới dưới chân điểm nhẹ một cái Triệu Vô Cực hư lùi nửa bước thân hình hơi nghiêng một cái tránh ra quyền này.

Nhưng Cụ Tiến từ bỏ phòng thủ đổi lấy tốc độ cũng không phải chỉ để cho vui, hắn thân hình trong nháy mắt cũng theo Triệu Vô Cực lắc lư một cái lần nữa xuất hiện trước mặt hắn.

Triệu Vô Cực nhìn đối phương không chịu rời nửa bước bám chặt bản thân, trong miệng hừ lạnh một tiếng.

Trên tay cương khí ngưng tụ, trong nháy mắt Triệu Vô Cực cương khí cũng mạnh mẽ sáng lên, hắn dùng cổ tay đón lấy cổ tay của Cụ Tiến, bắt đầu sử dụng ra trảo pháp của bản thân.

Bởi vì Triệu Vô Cực trảo pháp chiêu thức cũng không có luyện qua cái gì võ học, hắn đơn thuần chính là tốc độ nhanh chóng nhưng uy lực không đủ, bởi vậy vừa gặp Cụ Tiến dũng mãnh quyền thức đều không quá dám ngạnh kháng sử dụng chính là tốc độ cùng đối phương ứng chiến.

Trong lúc nhất thời hai người ở giữa bìa rừng đánh thành một đoàn, trái xông phải tránh, tốc độ cực kì nhanh chóng.

Trảo ảnh bay múa quyền ảnh ngợp trời, Cụ Tiến mỗi liền đánh trúng người Triệu Vô Cực đều có thể đánh ra từng tiếng quyền đụng nhục thân trầm muộn đánh cho hắn cương khí hộ thân rung lên, nội phủ chấn bị thương không nhẹ, Triệu Vô Cực mỗi trảo kéo trúng hắn bởi vì không còn cương khí hộ thể cũng khiến cho hắn bị thương không nhẹ máu chảy đầm đìa.

Trong lúc nhất thời hai người đánh chỉ có thể xem như là ngang sức ngang tài chưa hề có ai được cái gì lợi thế.

Cụ Tiến tuy nhìn thụ thương nghiêm trọng nhưng hắn chỉ là bị thương ngoài da, bất lợi chính là mất máu quá nhiều có thể ảnh hưởng tới tốc độ phản ứng của hắn mà thôi.

Triệu Vô Cực thì bị đánh cho nội tạng thương nhẹ, nhưng đối với hắn vẫn còn chưa thấm vào đâu.

Đây cũng là luyện thể võ giả đặc điểm, nhục thân vô cùng cường hoành. 

Triệu Vô Cực tung chưởng, Cụ Tiến đánh ra một quyền, hai người đồng thời thở dốc lui ra, dùng ánh mắt e dè nhìn về đối phương!