Bên ngoài thang máy có rất nhiều nam nữ trang phục cao nhã đang đứng, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc nhìn hai người, sau khi kinh ngạc thì nhìn thấy trên người Thư Liên dính đầy tinh dịch thì dần dần chuyển sang khinh bỉ.
Thậm chí có mấy người đàn ông còn huýt sáo, lớn tiếng hỏi: “A, đây là tiểu thư nhà ai vậy ~ “
Thư Liên thân trên mặc một chiếc áo màu trắng, nhưng quần áo này cơ bản đã không thể gọi là quần áo nữa rồi, không chỉ bị xé rách lung tung, còn dính đầy tinh dịch của đàn ông. Càng đáng sợ hơn là, nội y bên trong đều chưa kịp sửa sang lại, nhũ tiêm bên trái lộ ra ngoài, hồng hồng , run rẩy co rúm lại , dụ hoặc người ta phạm tội.
Âm thanh huýt sáo càng thổi càng lớn, càng thổi càng nhiều, Thư Liên vừa sợ vừa thẹn, nước mắt rơi xuống ào ào, thân thể run rẩy, không có nội y chống đỡ bầu ngực kịch liệt rung động, quả thực giống như quả đào đang trôi lênh đênh trên biển.
Hấp dẫn mánh mắt mình khác nhìn chăm chú, nhưng thân thể lại mềm nhũn vô lực, làm cho Thư Liên xấu hổ và giận dữ cực độ. Cô chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, trên mặt như muốn cháy sạch, nóng bừng bừng, hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống. Để cho người ta không thể nhìn thấy cô.
Cô sợ hãi cuộn mình trong lòng hắn, coi hắn như bến cảng để cô tránh gió.
Nhưng rõ ràng… Tất cả chuyện này này người đàn ông này mang đến …
Là hắn ở trong thang máy, không để ý cô phản kháng, thô lỗ tiến vào cô. Hồi tưởng lại chuyện vừa rồi làm người ta mặt đỏ tai hồng, Thư Liên càng xấu hổ . Người đàn ông kéo cô lên trên ôm vào lòng, bộ ngực mềm mại vừa vặn dính vào lồng ngực hắn, mềm mại nộn thịt cọ xát vào lồng ngực rắn chắc, nhất thời như một hồi điện lưu, cọ rửa mà qua.
“A…” Thư Liên nhẹ nhàng kêu một tiếng, thanh âm kia so với con thỏ nhỏ lớn hơn không được bao nhiêu, nhưng hắn lại bởi vì chuyện này mà lộ ra ý cười. Hắn ôm Thư Liên lên, tay trái bắt đầu sờ soạng vuốt ve thắt lưng cô, chậm rãi hướng lên trên di động, sờ lên bộ ngực cô.
Bàn tay lớn giống như ngọn đuốc đốt lửa lên bộ ngực cô, Liên bị yêu thương một đêm thân thể rất nhanh từ bỏ khí giới đầu hàng, Thư Liên kêu ô ô , nắm tay hăn, ngăn lại động tác hắn. Nhưng xung quanh đều là người, cô cũng không dám làm động tác quá lớn, e sợ bị người ta phát hiện, lại không biết ánh mắt tất cả mọi người đều chăm chú vào người cô.
Người đàn ông đối với ánh mắt dâm tà xung quanh cực kỳ không vui, hắn ngưng mắt lại, hung hăng đảo qua những người đó, có người bị ánh mắt đáng sợ của hắn lướt qua, không dám nhìn tiếp, còn có người không sợ chết, cố nhìn xem bàn tay người đàn ông kia làm thế nào đùa bỡn cái vú của người phụ nữ mảnh mai kia.
“Không cần… Không cần… Ô…” Thư Liên chịu không nổi , cô sợ, sợ bị những người đó nhận ra, ô… Nếu như bị nhận ra làm sao bay giờ…”Xin anh , đừng…”
“Đừng cái gì?” nữ tử kiều mỵ ở trong lòng không dám giãy dụa, khiếp nhược cầu xin, quả thật đã lấy lòng được hắn. Nhưng mà hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho người phụ nữ này, hắn nhanh chóng vươn tay kéo lấy đầu nhũ tiêm, nhũ tiêm đã muốn trướng lên thật to, giống như một quả nho. Ngón tay thon dài thô ráp cách lớp vải quần áo mỏng manh chà đạp nhũ tiêm ở bên trong kia.
“Đừng cái gì, em không nói rõ ràng, anh làm sao mà biết được.”
“Không cần, Đừng… Sờ tôi…” Thư Liên xấu hổ khóc lóc cầu xin, gương mặt xinh đẹp dính đầy nước mắt, điềm đạm đáng yêu, nhưng mà cô chôn chặt mặt vào trong lòng hắn, cho nên không ai nhìn thấy được khuôn mặt khóc đến hoa lê đái vũ có bao nhiêu xinh đẹp.
“Sờ em cái gì?” Người đàn ông tà khí cười , nụ cười mê hoặc mà nguy hiểm. Nhũ tiêm đứng thẳng khi thì bị hắn đè khi thì bị hắn xoa nhẹ, rất nhanh liền trở nên sáng bóng hấp dẫn, làm cho người ta tưởng đóa hồng mai mà đi nếm thử, “Nói a, đừng sờ em cái gì?”
“Vú… vú…” Ô… nơi xấu hổ như vậy làm sao cô có thể nói ra miệng chứ…
“Vú, cái gì vú?” Người đàn ông làm bộ như không rõ, động tác trên tay cũng lớn thêm, làm cho người phụ nữ trong lòng cơ hồ phát ra vài tiếng rên rỉ yêu kiều.
“Đầu vú… Đừng sờ nụ hoa tôi…” Rất ngứa, rất trướng…”Đừng sờ nữa…” Cô chịu không nổi !