Bên cạnh ông trùm còn một kẻ vẫn được anh em bạn hữu giang hồ xưng tụng là cánh tay phải đắc lực, tức thằng con rể “phò mã”. Thằng này trình độ văn hóa chưa qua lớp chín, xuất thân từ thằng lơ xe đò, sau khi đi nghĩa vụ quân sự về cưới con gái đầu của lão. Đó là thời điểm ông trùm còn sa cơ lỡ vận, trốn cải tạo từ miền Trung vào thành phố do dính đến một vụ trộm cắp ngoài đó. Đến bây giờ ông trùm rất nâng đỡ thằng con rể này vì luôn nhớ đến những ngày gian khổ hàn vi, khi ông trùm còn phải làm công nhân bốc vác bến cảng và vợ chồng thằng rể lê la bên chân cầu Calmette buôn bán vặt kiếm sống qua ngày, nghèo đến mức khi đứa con trai đầu lòng ra đời không đủ tiền mua lon sữa hộp. Rồi cha vợ và con rể cùng nhau đổ mồ hôi nước mắt, còng lưng bốc vác hàng hóa trước khi tìm lại vị trí giang hồ ngày nay. Thằng này có một đặc điểm giống cha vợ đó là sự thất học nhưng khôn ngoan lọc lõi có thừa, hơn hẳn ối kẻ bằng cấp tây ta. Chỉ cái tội nhiều lúc hung hăng quá, ông trùm luôn phải dè chừng nhắc nhở. Khi ông trùm dần dần bước lên vị trí trùm, thằng rể luôn có mặt bên cạnh từ vị trí ban đầu là tài xế cho ông trùm cho đến khi làm phó giám đốc một doanh nghiệp khách sạn do ông trùm làm giám đốc. Sau này ông trùm còn đẩy thằng rể ra thay mặt mình làm công tác “đối ngoại” và chỉ vụ việc nào thằng rể lo không được, bấy giờ ông trùm mới xuất hiện. Tình thương ông trùm thể hiện ở chỗ không tiếc tiền tung ra đầu tư cho con rể, từ việc thân chinh bay đi Mỹ mấy lần, đến việc tìm “đối tác” trong xã hội đen để đầu tư qua lại Việt – Mỹ… cho đến việc mua nhà, gửi tiền ngân hàng để lo cho thằng cháu ngoại đầu tiên yên tâm du học lâu dài bên Mỹ. Trong nước, ông trùm đầu tư mua cả đoàn xe bez cho con rể chở gỗ lậu từ Lào, Campuchia về thành phố, chưa kể là việc tạo điều kiện cho nó mở rộng sang các lĩnh vực làm ăn khác, như đầu tư vào nhà hàng, khách sạn, bar cà phê… Thay mặt ông trùm quản lý công việc kinh doanh làm ăn, nhưng đấy là bề nổi, còn bên trong, thằng rể “phò mã” này được ông trùm tin cậy giao cho phụ trách đám sát thủ máu lạnh. Những thằng lưu manh máu thú nhiều hơn máu người, lấy chuyện đâm chém làm niềm vui, tất cả đều do thằng rể phụ trách, trả lương hàng tháng và mỗi khi cần thanh toán việc gì với ai thì bọn này lập tức hùng hục lên đường bán mạng sống cho ông trùm ngay.
Bên cạnh thẳng rể là thằng con trai út của ông trùm mà anh em giang hồ vẫn xưng tụng là “hoàng tử” được ông trùm cưng chiều nhất. Có lẽ nó là thằng con út thương mến của “mẫu hậu”, người đàn bà danh chính là vợ ông trùm và gắn bó với ông trùm từ thuở hàn vi nghèo khó. Cho nên trong đám vợ lớn vợ bé nhăng nhít bồ bịch bà trùm vẫn là người có quyền hành và uy tín nhất đối với ông trùm. Chắc vì lẽ đó mà thằng con này mới được thương yêu chăng, anh em giang hồ vẫn thường tự hỏi như vậy, bởi vì con chính thức lẫn con ngoài giá thú của ông trùm rất nhiều. Sau khi thằng con trai út bắt đầu đủ lông đủ cánh, ông trùm bắt đầu dẫn đắt nó ra lấy “số má” trong giang hồ, chuẩn bị tương lai nó sẽ thay thế mình. Cũng chính vì vậy nhiều vụ việc làm ăn, thương thảo ông trùm đều cho thằng này theo bên mình để học hỏi và cũng ngầm giới thiệu với anh em bạn hữu rằng, trong một tương lai gần nó sẽ là người thay thế mình điều khiển băng nhóm giang hồ. Trong “kinh doanh” ngầm thì cờ bạc luôn được coi là “chiếu trên” và bản thân ông trùm cũng đi lên từ cờ bạc. Vì thế thằng con “hoàng tử” này được giao phụ trách đường dây cá độ xuyên quốc gia và ra tận nước ngoài. Xem ra đây là công việc nhẹ nhàng nhất trong cả đường dây hoạt động của ông trùm bởi dưới mắt ông trùm thằng con này vẫn đang là kẻ “tập sự”. Thấy ông trùm dành nhiều ưu ái cho thằng con út, bà trùm rất hài lòng về điều đó. Ông trùm luôn cố gắng răn đe và giữ không cho thằng út dính dáng đến chuyện đâm chém biết người, nhằm bảo vệ an toàn cho nó và tạo cho nó một “lý lịch” trong sạch. Nhưng nhiều lúc cũng bất lực. Tính tình khá ngông nghênh, hay chơi nổi và thỉnh thoảng thích nổi máu anh hùng làm le gây chuyện nên nhiều lúc ông trùm cũng khá phiền lòng về nó. Chuyện đâm chết trung sĩ cảnh sát hình sự kia nếu không phải nó cầm đầu nhúng tay vào cùng với một thằng con riêng khác thì ông trùm đã trừng trị đến nơi đến chốn bọn đàn em ngu xuẩn kia rồi.
Xoay quanh ông trùm còn là một loạt các vệ tinh khác từ vợ chính thức cho đến những người tình điểm mặt chỉ tên, và những người tình bí mật mà mỗi người đều có một vị trí, ảnh hưởng khác nhau với ông trùm. Sau đó là một loạt con cháu trong nhà từ con trai, con gái chính thức và con rơi rớt cho đến con dâu rể, cháu chắt và cuối cùng là đám đệ tử đàn em thân thiết, tất cả được ông trùm đưa vào sử dụng trong hoạt động băng nhóm của mình. Trong đám này có kẻ là đàn em thân cận, có kẻ là đệ tử ruột và có kẻ là đối tác làm ăn; có đối tác bắt tay cùng kiếm lợi, có đối tác vừa bắt tay vừa dè chừng, sẵn sàng thanh toán nhau ngay khi có dịp, chưa kể là những băng nhóm vừa là đối địch vừa là đối tác khuất phục… Nhìn chung rất nhiều và ông trùm là trục trung tâm, còn tất cả vệ tinh xoay quanh. Chỉ riêng ông trùm mới có thể nắm hết, hiểu hết được các mạnh yếu của vệ tinh và điều khiển chúng xoay theo ý muốn quanh mình.
Ông trùm làm được điều đó bởi vì ông trùm là ông trùm.
Còn “Mắt ma”? Trong đám đệ tử đàn em lợt nhợt bám vào ông trùm, lão chưa bao giờ định nghĩa về vị trí của gã ta trong băng nhóm. Nếu cần ra mặt huênh hoang khoác lác đã có thằng con rể, thằng út cưng, cần trang điểm màu mè câu móc cán bộ nhà nước có đám mỹ nhân của ông trùm mà thị chủ bar Hoàng Hôn là con bài quan trọng. Cần đâm chém đã có đám sát thủ do thằng cháu rể cầm đầu cộng thêm thằng con rể chỉ huy từ xa… Và còn nhiều thứ khác mà bao giờ ông trùm cũng có sẵn như những lá bài xòe ra mỗi khi cần. Còn hắn, nếu hiểu đúng nghĩa chỉ là một thứ bọt bèo nằm im ỉm trong bóng tối, ít khi chường mặt xuất hiện trước đám đông đệ tử con cháu của ông trùm. Thầm lặng ít nói, ít xuất hiện nơi này nơi kia và lúc nào cũng có vẻ rụt rè thưa bẩm nhiều hơn ra oai diệu võ, đó là gã ta – “Mắt ma”. Thế nhưng có một sự thật là những nơi nào, lúc nào, công việc gì cần nhất, cần trao đổi bàn bạc, cần có người để tâm sự thư giãn… chỉ duy nhất ông trùm tìm đến gã. Một tình bạn thân thiết, một tên đệ tử trung thành, một kẻ hiểu biết?... Rất khó biết bởi chưa bao giờ ông trùm tuyên bố điều gì về gã trong băng nhóm. Có một sự thật là, mọi lời nói của gã khi nhân danh ông trùm thì tất cả phải hiểu rằng đấy chính là ý muốn của ông trùm, là ông trùm nói, ban phát mệnh lệnh và phải thi hành.
Gã thua ông trùm gần mười tuổi, đàn em cũng được, con cháu cũng chẳng sao. Theo làm vệ sĩ cho ông trùm từ khi còn trẻ và luôn là kẻ duy nhất mà ông trùm bàn bạc trao đổi công việc mỗi khi cần, nhưng lúc đó kể cả vợ con của ông trùm cũng không dám béng mảng đến, nếu ông trùm không cho phép. Đấy là gã. Gã luôn có một vị trí khó thay thế nổi trong băng nhóm, nhưng là vị trí gì thì chẳng ai biết.
- Mày có biết, năm 1998 khi thằng này thua tiền cờ bạc lên đến tiền tỷ và chạy trốn sự truy đuổi của đám giang hồ Hà Nội lẫn Hải Phòng vào đây thì tao đã nhận ra nó có ngày cần cho mình.
- Lúc đó nó còn tuyên bố thách thức anh Năm nữa.
- Ừ… tao đã tìm mọi cách để tiếp cận nó. Thậm chí mỗi lần nó thua tiền cờ bạc thì tạo tìm đến dúi cho năm ba ngàn đô la gọi là giúp đỡ khó khăn.
- Hắn sinh tại Hàng Cót, Hà Nội. Ba lần ngồi tù, tộng cộng là 108 tháng và cũng là một tên giang hồ có số má đàng hoàng.
- Khi ấy tao làm kiểu nào thì nó cũng ra vẻ anh hùng rơm không thèm, cho đến khi tao phải thông qua con bồ nhí của nó để tác động thì nó mới bị lung lay.
- Anh Năm có nhớ mấy lần nó cho đàn em đến phá phách những vũ trường do mình bảo kê.
Thằng đàn em kể lê, ông trùm gật.
- Tao biết, tao vẫn bỏ tiền mua hắn một tiệm gội đầu trên đường Thủ Khoa Huân cho con bồ nó, thực chất là cho nó – Ông trùm cười khan – Tiền… thật ra nó rất cần tiền và cũng nhát gan như thỏ đế. Bề ngoài luôn tỏ ra là một tay anh chị ngang tàng bất cần đời, không sợ ai cả, thực chất bên trong đang rúm ró trước bọn giang hồ Hải Phòng lẫn Hà Nội, sợ bị trừng trị vì cái tội phản trắc và quỵt tiền của bọn chúng. Mặc dù tao săn đón nhưng nó vẫn ra vẻ chảnh chọe làm cao giá…
Ông trùm trầm ngâm.
- Không hiểu sao từ hồi đó trong tao luôn có một linh cảm có một ngày kia mình sẽ cần đến nó.
- Thế rồi nó bị dồn đến chân tường khi con bà chị ô môi của nó tuyên bố là sẽ có ngày trừng trị nó về tội phản bội.
- Và cuối cùng nó buộc phải tìm đến tao, cái ngày ấy mày có nhớ?
- Thưa anh Năm, nhớ chứ.
- Tất cả chúng mày đều phản đối là tại sao tao lại dung nạp một thằng tráo trở như nó, đúng không?
- Dạ đúng.
- Hình như lúc đó duy nhất chỉ có mày không phản đối?
- Dạ…
Ông trùm cười to, siết chặt vai thằng đàn em “Mắt ma” thân thiết.
- Mày thấy đây là lúc cần sử dụng nó rồi chứ?
- Dạ, anh Năm là người tính toán như thần. Với tất cả những ràng buộc này và thế đường cùng chắc là nó phải đương đầu sống chết với con kia thôi. Những mà…
- Mày có thắc mắc… gì?
- Dạ không.
Thật ra gã rất thắc mắc là tại sao ông trùm có thể tiên liệu được chuyện có ngày hôm nay khi con ô môi kia sẽ quậy phá để mà sử dụng thằng giang hồ Hải Phòng này. Suy đi tính lại gã không hỏi. Khi ông trùm muốn nói thì sẽ nói còn không thì đừng có hỏi, đấy là điều dại dột. Sống kề cận ông trùm nhiều năm gã hiểu điều đó và đấy cũng là một trong những điểm của gã mà ông trùm rất thích. Biết chuyện, hiểu việc và kín miệng.
- Dạ thưa anh Năm để em đi liệu tình hình.
- Ừ.
Ông trùm đáp gọn lỏn, nhìn thằng đàn em thân tính đi ra. Nó là kẻ khôn ngoan đến ranh ma và biết người, biết việc, biết chuyện. Nó đã gắn bó với ông trùm đến mấy chục năm liền, có thể nói tình thân hơn cả ruột thịt nên nó luôn hiểu ông trùm muốn gì và cũng lạ, ông trùm cũng luôn có cảm giác ấm áp tin cậy mỗi khi nghĩ về nó và khi giao việc gì thì luôn thấy yên tâm lớn. Tại sao, đó có thể là lòng trung thành hiếm hoi trong thời buổi bát nháo này chăng, với nó ông trùm thấy có thể tin cậy được.
Thật ra có tài thánh ông trùm cũng không thể tính toán rằng có một ngày nào đó sẽ sử dụng tên giang hồ Hải Phòng kia vào việc tiêu diệt chính con đàn chị từng mưu mang nó. Ông trùm không phải là thầy bói và cũng không thể tính toán sâu rộng như vậy được. Ngày đó khi quyết định nạp thằng này về dưới trướng, ông trùm chỉ nghĩ rằng sẽ có một ngày sử dụng thằng này, còn sử dụng vào việc gì quả là ông trùm cũng chưa thể tính trước được. Tuy nhiên ông trùm cũng nhiễm máu của lão già người Hoa theo quan niệm, nuôi quân ba năm dùng một giờ, nên với thằng này cũng vậy. Khi con nữ tặc ô môi kia xuất hiện, trong đầu ông trùm lập tức nghĩ đến chuyện sử dụng thằng giang hồ ấy. Lúc đầu ông trùm chỉ nghĩ đến chuyện sử dụng nó như một cần ăngten để nắm tình hình, giám sát hoạt động của con nữ tặc kia với sự dè chừng cao độ. Bởi dù gì nó cũng từng hoạt động trong nhóm giang hồ Hải Phòng nên chắc chắn biết ít nhiều thông tin về bọn này. Thế rồi tình thế có những chuyển biến nhanh đến bất ngờ. Không hẳn chờ cú điện thoại của gã tâm phúc ngoài Hải Phòng, Hà Nội nắm thông tin báo về ông trùm mới nắm được tình hình ngoài đó lẫn con nữ tặc này. Thực tế trước đó qua nhiều nguồn tin có được, ông trùm phối kiểm tra chéo qua lại, biết được ít nhiều âm mưu của bọn giang hồ Hải Phòng lẫn bọn trà Bắc Hà Nội đang tính toán thanh tẩy băng nhóm mình. Thông tin gã kia chỉ nhằm khẳng định thêm sự chính xác. Và ngay lập tức, mạng sống của con nữ tặc ô môi kia đã được ông trùm quyết định: Nó phải chết và cái chết của nó sẽ là đòn răn đe với bọn giang hồ Hải Phòng lẫn bọn trà Bắc Hà Nội đang lăm le dòm ngó vào giang sơn lãnh địa của lão. Chúng nó phải hiểu rằng, một khi dám đụng đến ông trùm thì phải chết, mà chết thảm. Tuy nhiên, ông trùm vẫn còn cân nhắc lựa chọn, tìm giải pháp nào và kẻ nào sẽ tống tiễn con nữ tặc kia về nơi chín suối. Một kẻ giết người giấu mặt chuyên nghiệp hay một thằng nghiện xì ke đang cần tiền? Chuyện sử dụng sát thủ chuyên nghiệp, ông trùm đã tính đến, còn sử dụng mấy thằng nghiện cần tiền thì ông trùm loại ngay. Lý do con nữ tặc này cũng là trùm giang hồ xã hội đen có bản lĩnh, kẻ giết nó phải là cao thủ có nghề chứ dân thường amatơ không dễ mon men đến gần thị được. Nếu là kẻ giết người giấu mặt thì phải bịt kín mọi nguồn tin bởi sau khi nữ tặc chết, nhất định đám đệ tử đàn em và đám giang hồ trà Bắc Hải Phòng sẽ lồng lộn lên đi tìm. Đối đầu không sợ nhưng ông trùm thích sự bí mật bao trùm xung quanh cái chết này để đám giang hồ thi nhau đoán già đoán non rồi đồn thổi lung tung sẽ có lợi hơn cho ông trùm lẫn băng nhóm của lão. Đàn em, đệ tử tay chân thân tín ông trùm có thừa, chưa kể còn cả một băng sát thủ đám chém chuyên nghiệp dưới tay mà bất kỳ lúc nào ông trùm gật đầu chúng sẽ ra tay ngay, bất kể kẻ đấy là ai, thần thánh hay phàm dân cũng vậy, chúng làm tuốt nếu có lệnh của ông trùm. Lý do ông trùm không muốn “làm khó” bạn bè trong ngành công an và cũng không muốn mình bị “tai tiếng”. Lúc này ông trùm rất muốn mình có một gương mặt sạch sẽ, tử tế để tính chuyện cao xa hơn, thế nên không muốn dính dáng đến chuyện chém giết. Ông trùm và mấy tên đàn em thân tín đang ầm thầm tìm một sát thủ chuyên nghiệp, có đẳng cấp song phải bí mật về thân phận để thanh toán trùm ô môi này, nhưng kẻ được mặt này thì mất mặt kia và đã có ý kiến là thuê sát thủ nước ngoài. Đấy cũng là một ý kiến hay, ông trùm dự tính là nhờ bạn bè thân trong giới giang hồ tìm cho mấy sát thủ tại Hồng Kông hay Ma Cao gì đó thuê làm vụ này cho mình. Kế hoạch chưa được triển khai thì ông trùm được thông tin do bọn đàn em báo cáo là con nữ tặc đã công khai tuyên bố tẩy chay thằng đàn em Hải Phòng vì tội phản bội mình, dồn nó vào đường cùng, ngay lúc này ông trùm nghĩ đến chuyện sử dụng thằng này vào việc gì.
Lấy mỡ của chúng nó rán chúng nó là tốt nhất. Ông trùm cho tên đàn em thâm giao biết chuyện. Vừa tránh được tiếng là mình nhúng tay vào việc thanh toán này, cũng là để bạn bè trong ngành công an khỏi phải khó xử khi điều tra vụ giết người này và suy cho cùng đây là mâu thuẫn nội bộ tranh giành làm ăn giữa băng nhóm xã hội đen Hải Phòng với nhau, giả như công an có điều tra ra. Và cũng là đòn dằn mặt cảnh cáo bọn giang hồ trà Bắc lẫn Hải Phòng, đụng đến ông trùm thì cái giá phải trả là như vậy. Bọn chúng sẽ lồng lộn lên, dĩ nhiên. Điều làm bọn chúng hoang mang là nữ tặc này thật ra bị ai giết bởi băng nhóm của ông trùm thì rõ không dính dáng đến, còn thằng đàn em phản trắc kia sẽ náu mình rất kỹ để không bị lộ tẩy, nó thừa hiểu sẽ trả giá đắt thế nào nếu dân giang hồ Hải Phòng biết nó chủ mưu vụ giết người này. Như vậy nó sẽ càng phải lệ thuộc vào ông trùm hơn, sẽ là công cụ sai khiến đắc lực cho ông trùm khi cần thiết, nếu không thì…
Còn một điều nữa mãi sau này ông trùm mới tâm sự với thằng đàn em “Mắt ma”: Trong cuộc đời tao chưa bao giờ ưa bọn giang hồ trà Bắc cả, nhất là bọn giang hồ Hải Phòng lại càng khó ưa, bọn chúng như những cái gai trước mắt mà không nhổ được. Những thằng giang hồ trà Bắc khốn kiếp không thể tin tưởng được, bọn Hải Phòng này cũng vậy. Tao không bao giờ tha thứ cái tội thằng này dám buông lời vô lễ với tao và việc bọn tay chân đàn em quậy phá vũ trường, sòng bạc do mình bảo kê. Tao tạm tha thứ cho nó, thậm chí là xuống nước để dung nạp, đưa nó về dưới trướng, không phải vì tao cần hay tin tưởng nó mà chẳng qua là để kềm chặt nó và sử dụng nó một khi cần thiết. Nguyên tắc của tao là khi sử dụng bọn đệ tử đàn em vào chuyện chém giết là cần tìm đường thối lui cho chúng. Là tình nghĩa giang hồ, tình thầy trò đệ tử thân tín và còn là bảo vệ băng nhóm cũng như bảo vệ tính mạng chính bản thân mình. Nhưng cũng có thằng đâm chém một khi sử dụng xong cũng là là lúc cần thanh toán nó luôn, để lâu thành hậu họa và với thằng này chính là vậy.
Thằng đàn em “Mắt ma” xanh mắt mèo, nó ngạc nhiên vì cứ nghĩ là đã sống quá lâu với ông trùm, tưởng hiểu nhau hết cả nhưng không ngờ, xem ra nó hiểu biết về ông trùm vẫn còn quá ít. Sự thâm hiểm tính toán sâu xa của ông trùm quả thật có lẽ sống hết đời nó cũng không thể theo kịp. Nội trong vụ thanh toán con trùm ô môi này cũng vậy. Ông trùm đã tính chi li từng bước để kế tiếp nhau cần phải làm gì, làm gì tiếp theo. Và sau đó từng nước cờ cứ thế tuần tự diễn ra với kẻ làm chủ bàn cờ là ông trùm ngồi đó rung đùi. Sau này nó còn nhiều dịp chứng kiến và khâm phục tài của ông trùm qua việc sử dụng người cũng như tiêu diệt người một cách êm thắm như thế nào. Thì ông trùm là vậy.